Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 10: Huyết nguyệt dong binh đoàn



Edit: Băng LiênBeta: ZiĐoàn người Huyết Nguyệt dong binh đoàn vừa định mở miệng thì đã thấyngười được gọi là Ngân Tử kia ngửa đầu, cao ngạo đi tới trước mặt QuânMộ Khuynh.

“Ngươi là cái thá gì mà dám hỏi đường ta, ngươi có biết Long Vũ dongbinh đoàn không? Phụ thân lão tử chính là đội trưởng của Long Vũ dongbinh đoàn đấy, khôn hồn thì mau cút đi.” Dám tới trước mặt hắn hỏiđường, hắn dù gì cũng là đội trưởng tương lai của Long Vũ dong binhđoàn.

Quân Mộ Khuynh hờ hững nhìn Ngân Tử, thành thật trả lời: “Khôngbiết.” nàng chỉ biết là có thập đại dong binh đoàn, nhưng nàng khôngbiết tên của từng dong binh đoàn trong đó, nàng biết Thanh Hỏa dong binh đoàn là bởi vì có Doãn Thí Sát, Quân Mộ Khuynh mới quan tâm thôi, những dong binh đoàn khác với nàng không có một chút liên quan, sao nàng phải để ý chứ.

“Cô nương, cứ đi thẳng từ đây là có thể tới được lính đánh thuê cônghội, ngươi đi trước đi.” Người bên Huyết Nguyệt dong binh đoàn vội vàngnói, cô nương này không biết Long Vũ dong binh đoàn thì thôi, lại cònnói chuyện với Ngân Tử làm gì, hắn ta chính là một tên tiểu nhân thùdai, ai khiến hắn khó chịu, hắn nhất định sẽ trả thù. Một cô nương nhỏbé như thế, không thể để cho Ngân Tử làm hại được.

“Các ngươi vội cái gì chứ. Ta còn chưa được nhìn kỹ vị cô nương nàymà.” Ngân Tử vốn chỉ muốn xem ai có lá gan to như thế, nhưng không ngờđập vào mắt lại chính là một đại mỹ nhân, hắn đã gặp qua không ít mỹnhân, nhưng không ai có thể đánh đồng được với nàng, nàng chỉ đứng ở đóthôi cũng đã khiến người ta vui vẻ thoải mái.

Ngân Tử cười dâm tà đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, cùng với kẻ caongạo lúc đầu khác hẳn, đôi mắt hận không thể rớt ra để dính lên ngườiQuân Mộ Khuynh, hoàn toàn không có ý nghĩ thân thể nhỏ bé của nàng gầygò, còn chưa có phát triển.

Hỏa Liêm ở trong chỗ tối thiếu chút nữa nhảy dựng lên, hận không thể đào cặp mắt dâm tà kia ra làm quả cầu để dẫm.

“Cô nương, ngươi muốn đi tới lính đánh thuê công hội? Không biết làmuốn đi đến dong binh đoàn nào? Hay là đi tới dong binh đoàn của ta được không? Ta bảo đảm mỗi người nhìn thấy ngươi đều sẽ cung kính.” Ngân Tửvỗ ngực đắc ý nói, nước bọt phun vèo vèo.

Quân Mộ Khuynh nhíu mày, lui về sau một bước: “Ta chỉ hỏi đườngthôi.” Không phải chỉ có cha làm đội trưởng dong binh đoàn thôi sao, đâu phải là hắn làm, đắc ý làm gì?

“Ta đang chỉ đường đó thôi, ngươi xem xem, ngươi chỉ cần đến dongbinh đoàn của chúng ta là có thể đi tới lính đánh thuê công hội rồi,không cần hỏi đường, bản thiếu gia dẫn ngươi đi.” Ngân Tử hạnh phúc nhìn Quân Mộ Khuynh, mỹ nhân, một đại mỹ nhân.

“Đúng vậy, cô nương vào dong binh đoàn của chúng ta, nhất định cókhông ít chỗ tốt.” Thuộc hạ đi theo Ngân Tử đã lâu, nhìn dáng vẻ của hắn liền biết hắn muốn làm gì, vẻ mặt xấu xa cười nói.

Dựa vào! Hỏa Liêm ở trong chỗ tối đã phát điên, tên này còn có thểkhông xấu hổ được một chút nữa sao? Sớm biết thế đã không để chủ nhânra, tên khốn vô sỉ, hạ lưu, vô sỉ, hạ lưu.

Người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn đã sớm không thể nhịn được hành vi của Ngân Tử được nữa, này không phải là làm mất mặt lính đánh thuêcông hội bọn họ sao? Nếu việc này truyền đi, tất cả mọi người sẽ xemthường thập đại dong binh đoàn, bọn họ không biết xấu hổ, chẳng lẽ những dong binh đoàn khác không cần mặt mũi hay sao.

“Không cần.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng liếc mắt nhìn Ngân Tử, đáy lòng tuôn ra sự chán ghét, bước chân đang định xoay người ly khai, lại bịmột cái móng heo cầm chặt cánh tay của nàng.

“Ngao!” Hỏa Liêm cũng nhịn không được nữa, kích động nhảy ra, nhìn Ngân Tử rống lên, cảnh báo hắn mau bỏ cái móng heo ra.

“Thiếu thiếu thiếu, thiếu gia, là, là ma thú!” Người Long Vũ dongbinh đoàn sau khi nhìn thấy Hỏa Liêm, ngã ngồi dưới đất, kinh hoàng đếncực điểm.

Người Huyết Nguyệt dong binh đoàn nhìn thấy ma thú sau, lập tức lấyra vũ khí, cảnh giác nhìn ma thú đang mãnh liệt nhào tới, trong lòng vôcùng kinh ngạc, bọn họ sớm nên nghĩ ở đây có một ma thú, thì nhất địnhsẽ có một con thứ hai, không nên thả lỏng cảnh giác, hiện tại ma thú đến trước mặt bọn họ, bọn họ mới biết.

Sắc mặt Ngân Tử trắng bệch, lập tức buông cánh tay Quân Mộ Khuynh ra, lui về phía sau một bước, kết quả không cẩn thận ngã trên mặt đất, lúcnày hắn không còn kịp đau vì ngã, thân thể vội vàng bò dạy hướng phíasau chạy đi, trong miệng còn không ngừng kêu cha gọi mẹ.

Người Long Vũ dong binh đoàn thấy Ngân Tử rời khỏi, cũng nhao nhaohướng phía sau chạy đi, đến thiếu gia còn sợ ma thú, bọn họ chỉ là mộtđám tôm tép, đương nhiên phải sợ, quá kinh khủng, ma thú a!

