Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 2072



Chương 2072:

Các cặp vợ chồng ở đây sẽ đên đó ở”

lại một buôi tôi, nghe nói có thê khiên cho hạnh phúc lâu dài, mặc dù là thiên đường của con người, nhưng chỉ phí phục vụ và ở lại rât tôn kém, ngay cả ở nửa phòng cũng là hơn 10.000 nhân dân tệ một đêm.

Mười vạn một đêm quả là xa hoa, cực kỳ xa hoa, có thê nói là rât tuyệt.

“Tiểu Vũ, cầu xin em, đừng đi, không thê đi núi đây màu sắc, chúng ta đi khách sạn bên bờ biên cũng được mà”

“giống nhau sao? Ngày mai chúng tạ trở về rồi, nêu anh không thê làm điêu đó, thì trước đó anh nên nói với em, anh đề cho em hy vọng hạnh phúc đên đây, rôi làm cho hy vọng và hạnh phúc của em tan vỡ, anh nghĩ rằng đùa như vậy rât thú vị sao? “

“Tiêu Vũ, xin lỗi, thật sự rất xin lỗi, tiên lương tháng này của anh đã gửi vệ cho mẹ anh khám bệnh, anh đồng ý với em, ngày này năm sau, chúng ta lại đên đây một lân nữa, được, không? Có rất nhiêu cơ hội đề đến sau này mà. “Các chàng trai rất kiên nhân đề thuyết phục các cô gái.

Cô gái nhân nhịn một chút, nhìn ánh mặt câu xin của anh chàng, trong ánh mát xet qua một tia không đành lòng, lăng lặng nhìn anh chàng một lúc, rồi vân quyết định xoay người rời đi.

“Tiểu Vũ, Tiểu Vũ, đừng tức giận được không?” Anh:ehàng nắm lây tay CÔ gái. ị Cô gái nhanh chóng vứt bỏ bàn tay của anh chàng.

Lam Hân ởi tới, cười nhìn hai người bọn họ, “Hai người đừng cãi nhau nữa. “

Cô nói, lấy vé từ túi của mình, cô đã mua vé núi đây màu sắc.

“Tội vốn định đi với chồng tôi, nhưng chông tôi không tới, vé này sẽ cho hai người.”

Anh chàng nhìn ý cười ôn nhu mà „ nhạt nhẽo của Lam Hân, hơi sửng sốt một chút.

Anh lại nhìn thoáng qua khát vọng trong mất bạn gái, có chút động lòng.

Lam Hân kéo tay Tiêu Vũ lại, đặt vé vào tay cô, “cô là Tiêu Vũ à, đừng tức giận, bạn trai cô trông rất yêu cô. “

Lam Hân nhìn thoáng qua phương hướng núi đây màu sắc: “Nghe nỏi, những cặp đôi đi qua núi đầy màu Sắc, sẽ có một tương lai tươi sáng, hai người yêu nhau như vậy; tôi cũng hy vọng hai người có hạnh phúc, hơn nữa hai người sắp kết hôn, cũng không thê ôm tiếc nuối mà kết hôn được, tuy rằng có thể hiểu nhau, nhưng cũng sẽ trở thành một vết nứt nhỏ trong hôn nhân, sau khi kêt hôn sẽ cãi nhau, thỉnh thoảng cũng sẽ bị phân nộ chuyên ra ngoài. Những người yêu nhau không nên đê lại hồi tiệc “

Tiểu Vũ nghe xong, liền cảm thấy như bánh nướng trên trời rơi xuông.

Nhìn vào giá vé, K Phnom Penh, trên màu hồng nhạt, in những bông hoa bướm đây màu sắc xinh đẹp, cao quý và xinh đẹp.

“A… Chị, nó quá đắt, đây là cái đắt nhật. “Tiêu Vũ đột nhiên cảm giác được vé trong tay vô cùng nóng bỏng.

Lam Hân cười nói: “Mặc kệ nó đáng giá bao nhiêu, tình cảm của hai người quan trọng hơn, phải không? Cô vừa nói, đây là mong muôn duy nhất của cô trước khi kết hôn, tôi đã kết hôn, chông tôi yêu tôi rât nhiêu, chúng tôi có ba đứa con xinh đẹp. Mong cho hai người đâu bạc răng long, mãi hạnh phúc. “

Lam Hân cười xong, xoay người cười rời đỉ.

Cô cũng muốn đi núi đầy màu sắc, nhưng một mình đi không có ý nghĩa gì cả.

“Chị, cám ơn chị!” Lam Hân nghe thây giọng nghẹn ngào của Tiêu Vũ.

Lam Hân quay đầu lại nhìn hai người bọn họ cười cười, vây tay chào tạm biệt bọn họ, XOay người tiệp tục đi dạo bên bờ biên.

Quả thật cô nghĩ, Lục Hạo Thành có đuôi theo hay không, nêu đuôi theo, tôi nay cô sẽ cùng anh đi xem sao trong phòng kính trên núi đây màu sắc, trải qua một đêm đẹp trời.