Nghịch Trần

Chương 10: Viễn Cổ Nhất Mộng, Mộng Nát Tan



- Thì ra là như vậy. Chu An thì thào, trong lòng suy nghĩ trăm mối.

Này Cửu Tu cự nhân tựa hồ không có ác ý với hắn. Nhưng việc mình nhận được hắc nhẫn, bị vô thanh vô tức kêu gọi tìm hiểu hai chữ “ Nghịch Trần” và cuối cùng được đưa tới đây, có vẻ tất cả mọi thứ đều nằm trong tính toán của người này.

“Hắn vì sao lại muốn tính toán ta, chẳng lẽ ta có cái gì giá trị khác biệt, hình như không có. Không hẳn, hắn nói rằng từng gặp ta ở một cái thời không khác, một cái luân hồi khác, chẳng lẽ vì đó mà hắn đưa hắc nhẫn cho ta. Trong này tựa hồ có rất nhiều vấn đề mà ta chưa biết”

Chu An nhíu mày càng sâu, sống lâu bao nhiêu năm hắn sao chưa biết tu đạo phong hiểm, sợ rằng bản thân bị đem ra thành con cờ, cho một cái gì đó mục đích. Chỉ là khi ngẫm lại tình cảnh mình hiện tại, có vẻ không còn sự lựa chọn nào khác đi, thôi nước đến thì đắp đập, cứ hỏi xem điều kiện là gì rồi tính tiếp. Chu An trầm mặc hồi lâu, chắp tay nói:

- Xin hỏi tiền bối muốn cùng ta làm cái gì giao địch.

Cửu Tu trên khuôn mặt nứt vở, môi khô hơi nhếch lên giống như đã đoán trước, trầm giọng nói:

- Món này giao dịch là một khoản rất lớn, cùng là ta trước khi chết chấp niệm. Vì vậy trước khi ta ra điều kiện, lão phu muốn đạo hữu xem trước một chút của ta thành ý rồi hẵng quyết định thế nào?

Chu An gật đầu, không cho ý kiến.

- Được! lão phu cũng không dài dòng văn tự. Này là thành ý thứ nhất.

Cửu Tu nói rồi vung tay lên, một luồng màu đen ma khí bay thẳng đến trước người Chu An, này ma khí vô cùng tinh thuần. Coi như năm xưa đỉnh cao tu vi hắn, tu ra ma khí cũng không tinh thuần bằng một phần triệu lần của luồng ma khí này.

Ma khí vừa ra, uy áp cực lớn khiến hắn không thể nhúc nhích, bên tai Cửu Tu giọng nói vang lên:

- Ta thấy đạo hữu vốn tu luyện ngàn năm, nhưng đạo căn bị phá, tu vi biến mất. Vì vậy, xin dùng một tia bản mệnh ma khí giúp ngươi đúc lại đạo cơ, chữa trị kinh mạch, để ngươi sau này tiếp tục tu hành.

Vừa xong, ma khí cũng đồng thời dồn dập lao thẳng vào hắn đan điền, rồi nhanh chóng thẩm thấu khắp cơ thể. Này một lần không chỉ huyết nhục, ngay cả xương cốt đều bị ma khí ăn mòn, phá toái. Bắt đầu từ đan điền lan lên trên đầu, lan ra tứ chi, Chu An chưa kịp la to đau đớn đã bị hóa thành huyết vụ. Ngay cả căn kia cốt linh cũng bị phá toái.

Chỉ còn hắn hồn phách là lơ lửng giữa không trung, bây giờ hồn phách khuôn mặt có vẻ còn chưa kịp định thần.

Tầm mười hơi thở sau, từ kia huyết vụ, dần dần bao bọc lấy hồn phách, hình thành xương cốt, tứ chi, nội tạng, cuối cùng hình thành ngũ quan. Chu An được tái tạo, lần thứ hai trần truồng ở trên bồ đoàn.

Hắn đưa mắt xem xét khắp mình cơ thể, không hề có chút nào mất mát, ngay cả căn kia chi chít vòng tròn cốt linh cũng bị xóa bớt chỉ còn chừng hai mươi vòng. Kinh mạch phá nát cũng được tái tạo, hơn nữa còn thông suốt toàn bộ, chỉ cần sau này đạp qua Thiên Nhân kiều là có thể Khai Trần. Chu An bây giờ cốt linh hai mươi tuổi, tu vi Thông Mạch đỉnh cao. Nhìn lại mình cơ thể trẻ trung, hình dung lại cái kia tuấn tú khuôn mặt. Hắn không khỏi cảm khái, thủ đoạn của một vị Vạn cổ đại năng, quả nhiên thông thiên triệt địa. Trong lòng cũng vì đó mà hơi chút cao hứng, cuối cùng xem như có thể trở lại tu đạo, sau này còn có thể gặp lại Tiểu Nguyệt.

