Tội Phạm (Hãn Phỉ)

Chương 33: Dạ điếm mua xuân



Trên đường cao tốc trở về thành phố, Thiệu tam gia mở cửa kính xe phóng như bay cả một đoạn đường, gió nóng thổi vù vù bên tai.

Thiệu Quân đối với La Cường, sự bao dung và sức nhẫn nại đối với một người, đã muốn đi tới cực hạn, gần như sắp bùng nổ.

Sau khi sự việc xảy ra trở lại phòng giám sát, hắn nhịn không được, lại lần nữa nhìn vào camera trong phòng ban bảy, xem xong thì càng cảm thấy bản thân quả thực có bệnh, hoàn toàn là tự ngược tìm đánh, đúng là đồ ngốc nhất trên đời!

Lúc ấy hắn không thấy được hiện trường, thế nhưng hệ thống giám sát đã ghi lại, Hồ Nham ôm cổ La Cường, một bàn tay thò đến dưới khố La Cường. Quần lót của La Cường vốn đã tuột xuống dưới, dương vật hùng tráng sung mãn ngập tràn màn hình, dục hỏa tận trời, Hồ Nham đưa tay cầm lên, chậm rãi triệt động……


Về phần sau đó, hai người đang rối loạn một trận thì La Cường đột nhiên giơ chân đá người là vì nguyên nhân gì, Thiệu Quân đã muốn lười truy cứu kỹ càng, lắc lư trong đầu hắn toàn là hình ảnh bàn tay Hồ Nham, nắm điểu của La Cường.

Lại nói vốn dĩ Thiệu Quân, cũng không thật sự hiểu rõ được cảm tình của bản thân, Hắn và La Cường, một quản giáo, một phạm nhân, hai người còn có thể thế nào?

Kỳ thật căn bản cũng chẳng thể thế nào cả, ngay cả “hiện tại” nên làm cái gì hắn cũng không biết, càng không cần nói đến “tương lai”, thật là chuyện quá xa vời mà.

Thiệu Quân thích La Cường, trong nhà giam có thể thường xuyên thấy người mình thích, quan tâm, chiếu cố, hỏi han ân cần, thậm chí còn đánh yêu mắng yêu, như thế rất tốt…… Hắn vốn đã coi La Cường như là người của mình, chỉ có hắn mới có thể quan tâm, có thể che chở, nắm trong tay mọi thứ của người này.

Trước khi La Cường vào tù đã đi theo con đường hoàn toàn khác với hắn, tương lai sau khi ra tù, chỉ sợ hai người cũng sẽ không thể cùng xuất hiện nữa. Thế nhưng trong thời gian mười lăm năm thi hành án này, được một năm thì tính một năm, La Cường từ đầu đến chân đều hoàn hoàn toàn toàn thuộc về hắn…… Tam gia muốn như thế nào thì chính là như thế, đây là đặc quyền của hắn.

Quan hệ giữa hai người giống như anh em thân thiết, lại có thêm vài phần ái muội và chút tâm tư so với anh em, điều Thiệu Quân kiên quyết không thể chịu đựng được là, sẽ có những người khác chia sẻ loại cảm tình thân mật bí ẩn này cùng La Cường.

La Cường có thể không có gì với hắn, nhưng cũng tuyệt đối không thể có cái gì với người khác, Thiệu Quân không chịu nổi. Chỉ cần một ngày La Cường còn ở trong giam khu ba đại đội một làm thủ hạ của hắn, trong thời gian Thiệu tam gia lăn lộn trong ngục giam Thanh Hà, thì người nọ chính là của hắn.

Người khác sao? Người khác thì đừng mơ dính đến La lão nhị.

Thiệu Quân cả đường đều mặt mày âm u, trong đầu miên man suy nghĩ, ngón tay gắt gao bấm vào bánh lái.

Hắn bên này cáu kỉnh phóng nhanh, không ngờ được trên con đường cao tốc đối diện lại có một chiếc xe lao tới, một đường xiêu xiêu vẹo vẹo, chạy giữa dòng xe cộ lao thẳng đến đây.

“Cái đệt!” Thiệu Quân tức giận mắng, vội vàng đánh tay lái, xe liền lao về phía dải phân cách.

Oành……

Rầm……

Ngày đó, ở ven đường cao tốc liền có một đoàn ô tô đâm liên hoàn đụng vào đuôi xe nhau. Xe cảnh sát lấp lóe đèn đỏ, cảnh sát giao thông kéo băng ghi biên bản xử phạt. Thiệu tam gia mặt xám mày tro đứng ở ven đường, cũng không thể quay về nhà, chỉ có thể gọi điện thoại kêu người tới.

