Xem Ra Anh Rất Có Tiền

Chương 43



Khi Lục Dạng đếnphòng làm việc, giống như ngày thường mang theo quà ăn vặt gói từ nhàhàng cao cấp, bây giờ Chu Lộ đặc biệt hoan nghênh hắn, thấy hắn tới tựanhư thấy người thân, còn kém không có giơ cờ màu nhỏ nhiệt liệt hoannghênh.

”Tô Yên đâu?” Ở trước mặt đám người Chu Lộ, hắn vẫn luônlà trực tiếp gọi tên Tô Yên, trừ phi là Giang Cảnh Xuyên ở đây, hắn mớicó thể gọi một tiếng Giang phu nhân.

Chu Lộ mở hộp ra, hít sâumột hơi, cũng không ngẩng đầu nói: “Cô ấy xin nghỉ, hôm nay chồng cô ấyđi công tác, cô ấy đi đưa anh ta.”

“... À.” Ngay đêm qua Lục Dạng đã hạ quyết tâm, về sau có thể không tới thì không tới, tiếp tục cùngTô Yên chung sống tiếp với hắn mà nói cũng không có chỗ gì tốt, sẽ chỉlàm trong lòng hắn càng vô lực nhiều, hắn sẽ không đi cạnh tranh chínhdiện cùng Giang Cảnh Xuyên, đương nhiên cũng không có tư cách gì cạnhtranh, hắn càng thêm không thể lấy những thứ bản thân thật không dễ dàng đoạt tới đi tranh, nhưng hôm nay ở công ty ngây người nửa ngày, đối mặt một đống hạng mục, hắn là phiền không chịu nổi, sau cùng lái xe đếnnơi này tâm tình mới hơi chút buông lỏng.

Trong miệng Chu Lộ đầyđồ, đọc nhấn từng chữ không phải rất rõ ràng, “Giang tổng thực sự là lật đổ nhận thức của tôi đối với thiếu gia nhà giàu, trước kia tôi luôn cảm thấy loại tổng giám đốc giống như hắn nhất định là trái ôm phải ấp,không nghĩ tới hắn chung tình như vậy, tình cảm cùng Tiểu Yên tốt nhưvậy, thật để cho người ta hâm mộ, bất quá nói đi nói lại, hai người nàythực sự rất xứng, đứng chung một chỗ để nhìn tâm tình cũng rất thoảimái.”

Lục Dạng giật giật khóe miệng, Tô Yên không ở nơi này, hắnkhông cần thiết ngụy trang tính tình của mình, trên mặt cũng không cótươi cười, thản nhiên nói: “Tôi còn có chút chuyện đi trước.”

Cho dù hắn không có nghĩ tới muốn làm cái gì, cho dù yêu mến đối với ngườiđó chỉ có thể giấu ở trong lòng, cũng không thể chịu đựng được từ trongmiệng người khác nghe nói như vậy.

Hắn không muốn nghe thấy tên của người đó cùng Giang Cảnh Xuyên liên hệ với nhau.

Không muốn nghe thấy người khác nói tình cảm giữa bọn họ tốt bao nhiêu.

Cho dù ở phương diện tình cảm này hắn triệt đầu triệt đuôi là người nhunhược, hắn cũng không muốn bị người ta kích thích hết lần này đến lầnkhác.

Có lẽ hắn thực sự không nên tới nữa, Lục Dạng nghĩ như vậy.

Từ nhỏ đến lớn hắn trước giờ đều chỉ đi đường chính xác, trước giờ chỉ làm chuyện chính xác trong mắt mọi người, thật không dễ dàng chiếm được thứ mong muốn, hắn không muốn thất bại trong gang tấc.

Lục Dạng đến lúc này mới hiểu được, kỳ thật làm đứa nhỏ hư hỏng là vui vẻ nhất, làm người xấu cũng thư thái nhất.

Chỉ là, làm đứa trẻ ngoan nhiều năm như vậy, hắn không có cách nào cũng không thể lựa chọn làm người xấu.

”Vậy anh đi thong thả.” Chu Lộ ngẩng đầu nhìn hắn một cái, “Lục tổng, cám ơn đồ ăn anh mang tới.”

Lục Dạng gật gật đầu, xoay người rời đi.

Chu Lộ tiếp tục như không có chuyện gì xảy ra mà ăn, nhỏ giọng cảm khái một câu, “Cần gì chứ.”

Cô cùng Lục Dạng cũng quen biết một đoạn thời gian, trước khi Tô Yên tới,hắn rất ít tới, ngay cả điện thoại đều rất ít gọi, ngay từ đầu cô chorằng Lục Dạng là có ý đối với em gái, cẩn thận quan sát, cô phát hiệnkhông phải cái dạng này.

Nếu như hắn đối với em gái kia có ý tứ,hắn tối thiểu nhất cũng sẽ biểu hiện một vài tâm tình ra ngoài, nhưng mà hắn không có, trong phòng làm việc có ba người, còn sẽ là ai có thể đểcho Lục Dạng kiềm nén như vậy đây?

Chỉ có thể là Tô Yên.

Cô là người đứng xem đều có thể nhìn ra được tình cảm giữa Tô Yên cùngchồng cô tốt bao nhiêu, hai người này căn bản cũng sẽ không tách ra, Lục Dạng một chút cơ hội cũng không có.

Cần gì chứ.

Chỉ làLục Dạng không nói ra, cô cũng không có thể đi vạch trần, đây chính làquy tắc của người trưởng thành, cô chỉ có thể giả trang cái gì cũngkhông biết, tối đa cũng chỉ có thể giống như vừa rồi nhắc nhở Lục Dạngmột tiếng như thế.

