Thái Cổ Thần Vương

Chương 518: Nhà tranh



Tần Vấn Thiên nghe thấy lời Lưu Vân nói hận không thể tìm cái lỗ chui xuống, vụng trộm nhìn thoáng qua Diệp Lăng Sương, chỉ thấy sư tỷ này cũng nhìn hắn cười mà như không cười, loại ánh mắt khinh bỉ đó làm Tần Vấn Thiên muốn ngửa mặt lên trời thở dài, lúc này mới vừa vào Trượng Kiếm tông, xem ra thanh danh hắn đã bị hủy trong tay tiểu hỗn đản này rồi.

- Tiểu hổn đản, cút về cho ta.

Tần Vấn Thiên nhìn tiểu hỗn đản hung dữ, lại thấy đối phương xoay người, nằm lười biếng ở trên ngọn núi mềm mại no đủ kia, nheo đôi mắt nhỏ, vẻ mặt rất là say mê. 

- Sư đệ cũng dạy dỗ thật tốt.

Diệp Lăng Sương cười khanh khách, Tần Vấn Thiên buồn bực trong lòng, nhảy vào sông cũng không rửa sạch được.

- Sư đệ sư muội, ta đưa các ngươi đi Trượng Kiếm tông một chút. 

Lúc này Lâm Soái mới mở miệng nói, xem như giải vây cho Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên gật đầu, sau đó mấy người cùng nhau bay lên trời, đám Diệp Lăng Sương cũng theo phía sau, đi về phía trước.

- Trượng Kiếm tông vắt ngang vài trăm dặm địa vực, có ba ngàn đệ tử, ở sát núi cổ, chỗ đệ tử ở ở trong nhà gỗ bên trong dãy núi, ngươi có thể lựa chọn một nhà gỗ trống làm chỗ ở của ngươi.

Lâm Soái dừng ở trước người Tần Vấn Thiên một bước, chỉ phòng ốc giữa vách núi, phong cảnh xinh đẹp, cực kỳ thanh tĩnh, hơn nữa mấy căn nhà gỗ cách nhau một khoảng, khi tu hành sẽ không quấy rầy lẫn nhau, sương sớm mờ ảo, giống như nơi tiên nhân ở. 

- Chỗ ở và nơi tu hành của Trượng Kiếm tông hoàn toàn tách rời nhau, ngươi nhìn bên kia đi, chính là võ trường của Trượng Kiếm tông ta, các đệ tử có thể luận bàn trong đó, nếu như đệ tử có mâu thuẫn kịch liệt với nhau, các trưởng bối sẽ giảng hòa, giảng hòa không được thì hai bên có thể xin quyết chiến.

Lâm Soái chỉ một chỗ trong đó, nơi đó có một khu vực rộng lớn, võ trường san sát nhau, phía dưới có rất nhiều đệ tử.

Tần Vấn Thiên ghi nhớ trong lòng, Trượng Kiếm tông chính là tông môn có nhân số ít nhất trong chín phái lớn, tuyển đệ tử cực kỳ nghiêm khắc, nhưng không ngờ cũng có ba ngàn đệ tử, có thể thấy được đây là một phái lớn đáng sợ cỡ nào, chắc hẳn tám phái khác của chín phái lớn cũng mấy vạn đệ tử, hơn nữa đều là tinh anh. 

Thật ra nếu nghĩ kỹ thì chuyện này vốn chẳng có gì lạ, địa vực Hoàng Cực Thánh Vực rộng lớn cỡ nào, có vô số tông môn thế gia, còn có ba đại hoàng triều, rất nhiều cổ quốc, số dân cư khổng lồ cỡ nào, chín phái lớn chính là thế lực tầng cấp cao nhất ngoại trừ Hoàng Cực Thánh Tông, hàng năm thiên tài đệ tử muốn bái vào tông môn vô số kể, đều dùng đơn vị mấy chục vạn để tính, mặc dù Trượng Kiếm tông chọn một trong một ngàn thì cũng có mấy trăm người, tích lũy qua nhiều năm, ba ngàn đệ tử được tính là ít.

- Nơi đó là Trượng Kiếm Đài, khi tông môn xảy ra chuyện lớn thì Trượng Kiếm Đài sẽ phát ra tiếng trống rung trời, đệ tử Trượng Kiếm tông phải lập tức tụ tập ở đó.