Gặp phải chuyện xui xẻo này, hắn không muốn thông báo cho người quen hay đồng sự, không muốn nói cho baba hắn biết, càng không thể gọi về nhà ông ngoại kêu ông ngoại hắn lái xe tới đón hắn. Lão gia tử đã lớn tuổi thế rồi, nếu nghe nói tiểu Quân Quân bảo bối của ông bị đụng xe, còn không lo lắng loạn lên sao.

Hắn chỉ có thể gọi cho anh em của hắn xin giúp đỡ: “Tuần nhi, tôi đây!”

“Tôi đang ở trên đường cao tốc, cậu mau đi một chuyến đến đây đón tôi đi!”

“Xe tôi bị hỏng! Mẹ cậu, có đồ ngốc nào lại đi ngược chiều trên đường cao tốc không, không muốn sống nữa hả, vậy mà dám đi ngược chiều!!!……”

Chuyện gì cũng bất lợi, Thiệu Quân tức giận, ủy khuất, hung hăng đá một cước vào đầu xe bị đụng vỡ.

Đêm đó tâm tình khó chịu, Thiệu Quân ngủ một đêm ở nhà của Sở Tuần.

Hai người vẫn giống như trước đây, cùng nằm trên một chiếc giường lớn, mỗi người chiếm một bên, hút thuốc. Hai thằng con trai từ nhỏ ngậm muỗng vàng mà lớn lên, nằm cùng giường chinh là liên tục lải nhải mấy chuyện trên trời dưới biển lại xả một bụng bực tức bất mãn đối với sự chèn ép của Trung Nam Hải, đầu năm nay làm ăn kiếm tiền đều không dễ dàng, thật là khiến các ông đau trứng.

Ngày hôm sau, Thiệu Quân một mình đi đến FiveStars, tới chỗ mà Thẩm đại thiếu gia lần trước đã dẫn hắn đi, quán bar tên là “Red Star” ở Sanlitun kia.

Hắn không tìm Sở nhị thiếu đi cùng, không tìm bất cứ ai đi cùng, trong lòng hắn có chứa tâm sự, có chứa một người, lúc này không muốn bất cứ ai ầm ĩ bên tai, chỉ muốn một mình một người lén lút lêu lổng một đêm, một mình yên lặng suy nghĩ.

Theo bản năng, hắn lại tới chỗ này, giống như ở nơi này có người kia đang chờ hắn.

Khu vực xung quanh vốn dĩ là khu thuộc về đại sứ quán nước ngoài, khung cảnh ưu nhã, cây xanh bóng mát. Nhưng bắt đầu từ cuối những năm chín mươi của thế kỉ trước, khắp phố lớn ngõ nhỏ ở nơi này, mặt tiền cửa hàng nhà dân, chỉ qua một đêm liền biến thành đủ loại câu lạc bộ và quán bar đa dạng kiểu dáng, ăn chơi trụy lạc đầy rẫy, xa hoa phù phiếm đến cực hạn.

Một gã nước ngoài ôm ấp một phụ nữ trong nước mặc váy da đi tất lưới, lảo đảo, trêu đùa, Thiệu Quân nhíu mày lướt sát qua vai người nọ, từng đợt nước hoa xộc vào cánh mũi cũng không xua đi được mùi hôi nách nồng đậm gay mũi……

Nơi này, chính là làng chơi ở kinh thành mà mọi người đều biết, tràn ngập các loại phòng bao màu sắc dâm mĩ hương diễm, gái mại dâm, những kẻ buôn lậu ma túy cần sa hai giới, nhà cái sòng bạc ngầm dưới đất, cùng với các khách hàng mua sắc tầm hoan muốn theo đuổi kích thích.

Loại địa phương này, chính là nơi La lão nhị lăn lộn làm giàu.

Thiệu Quân đưa mắt mờ mịt nhìn xung quanh, trong số những quán bar dạ tràng áp điếm này, chắc hẳn có không ít chỗ, từng thuộc về La Cường……

Trong “Red Star”, quản lý tự mình rót rượu, cúi đầu khom lưng tiếp đón.

Vừa thấy Thiệu công tử đến một mình, không mang theo bạn bè, quản lý liền cực kỳ có nhãn lực, liếc mắt gọi một loạt phục vụ sinh tới, chờ bên ngoài phòng. Bởi vì không biết chắc Thiệu công tử có cần hay không, vậy nên cũng không nói rõ, yên lặng chờ Thiệu Quân mở mồm khâm điểm.