- Đạo hữu thấy món thành ý đầu tiên thế nào? Cửu Tu ngoạn vị hỏi hắn.

Chu An không biết nên nói thế nào, chỉ chắp tay cúi người:

- Này thủ bút thật nặng.

- Ha ha, đây chỉ mới là thành ý đầu tiên mà thôi, sau đây lão phu xin đưa đạo hữu thành ý thứ hai.

Nói xong, Cửu Tu đưa tay lên móc mắt trái mình ra, ném ở không trung, này con mắt đồng tử là một màu huyết sắc, phát sáng như đèn pha trông rất rợn người. Hồng nhãn ở giữa có ba chấm tròn màu đen đang không ngừng xoáy tròn.

- Ta tộc sở dĩ gọi là Thị Ma, bởi vì mỗi thành viên trong tộc đều chuyên tu một hoặc vài loại mắt thần thông. Hơn nữa trong Thị Ma tộc có rất nhiều loại mắt khác nhau, đều là độc nhất vô nhị, đều vô cùng mạnh mẽ.

- Lão phu sinh thời tu một loại công pháp gọi là Đại Mộng Cửu Chuyển. Mỗi lần chuyển thế mộng tu đều sẽ tu thành một loại thần thông khác nhau, những thần thông này ta đem chia mà khắc vào mắt phải cùng mắt trái. Mắt phải ta gọi Vĩnh Vọng có khắc năm loại thần thông. Mắt trái được gọi là Tả Luân, ta vừa kịp khắc ba loại thần thông. Lần chuyển mộng thứ chín vốn định khắc lên thần thông cuối cùng, ai ngờ lúc ấy Trần giới chi tu tấn công Cửu Ma Phong, ta bị đệ bát phong chủ đánh lén, cướp mất mắt phải, may mắn dùng toàn lực phản sát mới giữ được mắt trái.

Nói đến đây, Cửu Tu bỗng nhiên dừng lại, kèm theo đó là một luồng nộ khí trùng thiên lan tỏa khắp quảng trường. Chu An không khỏi da dẻ tê rần, vội rút lui mấy bước.

Rất nhanh hắn ta lấy bình tĩnh, lại nói tiếp:

- Này mắt trái lão phu xin tặng cho ngươi, bên trong thần thông đã bị ta ẩn giấu, chỉ khi nào đạo hữu tu vi vừa đến cảm ngộ được mới có thể thức tỉnh.

Nói rồi một vung, huyết sắc con ngươi dần hóa nhỏ rồi bay đến nhập vào mắt Chu An. Hắn không chống cự chỉ cắn răng chịu đựng, khuôn mặt đau đến tê dại, mắt trái máu chảy ròng ròng. Một khắc sau, hai con ngươi mới dung nhập hoàn toàn, mắt của hắn đã toàn diện đổi sang màu đỏ như máu. Thử nheo mắt thử nhìn xung quanh,hắn phát hiện được tựa hồ này mắt trái tựa hồ có thể nhìn rất rõ mọi thứ hơn bình thường, thậm chí có rất nhiều diệu dụng mà hắn chưa biết.

- Tả Luân nhãn này bình thường có thể nhìn thấu bản chất mọi vật, nhất là lúc cùng người giao chiến, có thể dựa vào đối phương động tác mà dự đoán chiêu thức sắp sử dụng. Hơn nữa tu vi càng cao thì khả năng này càng nâng cao....Chỉ là mỗi khi sử dụng nhãn, sẽ tiêu hao rất lớn tinh thần lực, vì vậy ngươi muốn sử dụng lâu dài, yêu cầu thần niệm phải thật mạnh mẽ.

-Ồ! Chu An than nhẹ, không ngờ lại có con mắt thần kỳ như vậy, nếu sử dụng khi đối đầu chẳng phải sẽ càng nắm chắc phần thắng sao. Mặc dù tiêu hao tinh thần lực nhưng nếu như sử dụng đúng thời điểm, đây sẽ là một lá bài tẩy vô cùng lợi hại. Chu An càng than thở, mới bút trướng thứ hai đã nặng nề như vậy. Xem ra điều kiện mà Cửu Tu yêu cầu hẳn cũng thật là khó.

