Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng (Sư Huynh À Sư Huynh)

Chương 81: Một cái bình sứ dẫn đến…



Dịch: Tường Vi

Biên: BsChien

***

"Bày ở nơi này?"

"Ừm, càn vị lại chuyển ba tấc, trận cơ mặt nam, xuống đất sáu thước ba tấc."

"Tìm xong...

Nha hắc!"

Ba tháng sau khi Tửu Cửu xuất quan, bên ngoài phòng luyện đan của Tiểu Quỳnh Phong có ba người đang vô cùng bận rộn.

Lý Trường Thọ chỉ huy còn Linh Nga thì giúp đỡ.

Tửu Cửu nhất tâm mấy dụng, phụ trách áp chế linh khí đại trận, khống chế những nơi tiểu trận kết nối, kiểm tra lại các phương vị trận cơ. Ngoài ra nàng còn dùng tiên lực bao khỏa các trận cơ đã luyện chế tốt, chậm rãi vùi sâu xuống dưới lòng đất.

Quá trình này không thể ra xảy ra bất kì sai lầm nào.

Xử lý xong một trận cơ, Tửu Cửu hít một hơi thật dài sau đó dựa vào thân cây thở hồng hộc.

"Xong rồi sao? Còn bao nhiêu nữa?"

Lý Trường Thọ nhìn vào bảo nang của mình, bên trong còn chừng một phần ba, tức là còn hơn sáu mươi trận pháp trận cơ chưa được sắp đặt.

Nhưng

Điều hắn muốn chỉ là Tửu Cửu sư thúc “hỗ trợ sắp đặt trận pháp trên danh nghĩa”, đồng thời nàng phải nhớ kĩ chuyện này, chứ cũng không cần nàng phải bố trí tất cả các trận cơ của đại trận.

Thực sự thì, đa số các trận cơ đã được bố trí xong hắn đều cẩn thận tỉ mỉ bố trí lại.

Lý Trường Thọ cười nói:

"Còn có ba cái sư thúc vất vả rồi."

Nghe được chỉ còn ba cái, lập tức đáy mắt Tửu Cửu như nhìn thấy "ánh sáng cuối đường hầm."

"Làm suốt mấy tháng, cuối cùng cũng xong."

Một bên, Linh Nga quan sát nét mặt của Lý Trường Thọ phát hiện có chút gì đó khác lạ.

"Sư huynh đã có thể tự bố trí trận pháp mà không cần sự hỗ trợ của Tiểu sư thúc rồi?"

Tửu Cửu lấy Linh Tửu đan ra cắn luôn hai viên, tinh thần một lần nữa vô cùng phấn chấn!

"Nào, mang tất cả mấy cái còn lại ra đây, ta chấp hết!"

Hô xong khẩu hiệu, Tửu Cửu lại nhảy lên chạy tới địa điểm chôn trận cơ tiếp theo.

Linh Nga ở một bên vừa sửa sang lọn tóc vừa cười khẽ, vội vàng xách theo giỏ trúc đi theo.

"Tiểu sư thúc nghỉ ngơi ăn chút trái cây đi."

"Vẫn là tiểu Linh Nga quan tâm ta, sư huynh của ngươi thì chỉ toàn bắt người ta làm việc cho hắn thôi."

"Sư huynh cũng chỉ vì nghĩ cho Tiểu Quỳnh Phong của chúng ta mà thôi. Tiểu sư thúc vất vả rồi ta đấm bóp vai cho ngài."

"Ai, đấm bên trái mạnh chút. Chúng ta đều là những người số khổ mà."

Bên trong vang lên tiếng cười nói, Linh Nga cùng Tửu Cửu từng bước dần dần đi đến giữa khu rừng.

Lý Trường Thọ dạo bước đi theo, đáy lòng nghĩ ngợi nguyên lý vận chuyển đại trận, hoàn thiện lý luận liên hoàn trận.

Nửa ngày bận rộn.

