Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 2136



Chương 2136:

Một tiếng xin lỗi cũng không có, ngược lại còn bảo cô tha thứ cho CÔ ta, Lam Hân cô cũng không có dễ dãi như vậy.

“AI”

Kiều Y dầu môi đỏ, đều đã làm phu nhân tổng giám đốc rồi, còn nhỏ mọn như vậy sao?

Cô ta lấy ra di động, trộm gửi một đoạn video qua cho Hiểu Yến.

[ Hiểu Yến, cậu xem đó, tôi bảo.

Khương Lam Hân đưa tôi trở về, cô ta liên ngoan ngoãn đưa tôi trở về đó.] Đối phương lập tức nhắn tin phản hồi: [ Xem ra cô ta vẫn là Khương. Lam Hân dễ dàng bắt nạt của lúc trước, không bảng ngày mai cậu thử một lần bảo cô ta đến đón cậu xem thế nào?

Không phải lúc còn đi học, cậu bảo cô ta giúp cậu quét tước phòng học, cô.

ta cũng ngoan ngoãn làm luôn hay sao?] Toàn thân Kiều Y Y tràn ngập cảm giác về sự ưu việt của bản thân: [ Chờ một chút tôi sẽ hỏi lại cô ta.] Lại qua hai mươi phút, Lam Hân đem xe dừng ở trước cửa đường vào ga tàu điện ngâm lạnh. nhạt xa cách mà mở miệng: “Tới rôi.”

“A, cảm ơn cậu nha, Lam Hân, buổi sáng ngày mai cậu có thời gian không?

Có thời gian thì hãy chở tôi qua một đoạn đường đi, buôi sáng tàu điện ngâm rât hay đông đúc và bị chen lân.”

Lam Hân vừa nghe lời này, trong ngực cuồn cuộn hừng hực lửa giận, Kiêu Y Y, cô ta còn tưởng răng cô là Khương Lam Hân mêm yêu dê bị bắt nạt của năm đó hay sao?

Cô liếc qua kính chiều hậu nhìn Kiều Y Y, chậm rãi quay đầu, cười lạnh châm chọc nhìn cô ta: “Làm sao thế?

Còn xem tôi là Khương Lam Hân mà các người dễ dàng bắt nạt hội đồng của năm đó sao?

Trước kia không muôn gây ra xung đột với các người, đó là bởi vì tôi muôn chú tâm vào học hành, không phản kháng nghiêm túc với cô.

Nhưng mà, tôi của hiện tại , Kiều Y Y, cô trèo cao không nồi đâu.

Mau lăn xuống đi, đừng làm ô uế xe của tôi.”

“Khương Lam Hân, oô…… kiều Y Y năm mơ cũng không có nghĩ đến, Lam Hân sẽ nói ra những lời như vậy.

Đặc biệt là câu kia “ Mau lăn xuống đi, đừng làm ô uê xe của tôi ” những lời này, quả thực là hung hăng giãm đạp lòng tự tôn của cô ta.

Kiều Y Y kéo. cửa xe ra, phẫn nộ rời đi.

Lam Hân cũng không hề chậm trễ thêm giây phút nào, bật định vị rồi lái xe rời đi.

Kiều Y Y đứng ở tại chỗ dậm dậm chân: “Hừ! Chăng qua cũng chỉ là gặp may mà thôi, Khương Lam Hân, cô tỏ vẻ cái gì chứ?

Cô chờ đi, tôi nhất định sẽ bò lên giường ông xã nhà cô, nỗi nhục nhã hôm nay tôi sẽ hoàn trả toàn bộ lại cho cô.”

Trên đường Lam Hân trở về, cũng không có nghĩ nhiều, cô rõ ràng bản thân mình mây năm nay đã sông như: thê nào, sẽ không lại vì một cái người không đâu như Kiều Y Y mà khiên bản thân tâm phiền ý loạn.

Về đên nhà, cô vẫn vui vẻ cùng mẹ cùng nhau nấu cơm, sau khi ăn xong cơm tồi, lại cùng cha mẹ mang theo mấy đứa nhỏ đi bộ tới tận tám giờ, Ni Cần Nghiên qua đây, mọi người mới trở lại nhà cùng trò chuyện..

Nhạc Cần Nghiên nói, Văn Kỳ đã đi theo Nhạc Cần Hi trở về rồi, đến nỗi hai người đã nói chuyện tới mức nào rồi, cỗ ấy cũng phân biệt không rõ ràng lắm, chỉ có thê chờ hai người kia quyêt định.

Lam Hân cũng không nói thêm gì, vẫn luôn cùng Nhạc Cần Nghiên trò chuyện về việc đi biển tình yêu.