Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1938



Chương 1938:

 

Lam Hân chậm rãi thu hồi ánh mắt, diễn biến mọi chuyện lại trở nên như vậy, cô cũng thật bắt đắc dĩ.

 

Văn Kỳ dùng sai phương pháp còn _ không tính, cũng không đủ hiệu rõ Cần Hi.

 

Cần Hi bướng bỉnh, nhưng nếu dùng phương pháp đúng đăn, anh ây cũng sẽ có một mặt thỏa hiệp nhẹ nhàng.

 

Một người cao ngạo như anh ấy, Sao có thể đề tình yêu của mình bị ép buộc theo cách đó cơ chứ! Cần Hi có lẽ sẽ chịu trách nhiệm với Văn Kỳ, nhưng không có tình yêu, bọn họ sẽ rât khó ở cạnh nhau lâu dài.

 

“Lam Lam.”

 

“Nghiên Nghiên.”

 

Nghe được tin tức Lục Hạo Thành cùng Mộc Tử Hoành cũng nhanh chóng chạy qua.

 

Mộc Tử Hoành ngồi vào bên người Nhạc Cần Nghiên, đem Nhạc Cần Nghiên ôm trọn vào lòng.

 

“Nghiên Nghiên, không có việc gì, không có việc gì.”Anh dịu dàng an ủi, tay nhẹ nhàng võ vào lưng bà xã mình.

 

Nhìn thoáng qua cửa phòng phẫu .

 

thuật, lại nhìn Nhạc Cân Nghiên năm trong lòng.

 

“Hu hu hu…… A Hoành, Hi Hi phải làm sao bây giờ?”

 

Nhạc Cần Nghiên oà khóc nức nở.

 

“Sẽ tốt lên thôi.”

 

Mộc Tử Hoành ngoại trừ việc an ủi cô, cũng nói không nói thêm được câu gì khác nữa.

 

Hiện tại chỉ có thể khẩn cầu cho cậu em vợ của anh không có việc gì.

 

Lục Hạo Thành cũng nhìn Lam Hân, cảm giác được trên người CÔ có chút lạnh lẽo, anh cởi áo khoác của mình trùm lên vai cô.

 

Lam Hân nhìn thoáng qua anh, không nói gì.

 

Lục Hạo Thành hiểu tâm trạng hiện tại của cô, đem cô ôm vào lòng, cũng không nói gì.

 

Không khí lập tức trở nên yên tĩnh, Nhạc Cần Nghiên ngừng khóc thút thít, dựa vào trong lòng Mộc Tử Hoành, nhắm hai mắt mắt cầu nguyện.

 

Lam Hân hơi rũ đầu xuống.

 

Văn Kỳ không tiếng động rơi nước mắt.

 

Một giò đi qua, hai cái giờ đi qua.

 

Cửa phòng phẫu thuật vẫn chưa có dâu hiện được mỏ ra.

 

Đáy lòng Lam Hân càng lúc càng nôn nóng, chờ thời gian càng dài, tình huống của Cần Hi càng trở nên tôi tệ.

 

Ngồi đây suốt hai giờ, mấy người bọn họ, ai cũng không hê mở miệng nói chuyện.

 

Thẳng đến giờ thứ ba đi qua, những người trong phòng phẫu thuật mới mở cửa ra.

 

Nhạc Cần Nghiên đột nhiên mở bừng mắt, từ trong lòng Mộc Tử Hoành đứng bật dậy, đi vài bước tới trước Tàn hệ sĩ, “Bác sĩ, em trai tôi thế nào rôi?”

 

Vị bác sĩ trung niên nhìn thoáng qua Nhạc Cần Nghiên, giọng điệu nghiêm túc: “Lồng ngực của bệnh nhân chịu lực ép rất nghiêm trọng, bên trong có máu bằm, trên người có nhiều chỗ gãy xương, hiện tại đã đưa đến phòng bệnh ICU * , có thể chịu đựng qua tối nay, liền có hy vọng.”

 

* JCU là việt tát của Intensive Care Unit, phòng hôi sức tích cực. Đây là một cơ sở đặc biệt trong một bệnh viện được dành riêng chọ việc điều trị, cung cấp c các loại thuốc chăm sóc đặc biệt và hỗ trợ cuộc sống cho những bệnh nhân bị chân thương hoặc bệnh tật nghiêm trọng.