Đến lúc mặt trời lặn, ba tòa trận cơ cũng xem như đã an trí thỏa đáng.

Tửu Cửu như hoàn toàn biến thành người khác, tinh thần phấn khởi hẳn lên. Nàng lôi kéo Linh Nga và Lý Trường Thọ đòi đi vào bên trong nhà tranh quyết tử chơi “Đấu đại thần”.

Tận sâu đáy lòng Lý Trường Thọ khe khẽ thở dài. Trận pháp ở đây còn phải tỉ mỉ tinh chỉnh một thời gian, tuy nhiên hiện tại việc tu chỉnh này cũng không vội lắm.

Đi trong rừng được một lúc, Lý Trường Thọ đột nhiên tâm huyết dâng trào.

"Đây là..."

Hắn nhìn về phía trước, sư thúc và sư muội đang nhảy tới nhảy lui. Tay phải Lý Trường Thọ lùi về trong tay áo bấm ngón tay suy tính, rất nhanh đã có đáp án.

Đan dược mình đưa cho Tửu Ô sư bá đã bị lấy ra khỏi bình sứ!

Đó không phải là một cái bình sứ bình thường, bản thân nó có thể chứa đựng tiên đan và bảo tồn dược tính của pháp khí. Chẳng những thế, Lý Trường Thọ còn tăng thêm hai cấm chế và truyền một tia linh thức của mình vào trong bình sứ.

Chỉ cần đan dược bên trong bị lấy ra, hắn đều cảm nhận được.

Chuyện gì xảy ra...

Chẳng lẽ Tửu Ô sư bá gặp nguy hiểm phải dùng đến Hủ Tiên Lăng Hồn Đan?

Hoặc là Tửu Ô sư bá đã lấy viên đan dược này cho người khác sử dụng?

Nhưng cũng có khả năng bình sứ tự vỡ?

Mặc dù Tửu Ô đôi lúc cũng có chút không đáng tin, nhưng khi ở bên ngoài vị sư bá này lại hành sự rất cẩn thận. Nếu không thì trong môn cũng không có khả năng giao việc quan trọng này cho Tửu Ô sư bá.

Bởi trên đại hội trù bị Tam giáo này, chỉ cần không cẩn thận sẽ đắc tội với các đại phái thì hỏng bét mọi chuyện.

Có khả năng rất cao Tửu Ô sư bá đã gặp chuyện.

Nhưng Trung Thần Châu lại cách nơi này trời cao nước xa, bản thân hắn cũng không có biện pháp nào can thiệp được gì ngay lúc này.

Lý Trường Thọ vắt óc suy nghĩ, lập tức có chủ ý.

Hắn hô một câu:

"Tửu sư thúc!"

"Ừm? Có chuyện gì thế? Muốn đến đây chơi cùng bọn ta! Ha ha ha!"

Lý Trường Thọ ho khan, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tửu Cửu rồi nói mấy câu.

….

Nghe hắn nói xong, Tửu Cửu cùng Linh Nga sắc mặt lập tức có chút...

Cổ quái...

Tửu Cửu còn không dám tin hỏi ngược một câu:

"Thật sự?"

"Tất nhiên là thật." Lý Trường Thọ nghiêm túc gật gật đầu.

"Cái này..." Tửu Cửu không chịu được nháy mắt mấy cái, đưa tay nhéo nhéo vành tai nhỏ của mình.

"Ngươi hôm qua nằm mơ, mơ thấy Ngũ sư huynh của ta gặp phải nguy hiểm? Hắn bị bảy tám người cường tráng như gấu săn mồi, điên cuồng đuổi giết?"

"Không sai!" Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói:

"Hôm nay ta suy đi nghĩ lại, luôn cảm thấy có chút không an tâm. Luyện khí sĩ chúng ta trong cõi u minh có cảm ứng gì đó thì mới nằm mơ thấy. Giấc mơ thường rất có ý nghĩa."

Tửu Cửu lập tức nhăn đôi lông mày nhỏ, thấp giọng nói:

"Nhưng ngươi cái này...

