Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1949



Chương 1949:

 

Biết anh ấy bị thương rất nghiệm trọng, nhưng không nghĩ tới sẽ khủng khiệp như vậy.

 

Lục Hạo Thành cũng hít ngược một hơi khí lạnh.

 

Anh đi đến trước mặt bác sĩ chủ trị, thấp giọng hỏi: “Bác sĩ, cậu ấy thê nào rồi?”

 

Khuôn mặt bác sĩ cũng trông mệt mỏi như anh vậy, “Đã nhặt được mạng về, hiện tại liền xem trạng thái khôi phục của bệnh nhân, tuy nhiên bệnh nhân vẫn cân ở lại phòng chăm sóc đặc biệt ICU.”

 

“Cảm ơn bác sĩ, ngài vất vả rồi.”

 

Lục Hạo Thành thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần nhặt được mạng trở về rồi liền có hy vọng.

 

Bác sĩ gật gật đầu rời đi.

 

Văn Kỳ đi theo Nhạc Cần Hi cùng nhau rời đi.

 

Lam Hân cũng đi theo phía sau, Lục Hạo Thành đuổi theo cô, nói: “Lam Lam, dấu ,hiệu sông của Nhạc Cần Hi đã có vẻ ồn định rồi, em cũng không cân quá lo lắng, hiện tại chỉ cân tĩnh dưỡng thật tốt thì sẽ không có việc gì.”

 

Lạm Hân rưng rưng gật gật. đầu, chỉ cân có thê sông sót thì tôt rồi.

 

Đi tới bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt ICU, ba người bị ngăn cách ở ngoài cửa.

 

Văn Kỳ cũng. nghe được lời Lục Hạo Thành nói, cô ây mệt mỏi ngã quy xuông ghế.

 

Cô ấy cúi đầu, vẻ mặt đầy đau đón, Lam Hân đi qua đó, ngôi ở ở bên cạnh.

 

“Văn Kỳ, tối hôm qua cô không có trở vê, vân luôn ở lại chỗ này sao?”

 

Sắc mặt cô ấy thật tiều tụy, cả người nhìn trông rât mệt mỏi.

 

Văn Kỳ không lên tiếng, lặng lẽ gật gật đầu.

 

Lam Hân hơi mím môi, tay đặt ở trên vai đối phương, ‘ ‘Cần Hi đã không CÓ việc gì rôi, cô đi vệ trước nghỉ ngơi một chút, sau đó lại mang theo một SỐ vật dụng thường này mà Cần Hi cân dùng qua đây, nơi này có tôi trông nom rồi, sau khi cô đến thì tôi lại GÌ Văn Kỳ lúc này mới nâng mắt lên nhìn cô, “Cảm ơn cô, tôi sẽ trở về ngủ một lát, sẽ nhanh chóng tới đây thôi.”

 

Cô ấy biết bản thân mình không thể sụp đồ, cô ấy còn muôn nỗ lực có được sự chấp nhận của Nhạc Cần Hi.

 

Lam Hân khuyên nhủ: “Ngủ thêm một chút đi, có đủ tinh thần, mới có thê chăm sóc tốt cho Cần Hi được.”

 

“Được!”

 

Ả Kỳ đứng dậy, vẻ mặt mỏi mệt rời Ỉ Lam Hân lấy ra di động, gửi tin nhắn wechat qua cho Nhạc Cần Nghiên, nói qua về tình huống hiện tại cho Nhạc Cân Hi , đề Nhạc Cần Nghiên không phải lo lắng.

 

Lam Hân lại nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành đứng ở một bên: “A Thành, anh quay lại công ty đi, em ở chỗ này chờ, chờ đến giờ. thăm hỏi rồi thì em vào trông nom Cần Hi.”

 

Nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi Cần Hi mà cô nhìn thấy, trái tim cô liền đau như dao cắt.

 

Làm sao anh có thể để bản thân bị thương thành như vậy được chứ?

 

Cô nhìn qua một cái đã cảm thấy đau thấu tim gan.

 

Lục Hạo Thành ngôi vào bên cạnh cô,trạng thái hiện tại của cô đang như vậy, sao anh có thê yên tâm rời đi được đây?

 

“Chuyện ở công ty đã có A Nghiêu xử lý, không, cân lo lăng, em ngôi chờ cùng em.”

 

Anh sẵn Sàng ở cạnh cô cùng làm bất cứ chuyện gì.