Thiệu Quân rầu rĩ uống rượu, ánh mắt đảo qua một loạt người đứng ở kia. Cửa hàng này cũng thật đủ khẩu vị, mỗi người đều có đặc trưng riêng, cao lớn uy mãnh có, eo nhỏ mông cong cũng có.

Thiệu Quân nhìn quét qua, một người cũng không xem vào mắt, chỉ hỏi, có người cũ nào đã làm ở đây ít nhất mấy năm hay không?

Quản lý nói, người làm nghề này thanh xuân ngắn ngủi, già quá khách hàng không thích, bị kéo xuống làm phục vụ trong quán chúng tôi.

Thiệu Quân tìm quanh một vòng ở đại sảnh, chỉ vào một người phục vụ rót rượu mặc tây trang ở xa xa: “Vậy cậu ta đi, tôi muốn người kia.”

Phục vụ sinh kia cũng nhận ra Thiệu công tử lần trước đã tới, vì thế liền cung kính đi theo vào phòng bao.

Nam sinh này tên là Tiểu Hòa, mặt mày anh tuấn, tuổi tác xấp xỉ Thiệu Quân, cũng coi như đã lớn tuổi rồi, khách hàng bình thường đều chọn mấy bé trai mười tám mười chín non mềm trong quán.

Tiểu Hòa rất chuyên nghiệp ngồi nói chuyện phiếm, uống rượu với Thiệu Quân, sau đó chậm rãi đặt tay lên trên đầu gối Thiệu Quân, vuốt ve đùi, lướt qua đường cong trên cổ, thủ pháp cực kỳ thuần thục, ôn tồn.

Thiệu Quân ngay từ đầu còn nghiêm chỉnh, ra sức gây khó dễ, không chịu phóng túng, ánh mắt đảo lên vách tường bốn phía.

Sau đó vài chén rượu vào bụng, rượu vào tâm đau, từng cái lỗ chân lông trên người bốc hơi lên đều là nghẹn khuất và dục vọng muốn phát tiết, cơ thể cũng nóng, quần áo trên người bỗng nhiên giống như trói buộc.

Hắn tiến vào phòng bao VIP dành cho khách quý, ngoài cửa sổ là cảnh đêm huy hoàng, vạn ánh đèn sáng lấp lánh, trong phòng đốt huân hương, sô pha thật mềm, ngồi vào độ lún vừa vặn có thể khiến hắn thư thư phục phục ngửa ra đằng sau, để người ta hầu hạ.

Tiểu Hòa ghé mặt qua, ôn nhu liếm hôn sau tai Thiệu Quân, mút vành tai, đi xuống dọc theo cổ, cố ý cắn áo sơ mi của Thiệu Quân, từng tấc từng tấc xoa cọ bụng, cuối cùng quỳ xuống giữa hai chân, đưa tay cởi khóa quần.

Thiệu Quân bị người ta trêu chọc như vậy, đã sớm đứng ngồi không yên.

Dù sao cũng là thanh niên trai tráng, hỏa lực mạnh, đã rất lâu rồi không có làm, gần đây lại cố tình bị người ta câu dẫn đến muốn mà không được, khô nóng khó nhịn, người trước mắt này cho dù là nữ, Thiệu Quân cảm thấy bản thân cũng có thể chấp nhận chịu đựng một phen!

Nam sinh dùng miệng cắn viền quần lót, kéo xuống dưới, lộ ra một chút địa phương thô ráp bí ẩn, thứ gì đó trong quần lót Thiệu Quân đã sắp bao không nổi, trướng đến khó chịu, ồ ồ thở gấp đẩy người ra……

Thiệu tiểu tam ngại bẩn, hắn vốn không thích dính vào mấy người đó, hắn không phải là thật sự muốn thao một con vịt!

Trong lòng hắn nghẹn một cảm giác dơ bẩn khó chịu, không kìm nén được. Hắn chỉ là muốn đến chỗ này nhìn thử, tìm hiểu xem La Cường kia sau khi lột bỏ một tầng tù phục rốt cuộc là người như thế nào, y lăn lộn ở địa phương như thế nào? Y đã từng chơi qua ai? Trong lòng y để ý cái gì, có tâm sự gì?

