Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1948



Chương 1948:

 

Lúc trước, khi còn chưa tìm ra được người mình yêu thương, em cứ nghĩ 30 tuổi sẽ kết hôn, 40 tuổi lại CÓ CON, nhưng sau khi được cùng anh ở bên nhau, cái suy nghĩ kia của em đã đột nhiên thay đôi, đặc biệt là khi nhìn ba anh em Tiểu Tuần đang ở dần dần lớn lên, nhìn Lam Lam hạnh ,phúc, em cũng rất muốn được có con.”

 

“đúng, đúng đúng, suy nghĩ bây giờ của em là đúng, 40 tuôi mới nghĩ có con, vậy thì thật sự có chút chậm.

 

Chúng tạ yêu nhau như vậy, sau khi có con rồi, người một nhà chúng ta sẽ càng hạnh phúc.”

 

Mộc Tử Hoành gát gao năm chặt tay cô, hạnh phúc này có được cũng không dễ dàng nên anh vẫn luôn rất quý trọng.

 

Nếu không phải nhờ cô trước đó vẫn luôn kiên trì, có lẽ hai người bọn họ thật sự không có cách nào đi đến cuối cùng.

 

Nghĩ đến những chuyện trước kia, anh liền cảm thầy vô cùng áy náy.

 

“Nghiên Nghiên, cảm ơn eml”

 

Mộc Tử Hoành vừa nhớ tới mọi chuyện trước kia, liền cảm thây rất có lỗi với cô, anh đã khiến cô thương tâm lâu như vậy.

 

“Thôi đi, anh, người này lại bắt đầu miên man suy nghĩ rồi.”

 

Nhạc Cần Nghiên trừng mắt, liếc mắt với anh một cái.

 

Mộc Tử Hoành chỉ lặng lẽ cười cười.

 

“Nghiên Nghiên, vậy hôn lễ của chúng ta phải làm sao bây giờ?”

 

Mộc Tử Hoành có chút áy náy.

 

Anh cũng giống như Lục Hạo Thành, lĩnh chứng nhận trước rôi với tính đến kết hôn.

 

Nhạc Cần Nghiên nghĩ nghĩ, đây thật đúng là một vấn đề nan giải.

 

Cô cười nói: “Như vậy đi, chờ sau khi em sinh con xong rôi, thì chúng ta cùng đôi của Lam Lam cùng kêt hôn đi, Lục Hạo Thành năm nay không phải cũng muôn cùng Lam Lam làm hôn lễ hay sao?

 

Chúng ta đánh đòn cảnh cáo cho anh ấy, đừng đề anh ấy làm hôn lễ, để bọn họ từ từ chờ chúng ta rồi cùng làm.”

 

“Em đó, sống trên đời hơn hai mươi mây năm, lân đầu tiên gặp được một người có thể từ tâm linh tương thông, là chị em tốt như vậy, Lam Lam cũng sẽ đồng ý thôi.”

 

Thi lnỆE,….- ” Mộc Tử Hoành vui vẻ cười cười, có chút ý nghĩ kỳ lạ nói: “Kế hoạch này rất tốt, Lục Hạo Thành cũng là người anh em tốt của anh.

 

Còn nữa, Âu cảnh Nghiêu cũng đã có bạn gái, Lâm Dã cũng đang theo đuổi phụ nữ, chỉ thiếu mỗi lão Tô, nếu không, mấy. người anh em tốt bọn anh cũng có thê cùng một ngày tổ chức hôn lễ nha, cảnh tượng như vậy nhất định rất đồ sộ, bao nhiêu đôi cưới cùng một ngày như vậy.”

 

Mộc Tử Hoành tưởng tượng đến cảnh tượng như vậy, liền cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

 

Nhạc Cần Nghiên: “…… ” Suy nghĩ của anh cũng rộng thật đấy.

 

Nhạc Cần Nghiên cúi đầu khẽ mỉm cười, cũng không nói gì.

 

Mộc Tử Hoành nhìn cô đang mỉm cười hạnh phúc, cười lại càng thêm hạnh phúc.

 

Thứ có thể làm cho cuộc sống tỏa sáng không chỉ là ánh mặt trời, còn có nụ cười của cô, chỉ cần cô nhẹ nhàng mỉm cười, dù cho ở trong mùa đông giá rét anh cũng sẽ không cảm giác được cô đơn lạnh lẽo.

 

Lam Hân cùng Lục Hạo Thành đi lên lại đợi khoảng tầm thêm một giờ nữa, Nhạc Cân Hi mới được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.

 

Trên người anh cắm đủ các loại ống dây nhợ, trên mặt cùng trên đầu đệu quân bằng gạc, thứ dụy nhất có thể nhìn thây chính là chiệc mũi đang hô hấp và đôi môi sưng tây của anh.

 

Lam Hân vừa thấy Cần Hi như vậy, thiếu chút nữa cũng ngắt xỉu đi.