Những kẻ bên người Ngân Tử, đều là những tên lính đánh thuê ăn khôngngồi rồi, bọn họ vì nịnh hót Ngân Tử, mới tiến vào dong binh đoàn, cảngày đi theo sau Ngân Tử làm điều xằng bậy, cho tới bây giờ chưa từngrèn luyện như một lính đánh thuê chân chính, bây giờ nhìn thấy một conma thú to lớn, đều bị dọa chạy trối chết, đừng nói chi là giết ma thú.

Người Huyết Nguyệt dong binh đoàn chế nhạo nhìn người Long Vũ dong binh đoàn chạy trốn, đều nhao nhao phỉ nhổ.

“Thật thối! Cái gì bài danh đệ ngũ dong binh đoàn, chỉ là một đám phế thải!” Nam tử dẫn đầu tức giận nói, vừa rồi còn cùng bọn họ cướp mathú, bây giờ nhìn thấy một cái ma thú liền chạy trối chết, đúng là némđi mặt mũi của dong binh đoàn.

“Phó đoàn trưởng, chúng ta…” lính đánh thuê đứng ở phía sau trungniên nam tử, sắc mặt khó khăn nói, ma thú vừa rồi đã khiến bọn họ hếtsức lực, hiện tại lại đến một cái, hình như so với vừa rồi còn muốn lợi hại hơn, bọn họ chết chắc rồi, chết chắc rồi…

“Đây là sủng vật ta nuôi, vóc dáng có chút lớn, nhìn qua hung dữ mộtchút, kỳ thực không có gì.” Quân Mộ Khuynh mỉm cười, mắt quét liếc HỏaLiêm một cái, không phải bảo nó không được ra sao?

“Sủng vật?” Nữ nhân bên cạnh nam tử tò mò nhìn Hỏa Liêm, này đâu có giống sủng vật?

Hỏa Liêm nghe thấy hai chữ sủng vật, lập tức chán nản, nó ai oán nhìn Quân Mộ Khuynh, hai tròng mắt chợt lóe chợt lóe, chẳng những không thểsửa lại lời nói của Quân Mộ Khuynh, còn khiến những người nhìn thấy bộdáng của nó, càng thêm xác định lời Quân Mộ Khuynh, không phải sủng vật, sao có thể ngoan ngoãn nghe lời vị cô nương này, vị cô nương này nhìnqua lại không giống như là triệu hoán sư.

“Đa tạ cô nương giúp chúng ta đuổi đi người của Long Vũ dong binhđoàn, ta tên là Lạc Anh Ninh, ngươi đi theo con đường này, là có thể tìm được lính đánh thuê công hội, có điều ta khuyên ngươi không nên gianhập vào lính đánh thuê công hội, nếu như Ngân Tử nhìn thấy ngươi thìlại phiền phức.” Lạc Anh Ninh tốt bụng khuyên, nàng có cảm giác vị cônương này xuất hiện là để giúp đỡ bọn họ.

“Cảm ơn, ta là Quân Mộ Khuynh.” Quân Mộ Khuynh cũng đáp lại một nụcười, đây mới chính là lính đánh thuê chân chính, nhìn cái con heo haichân vừa rồi, hở chút là gọi cha, nếu như cha hắn không còn, hắn sẽthành cái gì không biết nữa.

“Người của Quân gia?” Nam tử cả kinh, lính đánh thuê quanh năm đềulàm nhiệm vụ ở bên ngoài, dù bọn họ không để ý tới sự tình ở bên ngoàinhưng bọn họ đương nhiên cũng có nghe một chút, biết một ít, có điềukhông biết nhiều lắm. Bọn họ thà rằng ở trong núi làm nhiệm vụ một nămcũng không muốn bước ra ngoài một bước.

Quân Mộ Khuynh cũng sửng sốt, thấy người trước mặt không biết gì vềnàng cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng còn tưởng rằng chuyện về nàng đãtruyền đi khắp nơi rồi chứ, nguyên lai chưa có truyền tới lính đánh thuê công hội, này quá tốt.

“Ta chỉ là họ Quân, không phải là người của Quân gia.” Quân Mộ Khuynh lạnh nhạt nói, Quân gia quả nhiên là rất nổi tiếng a.

“Thôi đi, không cần phải giải thích, họ Quân sao lại không phải làngười của Quân gia cơ chứ.” Một nam tử đứng phía sau không đồng ý nói,hiển nhiên vô cùng chán ghét Quân gia.

Sắc mặt Quân Mộ Khuynh cứng đờ, sau đó nàng trầm giọng nói: “Ta không phải là người của Quân gia, nếu ta là người của Quân gia, cần gì phảigiải thích cho các ngươi chứ.” Nàng lừa họ làm gì? Đứng bét trong thậpđại dong binh đoàn, có gì tốt để mà lừa chứ.

“Nghiêm Thanh, sao lại nói chuyện với cô nương như thế!” Nam tử caumày chỉ trích, mặc kệ người trước mắt có phải thuộc ngũ đại gia tộc haykhông, đều cùng bọn họ không quan hệ, hắn chẳng lẽ đã quên.

Nam tử kia sờ sờ mũi, hai má đỏ lên, không thoải mái nhìn Quân MộKhuynh một cái, “Cô nương, xin lỗi.” Thật lâu sau Nghiêm Thanh mới đitới trước mặt Quân Mộ Khuynh, cúi đầu chín mươi độ, đỏ mặt nói.

“Không có gì, ta không tức giận, nghĩ sao nói vậy là được rồi.” QuânMộ Khuynh cũng không có tức giận, lính đánh thuê đều là những người ngay thẳng, cùng người ngay thẳng nói chuyện, so với mấy kẻ thích nói chuyện vòng vèo, đỡ tốn sức hơn nhiều.

“Ha ha… Phó đoàn trưởng, xem ra cô nương này cũng hào sảng giốngchúng ta!” Nghiêm Thanh thấy Quân Mộ Khuynh nói thế, cũng không câu nệgì nữa, lính đánh thuê bọn họ vốn đã quen tự do, nói chuyện không thoảimái như vậy, chính mình cũng không quen, chớ nói chi là người khác.

Quân Mộ Khuynh nhìn Nghiêm Thanh vui sướng cười to, nàng đột nhiênnhớ tới Doãn Thí Sát, Doãn đại ca của nàng, “Ta chỉ là thích giao tiếpvới lính đánh thuê, nên muốn đi lính đánh thuê công hội nhìn một chút.”Quân Mộ Khuynh cũng vẻ mặt hào sảng, không câu nệ gì nữa, trên dung nhan tuyệt thế của nàng cũng toát ra nụ cười sảng khoái.

