Xem Ra Anh Rất Có Tiền

Chương 44



Sau khi Giang TinhTinh lái xe đưa Tô Yên về nhà, cô không có trực tiếp quay về căn hộ củamình, mà là do dự một lát lái xe về hướng nhà cũ.

Lúc ba Giang mẹ Giang đều chuẩn bị đi ngủ, Giang Tinh Tinh trở về, lôi kéo mẹ Giang vào phòng của mình, lưu lại ba Giang tại chỗ chán nản không thôi.

Có lời gì không thể nói ở trước mặt ông?

Ông là người tàng hình sao?

Con gái thực sự là càng lúc càng không ngoan.

”Sao hôm nay con lại trở về, ngày mai không có lớp sao?” Mẹ Giang ngồi ở trên ghế sofa, nghi ngờ hỏi.

Giang Tinh Tinh lại mở cửa nhìn thoáng qua, xác định ba nhà mình không cónghe góc tường, lúc này mới yên tâm quay đầu hỏi: “Mẹ, có phải Vương TưKỳ thích anh hay không, trước đó con cũng nghe được mẹ nói với anh.”

”Con hỏi cái này làm cái gì?” Mẹ Giang nhăn mày, “Cái này cùng con cũng không có quan hệ gì.”

Trước khi Giang Cảnh Xuyên kết hôn, mẹ Giang đặc biệt cùng Giang Tinh Tinhlên một khóa, chính là phải học tôn trọng Tô Yên, càng không thể nhúngtay chuyện giữa anh trai cùng chị dâu.

Hiện ở trên truyền hình,nhân vật trong phim gia đình làm người ta ghét có tỷ số cao nhất chínhlà mẹ chồng cùng cô em chồng, khi mẹ Giang coi phim truyền hình, liền hạ quyết tâm, tuyệt đối không làm mẹ chồng ác, cũng không để con gái làmcô em chồng khiến người ghét.

Giang Tinh Tinh nghĩ đến điều trước kia mẹ nói, nhanh chóng giải thích: “Mẹ hãy nghe con nói, con cũngkhông muốn quan tâm chuyện của anh nha, hơn nữa, mẹ cảm thấy con có khảnăng quan tâm ảnh sao? Ảnh căn bản đều mặc kệ con...” Lại liên tưởng đến một vài hành vi của anh trai, dường như trong nháy mắt Giang Tinh Tinhquên dụng ý mình về nhà, “Đúng, khẳng định ảnh không phải anh ruột củacon, mẹ, mẹ cũng không biết ảnh...”

Mắt thấy đây là đại hội cáo trạng, mẹ Giang nhanh chóng ra dấu tay, “Ngưng, mẹ không muốn nghe thứ này, con nói việc chính.”

Giang Tinh Tinh bĩu môi, “Con biết Vương Tư Kỳ thích anh, anh không thíchVương Tư Kỳ, nếu thích đã sớm ở cùng một chỗ, cũng không có chuyện chịdâu, hôm đó không phải mẹ lôi kéo anh nói chuyện Vương Tư Kỳ sao, cóphải chị ta làm chuyện gì hay không? Mẹ không muốn nói cho con biết cũng không sao, dù sao con phải nói cho mẹ một việc, tối hôm nay lúc concùng chị dâu ăn cơm, ở nhà hàng đụng phải chị ta, con cảm thấy chị tanhất định là đang xem mắt.”

Đang ở độ tuổi đối với tình yêu tràntrề tưởng tượng, Giang Tinh Tinh cũng di truyền tính đặc biệt của mẹ nhà mình, rất thích xem tiểu thuyết, mỗi lần cô xem tiểu thuyết đều có chút bi phẫn, nam chính trong sách có tính cách cuồng em gái còn để cho côđặc biệt phát điên, tại sao mỗi lần cô coi một quyển tiểu thuyết, chỉcần nam chính có em gái, hắn liền nhất định là cuồng em gái?

Anh trai của cô chính là hình mẫu nam chính, đẹp trai nhiều tiền còn là tổng giám đốc, chỉ riêng không có cuồng em gái.

Không chỉ không cuồng em gái, bình thường nói chuyện với cô cũng là muốn đơngiản bao nhiêu thì đơn giản bấy nhiêu, hỏi han ân cần càng không cần suy nghĩ, cả cái tin nhắn chúc tết âm lịch cô cũng không nhận được!!

Cô đăng vòng bè bạn, trước giờ anh cũng không nhấn like, có đôi khi côthậm chí hoài nghi, có phải là anh trai ẩn vòng bè bạn của cô hay không?

Về sau cô nghĩ thông suốt, con người bận rộn như anh vậy phỏng chừng sẽkhông chơi vòng bè bạn, kết quả, bắt đầu từ đoạn thời gian trước, anhbiến thành tên cuồng khoe vợ, mỗi ngày đều thể hiện tình cảm, tốt, tốt,cố gắng mỉm cười, anh trai đăng vòng bè bạn liền chứng minh ảnh cũng cóchơi vòng bè bạn, đúng không? Kết quả vẫn là không có một cái like, thậm chí cô bình luận cho ảnh cũng sẽ không có trả lời, đây là người sao?

Đương nhiên mặc kệ trong lòng làm sao điên cuồng làm sao châm chọc, loại tâmtình này cô cũng không dám biểu hiện ra ở trước mặt Giang Cảnh Xuyên,thậm chí cũng không dám oán hận một tiếng.

Càng nghĩ càng ủy khuất Giang Tinh Tinh tức giận đến không muốn nói chuyện.

Mẹ Giang nghe xong lời này, trầm tư phút chốc, cười nói: “Đây là chuyện tốt a, cuối cùng Vương phu nhân không cần lo lắng.”