Nói trắng ra, chuyện như vậy cô cũng không có biện pháp nói cho Tô Yên, chỉ có thể làm một người không biết.

Sân bay mỗi ngày đều diễn ra cảnh ly biệt hoặc gặp nhau, là một địa phươngrất có ý nghĩa, cũng khó trách trong phim truyền hình luôn luôn có cảnhquay ở sân bay.

Nghĩ đến một tuần sắp tới đều không nhìn thấyGiang Cảnh Xuyên, trong lòng Tô Yên không thể tránh khỏi dâng lên mộtloại mất mát, cô phải thừa nhận là, ở thời đại này, người thân cận cônhất chính là Giang Cảnh Xuyên.

Cho dù ở hậu cung nhiều năm, côtrải qua không ít tranh đấu, thay vì nói cô là người thắng, lại càngkhông bằng nói cô là người may mắn được người bảo vệ, trong lòng vẫn mềm mại như cũ, vẫn là sẽ bị chân tình thực ý của người khác đả động, trênthực tế, cảm thụ như vậy thật không tồi, nếu quả thật trở thành mộtngười lạnh lòng lạnh phổi, đời người kỳ thật cũng không có niềm vui gìđáng nói.

Giang Cảnh Xuyên lần đầu tiên có điểm không kiên nhẫnvới công tác của mình, ngay giai đoạn tình cảm ấm lên, hắn lại phải cùng cô tách ra một tuần, nghĩ thế nào cũng khó chịu.

Hắn quay đầu hướng trợ lý nói: “Cậu cần đi toilet trước.”

Trợ lý IQ cao, EQ hơi thấp, ngẩn ra, “Giang tổng...”

Tôi không có mắc tiểu, không phải rất muốn đi toilet.

Giang Cảnh Xuyên mỉm cười cắt đứt hắn: “Cậu cần.”

... Được rồi, ông chủ nói cần là cần, trợ lý chỉ có thể quay đầu đi tìm phòng rửa tay.

Chờ trợ lý vừa đi, Giang Cảnh Xuyên đã không kịp đợi đem Tô Yên ôm vàotrong lòng, hôn đỉnh đầu cô, thở dài một cái, “Về sau anh sẽ giảm bớt số lần đi công tác.”

Đây là lời một ông chủ nên nói sao? Tô Yên oán thầm, nhưng thân thể lại thành thực, cô ôm Giang Cảnh Xuyên, cúi đầu ừmột tiếng, “Không có vấn đề gì, chờ em làm xong, em lại rãnh rỗi, chỉcần anh không chê em phiền, về sau anh đi công tác em cũng có thể cùnganh.”

Tình cảm đều là một sớm một chiều tạo ra, Tô Yên hiểu được đạo lý này.

”Anh làm sao sẽ chê em phiền, đừng vu oan cho anh.” Giang Cảnh Xuyên thấp giọng cười nói.

Tô Yên ôm hắn, dư quang nhìn về phía này sân bay người ta lui tới, không khỏi hỏi: “Trong lòng anh bây giờ đang suy nghĩ gì?”

Trong giây phút này, cô có một ý tưởng bất khả tư nghị, thế nhưng rất muốnlén lút chui vào trong đầu của Giang Cảnh Xuyên, xem hắn cả ngày đềuđang suy nghĩ gì.

Ý nghĩ như vậy, thể nghiệm như vậy trước giờkhông từng có, ngay cả Tô Yên chưa từng nhận thấy được, nụ cười trên mặt cô ôn nhu bao nhiêu.

Giang Cảnh Xuyên cẩn thận nghĩ một chút, nghiêm túc trả lời: “Anh đang nghĩ, ôm em thật là thoải mái.”

Đây là cảm thụ thiết thực nhất.

Ôm thật là thoải mái, không muốn buông ra.

”Đương nhiên, còn đang suy nghĩ một việc, trước kia cùng mẹ anh coi một bộphim truyền hình, nam nữ chính cũng là ở sân bay ôm ấp như thế này, nóimột vài câu không giải thích được làm người ta buồn nôn không thôi, lúcđó anh chỉ cảm thấy lúng túng, cũng không có coi xong liền trở về phòng, bây giờ suy nghĩ một chút, kỳ thật không phải đầu óc biên kịch bị nước vào, cái này hoàn toàn là thực tế.”

Lúc nói lời này, Giang Cảnh Xuyên phi thường vui mừng, vui mừng bọn họ là ôm, cô nhìn không thấy vẻ mặt của hắn.

Đúng, hắn đỏ mặt, nói như vậy hắn cũng thật không ngờ mình có một ngày sẽ nói.

Tô Yên nhắm mắt lại, giữa mũi đều là mùi hương trên người Giang Cảnh Xuyên, “Em sẽ nhớ anh.”

Tất cả lời nói êm tai cùng vào một chỗ kỳ thật đều là một ý, đó chính là tưởng niệm.

Giang Cảnh Xuyên nghe lời này xong, tim đập nhanh hơn, hắn không hiểu rõ tạisao mình sẽ như vậy, trong lòng có chút nhảy nhót, từ lúc chào đời tớinay lần đầu tiên hi vọng máy bay tới trễ, như vậy hắn còn có thể cùng cô ngây người nhiều hơn nữa.

”Ở nhà thật ngoan, anh rất nhanh trở về.”

”Dạ.”

Giang Cảnh Xuyên lại nghĩ tới Lục Dạng, hắn không biết tiếp đến Lục Dạng còncó thể đi đến phòng làm việc hay không, trong lòng có chút chán ghét.

Hắn là tuyệt đối tin tưởng Tô Yên sẽ không đối với Lục Dạng có tình cảm gì, hắn cũng tin tưởng Lục Dạng sẽ không thực sự đi làm cái gì, có thểtưởng tượng đến lão bà sắp tới có một đoạn thời gian dài như vậy có thểsẽ cùng một người ngấp nghé cô gặp mặt, Giang Cảnh Xuyên không thoảimái.

