Thông tin truyện

Tranh Sủng Đoạt Giang Sơn

Tranh Sủng Đoạt Giang Sơn

Tác giả:

Trạng thái:

Full
Đánh giá: 9.0/10 từ 3 lượt

Tháng sáu, tiết trời nóng bức. Ánh mặt trời chói chang phản chiếu vào mái ngói lưu ly trên đỉnh cung điện, phát ra những luồng sáng lóng lánh đến chói mắt. Một khắc trước, Dục Tú Cung đã bắt đầu duyệt tuyển, Hạ Vân Tự từ Thượng Phục Cục đến đây, đi tiếp hơn ba mươi trượng nữa mới đến cổng cung Dục Tú. Tỳ nữ bên cạnh hơi sốt ruột, không ngừng thúc giục: “Nương tử, mau lên, e là trễ rồi đó.” Hạ Vân Tự lại không vội, chân vẫn ung dung không có vẻ gì là tăng tốc. Hôm nay trời nóng quá, dù đi chậm rãi thế này, lại có gió nhẹ phất phơ mà vẫn lấm tấm mồ hôi, nếu đi nhanh hơn thì xong hết ba mươi trượng chắc người đã mồ hôi mô kê đầm đìa, phấn son cũng nhòe ra hết, làm sao mà trúng tuyển.


Một lát sau, đoàn người đến trước cổng Dục Tú Cung. Cánh cổng màu đỏ thẫm đóng kín. Ngoài cổng có một cô nương xinh xắn đang nói gì đó với hoạn quan gác cổng. Nàng ta đã sốt ruột đến nỗi mặt đỏ bừng nhưng vẫn không dám lớn tiếng, cố trấn tĩnh và khép nép cầu xin: “Công công, tôi xin ngài… Tôi thật sự không cố ý đến muộn, ngài cho tôi vào đi. Bất luận có trúng tuyển hay không tôi cũng tặng ngài năm trăm lượng bạc.”


Hoạn quan kia vui vẻ lắng nghe, không hề chế giễu nàng ta mà chỉ vào cánh cổng sau lưng mình, bảo: “Nương tử à, cô đừng làm khó tôi nữa. Trong cung có quy định ngày đại tuyển, cánh cổng Dục Tú Cung một khi đã đóng lại thì phải đợi kết thúc mới được mở ra. Tôi mà cho cô vào, chưa lấy được năm trăm lượng bạc đó thì đã bị loạn côn đánh chết.” Trong lúc nói chuyện, hắn liếc thấy cách đó không xa có mấy người đang đi về phía này bèn nghĩ thầm trong bụng năm nay sao lại có nhiều người đến muộn thế. Nhưng khi nhìn rõ thì hắn bỗng giật mình.

Bình luận truyện