”Cho nên con mới về đặc biệt nói cho mẹ một tiếng a.”

Mẹ Giang không nói lời nào, trong lòng đã có suy nghĩ của chính mình,Vương Tư Kỳ có thể không biết, loại chuyện xem mắt này chỉ cần cô ta gật đầu một lần, liền không dừng lại được, chỉ cần cô ta đi một lần, dù cho cô ta cùng người đó không có nhìn vừa mắt, chuyện này cũng không thểngừng.

Mặc kệ có tiền hay không, chỉ cần đến tuổi, các thân thích cảm thấy nên kết hôn, hôn nhân đều hoặc nhiều hoặc ít sẽ bị thúc giục,Vương Tư Kỳ cũng sẽ không ngoại lệ, huống chi Vương gia chỉ có một đứacon gái như vậy, hôn sự của cô ta ở Vương gia xem như loại chuyện lớnhàng đầu.

Mẹ Giang quyết định, lần sau ở trên yến tiệc đụng phải Vương phu nhân, nhất định bà cũng phải nói bóng nói gió hỏi một chút.

Hỏi cái gì, làm một bà bảy cô tám khiến người ta ngại là thể nghiệm thế nào?

—— Ôi, Vương phu nhân, tôi nhớ con gái bà kém Tiểu Xuyên nhà tôi khoảng hai tuổi đi? Có đối tượng chưa?

—— Còn không có, vậy cũng không gấp không vội, con gái bà ưu tú như vậy, căn bản cũng không thiếu người theo đuổi.

Nói thật, mẹ Giang cũng không muốn làm người lắm mồm, chỉ là nếu Vương TưKỳ rảnh rỗi, cô ta sẽ nghĩ biện pháp quấy rầy con trai con dâu bà, bâygiờ có thể làm gì đây, chỉ có làm Vương Tư Kỳ bận rộn.

Mẹ Giangcó thể nói là người nhìn xa trông rộng, bà cảm thấy thật vừa lúc mượnchuyện này của Vương Tư Kỳ này gõ con gái một cái, tam quan của con trai là qua cửa, đứa con gái này còn có chút nguy hiểm, nghĩ vậy mẹ Gianglôi kéo Giang Tinh Tinh kiên nhẫn nói: “Tinh Tinh, chuyện của Vương TưKỳ phỏng chừng con cũng đoán được, con có suy nghĩ gì?”

Cô có thể có ý kiến gì đây? Trước giờ Giang Tinh Tinh ở trước mặt mẹ nhà mìnhcũng không che giấu, có chút khinh thường nói: “Đầu năm nay thật là cóngười tìm hết mọi cách đều phải chia rẽ nhà người khác, tranh làm ngườithứ ba. Con rất không hiểu nổi, trước Hoàng Vũ Vi có ý nghĩ đó con ngược lại cảm thấy không có gì, dù sao muốn xuất đầu muốn tăng địa vị, cái gì đều làm ra được, Vương Tư Kỳ này cái gì cũng không thiếu, tại sao cứluẩn quẩn trong lòng như vậy đây?”

Mẹ Giang vừa nghe liền nhíumày, nụ cười trên mặt cũng chậm chậm thu liễm, “Tinh Tinh, hãy kháchquan đối với vấn đề này, cho dù lấy danh nghĩa yêu thích can dự vào nhàcủa người khác làm người ta xem thường, nhưng không có nghĩa là lấy danh nghĩa vật chất không chút che giấu mục đích của chính mình can dự tìnhcảm của người khác liền được coi nhẹ, tính chất hai người này là giốngnhau, vô luận là Hoàng Vũ Vi, hay là Vương Tư Kỳ, không quản điểm xuấtphát cùng mục đích của bọn họ là gì, muốn cùng người đã kết hôn phátsinh tình cảm đây chính là không có đạo đức.”

Xã hội này cũngkhông biết khi nào liền biến thành như vậy, có phụ nữ nói thẳng mìnhchính là vì tiền mà làm kẻ thứ ba, có phụ nữ lại làm bộ đáng thương nóilà vì ngưỡng mộ mà làm kẻ thứ ba, người xem ngược lại cảm thấy thànhthực đối với lòng mình * chính là thật ngay thẳng, kỳ thật tính chất hai người là cùng một dạng.

Cho dù là bởi vì cái gì, cho dù không có nói láo, đều là không có đạo đức.

Giang Tinh Tinh không nói, lời này cô nghe lọt, đang tiêu hóa.

”Tinh Tinh, bây giờ con còn nhỏ, về sau con sẽ gặp phải rất nhiều chuyện rấtnhiều người, cho dù người khác có nỗi khổ tâm gì, chỉ cần là làm chuyệnxúc phạm tới người khác, vậy thì con không thể phiến diện nhìn cái nỗikhổ tâm này, do đó sinh ra đồng tình, con hiểu không? Đương nhiên đâykhông phải là trọng điểm mẹ muốn nói.” Mẹ Giang vươn tay sờ sờ đầu congái, ấm giọng nói: “Con có thể tùy hứng, có thể cố tình gây sự, nhưnglàm người nhất định là phải có điểm mấu chốt, mẹ có thể nói cho con biết rõ ràng, về sau con muốn yêu đương với thiếu gia nhà giàu, hay là muốnyêu đương với người một nghèo hai trắng, mẹ cũng sẽ không ngăn cản,nhưng có một điều, đó chính là bảo đảm chắc chắn đối phương là trongtình huống còn độc thân, đây là tiền đề chính.”

”Con mới sẽ không làm chuyện như vậy, mẹ, chẳng lẽ mẹ cũng không tin con sao?” Giang Tinh Tinh có chút tức giận, cô làm sao có thể làm cái loại chuyện không biết xấu hổ này.