Lâm Soái lại chỉ vào một chỗ mênh mông. 

Tần Vấn Thiên ghi nhớ, tiếp tục đi về phía trước theo Lâm Soái, phía trước xuất hiện chín ngọn núi cổ, mỗi một ngọn đều chiếm cứ một vùng địa vực rất lớn.

- Đây chính là núi tu hành, đệ tử Trượng Kiếm tông đông đúc, đương nhiên không có khả năng dạy chung với nhau được, căn cứ từng sở trường khác nhau của đệ tử mà có kiếm chủ của chín ngọn núi dạy học, kiếm chủ của chín núi đều làm chủ một ngọn núi, dưới trướng kiếm chủ chín núi lại có trưởng lão chấp sự, làm theo ý của riêng mình, giúp đỡ dạy ba ngàn đệ tử.

Lâm Soái nói. 

- Sư huynh là đệ tử của ngọn núi nào?

Tần Vấn Thiên tò mò hỏi.

- Sư huynh chính là Thủ Sơn Kiếm Chủ, đệ tử thân truyền của Lăng Thiên Kiếm Chủ, Lăng Thiên Kiếm Chủ cũng là tông chủ Trượng Kiếm tông ta. 

Diệp Lăng Sương nhìn Tần Vấn Thiên mở miệng nói:

- Về phần mấy người chúng ta, cùng là môn hạ của Lăng Thiên Kiếm Chủ, nhưng mà không phải là đệ tử thân truyền, bái sư ở môn hạ của các vị trưởng lão thủ sơn.

Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu. Trượng Kiếm tông có ba ngàn đệ tử, đương nhiên không có khả năng đều do kiếm chủ chín núi tự mình đến dạy, Lâm Soái thân là đệ tử thân truyền của tông chủ, khó trách thân phận không tầm thường. 

- Trong chín ngọn núi đều có tàng thư các, có công pháp thần thông, sách cổ bút ký, đệ tử các núi có thể tự đi xem, đi tiếp về phía trước thì đó là nơi thái thượng trưởng lão Trượng Kiếm tông ta thanh tu, không thể tùy tiện tới.

Lâm Soái nhìn Tần Vấn Thiên dặn một tiếng.

- Ngoài ra, giữa đỉnh núi cổ của Trượng Kiếm tông còn có vết tích cổ xưa, đều là di tích tu hành do tiền bối Trượng Kiếm tông ta lưu lại, có thể tùy ý đi xem. 

Lâm Soái tiếp tục nói:

- Mặt khác, ta muốn dẫn ngươi tới một nơi quan trọng.

Nói xong, bóng người Lâm Soái đổi hướng, đám người Tần Vấn Thiên ùn ùn đuổi theo, hắn nghi ngờ nhìn thoáng qua Diệp Lăng Sương bên cạnh, chỉ thấy nàng và đám người Lưu Vân đều mang vẻ mặt rất nghiêm túc, giống như nơi Lâm Soái đề cập có ý nghĩa không tầm thường. 

Không bao lâu sau, Lâm Soái dẫn hắn tới một ngọn núi, ở nơi này, lại có đệ tử đông đúc tập trung ở đây, bọn họ nhìn thấy Lâm Soái đến, tất cả đều nhìn Lâm Soái rồi khẽ gật đầu, gọi một tiếng sư huynh.

Lâm Soái chính là đệ tử thân truyền của tông chủ, tu vi của bản thân đã vào cảnh giới Thiên Tượng, không kém gì một số chấp sự tông môn, đương nhiên được kính trọng.

Lâm Soái khẽ gật đầu, đứng ở trên đỉnh núi cổ, đám người lại nhìn về phía Tần Vấn Thiên với Thanh Nhi phía sau Lâm Soái, trong lòng kinh ngạc, hai người này là đệ tử nhập môn của Trượng Kiếm tông sao, vậy mà do Lâm Soái sư huynh tự mình mang đến. 

Tần Vấn Thiên có khí chất nội liễm, nhưng tuấn tú phi phàm, Thanh Nhi lạnh như băng, lại mỹ mạo vô song, Diệp Lăng Sương chính là mỹ nữ hiếm có, nhưng đứng ở trước mặt Thanh Nhi cũng hơi nhạt nhòa, khiến mọi người không khỏi than thở, hai vị đệ tử mới tới này dường như có chút phi thường.

