Thông tin truyện

Ráng Chiều Tà – Tôi Là Bà Nội Khang Hy

Ráng Chiều Tà – Tôi Là Bà Nội Khang Hy
Đánh giá: 0.0/10 từ 0 lượt
Lâm Tử Thanh năm nay mười tám xuân xanh, là một thanh niên ăn nhây chơi lầy của thời hiện đại. Học lực bình thường, nhân phẩm không xấu cũng chả tốt, chỉ có đặc điểm nhận biết duy nhất: hễ mở mồm là phun ra cụm từ “con mẹ nó”. Cô vừa hôm trước là một thiếu nữ thanh xuân mơn mởn, hôm sau mở mắt ra đã biến thành một goá phụ ở độ tuổi xế chiều.


Không phải Thanh Thanh sợ chết đi, mà cô nàng chỉ tiếc rằng mình thấy heo chạy mà lại không được ăn thịt heo, nụ hôn đầu vẫn còn nguyên tem nguyên kiện mà đã có con đàn cháu đống. Lâm Tử Thanh ở thế kỷ 21, mười tám “mùa khoai sọ” vẫn chưa “lọ mọ” với ai, nhưng mà thân xác gần đất xa trời của Hoàng Thái Hậu này, không cần nhìn cũng biết là vô vọng. Tổng kết lại bằng một câu: bi kịch tiếp nối bi kịch! Cho đến một ngày Lâm Tử Thanh gặp Vô Trần, một chàng thiếu niên hiền hoà với vẻ đẹp tựa thiên tiên. Hắn làm trái với lẽ thường, chấp nhận nguồn gốc kỳ lạ của cô ở niên đại cách xa nghìn năm, luôn bao dung, kiên nhẫn lắng nghe từng lời nói hươu nói vượn của cô.


Ở chung lâu ngày sẽ sinh tình, Thanh Thanh chẳng hay tự bao giờ, mình đã đổ rạp trước cậu chàng ngây thơ này, chỉ có ở trước mặt Vô Trần, cô mới cảm thấy mình trở lại là một thiếu nữ Lâm Tử Thanh. Nhờ vậy cô mới cảm nhận được trái tim cô đơn trong lồng ngực như được hồi sinh mà từng tiếp đập bồi hồi đang réo gọi tên hắn tha thiết “Vô Trần… Em yêu chàng…”

Bình luận truyện