”Đây là nhắc nhở, cũng là chân thành khuyên bảo, cho dù con thích đối phương bao nhiêu, nếu như đối phương có bạn đồng hành, vậy con phải nhịn.” Mẹ Giang dừng một chút, còn nói: “Mẹ là người từngtrải, so với con thấy càng rõ ràng, đàn ông đã có bạn đồng hành còn chocon hy vọng, cũng đều không phải là người tốt lành gì.”

Giang Tinh Tinh cũng biết mẹ nhà mình là vì tốt cho mình, trầm mặc gật đầu.

”Con đừng trách anh con đối với con không tốt, tính tình anh con con còn không rõ sao? Nó chính là người như vậy.”

”Mới không phải, ảnh đối với chị dâu cùng đối với con hoàn toàn là hai người!”

Mẹ Giang lườm cô một cái, “Con có ý bới móc phải không? Con là ai, chị dâu con là ai, đó là người cùng anh con cả đời, nhất định là không giốngnhau.”

”Con biết.” Giang Tinh Tinh xì hơi, cô cũng không có bựcbội như vậy, đạo lý này cô vẫn biết, chỉ là nhìn anh đối với mình khôngphải là cưng chiều vô biên như vậy, đúng là vẫn còn có chút mất mát.

”Tinh Tinh, về sau con cũng sẽ gặp được người giống như anh con đối tốt vớichị dâu con như vậy, mẹ không bắt buộc con phải phi thường thiện lương,nhưng làm người nhất định phải nắm chắc nguyên tắc, hôm nay mẹ nói vớicon, con phải nhớ kỹ trong lòng.”

Mẹ Giang vì tam quan của mộtđôi trai gái có thể nói là lo lắng hết lòng, bất quá một đôi trai gái ởdưới hoàn cảnh như vậy không có trưởng thành hư hỏng đã rất làm bà vuivẻ.

”Con đã biết.”

Về đến phòng, ba Giang đang nằm ở trên giường nhìn điện thoại di động, thấy vợ vào, thuận miệng hỏi: “Tinh Tinh sao vậy?”

”Không có chuyện gì, một vài chuyện nhỏ.” Mẹ Giang tiếp tục ngồi ở trước bàn trang điểm bắt đầu bảo dưỡng da.

Nghĩ tới điều hôm nay nói với con gái, mẹ Giang một bên đắp mặt nạ một bênquay đầu nói với chồng: “Em cảm thấy nuôi đứa nhỏ thực sự là không dễdàng, không nói cái khác, khi đứa nhỏ muốn ra ngoài kết giao bằng hữuhoặc yêu đương trước khi kết hôn, tối thiểu phải dạy tốt trước, khôngthể đi tai họa người khác.”

”Nói vậy là sao?”

”Làm cái sosánh, giáo dục con mình thành người đàn ông tốt hẳn là việc mình nênlàm, mà không phải để một người phụ nữ nhỏ như nó đi dạy nó. Hiểukhông?”

Ba Giang nghĩ đến chuyện cười vừa rồi đọc, bật cười, “Ýem không phải là, mình nuôi heo, trước phải dạy nó học được không đi phá loạn vườn rau người khác, mới để nó đi ra ngoài?”

”Đúng, chính là ý như vậy.”

Trước kia mẹ Giang, trước ba Giang, gặp phải đàn ông cặn bã chính là như vậy, bà vẫn cảm thấy dạy một người đàn ông, bồi dưỡng chính xác quan điểmtình cảm hẳn là ba mẹ hắn, mà không phải bà, dựa vào cái gì phải là bà,bà cũng không phải mẹ đàn ông cặn bã đó.

Bà không cầu một đôi trai gái của mình là người tốt, chỉ cần không phải người xấu là tốt rồi.

Giang Cảnh Xuyên lúc này đi công tác chỉ dẫn theo trợ lý tới, về điểm này trợ lý cảm giác mình phi thường khổ ép, vì sao? Trước kia Giang Cảnh Xuyênđi công tác sẽ mang thư ký sửa sang tư liệu, bây giờ việc này đều do hắn làm, nghĩ cũng không cần nghĩ, nhất định là bởi vì Giang phu nhân mớinhư vậy.

Trước khi về nước một ngày, Giang Cảnh Xuyên đột nhiên thông báo hắn, nói muốn đi trung tâm thương mại mua đồ.

Trợ lý hoàn toàn mờ mịt, sẽ không phải là muốn đi xem lướt chứ.

Giang Cảnh Xuyên: “Cậu xem WeChat này, tôi gửi cho cậu vài tấm ảnh, cậu giúp tôi đi mua.”

Hắn gửi cho trợ lý hình ảnh chính là đồ Giang Tinh Tinh muốn hắn mua về.

Trợ lý tiếp tục mờ mịt: “Giang tổng, chúng ta là tách ra hành động sao? Không cùng nhau?”

Đối với việc tới trung tâm thương mại mua đồ, hắn cũng không bài xích, bởivì bạn gái cũng đưa list danh sách bảo hắn mua, chỉ là hắn cho rằng sẽđi cùng Giang tổng.

Giang Cảnh Xuyên lắc lắc đầu, ho khan một tiếng: “Không nên quên chúng ta là ở quốc gia nào.”

… À, quốc gia của pê đê.

Trợ lý nhanh hiểu, hai người đàn ông cùng nhau đi dạo phố, ở quốc gia như vậy xác thực làm người ta không khỏi liên tưởng.

”Đây là em gái tôi muốn, cậu giúp con bé mua, trở về tôi trả lại tiền cho cậu.” Giang Cảnh Xuyên bổ sung một câu.