Tần Vấn Thiên lại không có tâm tình nghĩ nhiều, giờ phút này ánh mắt hắn nhìn về phía trước, chỉ thấy đối diện núi cổ, có một căn nhà tranh, căn nhà tranh này nhìn như tầm thường, cực kỳ đơn giản, nhưng chung quanh lại như tràn ngập một sức mạnh rữa nát thần kỳ, giống như nó chính là thứ duy nhất trong vùng đất này, căn nhà tranh này còn tồn tại thì toàn bộ phong cảnh đều nhạt nhòa.

Chỉ nhìn căn nhà tranh một cái đã hấp dẫn ánh mắt Tần Vấn Thiên, nhìn nhà tranh như bình thường lại lộ ra khí chất không bình thường như thế, thực sự khiến người ta kinh hãi, hắn dùng cảm tri để nhìn thử thì lại phát hiện cảm tri bị một lực lượng vô hình ngăn cản, căn bản không thể tới gần nhà tranh chút nào. 

- Sư huynh, trong nhà tranh có gì vậy?

Tần Vấn Thiên tò mò hỏi.

Lâm Soái khẽ lắc đầu: 

- Không ai biết, đừng nói là ta, cho dù là sư tôn cũng chưa từng vào, hoặc là nói, không đi vào được.

Tần Vấn Thiên rung động trong lòng, không ngờ Trượng Kiếm tông lại có nơi thần kỳ như thế.

- Nơi đây chính là nơi của chủ nhân sơ khai của Trượng Kiếm tông tu hành, có lời đồn nói vị chủ nhân này như là kiếm tiên, có người đoán trong nhà tranh có bội kiếm của hắn, có người nói trong nhà tranh có kiếm pháp của hắn, đương nhiên cũng có người nói, bên trong cũng không có gì, nhưng con đường đi đến nhà tranh này chất chứa tinh hoa cả đời tu hành của vị chủ này. 

Vẻ mặt Lâm Soái nghiêm túc, lúc này Tần Vấn Thiên mới chú ý tới, căn nhà tranh này cao ngang núi, phía dưới có một sơn đạo, có thể đi đến chỗ nhà tranh, giờ phút này có không ít người thử, nhưng bọn họ vẫn chỉ đi đến chân núi, cách nhà tranh quá xa, căn bản không leo lên được.

Giờ phút này, Tần Vấn Thiên nhìn thấy trên bậc thang sơn đạo xuất hiện một tiếng kiếm rít đáng sợ, sau đó hắn thấy được một đường kiếm đáng sợ chặt đứt không gian, uy lực cực kỳ đáng sợ, vùng trời này dường như cũng phát ra một tiếng sét nổ vang.

- Thực lực của sư muội Hàn U thật mạnh mẽ, thế mà đã lên chín bước rồi, không hổ là long phượng của Trượng Kiếm tông ta. 

Rất nhiều người phát ra tiếng thán kinh ngạc.

- Đúng vậy, sư muội Hàn U bái vào môn hạ Mai Sơn Kiếm Chủ, là đệ tử thân truyền, chính là người thiên phú cao nhất trong đệ tử mới vô năm nay.

Có thể bái vào Trượng Kiếm tông thì vốn là người có thiên phú kiệt xuất, những người này lại khen Hàn U sư muội kia không dứt, đương nhiên Tần Vấn Thiên cũng đã nhìn thấy, đường kiếm kia chính là do một vị nữ tử khoác quần áo phượng vũ màu lửa trên sơn đạo làm ra, nữ tử này chính là Hàn U sư muội trong miệng bọn họ. 

Mặt mày nàng như sương lạnh, dáng người như lửa, trên người khoác quần áo màu lửa, giống như dệt từ lông phượng mà thành, chỉ nhìn một cái sẽ bị tư thế oai hùng của nàng mê hoặc, cực kỳ phiphàm.