Muốn nói Ngũ sư huynh gặp phiền phức, người nằm mơ cũng nên là Tứ sư tỷ ta nha.

Nếu không thì cũng đến lượt ta nằm mơ thấy mới hợp lý… Vì lúc bé Ngũ sư huynh yêu thương chăm sóc ta như cha mẹ.

Ngươi làm sao...

Ngươi lại nằm mơ thấy sư huynh ta… Đây là chuyện gì xảy ra!" "Ta và Tửu Ô sư bá vốn coi như rượu ngon bạn hiền, vì vậy nên có thể xem hai chúng ta cũng là tri kỉ của nhau." Lý Trường Thọ cười khổ nói: " Hiện tại không cần để ý đến những việc không mấy liên quan ấy.

Tửu Thi sư bá có thể có cách liên lạc với Tửu Ô sư bá.

Sư thúc, người có đồng ý tin ta lần này không?"

"Tất nhiên là tin ngươi."

Tửu Cửu nghiêm túc nói: "Nếu không thì cũng không có khả năng ngươi ném cho ta cái gì ta cũng ăn."

Linh Nga quay đầu đi hướng khác, nàng biết sư huynh đang bàn chính sự nên cố gắng chịu đựng để bản thân không phải cười ra tiếng.

"Sư thúc việc này nhờ ngài giữ kín." Lý Trường Thọ nói: "Ta thật sự rất ít khi nằm mơ nhưng đa phần đều rất linh nghiệm."

Tửu Cửu thoáng có chút do dự, thấp giọng nói:

"Nhưng chỉ vì giấc mơ của ngươi mà chúng ta lại đi quấy rầy Tứ sư tỷ bế quan...

Thôi được, ta thử đi gặp Tứ sư tỷ xem sao."

Lý Trường Thọ lại nói:

"Nhờ sư thúc nói là chính sư thúc đã nằm mộng thấy Tửu Ô sư bá."

"Tại sao? Ngươi mà cũng sợ bị mắng hay sao?"

"Không phải sợ bị mắng mà là dễ bị người khác hiểu lầm. Ta thật sự không muốn bị người trong môn phái chú ý đến."

Tửu Cửu phì cười một tiếng, mắng:

"Mọi người ít khi nào để ý đến dạng người như ngươi đâu. Ta đi gặp Tứ sư tỷ, các ngươi ở chỗ này chờ ta. Ta về lại cùng nhau đánh Đại Thần!"

Lý Trường Thọ và Linh Nga đều đáp ứng, Tửu Cửu ngáp một cái, ngồi lên hồ lô lớn bay vút lên trời.

Tửu Cửu vừa đi, Linh nga vừa chắp tay sau lưng vừa đi lại chỗ Lý Trường Thọ, dùng thân hình mảnh khảnh của mình huých nhẹ vào người Lý Trường Thọ.

"Sư huynh là thật hay giả thế?"

"Cái gì?""

"Huynh nằm mơ thấy Tửu Ô sư bá bị mấy vị đại hán truy sát đó."

"Nằm mơ thì là giả."

Lý Trường Thọ đứng chắp tay, cau mày tỏ vẻ bất đắc dĩ, truyền thanh nói:

"Nhưng chuyện xảy ra có thể là thật. Muội mau trở về chuẩn bị hành lý, mang theo tất cả những vật dụng tùy thân."

Linh Nga cũng sửng sốt tròn mắt:

"Có chuyện gì sao sư huynh?"

"Đề phòng vạn nhất." Lý Trường Thọ hai mắt hơi nhắm lại, đáy mắt có thần quang lấp lóe. "Mọi thứ cũng nên chuẩn bị thật tốt."

Linh Nga hé miệng chớp mắt, gật đầu đáp ứng vội vàng chạy về nhà tranh.



Lý Trường Thọ ném một viên đá này, tạo ra ngàn đợt sóng ở Độ Tiên Môn.