Trợ lý hỏi: “Vậy bây giờ ngài làm gì?”

Giang Cảnh Xuyên một chút đều không cảm thấy có cái gì, phi thường nghiêm túc nói: “Mua đồ cho bà xã của tôi.”

Vì sao không kết hợp với mua đồ cho em gái?!

Có lẽ là nhìn thấu nghi ngờ trong mắt trợ lý, Giang Cảnh Xuyên mỉm cười giải thích: “Mua đồ cho con bé lãng phí thời gian.”

Trợ lý giờ này khắc này thực sự rất muốn đốt cây nến cho Giang gia đại tiểu thư, không dưng bị anh ruột ghét bỏ như vậy a.

Cứ như vậy chia hai đường binh, thứ Tô Yên muốn Giang Cảnh Xuyên mang vềcũng không phải rất nhiều, có nước hoa, có đồ trang điểm, còn có mỹ phẩm dưỡng da, tựa hồ cũng chính là thứ phụ nữ xuất ngoại muốn mua.

Giang Cảnh Xuyên dứt khoát trực tiếp gọi video cho Tô Yên.

Đánh chữ hoặc gửi giọng nói đều quá chậm.

Tô Yên vừa tắm rửa xong nằm ở trên giường học tiếng Anh, cô biết người đãbiết tiếng Anh lấy trình độ hoàn toàn dốt đặc cán mai đi học nói, sẽ bịngười ta hoài nghi, cho dù khi nguyên thân đi học không có dụng tâm họctập như thế nào đi nữa, cũng không có khả năng cả bảng chữ cái tiếng Anh còn có từ đơn đơn giản cũng không biết đi?

Cho nên cô quyết định tự học ở trên mạng một đoạn thời gian, chờ khi trình độ còn không có trở ngại, sẽ mời gia sư.

Cô ở Giang Cảnh Xuyên không có ở đây trong mấy ngày nay, ở trên mạng tìmgiáo trình học tiếng Anh, tất nhiên là thua kém giáo viên mặt đối mặtdạy, nhưng cô học cũng không tính quá cố hết sức. Khi đang lặng yên họcbảng chữ cái tiếng Anh, cô liền nhận được cuộc gọi video của Giang CảnhXuyên, cô nhanh chóng giấu kỹ bộ sách, ngồi ở trên giường cùng hắn bắtđầu gọi.

”Anh đã điều trợ lý đi.” Vẻ mặt Giang Cảnh Xuyên có chút mất tự nhiên, mấy ngày nay hắn đều cùng cô gọi điện thoại, hoặc gửiWeChat, trò chuyện video như bây giờ, hắn ngược lại có chút không quen.

May mà đại đa số người đi qua lại đều là người ngoại quốc, nghe không hiểutiếng Trung, không được tự nhiên của hắn mới thoáng giảm một chút.

Tô Yên vẫn là lần đầu tiên cùng người ta trò chuyện video, trong lòng cóchút hiếm lạ, nhưng không có biểu hiện ra ngoài, còn ngốc nghếch hướngGiang Cảnh Xuyên vẫy vẫy tay: “Em thấy anh rồi.”

Khi hắn ở bêncạnh cô, cô còn không thấy có gì, thậm chí buổi tối bị chơi đùa thật lợi hại, trong lòng mơ hồ hy vọng có thể một mình ngủ, khi hắn rời khỏi, cô cũng có chút không quen, mấy ngày nay đều là ôm gối đầu của hắn ngủ.

Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của cô, Giang Cảnh Xuyên nở nụ cười: “Anh cũng thấy em, vừa mới tắm sao?”

”Dạ.” Tô Yên gật đầu, “Còn anh, đang làm cái gì?”

Giang Cảnh Xuyên cầm điện thoại di động cho cô nhìn xem tình hình của trungtâm thương mại: “Anh đang mua đồ cho em, hôm nay mới có thời gian.”

Tô Yên nhìn mọi người trong điện thoại di động tóc vàng mắt xanh, bây giờnhìn vẫn cảm thấy có chút hiếm lạ: “Sao em cảm giác anh gầy?”

Hắn thật đúng là gầy.

Giang Cảnh Xuyên sờ sờ gò má, cố ý than thở một hơi: “Nơi này không có ănngon, một vài nhà hàng Trung Quốc hương vị cũng không được khá lắm, trợlý của anh mang theo mì tôm còn có đồ khô tới, ôi chao, anh lại còn cảmthấy rất mỹ vị.”

Ở trong mì tôm cho quả trứng gà lại thêm chângiò hun khói, lại điểm thêm chút đồ khô, thế nhưng Giang Cảnh Xuyên cảmthấy ăn ngon vô cùng, đúng là thích bị ngược.

Nghe Giang CảnhXuyên nói như vậy, Tô Yên nhất thời hứng khởi, xuống giường mang dép lêxuống lầu, đến phòng bếp, mở tủ lạnh ra, để cho Giang Cảnh Xuyên nhìn:“Dì đầu bếp làm thịt bò kho, hương vị ngon, xế chiều hôm nay em ăn chính là thịt bò kho mì lạnh, dì làm đặc biệt ăn ngon, anh nhìn một chút, cho đỡ thèm.”

Giang Cảnh Xuyên dở khóc dở cười: “Anh không có làm chuyện có lỗi với em, tại sao em đối với anh như vậy?”

Thật là thèm, bất kể là món cay Tứ Xuyên món ăn Hồ Nam món ăn Quảng Đông dìđầu bếp đều biết làm, Giang Cảnh Xuyên có đôi khi càng thích ở trong nhà ăn, cũng không muốn đi bên ngoài xã giao.