Lạc Anh Ninh cũng không ngờ cô nương trước mắt lại dễ ở chung nhưvậy, nhìn bộ dáng của nàng, người không biết còn tưởng rằng nàng đã từng là lính đánh thuê, lính đánh thuê không thích trói buộc, nói chuyện tự nhiên thẳng thắn, mỗi ngày cùng nhau làm nhiệm vụ, cô nương này vậy màlại không chú ý, trái lại còn cùng bọn họ như nhau cười nói.

“Quân cô nương, ma thú này là con hổ sao?” Nghiêm Thanh đã sớm muốnhỏi, nhưng không có mệnh lệnh của phó đoàn trưởng, hắn vẫn không dámlên tiếng.

“Đúng vậy, nó gọi Hỏa Liêm, là đồng bọn tốt của ta.” Một trong số đó, mấy chữ sau Quân Mộ Khuynh đương nhiên sẽ không nói.

“Thảo nào, đáng tiếc chỉ là sủng vật, nếu như là một ma thú chiếnđấu, nhất định rất uy vũ!” Nghiêm Thanh không đếm xỉa đến ánh mắt củaphó đoàn trưởng, đứng một bên hàn huyên cùng Quân Mộ Khuynh, mấy línhđánh thuê đứng phía sau hắn đều vô cùng hâm mộ nhìn hai người bọn họ nói chuyện qua lại.

Hỏa Liêm cúi đầu ngồi dưới đất, âm thầm ngồi trên mặt đất vẽ vòngtròn rơi lệ, trong lòng không ngừng reo hò, lão tử hiện tại cũng rất uyvũ, cái gì mà sủng vật, ngươi mới là sủng vật! Cả nhà các ngươi đều làsủng vật!

Quân Mộ Khuynh mỉm cười nhìn Hỏa Liêm đang cúi đầu liếc mắt một cái,trong lòng nguyên bản còn đang thương tâm vì Quân Tâm rời đi, thoáng cái cũng thấy đỡ hơn một chút.

“Ta là đấu kỹ sư, làm sao có thể có ma thú chiến đấu được chứ.” QuânMộ Khuynh khiêm tốn nói, chuyện của nàng không có truyền đến lính đánhthuê công hội, vậy không còn gì tốt hơn, nàng cũng bớt đi được không ítphiền phức, nếu sự tình trên Thánh Thú sơn đều đã truyền đi, lính đánhthuê công hội sao có thể không biết?

“Cô nương là đấu kỹ sư!” Nam tử kinh ngạc kêu lên, tuổi nhỏ nhưthế mà lại là đấu kỹ sư, từ trong rừng cây đi ra, chẳng lẽ là đấu kỹ sưvừa mới rèn luyện ra sao?

Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, không rõ vì sao hắnlại kích động, hơn nữa trên mặt mấy người khác đều phi thường kích động, giống như là nhìn thấy kỳ trân dị bảo vậy, ở cái thế giới đấu kỹ sưnhiều như lông trâu, đột nhiên bị người nhìn như thú quý hiếm, nàng thật không thể quen được.

“Cô nương, là tại hạ đường đột, tại hạ là Lạc Ưng Hùng, là phó đoàn trưởng Huyết Nguyệt dong binh đoàn, không biết cônương có nguyện ý gia nhập Huyết Nguyệt dong binh đoàn hay không?” Namtử kích động nói, đồng thời cũng nhìn thấy sắc mặt Quân Mộ Khuynh đangtừ từ thay đổi.

“Cô nương, chúng ta không có ép buộc ngươi, chỉlà hỏi một chút mà thôi.” Lạc Ưng Hùng vội vàng giải thích, chỉ là tìnhhuống hiện tại của dong binh đoàn bọn hắn, quá cần một đấu kỹ sư, có đấu kỹ sư, năm nay ít nhất bọn họ còn có thể trụ lại trong danh sách thậpđại dong binh đoàn.

Quân Mộ Khuynh cũng không còn tươi cười, khóemiệng nhẹ nhàng nâng lên một mạt độ cung, “Ta chỉ là tới tìm người,cũng không tính gia nhập vào bất kỳ một dong binh đoàn nào.” Nhìn bộdáng của bọn họ, hình như rất hi vọng nàng gia nhập, nhưng nàng khôngcái ý nghĩ kia, nàng đã quen một người độc lai độc vãng, bất kể là kiếptrước hay kiếp này, nàng cũng đã quen ở một mình.

“Ta hiểu, có điều ta vẫn hi vọng cô nương có thểtham gia Huyết Nguyệt dong binh đoàn, nói ra không sợ bị cô nương chêcười, tình hình của chúng ta hiện nay nếu cứ thế này thì Huyết Nguyệtdong binh đoàn sau này có lẽ sẽ không còn tồn tại nữa.” Lạc Ưng Hùng khổ sở nói, tài nguyên của dong binh đoàn, còn có những thứ khác, đã sớmkhông đủ để bọn họ chống đỡ, mấy năm nay vẫn luôn không có người mớithêm vào, Huyết Nguyệt dong binh đoàn cũng bắt đầu từ từ sa sút.

Mấy lính đánh thuê đứng ở phía sau Lạc Ưng Hùng,cũng nhao nhao thở dài, ở trong mắt có thật sâu không cam lòng, ngay cảNghiêm Thanh cũng đỏ vành mắt.

Quân Mộ Khuynh nhíu mày, nàng không tham gia cũng không có nghiêmtrọng như thế đi, “Ta chẳng qua là một đấu kỹ sư nho nhỏ, các ngươi đãcần đấu kỹ sư, hẳn là nên tìm một người lợi hại hơn, mà không phải tìmta.” Hôm nay nếu như đổi lại là những người khác, Quân Mộ Khuynh đã sớmvung tay rời đi, đâu còn lại ở chỗ này ôn tồn nói chuyện.

Lạc Anh Ninh liếc mắt nhìn bộ dáng muốn nói lại thôi của đại ca củamình, thẳng thắn nói, “Cô nương không biết, đấu kỹ sư cũng là nhìn tìnhhuống mà tuyển định dong binh đoàn, mấy năm gần đây Huyết Nguyệt dongbinh đoàn không lớn bằng lúc trước, cộng thêm mấy đấu kỹ sư trong dongbinh đoàn chúng ta đều không chết thì đã bị thương nặng, gần đây lại cómột dong binh đoàn xếp sau chúng ta lại đang nhăm nhe vị trí của chúngta, thậm chí còn hợp tác với Long Vũ dong binh đoàn đến ám toán đấu kỹsư của chúng ta, hiện tại Huyết Nguyệt dong binh đoàn, đã không còn mấyđấu kỹ sư, chúng ta không có ác ý, cô nương không muốn tiến dong binhđoàn, chúng ta cũng không có ép buộc.” Loại thủ đoạn hèn hạ này, bọn họcũng dùng, thực sự là đáng xấu hổ!