Làm cho người ta không biết làm sao chính là, hắn lại khôngthể làm cái gì, bởi vì không ai có thể chứng minh Lục Dạng đối với TôYên có tâm tư, quan trọng nhất là, cho dù chứng minh rồi, kỳ thật ngườibị hại là Tô Yên.

Một khi chuyện này hắn không có xử lý tốt, bịngười ngoài biết, người khác chỉ biết phán đoán có phải Tô Yên làm gìquyến rũ Lục Dạng hay không, Giang Cảnh Xuyên từ vừa mới bắt đầu chỉbiết, xã hội này trên nhiều khía cạnh đối với phụ nữ không chỉ một haynửa điểm thiên kiến.

Người khác hắn quản không được, nhưng hắnquyết không cho phép vợ mình bị người ta coi thường, hắn cũng sẽ khôngcho người khác cơ hội như vậy.

”Có cái gì dặn dò em không?” Tô Yên nghĩ đến truyện coi trước kia, chồng đi xa, lúc nào cũng muốn dặn dò vợ chăm sóc trong nhà.

Giang Cảnh Xuyên nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói: “Đeo nhẫn cưới.”

Kỳ thật lúc vừa mới cùng Tô Yên kết hôn, hắn cũng có mang nhẫn cưới, chodù cảm thấy có chút phiền phức, nhưng hắn nhận thấy ở trường hợp cầnthiết tỏ vẻ thân phận mình đã kết hôn, có thể giảm bớt rất nhiều phiềntoái cho hắn, sau đó biết chuyện Tô Yên cùng Trầm Bồi Nhiên, hắn khôngđeo, bởi vì cô cũng không đeo, một đoạn thời gian trước, Giang CảnhXuyên lại lần nữa đeo nhẫn cưới

Tô Yên đen mặt, “Đã biết, sẽ đeo.”

Tạm thời chia tay, kỳ thật song phương cũng không có nhiều lời muốn nói như vậy, Tô Yên không có thói quen trầm mặc, luôn cảm thấy trầm mặc tiếp,một giây sau cô sẽ nhịn không được nói muốn theo hắn, liền chủ động mởmiệng: “Vậy anh cũng phải đeo nhẫn cưới, nếu có phụ nữ xa lạ nói chuyệnlàm quen, anh biết phải làm sao không?”

”Em vẫn chưa yên tâmanh?” Giang Cảnh Xuyên nhịn không được cười lên, bắt đầu từ khi trưởngthành, hắn đã biết mình có tư cách dạo chơi nhân gian, chỉ là từ nhỏ đãbị ông nội cùng ba giáo dục, tự chủ của hắn rất mạnh, chí ít Giang CảnhXuyên xem ra, một người nếu như ở phương diện phụ nữ hoặc sinh lý đềukhông thể khống chế mình, lấy lý do như vậy lạm tình kết giao, như vậythì chưa nói tới tự chủ gì, trên chuyện khác cũng rất dễ dàng bỏ mặcchính mình.

Người đang thời kỳ trẻ con hồ đồ, học được chuyện thứ nhất phải làm là khắc chế.

Đối với đồ chơi của người khác, thích, có thể, nhưng không thể duỗi tay lấy.

Người lạ cho kẹo, cho dù thèm, cũng không có thể há mồm ăn.

Tự giác của Giang Cảnh Xuyên, về phương diện này, hắn coi như hợp cách.

”Em mặc kệ, dù sao anh không thể tùy ý cùng phụ nữ xa lạ tán gẫu.” Kỳ thậtTô Yên cũng tin tưởng Giang Cảnh Xuyên, nếu như hắn nguyện ý, tin tưởngcó không ít phụ nữ nguyện ý xếp hàng báo danh tranh làm kẻ thứ ba, chỉlà, ngẫu nhiên biểu hiện ra mình uống dấm hoặc một mặt dã man không hiểu chuyện, cảm giác cũng không tệ lắm.

Giang Cảnh Xuyên buông cô ra, sờ sờ đầu cô, như là dỗ đứa nhỏ, “Đã biết, nhà có sư tử Hà Đông, anh thời khắc ghi nhớ.”

... Anh mới là sư tử Hà Đông!

Tô Yên bất mãn trợn mắt nhìn hắn.

”Em cũng không được phản ứng lại đàn ông xa lạ.” Giang Cảnh Xuyên càng muốn nói là, không cần phản ứng Lục Dạng, đừng nhìn hắn, chính là lời đếnkhóe miệng lại thay đổi.

”Trước giờ em cũng không có phản ứng với đàn ông xa lạ.”

”Ừ, hi vọng em vẫn tiếp tục.”

Sau cùng, cô đứng ở trước cửa sổ sát đất, thật đáng tiếc chính là, cô không biết Giang Cảnh Xuyên ngồi chiếc máy bay nào, hơn nữa cô cũng nhìnkhông thấy, ở một chỗ một hồi, vẫn là tài xế lên tiếng nhắc nhở, cô mớihồi phục tinh thần lại, rời khỏi sân bay.

Ngồi ở trên xe đi về, cô mở WeChat, muốn nói với Giang Cảnh Xuyên chút gì đó, thuận tay lướt vòng bè bạn.

Phát hiện Giang Cảnh Xuyên vừa mới gửi vào vòng bè bạn.

Ảnh là trước kia chụp, Tô Yên nhìn kỹ tấm hình một chút, xác định hắn là chụp trộm cô.

Cô đắp mặt nạ đang làm tổ ở trên ghế sofa chơi điện thoại di động ——

( thật là nhớ.)