- Đây là sư muội Lý Hàn U, nàng nhập môn không lâu, bái vào môn hạ Mai Sơn Kiếm Chủ, được thu làm đệ tử thân truyền, xuất thân của nàng cũng vô cùng không tầm thường, nàng chính là hậu nhân đại tộc Lý gia ở nam vực, có được huyết mạch huyết phượng, thực lực rất mạnh, tuy tu vi của nàng mới Thiên Cương cảnh tầng năm đỉnh phong, nhưng đánh bại người Thiên Cương tầng sáu đỉnh phong là chuyện dễ dàng, chính là thiên chi kiêu nữ khó có được.

Lâm Soái khẽ nói với Tần Vấn Thiên, trong ánh mắt lộ ra ý tán thưởng, hiển nhiên rất xem trọng Lý Hàn U. 

Trượng Kiếm tông có thiên tài nhiều cỡ nào, muốn vào Trượng Kiếm tông vốn đã cực khó, huống chi là bái vào môn hạ của kiếm chủ chín núi.

- Sư huynh, vậy ta cần bái vào môn hạ của ai?

Tần Vấn Thiên có chút nghi hoặc hỏi, kiếm chủ chín núi là cửu mạch Trượng Kiếm tông, giờ phút này hắn còn chưa biết mình nên bái vào ngọn núi nào. 

- Đương nhiên là bái vào môn hạ sư tôn ta, Lăng Thiên Kiếm Chủ.

Lâm Soái mỉm cười nói:

- Sơn đạo đến nhà tranh này gập ghềnh, người thường một bước khó đi, Tần sư đệ muốn thử một chút hay không? 

- Trong sơn đạo đến nhà tranh có gì mà lại gian nan như thế?

Tần Vấn Thiên hỏi.

- Ngươi đi xem qua là biết, sơn đạo đến nhà tranh này, chính là vật chí bảo của Trượng Kiếm tông ta, giá trị của nó không kém gì tàng thư các của chín ngọn núi, hơn nữa không có quy tắc gì, chỉ cần ngươi có thể đi lên là được, ta nghe nói Trượng Kiếm tông ta từng có một vị nhân vật tiền bối suýt nữa đã đi đến nhà tranh, đã tới đỉnh sơn đạo, sau này hắn trở thành người số một của Trượng Kiếm tông ta. 

Lâm Soái cười nói, khiến Tần Vấn Thiên càng thêm tò mò, sau đó chỉ thấy hắn khẽ gật đầu:

- Vậy ta đi thử xem, Thanh Nhi, ngươi muốn đi hay không?

- Ta không đi. 

Thanh Nhi giống như không có hứng thú quá lớn, khẽ lắc đầu, lần trước tộc nàng có cường giả đến, giao cho nàng rất nhiều phương pháp thích hợp cho nàng tu hành, bất luận là công pháp hay phép thần thông nào, nàng cũng không thiếu, thậm chí có được rất nhiều bí pháp năng lực, sở dĩ gia nhập Trượng Kiếm tông chỉ là vì Tần Vấn Thiên, nếu không vì sự cường đại của Trượng Kiếm tông, nàng không có khả năng muốn tiếp tục lẻn vào theo Tần Vấn Thiên, đành phải đi chung với Tần Vấn Thiên.

- Ừm, vậy ngươi ở chỗ này chờ ta.

Tần Vấn Thiên thấy Thanh Nhi gật đầu, sau đó thân hình chợt lóe, đi về phía dưới, sau một lát, hắn đã tới phía dưới nhà tranh, nhìn sơn đạo phía trước, giờ phút này lại ngẩng đầu hướng lên trên, nhìn về phía nhà tranh, thế mà lại cảm thấy cực kỳ xa xôi, giống như khó có thể vượt qua. 

Tần Vấn Thiên bước một bước về phía trước, trong phút chốc, tất cả đều như thay đổi, trước mắt hắn không có sơn đạo nữa, mà là một con đường cổ, nhà tranh xuất hiện ở cuối con đường, mà ở trước mặt Tần Vấn Thiên, xuất hiện một vách núi, trên vách núi này khắc một đồ án, vô cùng tinh diệu.

Nhìn thấy đồ án trên vách núi, Tần Vấn Thiên bỗng như đắm chìm trong đó, không nhịn được mà than thở trong lòng, khó trách Lâm Soái nói nơi này có giá trị không kém gì tàng thư các, bản thân con đường cổ này vốn đã là một bảo tàng!