Nam nhân đều có tự tôn, dục vọng chiếm hữu, hơn nữa giữa nam nhân và nam nhân, dục vọng độc chiếm, lòng ghen tị và tâm lý trả thù chỉ có thể mãnh liệt hơn cả giữa nam và nữ, tuyệt đối không ít hơn.

Da mặt Thiệu Quân cũng rất mỏng, cho dù là La Cường, cũng không thể làm tổn thương thể diện của hắn.

Tam gia gia ở trong nhà lao cùng tiểu tao hóa ghen tuông giành giật, chỉ vì một phạm nhận? Đây là cái thể loại gì chứ? Nói ra sẽ khiến người ta cười chết mất! Thiệu Quân rất khó chịu, ủy khuất, trong lòng cực kỳ bi thương.

Từ nhỏ đến lớn, chưa có ai khiến hắn phải chịu loại đau khổ đó, hắn cũng chưa từng nếm trải tư vị cầu mà không được này.

Tiểu Hòa có chút buồn bực, không biết Thiệu công tử muốn cái gì.

“Tam gia ngài muốn làm như thế nào? Ngài nói đi.” Tiểu Hòa nhẹ nhàng nói chuyện.

Nam sinh này nghĩ rằng các công tử có tiền đều có cá tính riêng, đam mê các kiểu trên giường không thể để người khác nhìn thấy, đủ loại đa dạng thao như thế nào cũng có, Thiệu công tử này nói không chừng là có nội tình kỳ quái nào đó.

Thế nhưng Thiệu Quân là người như thế nào? Một bộ da mặt mỏng kia của hắn, hắn ở trên giường đam mê cái gì, hắn thích thao như thế nào, sao có thể không biết xấu hổ tùy tiện nói ra?

Tiểu Hòa ngược lại có vẻ hưng phấn, bàn tay âu yếm bên hông Thiệu Quân, vuốt vuốt tám khối cơ bụng nhờ thường xuyên rèn luyện. Những người được khách hàng lựa chọn trong câu lạc bộ đêm, bình thường đều phải hầu hạ mấy ông chủ đầu heo béo ụt ịt trên bụng toàn là ngấn mỡ, hiếm khi gặp phải một người anh tuấn như vậy, đối với Tiểu Hòa mà nói, một chút cũng không cảm thấy như đang hầu hạ khách hàng, khuôn mặt này, dáng người này của Thiệu tam gia, nhìn vào thật dễ chịu.

“Lấy ra đi…… Em giúp ngài.” Tiểu Hòa nhẹ giọng nói.

Thiệu Quân rũ mắt, nhìn đối phương dùng miệng lột bỏ quần lót của hắn, ngậm lên, một ngụm nuốt tới gốc.

Là nam nhân bình thường thì đều không thể kháng cự được loại kích thích nhục thể mãnh liệt này, Thiệu Quân bị hành động đó làm cho có chút sảng khoái, đầu không tự chủ được ngửa về phía sau, trong cổ họng phun ra thanh âm trầm thấp đè nén, hông nhanh chóng đẩy về phía trước……

Nam sinh kia làm rất nghiêm túc mà ra sức, đầu nghênh đón tiết tấu đưa đẩy của Thiệu Quân, dùng sức phun ra nuốt vào.

Thiệu Quân ồ ồ thở dốc, từ trên cao nhìn xuống gia hỏa cương cứng tráng kiện của mình đang đâm rút thật sâu. Người trước mắt bị đâm chọc đến độ đáy mắt thấm ra nước mắt nhưng vẫn cực lực nhẫn nại hút, trong cổ họng phát ra thanh âm như hưởng thụ, ánh mắt gần như mê luyến……

Hắn đột nhiên ngửa đầu lên, trong đầu dường như có vô số thanh âm rít gào, gương mặt thanh tú trước mắt bỗng dưng biến mất, đổi thành một gương mặt mạnh mẽ khác, lông mày dày rậm, ánh mắt sắc bén, cằm thô ráp phiếm xanh góc cạnh rõ ràng giống như không lúc nào là không chống lại xã hội. Thiệu Quân hút từng ngụm từng ngụm không khí, run rẩy, tưởng tượng như La Cường đang ngậm lấy của hắn, hút của hắn, an ủi hắn, âu yếm hắn, mặc hắn đâm rút, La Cường chịu đựng hắn, trong lòng La Cường để ý đến hắn!……

Hắn đã sắp không nhịn được, muốn nâng hai đùi đặt lên trên vai La Cường, muốn cuốn lấy người này, lại chỉ có thể cực lực chịu đựng, không muốn để lộ sở thích thực sự trước mặt người ngoài……

Thiệu Quân mạnh mẽ thu lại, rút gia hỏa kia ra khỏi miệng Tiểu Hòa!