“Hội trưởng các ngươi không quản sao?” Hình như còn có cái gì phó hội trưởng, lần trước có gặp qua.

“Hội trưởng sớm đã biến mất mấy chục năm rồi, hiện tại tất cả, đều là do phó hội trưởng xử lý.” Lạc Anh Ninh thở dài nói, phó hội trưởng saocó thể để ý tới những chuyện nhỏ nhặt này của bọn họ, dong binh đoànchiêu không được người mới, liên quan gì đến những người khác.

“Ta vẫn không thay đổi quyết định của mình.” Bọn họ đã sa sút, thìnên dành nhiều tâm tư để trở nên mạnh mẽ hơn, mà không phải ở đây hốihận.

“Được rồi, cô nương muốn đi lính đánh thuê công hội, có thể cùng đivới chúng ta.” Lạc Ưng Hùng thấy Quân Mộ Khuynh vẫn không có đồng ý,cũng không khuyên nữa, nếu đã là ý trời, bọn họ cũng không có bất kỳbiện pháp nào ngăn cản.

“Các ngươi sao lại ủ rũ như vậy, nếu nhân số trong đoàn ít, vậy cácngươi nên nghĩ cách làm cho mình biến mạnh hơn, chứ không phải ở một chỗ mà than thở, ta đi một mình được rồi.” Nói không chừng bọn họ còn cónhiệm vụ cần phải làm, nàng ở bên trong sẽ gây trở ngại bọn họ, nếu làvì nàng mà bọn họ không hoàn thành nhiệm vụ, nàng cũng sẽ áy náy, dù sao sự tồn tại của lính đánh thuê, đều là hoàn thành nhiệm vụ.

Quân Mộ Khuynh nói hai câu, khiến Lạc Ưng Hùng bỗng nhiên giật mìnhtỉnh giấc, bọn họ vậy mà không nghĩ đến, cô nương trước mắt cũng có thểnghĩ ra được sự tình, bọn họ vậy mà không ngờ, có điều hiện tại biếtcũng đã quá muộn, lính đánh thuê công xã năm nay nếu còn là chiêu khôngđược người, liền thực sự muốn giải tán.

“Cho dù có một đường sinh cơ, cũng không thể buông tay.” Quân MộKhuynh đem tay đưa đến trước mặt, chăm chú nắm thành quả đấm, nắm taynhỏ nhắn xinh xắn, dường như mang theo nghìn cân trọng lực.

Lạc Ưng Hùng dại ra nhìn Quân Mộ Khuynh, người trước mắt thật là mộttiểu cô nương sao? Vì sao nhìn thấy sự tình, lại có thể nhìn ra nhiềuđiều hơn bọn họ như vậy? Nếu như Huyết Nguyệt dong binh đoàn sớm ở ngaytừ đầu liền gặp được nàng, hôm nay cũng sẽ không biến thành cái dạngnày.

“Quân cô nương, lời ngươi nói chúng ta thụ giáo, bất quá ngươi vẫn là đi theo chúng ta sẽ an toàn hơn, mặc dù sủng vật của ngươi rất giống ma thú chiến đấu, nhưng một khi bị người nhận ra, vậy ngươi liền gặp phiền toái, hơn nữa Ngân Tử kia sẽ không bỏ qua ngươi.” Lạc Ưng Hùng lúc nàyvô cùng phấn chấn, dù cho Huyết Nguyệt dong binh đoàn muốn giải tán, bọn họ cũng sẽ kiên trì đến một khắc cuối cùng!

Hỏa Liêm vùi đầu thấp hơn, nó không nhịn được ở trong lòng hỏi, nórất giống sủng vật sao? Dựa vào dựa vào! Đường đường thần thú kim hổ, ma thú uy vũ như thế, vậy mà lại bị một nhóm nhân loại nhìn thành sủngvật, dù cho chủ nhân nói nó là sủng vật, bọn họ cũng phải nhìn ra, nócăn bản cũng không phải chứ!

“Quân cô nương, ngươi cứ đi theo chúng ta đi!” Nghiêm Thanh cũng mởmiệng nói, hắn thế nhìn lầm người, Quân cô nương sao có thể cùng mộtloại như mấy tên Quân gia khốn kiếp kia chứ, người của Quân gia đối vớilính đánh thuê bọn họ chỉ biết coi thường, coi thường, Quân cô nương tựa như một ngọn đèn thần, chỉ dẫn phương hướng cho bọn họ.

“Đúng vậy, Quân cô nương, ngươi cùng đi với chúng ta, nếu như ngườiLong Vũ dong binh đoàn dám đối với ngươi như vậy, chúng ta liền giếtchết bọn họ!” Mấy lính đánh thuê đứng ở phía sau Lạc Ưng Hùng cũng vôcùng hiếu chiến, hưng phấn nhìn Quân Mộ Khuynh, trong ánh mắt sáng bừnglên, trở nên lấp lánh hữu thần.

“A?” Nàng cái gì cũng không làm đi, bọn họ thế nào lại trở nên nhiệt tình như vậy?

Lạc Anh Ninh đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, “Quân cô nương, ngươiliền theo chúng ta đi thôi, hơn nữa ngươi muốn tìm người nào, biết đâuchúng ta cũng biết cũng nên.” Hôm nay bọn họ đúng là gặp được phúc tinh, Quân cô nương không hề giống người bình thường, mỗi câu nàng nói, đềutác dụng đánh thức bọn họ.

“Ta có thể đi cùng các ngươi, có điều các ngươi không thể gọi ta Quân cô nương.” Quân Mộ Khuynh cũng bị bầu không khí này lây nhiễm, thanh âm nói chuyện cũng trở nên thoải mái, sảng khoái hơn.

“Không gọi là Quân cô nương?” Mọi người trong dong binh đoàn ngươinhìn ta, ta nhìn ngươi, tất cả đều không hiểu ý tứ trong lời nói củaQuân Mộ Khuynh, Lạc Ưng Hùng cũng nhíu mày, nhìn qua Lạc Anh Ninh, dòhỏi là có ý gì, Lạc Anh Ninh lắc lắc đầu, nhìn về phía Quân Mộ Khuynh.

“Gọi ta tiểu Khuynh là được rồi.” Loại cảm giác này thật tốt, đã lâu rồi nàng chưa được thoải mái như vậy.

“À, được thôi!” Trong rừng rậm vang lên một tràn cười, không còn không khí nặng nề nữa.

“Quân… Tiểu Khuynh, chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi lại đi tiếp.” Lạc Ưng Hùng chỉ chỉ tại chỗ, đột nhìn nhìn sang con ma thú bị bọn họ đuổigiết, máu chảy đầm đìa, có chút ngượng ngùng, chỉ là một huyễn thú màbọn họ cũng phải khó khăn lắm mới săn được.