Tô Yên giương môi cười một tiếng, nhấn like, không đầy một lát, liền có mấy người ở phía dưới bình luận gây chuyện.

Tùy Thịnh: Tôi - hận, một ngày không thể hiện tình cảm có phải ông toàn thân khó ở hay không?

Giang Tinh Tinh: Em cũng muốn yêu thương!!!

Tần Huyên:... Lạnh lùng cho đồ ăn chó lung tung nhét vào trong miệng.

Tần Trạch Vũ: Giang tổng thuận buồm xuôi gió, thắng ngay từ trận đầu, mã đáo thành công!

Trong nháy mắt như vậy, trong lòng Tô Yên toát ra một ý niệm quỷ dị, cô cảmthấy, nếu như đời này cô sẽ thích người nào đó, người đó nhất định làGiang Cảnh Xuyên.

Cùng hắn một chỗ thực sự cảm giác đặc biệt tốt, đặc biệt buông lỏng.

Giang Cảnh Xuyên đối với cấp dưới luôn luôn không tệ, hắn ngồi khoang hạng nhất, trợ lý cũng vậy.

Trợ lý theo hắn mấy năm, quan hệ hai người không tệ, cũng xem như có thể nói được chuyện ngoại trừ công việc.

Giang Cảnh Xuyên cười híp mắt nói: “Chuẩn bị khi nào kết hôn?”

Trợ lý phi thường kinh ngạc, dù sao đây là lần đầu tiên Giang Cảnh Xuyênhỏi hắn vấn đề như vậy, có điểm giống như thân thích của hắn, trong lúcnhất thời trợ lý cũng buông lỏng rất nhiều, cười trả lời: “Có thể làtrước năm mới, nếu như không kịp, sẽ chờ ngày mồng một tháng năm, dù sao cũng có ngày nghỉ, họ hàng bạn bè cũng có thời gian.”

”Kết hôn tốt, như vậy đi, đến lúc đó tôi cho cậu thêm mấy ngày nghỉ, đi ra ngoài chơi một chuyến đi.”

Trong lòng trợ lý vui mừng, nói vài tiếng cám ơn Giang tổng, nhìn tâm tìnhGiang Cảnh Xuyên không tệ, lấy can đảm nói: “Giang tổng, tôi cũng rấthâm mộ anh, tình cảm cùng vợ tốt như vậy, tôi còn không biết sau khi kết hôn có thể giống hai người hay không.”

”Cần tôi truyền thụ một vài bí quyết cho cậu không?”

”Vậy thì thật tốt quá.” Trợ lý ngoài miệng nói như vậy, kỳ thật trong lòngcũng châm chọc, hắn cùng bạn gái đều ở bên nhau đã nhiều năm, tình cảmvốn là tốt hết chỗ nói, Giang tổng mới phải cần hắn tới truyền thụ bíquyết.

”Bí quyết thứ nhất chính là giữ một khoảng cách cùng phụnữ khác, ba câu giản lược thành một câu, đương nhiên, có thể không nóilời nào tự nhiên là tốt nhất.”

Trợ lý thụ giáo gật đầu, thầmnghĩ, nếu như hắn không có giữ một khoảng cách cùng phụ nữ khác, còn cóthể sống đến bây giờ? Ha ha.

”Bí quyết thứ hai chính là đối tốt với cô ấy một chút, đừng nổi giận với cô ấy.”

Ngay khi trợ lý cho rằng đây là đang nghe sách giáo khoa dạy bảo, Giang Cảnh Xuyên nhìn phía ngoài cửa sổ, than thở một hơi nói: “Tâm tình của conngười rất dễ dàng bị người bên cạnh ảnh hưởng, cậu đối tốt với cô ấy một chút, tâm tình cô ấy tốt, cậu cũng sẽ có tâm tình tốt.”

Kỳ thậthắn cũng có rất nhiều phiền não, càng là ở vị trí như hắn vậy, phiền não thì càng nhiều, cũng không phải ở chỗ cao liền thực sự không lo.

Chuyện nội bộ công ty, chuyện bên ngoài, thật sự là nhiều lắm, hắn phải học xử lý, còn phải học thăng bằng khắp nơi.

Khi hắn ở một mình, tâm tình xấu có thể mang về nhà, dù sao cũng không ảnhhưởng tới người khác, nhưng khi cùng Tô Yên một chỗ, hắn học được thờiđiểm rời khỏi công ty liền đem tất cả không thoải mái phát sinh trongcông tác đều ném qua một bên, đây không phải là hắn cao thượng, hoặc lànói hắn tương đương yêu cô.

Bởi vì hắn tin chắc, hắn có phiền não của hắn, cô cũng giống vậy, khi hắn đang phát tiết tâm tình xấu, phiềnnão của hắn sẽ không giảm bớt, ngược lại sẽ tăng thêm phiền não của cô.

Chính là bởi vì như vậy, cho nên cho dù hắn về mặt công tác, hay là trênchuyện của Lục Dạng, hắn cũng không muốn hướng cô triển lãm bất kỳ mộttia tâm tình tiêu cực nào, cái này vốn không phải cô nên gánh.

Không phải là hắn đang bảo vệ cô không bị ngoại giới phiền não xâm lấn, mộtvài phiền não của cô, cô đã tự động tiêu hóa, phiền não không thuộc vềcô nên gánh, hắn phải đi che chắn.