Tô Yên từ trong tủ lạnh lấy kem ra, Giang Cảnh Xuyên thấy, cau mày nói: “Buổi tối còn lấy đồ lạnh ăn, loại đồ này phải ăn ít.”

Cơ hồ không có bao nhiêu người có thể ngăn cản được mê hoặc của kem, huống chi là Tô Yên, thời đại cô sinh hoạt trước kia, kem vốn chính là vậtrất hiếm thấy, mùa hè uống trà ướp lạnh cũng đã là xa xỉ, đến thời đạinày, nơi này lại có kem man mát lành lạnh ăn ngon như vậy, nhất định côphải ăn nhiều.

Tô Yên cũng là nhất thời đắc ý vênh váo, mở nắpkem ra, múc một ngụm lớn, vừa ăn vừa hướng Giang Cảnh Xuyên chớp mắt:“Em sẽ ăn.”

Anh có thể làm gì được em? A.

Giang Cảnh Xuyên nhíu mày: “Ăn một hai miếng thì được, ăn nhiều quá lạnh đối với thân thể không tốt.”

Tô Yên cảm thụ được vị kem hương thảo ngọt ngào lan tràn ở trong miệng, thỏa mãn thư giãn lông mày: “Em muốn ăn.”

Thật không dễ dàng hắn không ở nhà, cô chung quy muốn phóng túng một chút.

Nhìn bộ dạng Tô Yên như con nít vênh váo, Giang Cảnh Xuyên thật không biếtnên nói cái gì cho phải, chỉ có thể nghiêm mặt: “Giang phu nhân, Giangtiên sinh mệnh lệnh em cuối cùng chỉ có thể ăn hai miếng, nếu không tựgánh lấy hậu quả.”

Ăn lạnh nhiều, không chỉ dạ dày khó chịu, đối với thân thể phụ nữ cũng không có chỗ gì hay.

Trong lòng Tô Yên cũng có sổ, chính là muốn trêu chọc Giang Cảnh Xuyên, thânthể của cô chính cô nhất định sẽ thật quan tâm, cô còn muốn sống lâutrăm tuổi đâu.

Có đôi khi nhìn Giang Cảnh Xuyên xù lông cũng thật có ý tứ.

Không thể không nói đôi vợ chồng này thực sự là một đức hạnh, đều thích xem đối phương xù lông.

Tô Yên cố ý liếm liếm thìa, hướng Giang Cảnh Xuyên chớp mắt: “Hậu quả gì?”

Cô hoàn toàn quên một động tác như vậy đối với đàn ông nín chừng mấy ngàyrất mê hoặc, trái cổ Giang Cảnh Xuyên giật giật, hắn bình tĩnh nhìn cô,một lát sau, nhếch môi cười: “Em chờ đó.”

Tô Yên vừa nghe lời nói tràn đầy sắc tình, nhất thời không còn khẩu vị ăn kem, đậy nắp lại: “Em thực sự chỉ ăn hai miếng, Giang tiên sinh, sẽ không có hậu quả gì đi?”

Trước Tô Yên, Giang Cảnh Xuyên cũng mặt dày cho là mình là một người đàn ôngtu thân dưỡng tính, lúc cùng Tô Yên có dây dưa trên thân thể, hắn mớiphát hiện mình thật là suy nghĩ nhiều quá.

Trên đời này có thể thật sự có đàn ông thanh tâm quả dục, nhưng tuyệt đối không thể nào là hắn là được rồi.

Liên tiếp chừng mấy ngày không có gặp mặt, không có ôm, không có hôn, GiangCảnh Xuyên vốn cũng cho rằng chỉ vài ngày, không có gì là không thể nhẫn nhịn, nhưng lúc này nhìn cô, hắn mới phát hiện, nếu nói tự chủ ở trướcmặt người yêu, vậy cũng là cặn bã.

Giang Cảnh Xuyên thấp giọng: “Vốn là không có trừng phạt, bây giờ có.”

Loại ám hiệu này, Tô Yên nghe xong quả thực mặt đỏ tai hồng, cô không thèmnói lại, che giấu tính đem kem lại bỏ vào tủ lạnh lần nữa, ở trước tủlạnh đứng một lát, chờ khí lạnh đập vào mặt, nhiệt độ trên mặt mớithoáng giảm một chút.

Tô Yên một bên cầm điện thoại di động một bên lên lầu đi tới phòng ngủ: “Em không muốn nói chuyện với anh.”

Giang Cảnh Xuyên đang ở quầy hàng tìm kem dưỡng da mặt Tô Yên muốn: “Trừ phi em không muốn quà.”

Tô Yên nằm ở trên giường lớn, giơ điện thoại di động: “Trừ phi anh không muốn vào nhà.”

Vô luận là ở thời đại nào, cảm giác quần áo của mình vĩnh viễn cũng khôngđủ mặc, đồ trang điểm vĩnh viễn cũng không đủ dùng, đều là phụ nữ.

Rõ ràng trước đó đi du lịch, ở cửa hàng miễn thuế đã mua không ít, nhưngTô Yên vẫn là muốn shopping, chỉ cần mấy thứ này ở trong phạm vi tầm mắt cô, đã cảm thấy vui vẻ thỏa mãn.

Đối với phụ nữ mà nói, hạnh phúc thực sự rất đơn giản, một cây son môi là được.

Khi Giang Cảnh Xuyên trả tiền, cũng không quên nói chuyện với Tô Yên: “Mấyngày hôm trước có phải cùng Tinh Tinh đi ra ngoài ăn cơm hay không?”

Tô Yên gật đầu: “Dạ, tiệm ăn đó hương vị rất tốt, sau khi anh trở về chúng ta qua đó ăn nha.”

