Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1881



Chương 1881:

 

Đáy lòng cô ta cũng biết, nhà họ cố đã hoàn toàn thât vọng và buông tay với chính mình, cô ta ngay cả cơ hội đề nói một câu thật xin lỗi cũng không hề có.

 

Nhưng cô ta nằm mơ cũng không có nghĩ đền, người tới gặp mình lại là Lục Hạo Thành.

 

Trong khoảnh khắc ánh mắt cô ta chạm đền ánh mắt của Lục Hạo Thành kia, cả người giống như vừa gặp phải quỷ, nhìn chằm chằm Lục Hạo Thành, cô ta cho rằng chính mình hoa mắt, chớp chớp mắt mấy lần, Lục Hạo Thành vân là một thân lười biếng cao ngạo ngồi trên chiếc ghé đối diện với cô ta.

 

Anh. ăn mặc một thân quần áo thoải mái thường phục màu trăng, tóc đã dài hơn một chút so với trước kia, trông anh có vẻ càng thêm đẹp trai và cao quý.

 

Chỉ là trên khuôn mặt đẹp trai kia không có một tia độ âm, xa lạ đến mức tựa như không phải là Lục Hạo Thành mà cô ta từng biết.

 

Cô ta cảm giác Lục Hạo Thành đã thay đổi, so trước kia càng thêm đáng SỢ.

 

Anh vẫn giữ nguyên thần thái hờ hững lười biếng như trước kia, nhưng mà loại khí chất lạnh lẽo toát lên từ người anh mạnh mẽ hơn trước rất nhiêu.

 

Cố An An thật gây, ở trong chỗ này, đáy lòng dày vò cùng hồi hận khiên thân thê cô ta càng lúc càng lụi tàn.

 

Đã không còn những lớp trang điểm tinh xảo,khuôn mặt cô ta hỗc gác, vàng như nên, trông thật bình thường, hai tròng mắt vô hồn.

 

Cô ta lầy hết can đảm ngồi xuống đối mặt với Lục Hạo Thành.

 

Lục Hạo Thành hơi liếc mắt nhìn đối phương một cái, hai chân ưu nhã bắt chéo lên nhau Lúc này anh mới ngước mắt nhìn thẳng vào Cố An An.

 

Đôi mắt đen láy bình tĩnh không chút cảm xúc của anh trong khoảnh khắc nhìn về phía Cô An An đã lập tức trở nên châm chọc mà sắc bén.

 

Có An An chỉ là hơi chút đụng chạm đến ánh mắt kia, thân mình liên nhịn không được co rúm lại, cúi đầu không dám Thất thẳng vào Lục Hạo Thành.

 

Nhưng đối diện truyền đến cảm giác hơi thở áp lực vô ) củng quen thuộc, khiến cô ta biết rõ bản thân không phải đang nằm mơ.

 

Anh vẫn còn sống, đây là chuyện có nằm mơ cô ta cũng không thể tưởng tượng được.

 

Cô ta vẫn gióng như trước đây, không dám nhìn thăng vào cặp mắt thâm thúy mà âm trâm của anh.

 

“Nhìn thấy tôi vẫn còn sống, có phải cảm tháy rất kinh ngạc hay không?”

 

Giọng điệu Lục Hạo Thành nhàn nhạt, chỉ có tức giận cùng sát ý.

 

Toàn thân Cố An An nháy mắt căng cứng lại, đáy lòng cũng biết ý định khi Lục Hạo Thành đến đây.

 

Anh không phải tới để thăm cô ta, mà là muôn cho bản thân cô ta nhìn thấy anh, biết anh còn sống.

 

Cố An An nghĩ đến như vậy, đột nhiên lại cười tự giêu “Anh còn sống, tôi quả thật rất kinh ngạc.

 

Nhưng cũng là chính tay anh tự tạo thành tât cả đó thôi.

 

Tôi từ nhỏ đã chỉ là đồ thay thế của Có Ức Lam, nếu cô ta không có trở về, tôi liền sẽ thay thế cô ta gả cho anh, đây là giảc mộng từ nhỏ đến lớn của tôi, nhưng mà giâc mộng đã tan tành, anh nghĩ tôi có thê còn lại cái gì đây?”

 

Cuộc đời cộ ta đều đã được người khác sắp xếp cả rôi.

 

Tuy rằng cô ta nghĩ như vậy có chút gượng ép, vì đến cuỗi cùng mẹ cũng, không hề ép buộc cô ta gả cho bất cứ ai.

 

Vốn dĩ mọi chuyện khi ấy đều là cô ta tự nguyện làm, nhưng cô ta vốn là người sông ích kỷ như vậy, sự cô chập trong lòng cô ta đã khiến cô ta đi một bước sai lâm, từng bước sai lầm, cuối cùng sai lầm đến mức chính bản thân mình còn không kịp nhận ra.

 

“Hang ” Lục Hạo Thành châm chọc trào phúng nhìn đối phương, “Cô có tư cách thay thế được cho Lam Lam hay sao?