Giang Cảnh Xuyên đi rồi, thờigian của Tô Yên cũng rất nhiều, Chu Lộ tựa như cô cam kết, thời giancông việc hàng ngày đều là do bàn tay Tô Yên tự mình khống chế, mỗi khiTô Yên cảm thấy đôi mắt mệt mỏi cô sẽ rời khỏi phòng làm việc, chạy đếntrung tâm thương mại phụ cận đi dạo, cô nhìn trúng một cái ví tiền củanam giới, giá có chút đắt, có mấy lần Tô Yên cũng nhịn không được muốnquét thẻ mua, sau cùng đều khắc chế, cô muốn chờ lúc mình từ chỗ Chu Lộlấy được thù lao lại mua đưa cho Giang Cảnh Xuyên, đây là dựa vào haitay cô lấy được, ý nghĩa bất đồng.

Cô không phải người không cótim không có phổi, Giang Cảnh Xuyên đối với cô tốt như vậy, cho cô cuộcsống tốt nhất, lúc cô lấy được thù lao đầu tiên, người đầu tiên cô nghĩtới cũng là hắn.

Cô gái bán hàng cũng biết Tô Yên, cô cảm thấyrất kỳ quái, người phụ nữ này xem ra cũng không giống như bộ dạng thiếutiền, bất kể là chiếc nhẫn kim cương trong tay hay là vòng tay, hay làăn mặc, tùy tiện một món giá tiền đều mắc hơn so với cái ví tiền này,tại sao chỉ nhìn không mua chứ?

”Hôm nay chị không mua sao?” mthanh cô gái bán hàng rất là ngọt ngào. Đối với loại khách hàng vừa nhìn biết ngay người có tiền, dù cho cô ấy chỉ nhìn không mua, cũng phảidành cho độ kiên nhẫn cao nhất.

Tô Yên lắc đầu, nhìn về phía côgái bán hàng, “Tôi có thể phải hơn một tháng mới mua.” Cô dừng lại mộtchút, nhìn về phía ví tiền trong quầy, nhỏ giọng nói: “Bằng năng lực của chính mình mua đưa cho hắn.”

Cô gái bán hàng cười cười, “Vậy tốt, em đợi chị.”

Tô Yên lần đầu tiên khát vọng mau hoàn thành công việc trên tay như vậy,mau lấy được tiền, cô có thể sớm mua lễ vật cho Giang Cảnh Xuyên.

Về đến nhà, nằm ở trên giường, Tô Yên không thể nhịn được, lấy ra giấycùng bút bắt đầu kế hoạch lúc lấy được tiền lương muốn làm những gì.

Kế hoạch một đống lớn, phát hiện đến lúc đó tiền có thể không đủ dùng, côrối rắm nhìn danh sách, sau cùng ở trên khoản mua cho mình đôi giày, vẽcái gạch chéo.

Đúng lúc này, điện thoại di động của cô vang một tiếng, có tin nhắn WeChat tới.

Mở ra nhìn, là Giang Cảnh Xuyên gửi tới.

Giang Cảnh Xuyên: “Đã ngủ chưa?”

Tô Yên: “Còn không có.”

Giang Cảnh Xuyên: “Lần này may mắn không có mang em tới, thời tiết rất kém.”

Tô Yên nhìn điện thoại di động, sau cùng khẽ cắn răng đánh hai chữ “Nhớanh” sau đó gửi qua, liền quăng điện thoại di động ở một bên, nằm ở trên giường rời tay rất xa, thật giống như làm như vậy là có thể giảm thiếumột ít tâm tình xấu hổ.

Còn không biết WeChat có chức năng rúttin nhắn trả lời Tô Yên có chút hối hận, cô còn chưa từng có ở trên vitính nói trắng ra như vậy.

A a a a...

Điện thoại di độngvang lên vài tiếng, cô lấy chết không sờn bò dậy, nỗ lực với điện thoạidi động cầm tới, mở ra nhìn, trên mặt tất cả đều là ý cười.

Giang Cảnh Xuyên: “Anh muốn đặt vé máy bay lập tức quay lại!”

Tô Yên: “Không cần, làm việc cho giỏi, em ở nhà chờ anh.”

Cô ôm gối ôm ở trên giường lăn hai vòng, cảm thấy cuộc sống cứ trôi qua như vậy không gì tốt hơn.

Cô không muốn nghĩ đối với Giang Cảnh Xuyên tới cùng là ôm tình cảm gì, chỉ cần biết rằng sẽ vẫn cùng hắn một chỗ là đủ rồi.

Cái gì đều không nghĩ, cái gì cũng không làm, giống như hiện tại cũng rất tốt.

Giang Cảnh Xuyên: “Công việc bây giờ thế nào?”

Tô Yên: “Cũng được, mỗi ngày kỳ thật cũng không có làm việc bao lâu, Chu Lộ còn rất tốt.”

Giang Cảnh Xuyên cầm điện thoại di động, cau mày, chần chờ một chút, gửi mộttin qua: “Đúng rồi, trước đó không phải em nói muốn làm mối Lục Dạng với cô gái trong phòng làm việc sao? Tình huống thế nào?”

Hắn hoàntoàn có thể cho người đi nhìn chằm chằm, nhưng hắn không muốn làm nhưvậy, mặc kệ Lục Dạng là tâm tư gì, mặc kệ Lục Dạng có làm cái gì haykhông, hắn cũng không thể làm như vậy, bởi vì đây là biểu hiện không tín nhiệm.

Hắn càng tình nguyện từ trong miệng Tô Yên biết được tình trạng gần đây của cô.

Tô Yên: “Lục tiên sinh mấy ngày nay chưa từng tới, trước mắt chưa có tiếntriển, bất quá em gái nói, cô ấy cũng không muốn sau đó cùng Lục tiênsinh bên nhau.”

Nhìn cô mở miệng một tiếng Lục tiên sinh, trong lòng Giang Cảnh Xuyên miễn bàn thư thái bao nhiêu.

Đúng, hắn chỉ có thể là Lục tiên sinh.

Lại nghĩ lại, Lục Dạng cũng không phải là không có phân tấc người, phỏng chừng trong lòng có tính toán.