Tửu Cửu về Phá Thiên Phong kể cho Tửu Thi chuyện nàng mơ thấy Ngũ sư huynh bị một đám người truy sát.

Tuy ngộ đạo bị quấy rầy nhưng Tửu Thi lại không hề bất mãn. Nàng ở ngay trước mặt Tửu Cửu lấy ra truyền tin phù Vạn Lý Nhất Tuyến Khiên do bản thân và Tửu Ô luyện chế.

… Nhưng không hề nhận được hồi âm.

Tửu Thi sững sờ sau đó lấy ra một bảo kính…

Bảo kính này có tên là Đồng Tâm Bảo Kính, trên đó có tinh huyết của Tửu Ô nên chỉ cần sử dụng pháp lực, ngay lập tức có thể biết được tình hình của Tửu Ô lúc này.

Đây cũng coi như là thiết bị mà Tửu Thi dùng để giám sát đạo lữ, đề phòng lão có quan hệ ngoài luồng tiểu tam tiểu tứ.

Nhưng Tửu Thi liên tục thôi pháp mấy lần bảo kính cũng không hề có phản ứng.

Lúc này, Tửu Thi đã có chút hoảng loạn, nàng vội vàng lôi kéo Tửu Cửu đi tìm sư tôn xin giúp đỡ.

Nửa canh giờ sau, tiếng chuông vang dồn dập phía trên Phá Thiên Phong

Phá Thiên Phong đột nhiên xuất hiện cường hãn uy áp, một bóng người bọc trong thanh quang xông ra khỏi hộ sơn đại trận, bay nhanh như chớp về phía Tây!

Chốc lát, lại có bốn đạo thân ảnh xông ra ngoài hộ sơn đại trận, đứng quay về bốn phía, tràn đầy cảnh giác.

Trong mấy người này có một người mà Lý Trường Thọ khá quen - Vong Tình thượng nhân. Cùng lúc, bên trên tất cả đỉnh núi đồng loạt xuất hiện từng sợi Thiên Tiên khí tức, làm kinh động tất cả các trưởng lão trong môn phái.

Người vừa bay lên về hướng Trung Thần Châu chính là Chưởng môn Độ Tiên môn...



Lý Trường Thọ đứng trước nhà tranh, cẩn thận cảm ứng một hồi, nhận ra huyền diệu đạo vận đặc trưng của Kim Tiên Trường Sinh cảnh.

Độ Tiên môn quả nhiên có Kim Tiên!

Kim Tiên - Trường Sinh chi tiên, là tự thân chi đạo đã được thiên đạo tán thành, bất tử bất diệt. Nhưng cảnh giới Kim Tiên rất mơ hồ, giữa các Kim Tiên với nhau có sự khác biệt khá rõ ràng, bản lĩnh cũng chênh lệch như ngày với đêm.

Đạo cảnh, chỉ là cơ sở, chỉ là cầm tới một cái “vé tàu” trên bước đường trở thành cao thủ. Thần thông, bảo vật mới là yếu tố quyết định sức mạnh của Kim Tiên cảnh.

Tuy chưởng môn Độ Tiên Môn đạt đến cảnh giới Kim Tiên nhưng vẫn không thể nào so sánh với Thập Nhị Kim Tiên của Xiển giáo.

Huống hồ Thập Nhị Kim Tiên của Xiển giáo xuất đạo từ đại võ đài Hồng Hoang, lúc đó đa số đã là nửa bước Đại La nhưng vẫn gọi chung là Thập Nhị Kim Tiên.

Những người giống như Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử bái nhập môn hạ Thánh nhân từ lâu, hẳn là đã sớm đạt tới cảnh giới Đại La Kim Tiên.

Đại La Kim Tiên cũng xem như Kim Tiên, Đại La chính là tự thân chi đạo viên mãn, tiểu kiếp không hủy, đại kiếp khó diệt.

Bát đại đệ tử Nội ngoại môn Tiệt giáo cùng theo hầu Thất tiên, phần lớn cũng đã xác nhận Đại La chi cảnh.