Bọn họ đã quen bạ đâu ngồi đó, mệt mỏi thì ngồixuống nghỉ ngơi, mệt nhọc thì nằm xuống nghỉ ngơi, không biết tiểuKhuynh có thích ứng được hay không.

Quân Mộ Khuynh thản nhiên như không nhìn thấy con ma thú máu chảy đầm đìa kia, lập tức liền ngồi xuống tại chỗ: “Ta đãsớm mệt mỏi, các ngươi có đói bụng không, nướng thịt ma thú ăn có đượckhông?” Nàng đích thực là rất mệt, đúng là nàng vừa mới ngủ dậy, nhưngmà cứ như chưa ngủ vậy.

Nói đến ăn, đầu Hỏa Liêm lập tức liền ngẩng lên,ánh mắt nó trong suốt nhìn Quân Mộ Khuynh, im lặng nói: “Chủ nhân, tamuốn ăn thịt ngươi nướng a!”

Quân Mộ Khuynh nhìn thấy ánh mắt Hỏa Liêm, lậptức thẹn thùng, Hỏa Liêm lúc nào học được thói xấu của Chi Chi rồi, nhắc tới ăn liền phấn khởi, đúng rồi, Chi Chi đâu?

“Được, quá tốt!” Các lính đánh thuê thấy Quân MộKhuynh không ngại mà ngồi xuống, trên mặt vô cùng hưng phấn, Quân cônương vậy mà không xem nhẹ bọn họ, nhìn quần áo của nàng, còn có sủngvật bên cạnh, nhất định là tiểu thư gia tộc nào đó, vậy mà nàng lại cùng bọn họ một chỗ.

Những dong binh này bắt đầu bận rộn, xử lý thithể ma thú kia, trong lòng kích động không ngớt, làm lính đánh thuênhiều năm như vậy, bọn họ đã sớm nhìn quen các loại ánh mắt, nhưng hômnay rốt cuộc nhìn thấy không đồng dạng như vậy.

Quân Mộ Khuynh kéo một mạt tươi cười, nhìn línhđánh thuê bận việc, muốn cười liền thoải mái cười to, muốn nói thẳng nói thì nói thẳng, nàng trái lại có chút hâm mộ, gia nhập dong binh đoàncũng không phải việc không thể.

Hỏa Liêm cảm thấy, chủ nhân bây giờ căn bản liềnnhìn không thấy nó, sớm biết nó liền không ra, cứ ở chỗ Chi Chi, trốn ởtrong bụi cỏ đi ngủ, hiện tại được rồi, đường đường thần thú, bị ngườita xem thành sủng vật thì thôi đi, còn bị người ta nhem nhem thức ănnữa.

“Tiểu Khuynh, ngươi là đấu kỹ sư cấp bậc gì?Trong dong binh đoàn chúng ta, cao nhất là nhất cấp kỹ linh sư, có điềuvị đấu kỹ sư kia đã bị người ám toán, mặc dù chưa chết, nhưng cũng bịtrọng thương.” Lạc Anh Ninh ngồi ở bên người Quân Mộ Khuynh, đều là nữtử, nàng có cảm giác sẽ tương đối dễ dàng tiếp cận Quân Mộ Khuynh, hiểubiết nàng hơn một chút.

“Ta là tám…”

“Tám cấp huyễn kỹ sư phải không? Tiểu Khuynh,ngươi đừng lo lắng, ngươi còn trẻ, sớm muộn có một ngày, sẽ tới bát cấpkỹ linh sư.” Nghiêm Thanh cắt một khối thịt ma thú to, cắm vào cành cây, trong những người có mặt tại đây không có một đấu kỹ sư, hoặc là đấu kỹ sư của bọn họ đã chết, khiến cho bọn họ phải tự mình đánh lửa.

Quân Mộ Khuynh chê cười gật đầu, chỉ chỉ kia đôihỏa, “Để ta giúp các ngươi.” Bọn họ đánh lửa, chừng nào mới có thể đượcăn, Hỏa Liêm đã sớm kháng nghị.

Hỏa Liêm vội vàng gật đầu, có chủ nhân ra tay,kia tất cả mọi việc đều dễ làm hơn, những người này cũng quá ngu xuẩn,nó phun một chút nước bọt khinh bỉ, bọn họ lại muốn dùng biện pháp ngốcnhư vậy đến nhóm hỏa.

“Tiểu Khuynh là hỏa nguyên tố đấu kỹ sư!” Ở bêntrong dong binh đoàn, hỏa nguyên tố đấu kỹ sư, là người vô cùng được coi trọng, bọn họ xuất hành làm nhiệm vụ, ăn gì đó, không phải lúc nào cũng có thể đánh ra lửa, có một hỏa nguyên tố đấu kỹ sư, cái gì cũng dễ giải quyết.

Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, trên ngón trỏ tayphải đã xuất hiện một đám hỏa diễm nho nhỏ, thấy vậy những người đangđánh lửa đều tản ra, nàng tiện tay ném, ngọn lửa đốt cành khô, hừng hựcdấy lên.

“Tiểu Khuynh, ngươi thật lợi hại!” Lạc Anh Ninhcũng không khỏi lớn tiếng tán thưởng, trong đoàn bọn họ thiếu hụt nhấtchính là hỏa nguyên tố đấu kỹ sư, có thể tùy ý châm lửa như vậy, đối với bọn họ mà nói liền là một loại xa xỉ, không ngờ tiểu Khuynh còn có thểkhiến bọn họ hưởng thụ cuộc sống xa xỉ một lát.

“Ách… Cũng thường thôi.” đây cũng không phải làlần đầu tiên Quân Mộ Khuynh bị khoa trương, có điều trong lòng nhữngngười kia đều đối với mình có mục đích, thế nhưng trước mắt lính đánhthuê, bọn họ liền cảm giác mình lợi hại, chỉ là khâm phục mà thôi, chưatừng nghĩ đến những thứ khác.

Hỏa Liêm trợn trắng mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, chủ nhân, ngươi có thể như vậy được nữa hả? Còn đỏ mặt nữa hả?

“Cái gì gọi cũng được, đó chính là quá được rồi,tiểu Khuynh, sau khi ngươi tìm được người ngươi muốn tìm, thì ghé dongbinh đoàn chúng ta chơi vài hôm đi, đoàn trưởng chúng ta nhìn thấyngươi, nhất định phi thường hài lòng.” Nghiêm Thanh cẩn thận từng litừng tí nướng miếng thịt ma thú trong tay, nghĩ đợi lát nữa đem miếngthịt này cho Quân Mộ Khuynh.