Chu An cũng chưa bao giờ nghĩ nuốt lời, bởi người ta đạo kỵ nhất là nhân quả tuần hoàn. Chu An hôm nay tiếp nhận của vị cự nhân này thành ý, tức là cùng hắn dính líu nhân quả, nếu như mình nuốt lời. Sau này đạp bước đỉnh cao, sẽ gặp phải cực lớn thiếu sót, do đó có thể gặp phải vạn kiếp bất phục. Cũng bởi vì biết điều này, cho nên Cửu Tu mới sảng khoái đưa hắn trái ngọt như thế. Trên đời không có bữa cơm nào có thể bình yên ăn miễn phí.

Một lúc lâu sau, Chu An dần quen với này nhãn, hắn có thể tùy ý chuyển đổi Tả Luân nhãn với mắt thường. Cửu Tu vung tay bắn ra một giọt máu đen, lơ lững giữa không trung, này giọt máu so với lúc nãy tia ma khí càng thêm tinh thuần, uy áp càng thêm viễn cổ tang thương, hạ giọng nói:

- Lão phu cả đời tu đạo, chỉ tu ra ba giọt tổ huyết. Này một giọt tổ huyết tương đương với năm xưa ta Thị Ma tộc ma thần lão tổ tinh huyết. Uy năng cực đại, bên trong ẩn chứa một ít ký ức truyền thừa, hơn nữa chỉ cần ngươi đem này huyết luyện hóa hoàn toàn, đối với nhục thân lợi ích vô cùng, đối với ma tu hay phổ thông ma tộc đều có tương đương khắc chế. Giờ lão phu đem này huyết tặng ngươi, cũng giúp ngươi cùng nó hòa làm một thể, tránh bị quấy phá.

Nói rồi dùng ma lực đem giọt máu bắn đến. Một luồng hắc quang lao thẳng vào hắn trái tim, dần dần tan ra khắp cơ thể, Chu An đón nhận lần thứ hai cơ thể sụp đổ. Sau khi gây dựng lại lần nữa sụp đổ.

Một lần nữa hắn cơ thể sụp đổ, tái tạo mất ba lần mới có thể miễn cưỡng hòa tan giọt này tổ huyết.

Chu An thử cảm nhận lại cơ thể, có cảm giác một luồng viễn cổ hơi thở từ trong cơ thể mình phát ra, nhục thân, xương cốt đều trở nên cứng rắn hơn mười lần. Này chỉ dựa vào mỗi bây giờ thân thể, hắn tự tin trực tiếp chống đỡ Khai Trần sơ kỳ tu sĩ toàn lực một kích. Hơn nữa hắn còn chưa chính thức luyện hóa này huyết, sau này nếu như luyện hóa hoàn toàn, sẽ có uy năng bao nhiêu, thân thể phải chăng mạnh mẽ như những kia viễn cổ thần ma?

Khi giọt máu cùng huyết nhục hòa tan lúc, trong đầu hắn chợt hiện lên từng mảng từng mảng như mộng ảo, không, không phải mộng ảo, đây là Cửu Tu ký ức. Chu An bắt đầu chìm đắm.

Tại một trong những ký ức đó, Chu An lạc vào một nơi hoa thơm cỏ mát, nơi này sừng sững chín tòa tiên sơn, tiên vụ lượn lờ.

Trên mỗi ngọn núi, hắn thấy một đám cự nhân đang tụ tập vui đùa, có đang tập võ, tu thần thông, có đang săn thú, có đang trò chuyện. Này cự nhân thân hình lớn nhỏ khác nhau, thấp nhất chỉ cao chừng mười trượng, cao nhất đạt tới gần năm mươi trượng, mỗi người đôi mắt đều phát sáng, có kẻ màu xanh, có kẻ màu hồng, có kẻ màu nâu..... Khung cảnh hiền hòa náo nhiệt.

Này hẳn là Cửu Ma Phong đi.

Nhìn lên đệ cửu phong, hắn nhất thời nhìn thấy một quảng trường rộng rãi, trên quãng trường có tên lão giả cự nhân, hình như đang giảng đạo. Phía dưới quảng trường, có ước chừng trăm người đang ngồi ngay ngắn trên bò đoàn yên ắng lắng nghe. Hắn phát hiện ở hàng đầu có một tên trẻ tuổi nam tính cự nhân quen thuộc. Kẻ này là Cửu Tu.

Luồng ký ức thứ hai, hắn thấy Cửu Tu đang luyện thể, người này dùng các loại thiên tài địa bảo trực tiếp ăn sống, thậm chí ăn sống cả động vật yêu đan, nuốt sống tinh khí. Càng ăn nhiều, Cửu Tu thân hình dáng càng to lớn.