Nghĩ đến đây, Lý Trường Thọ bỗng nghĩ đến Tửu Ô sư bá.

Tửu Ô sư bá tu đạo ở mức Chân Tiên cảnh, đứng ở Hồng Hoang cũng không là gì cả, ngay cả hai chữ “Pháo hôi” đều không được gọi.

Nếu thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hoặc sư bá đã gặp họa cũng không phải lạ lẫm gì.

Hồng Hoang vốn rất hung hiểm.

"Sư huynh, Tửu Ô sư bá thật sự xảy ra chuyện rồi sao?"

Linh Nga lo lắng hỏi.

"Ừm." Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói: "Muội cũng không cần lo lắng. Sự tình có quan hệ đến Tam giáo, Nhân giáo cũng sẽ có cao thủ bảo vệ Độ Tiên Môn."

Vừa dứt lời, Tửu Cửu vừa trở về từ Phá Thiên Phong vội vội vàng vàng chạy đến.

Cả người Tửu Cửu còn chưa chạm đất đã vội vàng chạy đến trước nhà tranh của hai sư huynh muội la lên:

"Trường Thọ, Linh Nga! Xảy ra chuyện!"

Lý Trường Thọ chau mày, vội hỏi:

"Chuyện gì xảy ra? Sư thúc người bình tĩnh từ từ rồi nói."

Lúc này làm sao Tửu Cửu còn có thể bình tĩnh?

Nàng gấp giọng nói:

"Truyền tin phù tạm thời không liên lạc được với Ngũ sư huynh. Mặc khác, truyền tin phù của hai vị trưởng lão cùng với hai vị chấp sự chỉ liên thông được có một cái."

Nhưng nghe được lại là âm thanh đang đánh nhau!

Chuyện này đã kinh động chưởng môn cùng mấy vị Thái Thượng trưởng lão. Chưởng môn đã xuất quan đi Trung Thần Châu. Chúng ta cũng đã liên lạc được với Kim Cung môn. Bọn họ đã đáp ứng sẽ cử một số đại cao thủ để điều tra."

Lý Trường Thọ vội nói:

"Nếu đã như vậy chúng ta càng không cần phải gấp. Sư thúc đi vào bên trong nghỉ ngơi đi. Chúng ta ở quá xa muốn giúp cũng không thể làm được."

"Làm sao có thể không vội, sắp gấp chết rồi."

Tửu Cửu dậm chân một cái, mặt đất xoay chuyển mấy vòng. Sau đó lại nhìn Lý Trường Thọ, trong mắt tràn ngập áy náy, nàng nhỏ giọng nói:

"Ta cũng không nên gấp với ngươi. Đa tạ Trường Thọ, nếu không phải nhờ ngươi nằm mơ thì sự tình có lẽ sẽ càng hỏng bét."

Lý Trường Thọ thở dài:

"Tửu Ô sư bá cùng ta giao tình sâu đậm. Việc này không cần nói cám ơn với ta. Nhưng sư thúc phải nhớ, nếu có ai hỏi nhất định phải nói là do sư thúc nằm mơ thấy."

"Ừm, ta biết..."

Tửu Cửu nhìn chăm chú lên Lý Trường Thọ, ấp a ấp úng nói:

"Thật sự ta... ta muốn nhờ ngươi một việc."

"Cái gì?"

Tửu Cửu cau mày nói:

"Ngươi có thể ngủ thêm một lần nữa không? Xem xem tình hình bên kia như thế nào rồi? Ta biết như thế là ép buộc ngươi. Nằm mơ cũng phải dựa vào cảm giác mà tìm vận may...

Nhưng..."

Lý Trường Thọ lập tức gật đầu nói:

"Được! Ta thử một chút xem có thể mơ hay không. Linh Nga muội tiếp đãi sư thúc đừng để sư thúc lo lắng."

"Đa tạ ngươi, Tiểu Thọ Thọ..."