“Nếu như còn thời gian, ta sẽ ghé, đến lúc đó các ngươi đừng chặn ta ở ngoài cửa là được rồi.” Quân Mộ Khuynh cũng khó có lúc trêu ghẹo lại người khác, nàng cười nhìn các dong binh đang tươicười xán lạn.

“Tiểu Khuynh nếu như đi, nhớ sớm nói cho chúng ta biết, chúng ta nhất định sẽ đi nghênh đón ngươi. ” Lạc Anh Ninh hàilòng nói, bên trong dong binh đoàn đều là nam nhân, thế nhưng nàng lạilà võ sĩ, không thể không ở lại bên trong dong binh đoàn, nàng thế nhưng khó có được tìm được một người nói chuyện.

“Không cần phải phô trương vậy đâu.” Quân MộKhuynh phất tay một cái, muốn nghênh đón nàng, nàng cũng đâu phải đạinhân vật nào, không đến mức đó.

“Nếu Quân cô nương đến Huyết Nguyệt dong binhđoàn, chúng ta nhất định phải nghênh đón, còn có lời nói vừa rồi, chúngta cũng sẽ nói cho đội trưởng, hắn nghe nhất định sẽ nhiệt huyết rất sôi trào.” Lạc Ưng Hùng cười nói, không hổ là phó đoàn trưởng Huyết Nguyệtdong binh đoàn, cứ việc trên mặt có không che giấu được hưng phấn, nhưng vẫn luôn luôn bình tĩnh.

“Được rồi, nếu ta tới, các ngươi nhất định phảira đón ta đấy.” Quân Mộ Khuynh cười nói, nàng cũng biết lời lính đánhthuê nói ra, thì sẽ không thu hồi, nếu thật có một ngày nàng đi HuyếtNguyệt dong binh đoàn, bọn họ là nhất định sẽ làm như vậy. Quân MộKhuynh gật đầu đáp ứng, cũng không cự tuyệt hảo ý của những người này.

“Tiểu Khuynh, ngươi đi tìm người nào vậy? Nói một chút, nói không chừng chúng ta cũng biết người đó.” Lạc Anh Ninh tò mòhỏi, người nào có thể khiến tiểu Khuynh không đếm xỉa nguy hiểm mà đitìm hắn?

“Hắn là một đại ca của ta, lần này đi tìm hắn,cũng là tiện đường mà thôi.” Nàng là thật không nghĩ tới, đánh bậy đánhbạ, sẽ tiếp cận lính đánh thuê công hội, nàng vẫn còn chưa tìm được thần thú như đã đáp ứng với Doãn đại ca.

“Ai vậy?”

“Doãn Thí Sát.” Quân Mộ Khuynh cười nói, nhẹnhàng phun ra ba chữ, ai biết, mọi người sau khi nghe những lời này củanàng thì đều dừng động tác lại, kinh ngạc nhìn nàng.

“Làm sao vậy?” Bọn họ thế nào thoáng cái lại như thế?

“Đội trưởng tương lai của đệ nhất dong binh đoàn, Doãn Thí Sát!” Lạc Anh Ninh gian nan nói, phải biết rằng danh tiếng của Doãn Thí Sát, sớm đã truyền khắp trong lính đánh thuê công hội, rấtnhiều người không biết đội trưởng Thanh Hỏa dong binh đoàn là ai, thếnhưng cứ nhắc tới Doãn Thí Sát, tất cả mọi người đều biết, đó là độitrưởng tương lai của Thanh Hỏa dong binh đoàn.

Đội trưởng tương lai? Quân Mộ Khuynh 囧 囧 nhìn mấy người đang dại ra, nàng cũng chỉ là biết Doãn đại ca có liên quan tớiThanh Hỏa dong binh đoàn: “Này, ta thật không biết!” Xem ra Doãn đại cacủa nàng cũng không có đem thân phận tiết lộ, đội trưởng tương lai, đệnhất dong binh đoàn, nghe thật phong cách.

“Ngươi không biết?” Vậy bọn họ tại sao biết nhau?

“Ta chỉ biết tên hắn và hắn là người của ThanhHỏa dong binh đoàn, những thứ khác ta không biết.” Thảo nào nhiều ngườilại nghe lời Doãn đại ca như vậy, cái tên Cuồng Lang kia nhìn thấy hắnsắc mặt cũng thay đổi, Doãn đại ca thật là, thân phận của mình cũng giấu giếm, nàng cũng đâu vì hắn là đội trưởng tương lai, mà không giao duvới hắn nữa đâu.

Lạc Ưng Hùng cũng không nghĩ tới, người Quân MộKhuynh muốn tìm lại là Doãn Thí Sát, ngay người của ngũ đại gia tộc nhìn thấy hắn, cũng phải sợ hãi ba phần, Thanh Hỏa dong binh đoàn có biếtbao nhiêu người hâm mộ.

“Tiểu Khuynh, ngươi thật không biết Doãn Thí Sát ở trong giới lính đánh thuê rất nổi danh sao? Hầu như tất cả lính đánhthuê đều nghe qua thanh danh của hắn.” Lạc Ưng Hùng giải thích, hắn làđội trưởng tương lai của Thanh Hỏa dong binh đoàn, chuyện này sớm đãđịnh.

“Vậy hắn còn có chuyện gì nữa không? Ta mặc dùquen biết hắn, nhưng cũng chỉ ở chung với hắn có mấy ngày thôi.” Danhtiếng không nhỏ nha, lần sau có gặp, nhất định phải trêu hắn mới được.

Lạc Anh Ninh đương nhiên nói, “Đương nhiên là có, chuyện của hắn nhiều lắm, ta sẽ từ từ nói cho ngươi… Mùi gì hôi hôivậy… Á, thịt nướng cháy rồi!” Lạc Anh Ninh chỉ vào một đám người đangnướng thịt nói, nhìn thịt nướng cháy đen, nàng đau lòng không thôi.

“Thật lãng phí a, các ngươi hóng chuyện thì hóng, cũng phải nhớ nướng thịt a, hiện tại nướng thành như vậy thì ăn kiểu gì đây!” Hơn nữa, đây toàn là mấy miếng thịt ở chỗ ngon thôi.

“Thật ra…” Quân Mộ Khuynh chần chừ nói, không đếm xỉa ánh mắt Hỏa Liêm càng thêm ai oán.

“Làm sao vậy?”

“Chỗ này của ta còn có một chút thịt ma thú, cácngươi có muốn hay không nếm thử? Có điều nó đã nguội.” Quân Mộ Khuynh từ phía sau lấy ra một cái túi, chỉ có Hỏa Liêm mới biết, kia là vừa mớilấy ra từ trong không gian mặt, kia là thịt của nó, thịt nướng của nó!Những người này tại sao có thể cướp đi.