Giang Cảnh Xuyên cũng nghĩ đến chuyện em gái nhà mình nói, về phần Vương TưKỳ đến cùng có phải đang xem mặt hay không, hắn cũng lười chứng thực.

Cô ta xem mắt hay không, kết hôn hay không, kỳ thật cùng hắn đều không cóvấn đề, nhất định phải lôi lôi kéo kéo ra quan hệ, đó chính là cô ta xem mắt hoặc kết hôn, sẽ để cho hắn yên tâm buông lỏng rất nhiều.

Có thể đối với một bộ phận đàn ông mà nói, có người ái mộ là chuyện rất có mặt mũi.

Giang Cảnh Xuyên sẽ không nghĩ như vậy, như vậy cũng giống như so với nếu như hắn không thích ăn khổ qua, cho dù có người miễn phí cho hắn nhiều khổqua hơn nữa hắn cũng không dùng, hắn vẫn không thích, hơn nữa tăng thêmphiền não.

Bây giờ Giang Cảnh Xuyên hận phụ nữ khác không thểkhông cần phải nhìn hắn, cũng không cần thích hắn, bằng không hắn phảiphân tâm giải quyết việc này thực sự rất lãng phí thời gian.

Phàm là người cố gắng lãng phí thời gian của hắn, hắn đều sẽ không thích,người cố gắng phá hoại cuộc sống của hắn, hắn càng thêm không thích.

Giang Cảnh Xuyên than thở một hơi: “Lần sau anh đi công tác, nhất định có thể mang theo em thì mang theo em, cuộc sống này quả thực không sống tiếpđược.”

Không phải sao, trước kia lúc ở nhà, mỗi lúc trời tối vậnđộng trước khi ngủ, sáng sớm rời giường không chỉ sảng khoái tinh thần,hơn nữa vừa mở mắt là có thể nhìn thấy bà xã, hiện tại thế nào, quảthực...

Tô Yên phì cười: “Chúng ta mới tách ra vài ngày a, còn cuộc sống không sống tiếp được...”

Giang Cảnh Xuyên một chút đều không cảm thấy mình buồn nôn, nói năng hùnghồn: “Dù sao anh sắp không sống tiếp được, may mắn lập tức là có thểnhìn thấy em.”

Hai người cùng một chỗ, cho dù tán gẫu nói chútlời thừa cũng cảm thấy có ý tứ, Giang Cảnh Xuyên bây giờ chính là trạngthái như vậy: “Em nói thêm với anh một lát đi.”

”Nói cái gì?” Khi hai người mặt đối mặt, ngược lại có chuyện nói không hết, cầm điệnthoại di động video trò chuyện như vậy, nhưng không biết nên nói cái gì.

Giang Cảnh Xuyên suy nghĩ một chút: “Em đọc sách hướng dẫn mỹ phẩm dưỡng daanh tìm cho em cũng được, chỉ cần em nói chuyện thêm với anh.”

Đọc sách hướng dẫn… Cũng mệt hắn nghĩ ra.

Tô Yên nỗ lực nghĩ đến chuyện đã xảy ra hai ngày nay, rốt cuộc nghĩ tớimột chuyện có thể nói với Giang Cảnh Xuyên: “Ngày mai em cùng Vạn Dập đi ăn cơm, cô ấy nói cô ấy có tiền thưởng quý, muốn mời em ăn bữa tiệclớn.”

Giang Cảnh Xuyên đã gặp Vạn Dập vài lần, bây giờ Tô Yên nói tới, hắn cũng không phải là không có ấn tượng: “Anh trở về em có muốnmời anh ăn bữa tiệc lớn hay không?”

Bây giờ thực sự là nằm mơ cũng muốn trở về a, hận không thể mở mắt liền ở nhà.

Trước kia chưa từng có loại cảm giác này, quả nhiên sau khi kết hôn liền không giống nhau.

Tô Yên nhướng mày: “Em mời anh? Dùng cũng là tiền của anh.”

Giang Cảnh Xuyên suy nghĩ một chút nói: “Qua một thời gian nữa không phải em có tiền lương sao? Bữa tiệc lớn thiếu trước.”

”Anh đây là nhớ thương tiền lương của em à?” Tô Yên bật cười không thôi,chút xíu tiền cô kiếm được Giang Cảnh Xuyên còn quan tâm?

Vẻ mặtGiang Cảnh Xuyên nghiêm nghị: “Đó là đương nhiên, đây là tiền lương đầutiên của bà xã nhà anh, bên trong cũng có công lao của anh.”

”Công lao của anh? Anh làm cái gì?” Mặt dày.

”Mỗi ngày làm việc trở về, có phải anh xoa bóp cho em hay không?”

Xoa bóp? Tô Yên nghĩ đến một vài hành động của hắn, nhất thời trầm mặc, đối với mặt dày vô sỉ, cô cam bái hạ phong.

Hai người hàn huyên thật lâu, cho đến khi điện thoại di động của Giang Cảnh Xuyên sắp hết pin, lúc này mới cúp máy.

Nằm ở trên giường, Tô Yên bắt đầu mong đợi Giang Cảnh Xuyên trở về.

Ngày hôm sau Tô Yên đến địa phương hẹn cùng Vạn Dập, ăn là thủy sản, nhìnVạn Dập ra sức chọn món, Tô Yên nhịn không được ngăn cản: “Đủ rồi, chỉhai người, chọn nhiều cũng ăn không hết.”

Sau cùng Vạn Dập chọnmón tôm sông lúc này mới không có tiếp tục chọn, có chút xin lỗi nói với Tô Yên: “Nói muốn mời cậu ăn bữa tiệc lớn, sau cùng chỉ có thể mang cậu tới ăn thủy sản.”