Chỉ cần Lục Dạng không đi nhìn bà xã nhà mình, Giang Cảnh Xuyên quyết định về sau buổi tối không hề mắng hắn.

Giang Cảnh Xuyên: “Buổi tối em ngủ có được không?”

Tô Yên nhìn cái tin nhắn này quả thực muốn mắng người, cô hiểu rõ GiangCảnh Xuyên, nếu như cô nói cô ngủ không ngon, hắn khẳng định lại muốnnói một phen ô ngôn uế ngữ.

Người này chính là như vậy, đừng xem bình thường biểu hiện đứng đắn bao nhiêu, kỳ thật đặc biệt dơ bẩn.

Tô Yên: “Ngủ một giấc đến tự nhiên tỉnh, phi thường ngon.”

Giang Cảnh Xuyên: “Không có em ở đây, anh ngủ không ngon.”

Tô Yên: “Cũng không có mấy ngày.”

Giang Cảnh Xuyên: “Ừ, anh tiếp tục nhịn.”

Lời này...

Tô Yên không tính trả lời tin nhắn, giả bộ đang ngủ.

Không đầy một lát, điện thoại di động lại vang lên.

Giang Cảnh Xuyên: “Mỗi ngày đều đếm ngày trôi qua, tiếp tục nhịn thôi.”

Giang Cảnh Xuyên: “Báo cáo với lãnh đạo một chút tình huống, hai ngày nàyphàm là trường hợp có phụ nữ, trên cơ bản mắt anh đều không nhìn nơikhác, có người cố gắng nói chuyện làm quen với anh, không có kết quả.”

Tô Yên xì bật cười: “Làm tốt lắm.”

Cô vẫn là xem nhẹ trình độ mặt dày vô sỉ của Giang Cảnh Xuyên.

Bởi vì hắn rất nhanh gửi tới một tin nhắn: “Anh ngoan như vậy, sau khi trở về có phải nên cho anh phần thưởng hay không?”

Tô Yên: “Được, thưởng anh một trăm đồng.”

Giang Cảnh Xuyên: “Anh không phải người nông cạn như vậy, không bị tiền ăn mòn, xin cho anh những phần thưởng khác.”

Tô Yên thua trận đầu tiên: “Anh trở lại hẳng nói!”

Nhất định phải ở trên máy nói loại ô ngôn uế ngữ này sao?

Giang Cảnh Xuyên cũng biết bà xã nhà mình da mặt mỏng, không có tiếp tục thảo luận cái đề tài này.

Buổi chiều ngày hôm sau, sau khi Tô Yên hết bận thì cùng Giang Tinh Tinh ăncơm, chuẩn bị buổi tối xem phim, tình bạn giữa phụ nữ có khi thật làkhông giải thích được, tóm lại, không biết bắt đầu từ lúc nào, tình cảmgiữa cô cùng Giang Tinh Tinh rất tốt, chí ít Giang Tinh Tinh nguyện ýnói với cô một vài chuyện tình cảm.

”Chị dâu, chị có thể nhờ anh em giúp em mang về vài món hay không?” Giang Tinh Tinh kéo tay Tô Yên nói.

”Em có thể trực tiếp nói với anh em.”

Giang Tinh Tinh thè lưỡi, “Em thật ngại nói với ảnh, hơn nữa em nói ảnh không nhất định mang cho em, chị nói ảnh nhất định sẽ mang, đây chính là khác biệt giữa bà xã cùng em gái.”

”Được rồi, lát nữa em nói cho chị biết, buổi tối chị nói với anh em.”

”Chị dâu, chị thật tốt quá!” Giang Tinh Tinh cũng không biết là chuyện gìxảy ra, chính là đột nhiên cảm thấy con người Tô Yên cũng không tệ lắm,cùng cô ấy tán gẫu cũng tự tại, cũng không cần lo lắng cô ấy sẽ đemchuyện của cô nói cho người khác biết, nói thật, kết bạn không phải nênkết giao loại này sao?

Rất nhanh đến cửa nhà hàng, Giang TinhTinh bắt đầu tranh công, “Tiệm ăn này làm ăn đặc biệt tốt, cũng rất khóđặt chỗ, đây là em nhờ bạn học em giúp đỡ đặt đấy, nghe nói mùi vị không tệ.”

Tô Yên kỳ thật cảm thấy ở chỗ nào ăn cũng giống nhau, bấtquá Giang Tinh Tinh đã nói như vậy, cô cũng không thể thờ ơ, “Ăn cùng em lúc nào cũng sẽ ngon.”

”Về sau có nhà hàng ăn ngon chúng ta cùng nhau tới nữa.”

Đi vào nhà hàng, được phục vụ viên dẫn đi vào bên trong, tuyệt đối không nghĩ tới thế nhưng đụng phải Vương Tư Kỳ.

Vương Tư Kỳ là tới xem mặt, cô so với Giang Cảnh Xuyên nhỏ hơn hai tuổi, bắtđầu từ năm ngoái đã bị người trong nhà để mắt tới, chỉ là tính tình cômạnh mẽ, vẫn cự tuyệt, nhưng lần này là làm sao đều đẩy không ra, thêmvào gần đây tâm tình cô cũng không được khá lắm, cũng xem như tăng cảmgiác hăng hái của bản thân. Giang Cảnh Xuyên không thích cô, bây giờcàng ẩn tránh cô, cô cũng không phải không có người có thích, nghĩ vậy,liền đi gặp mặt, nếu cảm giác cũng không tệ lắm kết giao một đoạn thờigian để Giang Cảnh Xuyên nhìn xem.