Tửu Cửu thấp giọng nói, sắc mặt bởi vì lo lắng mà có chút tiều tụy.

Lý Trường Thọ ứng tiếng, cúi đầu đi về phía nhà tranh của mình. Linh Nga kéo cánh tay của Tửu Cửu nhẹ giọng an ủi.

Tất nhiên Lý Trường Thọ sẽ không nằm mộng. Sau khi trở về phòng, hắn chỉ nằm ở trên giường mà tĩnh tâm phân tích khả năng Độ Tiên môn gặp phiền phức cùng mức độ mà chuyện này có thể phát triển.

Lo lắng? Loại tâm tình này ở trong mắt Lý Trường Thọ thật sự rất vô dụng. Còn không bằng để đầu óc suy nghĩ giải pháp.

Nhưng lần này, Lý Trường Thọ cũng không ngờ rằng, hắn xem như đã âm thầm cứu về ba mạng của Tửu Ô cùng với hai vị trưởng lão trong môn.

Khi phát hiện độc đan bị sử dụng, Lý Trường Thọ ngay lập tức nói với Tửu Cửu. Khi Tửu Cửu cùng Tửu Thi phát hiện Tửu Ô có khả năng gặp nguy hiểm thì ngay lập tức bẩm báo trong môn. Trong môn nghiệm chứng cùng Tửu Ô cùng tất cả những người đồng hành đều mất liên lạc liền bẩm báo lại với chưởng môn.

Chưởng môn Độ Tiên môn lập tức xuất quan, cấp tốc chạy tới Trung Thần Châu. Thái Thượng trưởng lão cũng vội vã liên lạc với các đạo hữu quen biết ở Kim Cung môn.

Kim Cung môn phái đi cao thủ, nhưng chỉ một lát sau địa phương cách Kim Cung môn sơn vài ngàn dặm, dò xét được một đại trận bị che giấu. Trong đại trận là nhóm người Độ Tiên môn đang bị vây khốn.

Mấy cao thủ trực tiếp xông lên bắt những kẻ vây công lại, cố ý kềm giữ những tên còn sống. Nhưng không ngờ, những bóng người vừa bị bắt, trong nháy mắt nguyên thần quỷ dị “khô quắt” rồi chết đi.

Nhóm năm người Độ Tiên Môn chẳng biết tại sao lại xuất hiện ở chỗ này. Hai vị trưởng lão Thiên Tiên cảnh cũng bị thương. Tửu Ô cũng bị trọng thương còn hai vị Chân Tiên cảnh chấp sự thì...

Thân tử đạo tiêu.

Hầu hết Tam giáo các tông đều tức giận!

Người chết là ai không quan trọng, quan trọng chính là khiến Tam giáo tiên tông bọn họ mất hết mặt mũi.

Các cao thủ của Nhân giáo đạo thừa lập tức đứng lên bảo vệ mấy người Tửu Ô, lập thệ nghiêm tra sự tình nhóm người Độ Tiên môn bị tập kích.

Lý Trường Thọ nhận được tin tức Tửu Cửu đưa đến là lúc Tửu Ô cùng hai vị trưởng lão đã được Chưởng môn cùng hai vị cao thủ Nhân giáo hộ tống đang trên đường về Độ Tiên môn.

Nguyên nhân xảy ra cớ sự và kẻ nào đã đánh lén đều chưa được điều tra rõ ràng.

Lý Trường Thọ đứng tại trước cửa đan phòng, nhẹ nhàng thở ra.

Hắn cũng không nghĩ tới những vật dụng nhỏ này ngẫu nhiên có thể phát huy tác dụng ở những thời khắc mấu chốt. Sau này phải làm thêm nhiều một chút mới được.

Thuận tiện…

Việc thiết kế đại trận dưới lòng đất của Tiểu Quỳnh Phong, để phòng khi bất trắc hắn còn có thể chạy trốn, xác thực nên nhanh chóng đưa vào danh sách quan trọng.