Cô biết lấy điều kiện bây giờ của Tô Yên, ăncái gì đều không quá phận, chỉ là tiền thưởng quý của cô cũng có hạn, ăn bữa thủy sản đợi lát nữa ăn nữa món ngọt chính là cực hạn.

TôYên cảm thấy con người Vạn Dập thật có ý tứ, ăn cái gì căn bản khôngquan trọng, khi Vạn Dập có tiền thưởng nghĩ muốn mời cô ăn bữa cơm đãphi thường phi thường tốt, cô cảm thấy, nguyên thân có người bạn tốt như vậy thực sự rất may mắn.

”Cậu nói gì thế, thủy sản thì làm sao?Tớ chỉ muốn ăn cái này.” Tô Yên không có nói với người khác, cô cảm thấy beef steak gì đó, căn bản là không có ngon bằng cái lẩu.

Vạn Dập nghe xong lời này cũng bắt đầu cười theo, “Còn nhớ không? Lúc đó tớ cầm học bổng, hộp cửa hàng của cậu buôn bán lời một chút tiền, chúng tacũng là ăn thủy sản, lúc đó vui vẻ bao nhiêu a.”

”Hộp cửa hàng?” Tô Yên ngẩn ra.

Vạn Dập cũng không có nghĩ quá nhiều, gật đầu nói: “Lúc đó cậu nhìn em gáiký túc xá cách vách buôn bán lời tiền, cũng nói muốn giết thời gian,liền đi thuê hộp cửa hàng, tớ còn nhớ rõ tớ theo cậu đi chợ bán sỉ muađồ trang sức, trả giá với người ta, bây giờ nghĩ lại thực sự rất có ýtứ.”

Nhà Tô Yên tuy rằng không tính đại phú đại quý, nhưng cũngxem như gia đình khá giả, tiền sinh hoạt mỗi tháng gần gấp ba của cô,lúc đó mỗi lần đến cuối tháng cô không có tiền, đều là Tô Yên dẫn cô điăn ngon, cũng chính bởi vì quan hệ tốt như vậy, cho dù sau này Tô Yên có nhiều việc làm cô không có tán thành, vẫn là không có nghĩ tới muốn rời xa cô ấy.

Hình tượng khí chất Tô Yên tốt, lúc đi học cũng cóngười tìm cô quay phim, chỉ là Tô gia về phương diện này quản đặc biệtnghiêm, cho nên lúc bạn học khác nghĩ đến đi làm thêm kiếm tiền, Tô Yênđều rất nhàm chán.

Lúc đó đi làm cái hộp cửa hàng, kết quả mộttháng cũng kiếm được lợi nhuận một hai trăm đồng, thời điểm đó vẫn làkhi làm ăn tốt nhất.

Không qua mấy tháng, Tô Yên liền không muốn đi chợ bán sỉ lựa chọn nữa, hộp cửa hàng cũng không có lại tiếp tục làm.

Vạn Dập vẫn cảm thấy, Tô Yên chính là loại con gái này phải được người nâng ở trong lòng bàn tay yêu thương, không nói cái khác, chính là Tô Yên ởtrường học bị đàn chị đoàn thể xã hội nói vài câu, cô làm bạn tốt, nhìnbộ dạng Tô Yên ủy khuất trầm mặc đều cảm thấy đau lòng.

Cô vẫnluôn cảm thấy Tô Yên nên sống cuộc sống thoải mái nhất tốt nhất, bâygiờ, Tô Yên sống cuộc sống như thế, cô tự đáy lòng vì cô ấy mà vui.

Trước kia cũng có người châm ngòi ly gián quan hệ giữa cô cùng Tô Yên, bạnthân bộ dạng đẹp như vậy, cơ hồ có thể nói là hàng vạn hàng nghìn cưngchiều, nhưng cô chỉ vì cô ấy vui, một chút cũng sẽ không ghen tị, bởi vì cô biết, Tô Yên đối với cô cũng là thật tâm thật ý tốt.

Tô Yên còn chưa biết hộp cửa hàng là cái gì, chỉ có thể hướng Vạn Dập cười cười, không biết nên tiếp lời thế nào.

”Nhìn vòng bè bạn của cậu, gần đây sống cũng không tệ lắm phải không?” VạnDập nhúng cuốn thịt bò cho Tô Yên, bỏ vào trong chén của cô.

Tô Yên gật đầu, tuy rằng cùng Vạn Dập cũng chỉ gặp qua vài lần, nhưng cô thực sự rất thích Vạn Dập.

So với bạn thân được nói tới trong phim truyền hình cô theo dõi, Vạn Dập mới thật sự là bạn thân tốt.

Cô có thể cảm giác được, Vạn Dập là thật tâm đối tốt với nguyên thân, cũng là thật tâm hi vọng nguyên thân hạnh phúc, ở đoạn thời gian nguyên thân cùng Trầm Bồi Nhiên ở chung với nhau, cô ấy biết rõ rành rành nguyênthân không thích nghe những lời này, cô ấy vẫn kiên trì nói, chỉ là trên điểm này, cũng đã phi thường khó làm được.

”Bộ mỹ phẩm dưỡng da cậu mua cho tớ, sau này tớ mới biết được giá tiền.” Vạn Dập nhìn Tô Yên một cái, “Quá mắc.”

Tô Yên trước đó đi du lịch ở cửa hàng miễn thuế mua cho Vạn Dập mỹ phẩmdưỡng da, Vạn Dập cũng không biết đó là nhãn hiệu gì, dù sao rất ítthấy, sau này có đồng nghiệp đến nhà cô ăn, nhìn thấy bộ mỹ phẩm trênbàn trang điểm, nói cho cô giá tiền.