Lại thấy Cửu Tu bõng chìm vào giấc ngủ, mỗi giấc ngủ đều nhiều ngày tháng trôi qua mới tỉnh, lúc tỉnh mộng, hắn lại đem một chấm đen khắc vào trong mắt của mình.

Lại thấy Cửu Tu bay giữa tinh không, đem từng ngôi sao tinh hoa rút lấy, trực tiếp bỏ vào miệng, nhai ngấu nghiến.

Lại thấy.......

Luồng ký ức thứ ba, này Cửu Ma Phong bỗng nhiên sấm sét liên hồi, không khí âm u. Từng tên từng tên cự nhân theo nhau chết dần chết mòn.

Hắn thấy giữa tinh không có chín tên cao năm mươi trượng cự nhân đang họp mặt, đúc luyện một chiếc nhẫn lớn, trên nhẫn được khắc hai chữ “Nghịch Trần”. Nhẫn vừa đúc xong thiên địa càng điên đảo, tinh khí, pháp tắc đất trời bị hắc nhẫn hút đi, giống như một lỗ đen vậy.

Phía dưới đám cự nhân vẫn còn thi pháp, trong chín người cự nhân đó, trong đó có Cửu Tu.

Luồng ký ức thứ bốn, một đám ngoại tu không biết từ đâu xông vào Cửu Ma Phong tấn công cự nhân tộc.

Khung cảnh chiến đấu nổ ra, mỗi tên ngoại tu đều vô cùng mạnh mẽ, hai bên đánh đến thiên băng địa liệt. Này vùng đất vốn xinh đẹp, sáng sủa bị trận chiến phá hoại trở nên tiêu điều, thậm chí bầu trời bị đánh cho nứt vỡ, đại địa chỉ còn là đất đai cằn cỗi.

Ở trong trận chiến, hắn thấy Cửu Tu, gã đang bảo vệ một cái xinh đẹp nữ cự nhân, xông pha giữa chiến trường. Chỉ là trong lúc bất ngờ, một tên có đôi mắt xanh cự nhân phản bội, một thương đâm nát trái tim, còn móc mất mắt phải của gã.

Luồng ký ức thứ năm, Chu An thấy Cửu Tu ôm một nữ cự nhân đã chết trong lòng, quỳ trên mặt đất vỡ nát, miệng gào thét kinh nộ, mắt đỏ huyết lệ ròng ròng. Xung quanh gã đều là xác chết, huyết khí xung thiên.

Cửu Tu dùng kiếm phá tan đệ bát phong, lấy ra tinh hoa, luyện thành một cái quan tài đá, đặt thi thể nữ cự nhân vào rồi vạch phá không gian mà ném đi, cùng ném đi quan tài, gã ném luôn chiếc nhẫn.

Luồng ký ức thứ sáu...

Luồng ký ức thứ bảy....

................

Sau đó là thêm những luồng ký ức không ngừng tuôn đến, Chu An từng lượt từng lượt kinh lịch, cũng không biết hắn kinh lịch mất bao lâu, cho đến một lúc hắn bất tỉnh nhân sự. Trong đầu vang lên một câu nói thở dài:

- Lão phu trước khi chết có ba chấp niệm, một là đem ta Thị Ma tộc xương cốt nhập thổ vi an, hai là giết chết đệ bát phong chủ Bắc Mặc. Ba là cứu sống ta nữ nhi Cửu Liên. Này chấp niệm muốn hoàn thành không phải một sớm một chiều, chỉ mong đạo hữu sau này đạo thành giúp ta hoàn thiện, này nhân quả xin đưa cho đạo hữu.

- Lần này gặp đạo hữu chỉ là ta năm đó cuối cùng nhất mộng, cái gì cần nói ta đã nói, những gì nghi hoặc xin đạo hữu tự mình tìm hiểu, đại đạo đằng đẳng, mong rằng gặp quân ở một nơi khác luân hồi, nên nát mộng thôi.

Bỗng nhiên khung cảnh đại động, cả Cửu Ma Phong giống như từng mãnh ghép bị vỡ ra.

Lúc này, Chu An chợp mắt tỉnh dậy, phát hiện bấy giờ mình đang nằm trong thư phòng. Quần áo bẩn thỉu, khắp nơi giấy mực vương vãi.

- Thì ra là một hồi mộng.

Hắn khẽ cười nhạt nhẽo, vung tay cầm hồ lô nhấp một ngụm.

- Không đúng, này chưa hẳn là mộng.