Đối phương là du học về, côngty trong nhà tuy rằng thua kém Giang thị, nhưng là còn được, bởi vì làcon một, cho nên lần này về nước liền bị người nhà Vương Tư Kỳ để mắt.

Hai nhà trải qua mấy lần tiếp xúc, liền định lần này xem mặt.

Vương Tư Kỳ lần này xem mặt vẫn là mang theo chút tính khí tức giận, khi nhìn đến đối phương, khí này liền tiêu mất, bởi vì bộ dạng đối phương coinhư không tệ, đối mặt một soái ca, Vương Tư Kỳ cũng không có biện phápbảo trì mặt đen.

Du học về rất có phong độ thân sĩ, trong lúc tán gẫu cũng rất bận tâm cảm thụ của cô, nói chuyện khôi hài, tóm lại Vương Tư Kỳ dần dần cảm thấy đây là một bữa tối làm ngưới ta khoái trá.

Nào biết bữa tối còn chưa có kết thúc, cô liền thấy Tô Yên, nhất thời tươi cười cứng lại rồi.

Mặc kệ hai người trước đây phát sinh cái gì, lúc này đụng phải, còn thấyđối phương, cũng không thể ra vẻ không thấy, huống chi Giang Tinh Tinhcòn ở bên cạnh.

Vương Tư Kỳ vẫn cảm thấy cô bại bởi Tô Yên chỉ là ở phương diện vẻ ngoài, những mặt khác, cô là trực tiếp nghiền nát cô ta.

Cho dù có lúng túng, lúc này ở phương diện khí độ lễ nghi, cô đều sẽ không thua một tiện nhân không phóng khoáng như thế.

Nghĩ tới đây, mặt Vương Tư Kỳ tươi cười, hướng Tô Yên gật đầu cười cười.

Giang Tinh Tinh cũng thấy Vương Tư Kỳ, cùng Tô Yên đi qua, “Chị Tư Kỳ, sao chị ở đây?”

Vương Tư Kỳ không có trực tiếp trả lời vấn đề của Giang Tinh Tinh, mà là nói với Tô Yên: “Tô tiểu thư, thật đúng dịp.”

Tô Yên khe khẽ mỉm cười, “Vương tiểu thư.”

Giang Tinh Tinh nhìn nhìn người du học về kia, hướng Vương Tư Kỳ nháy mắt rahiệu cười nói: “Chị Tư Kỳ, đây là bạn trai của chị phải không?”

Vương Tư Kỳ căng thẳng trong lòng, khi vừa định giải thích, người du học vềcũng đứng lên, phi thường thân sĩ hướng Tô Yên vươn tay, “Không phải,tôi cùng Vương tiểu thư chỉ là bạn bình thường.”

Nói xong lời này, hắn lại tiếp tục nói: “Xin chào, tôi là Tống Uyên.”

Tô Yên một chút cũng không muốn cùng hắn bắt tay, nhưng biết lúc này không nắm tay chào hỏi sẽ ra vẻ mình rất không có lễ phép, cô đưa tay nhẹnhàng cầm tay Tống Uyên rồi nhanh buông ra, “Xin chào.”

Tống Uyên lại cùng Giang Tinh Tinh bắt tay chào hỏi.

Tô Yên kéo tay Giang Tinh Tinh tay, đối với Vương Tư Kỳ còn có Tống Uyêncười cười, “Chúng tôi không quấy rầy hai người, đi trước.”

Vương Tư Kỳ miễn cưỡng cười một tiếng.

Chờ Tô Yên cùng Giang Tinh Tinh đi, cô lúc này mới ngồi xuống, ngẩng đầunhìn lên, thiếu chút nữa tức điên, Tống Uyên còn đứng nhìn chằm chằm vào phương hướng bọn họ ly khai, còn không kém đi theo.

Hoàn hảo Tống Uyên rất nhanh thì phục hồi tinh thần lại, đối với Vương Tư Kỳ xin lỗi cười một tiếng, cũng cùng ngồi xuống.

”Hai vị tiểu thư vừa rồi là bạn bè của cô sao?” Tống Uyên dừng một chút, hỏi.

Giọng nói của Vương Tư Kỳ cũng lạnh vài phần, “Không tính là bạn bè.”

Tống Uyên ở nước ngoài sống rất nhiều năm, tư tưởng rất trực tiếp cũng rấtđơn giản tinh khiết, nghiêm túc suy tư phút chốc, đối với Vương Tư Kỳnói: “Vương tiểu thư, cho dù nói như vậy rất không lễ phép, nhưng tôinhận thấy giấu diếm càng không lễ phép, tôi cũng không có ý định xemmắt, nhưng cùng Vương tiểu thư cô tán gẫu rất vui vẻ, tôi nghĩ chúng tacó thể trở thành bạn bè tốt, cô cảm thấy thế nào?”

Nghe xong lời này, Vương Tư Kỳ không biết là mất mát hay là buông lỏng, cô mỉm cười gật đầu.

Đương nhiên được, vốn cô cũng không muốn đi xem mắt.

Tống Uyên như là thở phào nhẹ nhõm, “Vương tiểu thư, thật cao hứng chúng tađạt tới nhận thức chung, như vậy...” Hắn dừng lại một chút, “Cô có thể nói cho tôi biết tên vị tiểu thư vừa rồi là gì không?”

Vương Tư Kỳ sững sờ.

”Chính là vị tiểu thư mặc đầm đỏ.” Tống Uyên mong đợi nhìn Vương Tư Kỳ.

Mặc đầm đỏ chính là Tô Yên, Vương Tư Kỳ thiếu chút nữa tức hộc máu.

Giang Cảnh Xuyên không thích cô, có thể, nhưng ở trước mặt đối tượng hẹn hò,cô cũng có kiêu ngạo của mình, cô chướng mắt hắn, có thể, thế nhưng hắnkhông thấy cô, ngược lại thích Tô Yên?