“Này, cái này làm sao không biết xấu hổ?” NghiêmThanh hàm hậu cười nói, bọn họ đem thức ăn nướng hỏng, đã rất không có ý tứ, bây giờ còn ăn lương khô của nàng.

“Các ngươi lề mề làm chi, thứ tốt đương nhiênmuốn mọi người cùng nhau ăn, các ngươi đem thịt toàn bộ nướng, kia cũngkhông phải là bởi vì ta sao.” Quân Mộ Khuynh đem một bao thịt phóng trên mặt đất, nhẹ nhàng mở túi ra, hương thơm liền truyền đến.

Nghiêm Thanh nghe Quân Mộ Khuynh nói, cũng khônglại do dự nữa, đúng vậy, lính đánh thuê bọn họ, quản cái gì khách khí,tiểu Khuynh tuy không phải lính đánh thuê, nhưng là tính cách của nànghào sảng, cùng lính đánh thuê không có gì khác nhau.

“Liên Tí, ta thật đói…” Một âm thanh ngây thơ vang lên ở sau lưng, Quân Mộ Khuynh hơi sững sờ, lập tức hướng phía sau nhìn lại.

“Quýnh Ngưu, ta cũng đói, sớm biết tasẽ không đi tìm cái gì lính đánh thuê công hội, đi theo Xích Quân côngtử là được rồi.” Trong lòng Liên Tí vô cùng hối hận a, lúc Xích Quân đi, bọn họ không đuổi kịp, đợi khi phản ứng kịp, đừng nói Xích Quân côngtử, đến cả bóng dáng Xích Quân công tử cũng không thấy.

“Liên Tí, hình như ta ngửi thấy mùithịt.” Khóe miệng Quýnh Ngưu chảy xuống nước bọt, cưỡng ép mở mắt ra,liền nhìn thấy mấy miếng thịt bọn Nghiêm Thanh nướng hỏng vứt trên mặtđất.

“Liên Tí, là thịt!” Quýnh Ngưu nhìnthấy đống thịt kia, mơ thành thật a, hắn lắc lắc Liên Tí hai cái, nhanhchóng nhào tới chỗ thịt đó, là thịt a! Đã bao lâu rồi bọn họ không cóđược ăn thịt.

“Thịt!” Liên Tí cũng lập tức tỉnh táo lại, nhìn chỗ thịt kia, trong mắt lóe ra quang mang, chạy vội theo.

Hai người cũng chẳng thèm nhìn kỹ, cứđem thịt nướng bị hỏng bỏ vào miệng mà nhau, ăn như hổ đói, một điểmhình tượng cũng không có, có điều, người đói bụng sắp chết thì làm gìcòn thời gian quan tâm đến những chuyện khác.

“Các ngươi…” Nghiêm Thanh nhìn haingười ăn như hổ đói, nuốt nuốt nước miếng, những thứ thịt ấy sao còn ănđược nữa, bọn họ cứ như vậy ăn, có thể hay không có chuyện gì?

“Các ngươi qua đây ăn đi.” Quân Mộ Khuynh thở dài, này cũng được coi là người quen.

Thanh âm lạnh như băng khiến hai ngườisửng sốt một chút, trong miệng chất đầy thịt, thịt còn có một số còndính máu, nhưng là bọn hắn hoàn toàn không để ý đến, thanh âm mới vừarồi, bọn họ hình như nghe thấy thanh âm của Xích Quân công tử, xoayngười nhìn lại thì chỉ là một nha đầu, căn bản không phải Xích Quân công tử!

“Những thứ ấy không ăn được, các ngươiăn cái này đi.” Nói Quân Mộ Khuynh đứng lên, trên tay không biết lúc nào xuất hiện một cái chủy thủ màu đỏ sắc bén, nàng đi tới số thịt ma thúcòn lại, thành thạo cắt xuống vài miếng thịt, dùng cành cây xuyên quatừng khối một cách đẹp đẽ.

Đống thịt này căn bản là không đủ ăn,đừng nói không đủ cho mấy lính đánh thuê, ngay cả Hỏa Liêm cũng không đủ ăn, bây giờ lại còn thêm hai ‘dân chạy nạn’ nữa.

Nhìn thấy bên kia có thịt tốt hơn, Liên Tí cùng Quýnh Ngưu cũng ăn hết đống thịt hỏng trong tay, rồi mới đi đến các trước mặt dong binh, kích động bắt lấy thịt ma thú, ăn còn nhanhhơn vừa rồi nữa.

Mọi người lăng lăng nhìn hai người ănnhư hổ đói, không khỏi nuốt nuốt nước miếng, thịt của cô nương cho thậtlà ngon, Lạc Anh Ninh cười nhìn hai người đang ăn ào ào kia: “Chongươi.” Đem thịt ma thú trong tay đưa cho Liên Tí.

Liên Tí vội vàng đem thịt nhét vàotrong miệng, thô lỗ bắt lấy khối thịt trong tay Lạc Anh Ninh, Lạc AnhNinh nhẹ nhàng cười, hướng Quân Mộ Khuynh bên kia đi đến, nhiều ngườinhư vậy, một mình tiểu Khuynh sao làm hết được.

“Ta tới giúp ngươi.” Hai người kia cũng đi lính đánh thuê công hội, hôm nay nếu không phải gặp được bọn họ, chỉ sợ còn chưa tới được lính đánh thuê công hội, cũng đã chết đói ở chỗnày.

Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, nhìn haingười ăn như hổ đói, khóe miệng gợi lên độ cong nguy hiểm, ăn đồ củanàng, thì phải giúp nàng làm việc!

Hỏa Liêm vội vã lui về sau hai bước,chủ nhân không biết lại suy nghĩ cái gì, nó tốt nhất là tránh xa mộtchút, chắc chắn không có chuyện gì tốt lành.

“Ngươi nhìn hai người bọn họ có thíchhợp làm lính đánh thuê hay không?” Quân Mộ Khuynh đột nhiên hỏi, khóemiệng tươi cười cũng không có tan đi.

Lạc Anh Ninh theo ánh mắt Quân MộKhuynh nhìn lại, lắc lắc đầu, “Huyết Nguyệt dong binh đoàn không bắtbuộc bất luận kẻ nào lưu lại, nhìn bộ dáng của bọn họ, chắc sẽ không gia nhập vào một dong binh đoàn có khả năng sắp bị giải tán đâu.” Không cóai nguyện ý đi làm như vậy, vào dong binh đoàn tốt hơn không vào, lạivào đoàn bọn họ làm gì.

“Vậy nếu bọn họ chủ động xin vào thìsao?” Quân Mộ Khuynh cười cười, ăn đồ của nàng, mà dám không nghe theonàng, Quân Mộ Khuynh đồng ý, Xích Quân cũng sẽ không đồng ý.