Bây giờ Tô Yên đã biết giáhàng thời đại này, khi mua đồ cho Vạn Dập đã biết, cô hướng Vạn Dập cười một tiếng: “Mua cho cậu, tớ không thấy đắt.”

Vạn Dập cười cười, rõ ràng cho thấy thật cao hứng.

Lúc ăn xong thủy sản, tiện tay cặp tay đi dạo phố, Vạn Dập có tiền thưởngcũng muốn khao mình một chút, nhìn trúng một đôi giày, thích vô cùng,chỉ là nhìn giá tiền rất là do dự.

”Tớ cảm thấy rất thích hợp với cậy.” Tô Yên từ đầu tới đuôi cũng chỉ là nói một câu như vậy.

Sau cùng Vạn Dập khẽ cắn răng mua, tính tiền xong xách hộp giày, Vạn Dậprất hưng phấn: “Tớ vẫn là lần đầu tiên mua giày mắc như vậy, bất quáthật kỳ quái, tâm tình của tớ rất tốt.”

Đó là dĩ nhiên.

Tiêu tiền cho mình có thể không vui sao?

Chờ đi dạo phố mệt mỏi, hai người liền tìm tiệm sách ngồi xuống, nói là cửa hàng sách, kỳ thật cũng xem như là quán coffee, có không ít người bàysách, một tay cầm coffee đang selfie.

Trong tiệm không có chỗ, Tô Yên cùng Vạn Dập liền ngồi ở bên ngoài.

Đối diện là một tiệm hoa, cho dù là ở trung tâm thành phố, ở trung tâmthương mại như vậy, tiệm hoa xem ra cũng rất vắng vẻ, Vạn Dập vừa uốngcà phê đá vừa nói: “Còn nhớ không?”

Tô Yên vừa nghe lời này liền kinh sợ.

Bởi vì cô không thể nhớ rõ, căn bản cô không có trải qua.

Tiếp tục cúi đầu ăn bánh mousse, không nói lời nào.

Vạn Dập chỉ chỉ tiệm hoa nói: “Lúc đó cậu đã nói, chờ về sau có rất nhiềutiền, phải đi mở tiệm hoa, hiện tại thế nào, có còn ý nghĩ như vậyhaykhông?”

Có thể ở trong lòng mỗi cô bé đều cũng có ước mơ như vậy, mở một tiệm hoa, hoặc tiệm bánh ngọt, bởi vì hoa tươi cùng bánh ngọtđều là ký ức ngọt ngào.

Tô Yên lại hỏi: “Trong khu vực tốt như vậy, tiệm này làm ăn thế nào mà vắng vẻ như thế?”

Vạn Dập nhìn thoáng qua, nói: “Cũng không phải ngày lễ gì, làm ăn dĩ nhiên sẽ không tốt như vậy.”

”Ở khu vực như vậy thuê một gian cửa hàng như vậy phải rất đắt đi.” Tô Yên đánh giá nhẹ một câu, thành phố A tấc đất tấc vàng, càng đừng nói làcửa hàng trung tâm thành phố, “Tiền thuê khẳng định rất đắt, lại thuêngười làm, mỗi tháng đều là một số tiền lớn đi, hay là từ bỏ.”

May mắn ngồi ở bên cạnh cô là Vạn Dập, đổi lại là người khác, thật muốn đánh người.

Giang phu nhân thế nhưng để ý tiền thuê cùng tiền lương nhân viên? Chút tiềnấy đối với Giang Cảnh Xuyên mà nói căn bản chính là chín trâu mất mộtsợi lông.

Tô Yên cũng không nghĩ như vậy, cô có thể shopping,nhưng cô có thể chân chánh mua túi, quần áo còn có đồ trang điểm, đâyđều là thứ cô cần, cô có thể chân thật đụng chạm đến.

Còn tiệmhoa? Mỗi tháng đều là thảy tiền vào, còn phải thuê người làm công, nóikhông chừng số vào chẳng bằng số ra, còn phải thua thiệt một số tiềnlớn, cô có thể được cái gì?

Bút toán này tính thế nào cũng không thỏa đáng.

Vẻ mặt Tô Yên nghiêm chỉnh đối với Vạn Dập nói: “Kiếm được tiền mới khiến cho người ta vui vẻ.”

Shopping cũng vậy, mệt mỏi thì vẫn là thôi đi.

Vạn Dập rất đồng ý ý kiến của Tô Yên, thành khẩn nói: “Cậu có ý nghĩ nhưvậy thực sự tốt, xác thực, cậu buôn bán chỉ biết lỗ vốn.”

Cô rất vui vẻ, bạn tốt thực sự trưởng thành! Thế nhưng sẽ nghĩ tới lỗ vốn kiếm tiền!

Khóe miệng Tô Yên giật giật, không nên nói thật như vậy a.

Cô cầm điện thoại ra đem việc này còn có ý nghĩ của chính mình nói cho Giang Cảnh Xuyên, sau đó gửi vài cái vẻ mặt đắc ý.

Là ý nói, mình rất thông minh, ừ.

Giang Cảnh Xuyên nhìn WeChat, hắn cảm giác mình cũng bị tẩy não, thế nhưngcảm thấy Tô Yên thực sự rất tiết kiệm, cũng rất hiền lành.

Rất nhanh, Tô Yên liền nhận được tin trả lời của Giang Cảnh Xuyên.

Giang Cảnh Xuyên: “Tiền mỗi tháng em dùng là một khoản, nếu như mở cửa hàngbán hoa lại là một khoản, bây giờ em không mở cửa hàng bán hoa, cũngchính là tiết kiệm một số lớn, bà xã, em thực sự là một quản gia quá cần cù tiết kiệm.”

Tô Yên: “Nhất định [ đắc ý ][ đắc ý ] “