Vậy làm sao có thể không nổi giận?

Lúc Vương Tư Kỳ tỉnh táo lại, trong nội tâm dâng lên một trận bi ai, cô nhìn Tống Uyên, hỏi: “Anh thích cô ấy?”

Tống Uyên cũng không giống như vừa rồi, cơ trí bình tĩnh khôi hài, ngược lại còn có chút tiếc nuối, nhưng như cũ thành thực gật đầu, “Tôi nghĩ đâylà nhất kiến chung tình.”

Nhất kiến chung tình cứt chó!

Chính là thấy sắc nảy lòng tham!

Nội tâm Vương Tư Kỳ bi phẫn không có ai biết, cô tự hỏi tướng mạo mình cũng coi như rất tốt, vì sao một hai người đều thích Tô Yên? Bởi vì Tô Yênđẹp hơn cô sao?

”Là bởi vì bộ dạng cô ấy đẹp sao?”

Vương Tư Kỳ liếc qua ly rượu đỏ, cô nghĩ, nếu như Tống Uyên gật đầu, cô có thể nhịn không hắt rượu đỏ vào mặt hắn hay không.

Nhịn xuống!

Nhịn xuống!!

Tống Uyên gật đầu, lại lắc đầu, “Cô ấy đích xác rất đẹp, nhưng đẹp hơn chính là khí chất.”

Vương Tư Kỳ thực sự rất muốn kiến nghị Tống Uyên đi khoa mắt cùng với khoanão, cô nhìn ánh mắt mong đợi của Tống Uyên, chậm rãi nói: “Tôi nghĩ anh phải thất tình, bởi vì cô ấy đã kết hôn rồi.”

Nhìn bộ dạng Tống Uyên không thể tin, Vương Tư Kỳ vui vẻ phát ra từ trong lòng.

Buổi tối đó, cô không vui, cũng không thể không có ai theo cô đi?

Cô biết, cô phải nói cho Tống Uyên tin tức của Tô Yên, thậm chí còn phảinói cho hắn biết, hôn nhân của Tô Yên cũng không hạnh phúc, sau đó giựtdây Tống Uyên theo đuổi cô, tốt nhất huyên náo Tô Yên cùng Giang CảnhXuyên túi bụi.

Cô phải như vậy, nhưng bây giờ người khác cũng theo cô cùng nhau không vui! Lập tức lập tức! Hiện tại!

Người không để cho cô vui, cũng đừng nghĩ sống khá giả.

Ánh mắt của Tống Uyên ảm đạm, đang lúc Vương Tư Kỳ cho là hắn sẽ vẫn tiếptục như vậy, Tống Uyên lại khôi phục tươi cười trước đó, “Thật đángtiếc, bất quá không có vấn đề, tôi nghĩ cô ấy phải rất hạnh phúc.”

”Nói vậy là sao?” Vương Tư Kỳ theo bản năng hỏi tới.

”Cô ấy cho một loại cảm giác rất thoải mái, một người hạnh phúc hay khônghạnh phúc thật ra là có thể thấy được, cô ấy đã kết hôn rồi, quên đi.”

Vương Tư Kỳ giả vờ lơ đãng cười nói: “Tôi còn tưởng rằng anh sẽ nói cho dù cô ấy kết hôn rồi anh cũng không buông tha chứ.”

Tống Uyên có chút nghi hoặc nhìn Vương Tư Kỳ một cái, buông tay nói: “Cô ấy có bạn đồng hành, tôi nên chúc cô ấy hạnh phúc.”

Vương Tư Kỳ cười cười, cũng không nói lời nào, chỉ là rốt cuộc không đề nổi hứng thú cùng Tống Uyên tiếp tục tán gẫu.

Giang Tinh Tinh trước kia chỉ biết Vương Tư Kỳ thích anh trai nhà mình, đâylà chuyện rất kỳ quái, thông thường nếu như nữ sinh thích một người,cùng thân là phụ nữ, lúc nào cũng rất dễ dàng nhìn ra được.

Trước kia ai thích anh trai, cô đều biết, bất quá cô không nói.

Mấy ngày trước mẹ lôi kéo anh trai ở trong phòng tán gẫu, khi cô đi quanghe được vài câu, hình như là có liên quan tới Vương Tư Kỳ.

Giang Tinh Tinh đối với chuyện này vẫn còn có chút hứng thú, nghĩ đi hỏi mẹGiang, mẹ Giang dĩ nhiên sẽ không nói gì cụ thể, nhưng Giang Tinh Tinhvẫn nghe ra một vài tin tức.

Vừa rồi cô cũng đã nhìn ra, Vương Tư Kỳ đối với chị dâu nhà mình hình như có một chút địch ý, cho dù cô ấyẩn giấu, nhưng vẫn không thể nào lừa dối được cô.

Giang Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn Tô Yên ngồi ở đối diện đang từng ngụm từng ngụm ăn, trong lòng nổi lên ý niệm.

Cô cầm điện thoại ra gửi một tấm hình cho Giang Cảnh Xuyên, “Anh, giúp em mua cái này, được không?”

Chẳng bao lâu, Giang Cảnh Xuyên đã gửi tin nhắn tới: “Có thể không có thời gian.”

Cắt...

Giang Tinh Tinh bĩu môi: “Em đang cùng chị dâu cùng nhau ăn cơm, vừa rồi ởnhà hàng đụng phải chị Tư Kỳ, theo em phỏng đoán, chị ấy đang xem mặt.”

Rất nhanh, Giang Cảnh Xuyên trả tin nhắn về: “Em còn nghĩ muốn cái gì?”

Giang Tinh Tinh ở trong lòng a một tiếng.