Nam sinh kia bất ngờ không kịp phòng bị, một ngụm chưa kịp nuốt, nước miếng chảy ra.

Thiệu Quân vùi nửa bên mặt vào sô pha, thắt lưng gần như vặn thành 180 độ, gân đỏ trên cổ lồi lên, đè nén, ồ ồ thở gấp, hai chân thon dài sắp xoắn thành bánh quai chèo trên sô pha.

Một khắc cao trào kia, hắn nửa quỳ nửa nằm ở trên sô pha, trán cọ cọ, tưởng tưởng La Cường đang nặng nề đè ép, giam cầm, va chạm vào hắn, máu cả người đều giống như thiêu đốt, nhiệt lưu trên bụng mãnh liệt trào ra……

Phục vụ sinh hoảng sợ, vội vàng đứng lên, chân tay luống cuống đứng xem.

Từ trước tới nay chưa từng gặp qua công tử nào có đam mê cổ quái như thế, phòng đã thuê, người cũng đã chọn, lại không để người hút cũng không cùng người thao, ngược lại tự mình động thủ bắn ra!

“Tam gia, không thoải mái sao?…… Thật xin lỗi, là em làm không tốt, thật sự rất xin lỗi……” Tiểu Hòa cực kỳ xấu hổ, sợ bị khách hàng trách cứ.

Thiệu Quân ngửa mặt lung tung thở gấp, thầm nghĩ, có thể thoải mái được sao?

Cậu thấy cậu có thể làm tốt hơn là La tổng của các cậu tự mình ra trận sao? Cậu cho là tùy tiện người nào cũng có thể khiến Tam gia thoải mái sao!

Hắn không chấp nhận được việc bắn trong miệng đối phương, con vịt không chê bẩn, nhưng chính hắn ngại bẩn, không vượt qua được một cửa tâm lý kia.

Thiệu Quân sửa sang một chút, mặc quần vào, không muốn lộ điểu, trên mặt lại vẫn giữ vài phần ửng hồng.

Tiểu Hòa ngồi ở một bên vuốt ve eo Thiệu Quân, ngượng ngùng hỏi một câu: “Tam gia, hiếm khi đến được một chuyến, sao lại chọn em.”

Thiệu Quân hỏi lại: “Bình thường không có ai chọn cậu sao?”

Tiểu Hòa: “Người coi trọng em rất ít.”

Thiệu Quân: “Ông chủ trước đây của các cậu, La tổng, đã từng chọn cậu chưa? Cậu đã từng làm với y chưa?”

Tiểu Hòa: “……”

Dưới ngọn đèn mờ tối, ánh mắt Thiệu Quân suy yếu mà hỗn độn: “Trước đây La tổng của các cậu, thích người như thế nào? Y đã từng điểm qua người nào? Cậu nói đi, tôi muốn nghe một chút.”

Đêm đó, Thiệu Quân không tiếp tục làm nữa.

Tiểu Hòa ban đầu cũng không dám nói nhiều, dù sao ông chủ cũng đã thay đổi, còn bát quái về ông chủ tiền nhiệm, đây là không có việc gì làm sao? Sau đó lại không nhịn được Thiệu tam gia trái một câu, phải một câu, liên tục dồn ép dụ dỗ, liền nói hết ra.

La tổng dựng nghiệp như thế nào?

Trong nhà La tổng rốt cuộc còn có những ai, bên người có bao nhiêu tình nhân? Mấy nam nhân, mấy nữ nhân?

La tổng có bao nhiêu mặt tiền cửa hàng ở quảng trường giải trí Sanlitun, người này đã từng trải qua những thất bại nào, đánh cuộc những gì, y đã từng dính đến thuốc phiện chưa?

La tổng bình thường hay làm gì, đối với cấp dưới có trượng nghĩa không? Lúc nào cũng lãnh khốc như vậy sao, có đối xử ôn tồn với ai chưa?

La tổng đã gần bốn mươi tuổi, từ trước tới nay thật sự chưa từng kết hôn sao? Hay là kết hôn rồi lại ly hôn lừa gạt mọi người? Người này có con riêng không?

