Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 2071



Chương 2071:

Cô cũng biết rằng thời gian sẽ thay đổi rất nhiều thứ, bao gôm cả tình yêu sâu sắc tận tủy xương.

Trong một hai năm gân đây, anh có thê rât đau đớn, nhưng thời gian trôi qua, công việc lại rât bận rộn, cũng sẽ dân dân quên đi nỗi đau mà cô mang đên cho anh.

Khi màn đêm buông xuống, mặt trăng mọc lên.

Mặt biên được chiều sáng bởi ánh trăng trăng như một tâm gương lón, khi gió nhẹ thôi qua biến, từng mảnh từng mảnh, lập lánh.

Lam Hân đứng bên bờ biển tình, hôm nay thời tiết không tệ, ánh trăng cũng rât đẹp, cô quân chặt áo gió, ánh mắt mỉm cười nhìn bầu trời đềm xinh đẹp.

Các loại cảnh tượng trước mắt xuất hiện, đêu sẽ trở thành nguồn cảm hứng của cô, những thứ này mang theo màu sắc tuyệt vời, đêu sẽ trở thành hoa văn tỉnh xảo trong thiệt kê của cô.

Trên bờ biển có những ngôi nhà gỗ bán khuya, cảnh đèn đuộc vạn gia, rât náo nhiệt, trời lạnh, cũng có người mang theo hộp giữ âm bán cà phê.

Lam Hân nghĩ, tôi nay cô cũng có thê không ngủ được, cô luôn không thích uông cà phê, nhưng cũng mua một tách cà phê.

Uống một ngụm, thân thể trong nháy mắt âm áp hơn rât nhiêu.

Gió biển thổi tới, có chút chói mặt, nhưng cũng không lạnh như vậy.

Một cặp vợ chồng ôm nhau bên cạnh cô, khuôn mặt của cô liên nở một nụ cười hạnh phúc.

“Chồng, anh xem, biển đẹp biết bao, lúc chúng ta kết hôn đã tới đây : hưởng tuân trăng mật, bây giờ lại đến một lần nữa, em thật sự rât hạnh phúc.”

“Vợ, chờ sau khi anh kiếm được tiền, sẽ dân em đi du lịch nước ngoài, đến nơi em muôn đi.”

“Không cần xa xỉ như vậy, mỗi năm tới nơi này một lân, là em đã rât vui vẻ, rât hạnh phúc. Chỉ cân anh ở bên cạnh em, là đã hạnh phúc hơn bât cứ nơi nào rôi. “

Một cặp vợ chồng trung niên đi ngang qua trước mặt cô, khuôn mặt của người vợ, nở nụ cười hạnh phúc.

Lam Hân nhìn bóng lưng bọn họ rời đi hôi lâu cũng không quay đâu lại.

Có thể thầy, người đàn ông yêu vợ mình rất nhiêu, người vợ trông rât hiên lành.

“Tiểu Vũ, em đừng tức giận, Tiểu Vũ, anh đông ý với em, lân sau tới, anh nhật định sẽ dẫn em đi núi đây màu sắc. Còn nghe buôồi hòa nhạc, anh không có đủ tiên, anh đã tiết kiệm được ba tháng lương, chúng ta có thể đỈ:?

“Hừ, hiện tại trên núi đầy màu sắc mới là thời điểm đẹp nhất, hoa hải đây màu sắc, là biên hoa trong mộng, thiên đường nhân gian. Hồ nước trong biên hoa trong suốt rực rỡ, giông như nhằm lẫn vào một thề giới lưu ly, nhà gỗ trong hoa, giấc mơ: giỗng như một câu chuyện cổ tích tiên cảnh. Đặc biệt là vào buổi sáng sương mù là đẹp nhát, ba tháng sau: nơi này đã được tuyết rơi phủ dày, xem thê nào nữa chứ? “

“Tiểu Vũ, nhưng ở trên đó một đêm thì phải cân hơn 10.000 tê, trên người anh thật sự không có nhiêu tiên như Vậy, sau này anh nhật định sẽ dẫn em tới xem được không?” Người đàn ông câu xin cô gái.

Nhìn cô gái tức giận muốn đi, anh sót ruột và bât lực.

“Sau này, đợi sau này thì làm cái gì, chờ sau khi chúng ta kết hôn, sinh con nuôi con nuôi gia đình, nào nhàn rồi đên nơi này chơi nữa chứ. Em muôn trước khi kệt hôn đi một lần, anh rõ ràng đã đồng ý với em, hiện tại lại đôi ý, đó là điêu kiện duy nhất trước khi em gả cho anh đây.” Cô gái vân thở phỏng đi về phía trước.

Lam Hân nhìn thoáng qua những ngọn núi mơ hộ dưới sương mù bên phải, đường viên cũng rất mơ hò, nơi đó chính là núi đầy màu sắc, trong cộc trông một loại hoa rất đẹp, bướm đây màu sắc, chịu lạnh, hoa kéo dài đến mùa đông, hồ tình yêu hình trái tim, rât xanh, rất rõ ràng, quả thật là thiên đường nhân gian, lộ ra vẻ đẹp thuân khiết.