“Vậy thì có thể.” Lạc Anh Ninh gật gậtđầu, mặc dù không phải bất luận kẻ nào cũng có thể làm lính đánh thuê,nhưng không thử một chút làm sao biết chính mình có thích hợp làm línhđánh thuê hay không, dù sao cuối cùng còn phải trải qua khảo hạch, mớicó thể chính thức nhập đoàn, dong binh đoàn cũng không phải dễ vào nhưvậy.

“Hai người bọn họ, một là đấu kỹ sư,một là võ sĩ, đấu kỹ sư thì thông minh, võ sĩ thì hàm hậu, giữa haingười bọn họ có một loại ăn ý vô hình, tuyệt đối thích hợp ở lại dongbinh đoàn các ngươi.” Đều là vào dong binh đoàn, đâu phải không vào,Quân Mộ Khuynh cũng là có một chút lòng trắc ẩn, vừa rồi ở chung, làmcho nàng rất thích những người này.

Lạc Anh Ninh nghi hoặc quay đầu nhìn Quân Mộ Khuynh, “Tiểu Khuynh, ngươi cũng biết bọn họ sao?”

“Gặp qua hai lần, có điều bọn hắn không biết ta, ngươi cứ coi ta như không biết họ là được rồi.” Có thể khôngbiết sao? Liên Tí giả dối, nàng đến bây giờ cũng còn nhớ.

“Ừ.” Lạc Anh Ninh gật gật đầu, dongbinh đoàn có người gia nhập là chuyện tốt, có điều không biết tiểuKhuynh có biện pháp nào để hai người bọn họ tự nguyện nhập đoàn, trướcbọn họ còn chín dong binh đoàn mạnh hơn nhiều, dù cho không phải ThanhHỏa dong binh đoàn, thì cũng là là Long Vũ hay là mấy dong binh đoànmạnh khác.

Quân Mộ Khuynh đem từng khối từng khốithịt ma thú nướng thật tốt, lương thực dữ trự của nàng đã bị bọn Liên Tí và Quýnh Ngưu ăn sạch, bọn họ đánh ợ một cái no nê, ôm bụng nằm thoảimái trên mặt đất, tâm trí còn đang nhớ lại hương vị vừa rồi, bọn họ thếnhưng cho tới bây giờ chưa được ăn qua thịt ngon như vậy.

Các dong binh chỉ có việc cầm mấy khốithịt mà Quân Mộ Khuynh cho, đi tới trước đống lửa, nướng lại một lầnnữa, sau đó bọn họ cùng nhau trở lại vị trí của mình, chậm rãi nhét đầybụng của mình.

“Ăn thật ngon!” Nghiêm Thanh kinh hô, hắn cho tới bây giờ chưa từng ăn qua thịt ma thú ngon như vậy.

“Tiểu Khuynh, ngươi nướng kiểu gì vậy?Rõ ràng những thứ thịt kia có nướng cũng không ăn ngon như thế, thế nàongươi nướng ra, so với chúng ta nướng lại ăn ngon hơn!” Một lính đánhthuê khác nuốt vào một ngụm thịt, lớn tiếng nói, còn không ngừng hồitưởng lại hương vị thịt vừa ăn.

“Thêm một chút đồ gia vị là được, khinào có thời gian ta sẽ dạy các ngươi.” Quân Mộ Khuynh vui lòng nói, nàng sinh sống cùng bầy sói lâu như vậy, cũng không phải lúc nào cũng ăn quả dại, quả dại ăn nhiều quá cũng ngán.

“Tốt!” Mọi người nhao nhao gật đầu, ăn ngon như vậy, đâu còn sợ sau này ăn không đủ no.

Nhìn vẻ mặt hai người thỏa mãn nằm trên mặt đất, Quân Mộ Khuynh chậm rãi đứng lên, đi tới trước mặt bọn họ,“Các ngươi muốn gia nhập dong binh đoàn phải không?”

Liên Tí chậm rãi đứng lên đến, tròng mắt chuyển động một cái, “Đúng vậy.” Nhất định là vừa nghe bọn hắn nói.

“Bọn họ chính là người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn, vừa vặn không phải sao?” Quân Mộ Khuynh ngồi xổm ngườixuống, nàng đương nhiên biết Liên Tí không phải dễ thuyết phục như vậy,hắn là một tên rất khôn khéo!

“Chúng ta là muốn đi Thanh Hỏa…”

“Ta nói cho ngươi biết…” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cắt ngang Liên Tí lời, sát vào tai hắn thầm thì vài câu.

Mọi người không khỏi hiếu kỳ, Quân MộKhuynh đang nói cái gì, người này rõ ràng chính là không muốn gia nhậpvào bọn họ, bọn họ sẽ không cưỡng cầu, chẳng lẽ tiểu Khuynh nói một lời, là có thể khiến hai người bọn họ thay đổi chủ ý sao? Này suy nghĩ mộtchút không có gì khả năng đi.

Quân Mộ Khuynh ở bên tai Liên Tí cũngkhông nói gì nhiều, chỉ nói với hắn một câu, những người này đều biếtXích Quân công tử, ngươi theo bọn họ, sớm muộn có một ngày sẽ gặp đượcXích Quân công tử, nhưng là bọn hắn không thích để cho người khác biếtbọn họ nhận thức Xích Quân, ta nói nhỏ cho các ngươi biết vậy thôi, đừng nói ra.

Nghe thấy hai chữ Xích Quân, tinh thầnLiên Tí lập tức liền tỉnh táo, Xích Quân công tử thật lợi hại a, bọn họvậy mà lại nhận thức Xích Quân công tử, nếu như lưu lại, vậy bọn họ nhất định sẽ được gặp Xích Quân công tử.

“Ta đồng ý!” Liên Tí không nói hai lờiđáp ứng, không có chuyện gì quan trọng hơn việc được gặp Xích Quân, chờđến lúc bọn hắn nhìn thấy Xích Quân, sẽ rời đi dong binh đoàn, cùng theo bên người Xích Quân công tử, cũng không tồi.

“Được!” Khóe miệng Quân Mộ Khuynh gợi lên ý cười, đôi mắt đỏ đậm lộ ra một tia giảo hoạt.

Tất cả mọi người hiếu kỳ nhìn về phía Quân Mộ Khuynh, nàng là nói cái gì? Thế nào lại đồng ý rồi?

Hỏa Liêm ôm một khối thịt nướng, liếcmắt đồng tình nhìn Liên Tí, nhân loại đáng thương, người ngươi muốn gặp ở ngay trước mắt ngươi đó, hơn nữa ngươi còn bị nàng bán mà không biếtnữa a.