……

Tiểu Hòa cũng uống vài chén rượu, dần dần trầm tĩnh lại, chậm rãi mà nói, kể cho Thiệu Quân năm đó La lão nhị ở con phố này uy phong đến cỡ nào. Trong sòng bạc có người thua tiền lại muốn bỏ chạy, một đám người bảo vệ tên gây chuyện, ở đầu bên ngõ bên kia, La Cường một mình cầm theo một cái ống tuýp, chặn kín đường ra. Hai đám người cứ giằng co như vậy ước chừng hai canh giờ, đám người kia sợ hãi đến không dám động thủ nữa.

Lại nói đến chuyện La lão nhị che chở cho đàn em trong quán như thế nào, có khách hàng bới lông tìm vết trách cứ phục vụ sinh hầu hạ không chu toàn, đi tiểu lên mặt cậu bé kia.

La Cường đi ra, nói: “Người trong quán ông đây, phục vụ rất tốt, ông đây đã lần lượt tự mình dạy dỗ qua, tốt hay không cũng chỉ có một mình tao mới được soi mói, mày là ai chứ?”

Vị công tử kia nói: “Mông con vịt này bị méo, gia đâm không thoải mái!”

La Cường cười lạnh, một tay ôm cậu bé kia vào lòng mình, xoa xoa tóc, thấp giọng thì thầm vài câu, sau đó liền lột bỏ quần cậu bé ngay tại chỗ, lộ ra mông, nói: “Tao thấy mông cậu ta rất tròn, méo chỗ nào, cái này còn đâm không thoải mái, thế đâm như thế nào mới gọi là thoải mái? Lột quần của mày ra đi, ông đây đâm một lần xem có thoải mái không?!”

Ngày đó vị công tử kia liền không chạy được, bị ấn lên trên bàn lột quần, để lõa mông, gào khóc thảm thiết……

La tổng cũng mang tiền rượu kiếm được hôm đó, đều thưởng cho cậu bé chịu ủy khuất kia.

Khi Tiểu Hòa kể chuyện này, ánh mắt tỏa sáng, âm điệu rõ ràng lộ ra một loại sùng bái và ái mộ nào đó với ông chủ ngày xưa.

Thiệu Quân nằm trên sô pha, cánh tay che mặt, yên lặng nghe, hỏi: “Cậu bé mà cậu nói kia, chính là cậu đi?”

Tiểu Hòa không nói gì, yên lặng uống rượu……

Sau đó Tiểu Hòa lại lặng lẽ cách đại sảnh chỉ điểm cho Thiệu Quân, phục vụ sinh nào là “Tiểu thang viên”, đâu là “Tiểu ma hoa”, đâu là “Tứ đại danh thảo” của Fivestars trong truyền thuyết……

Những người đó mới là “bạn” trước đây của La tổng.

Thiệu Quân xa xa nhìn vài lần, trong lòng chua chua, than thở: “Mẹ nó…… Mắt thật độc, quả thật đủ đoan chính.”

Thiệu Quân hỏi: “La tổng của các cậu trước đây trâu bò như vậy, sao lại bị người ta bắt được chứ? Không biết tìm quan hệ hả? Nếu như quan hệ không được thì không biết chạy sao?”

Trong giọng nói Tiểu Hòa mang theo chút tiếc nuối: “La tổng quả thật đã rời đi một lần, nghe nói là chạy trốn, sau lại……”

Thiệu Quân truy hỏi: “Sau đó người này rốt cuộc bị bắt như thế nào?”

Tiểu Hòa nghĩ nghĩ, nói: “Nghe nói, là tự thú.”

Thiệu Quân nhíu mày, không tin tưởng lắm: “Tự thú? Không phải y bị công an bắt sao? Người như y tại sao lại muốn tự thú?”

Người như La Cường, chỉ biết liều mạng, có chuyện gì còn chưa làm qua, La Cường sẽ tự thú sao? Thiệu Quân đã rất hiểu người này rồi, mới không tin đâu.

Tiểu Hòa nhẹ giọng nói: “Tam gia, có phải ngài vẫn chưa biết hay không, La tổng có một người em trai, chính là ông chủ nhỏ trước đây của chúng tôi. Tình cảm giữa hai người vô cùng tốt, có vẻ là vì không muốn tách ra!”

Sắc mặt Thiệu Quân chậm rãi biến hóa, bản thân mấy ngày trước làm ầm ĩ với tiểu hồ ly tao hóa kia trong giam khu đến choáng váng, là đang nghĩ gì chứ? Một mớ hỗn độn trong đầu hắn lập tức trở nên rõ ràng, đột nhiên liền hiểu được.

Hết chương 33.