Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tạc Băng

Chương 103



Nhân loại vốn đã gần như chiếm thế thượng phong trong nháy mắt thế cục đảo ngược lại.

Những tòa cao ốc lần lượt sập xuống, không cho người ta một chút thời gian phản ứng, khi biến dị Conger suất lĩnh gần vạn thú biến dị cấp C theo gió vượt sóng mà đến, trên bờ biển, niềm tin chiến thắng của một số tiến hóa giả bắt đầu lay động.

Thú biến dị đông nghìn nghịt, gần như người nào nhìn cũng kinh hoảng, lại càng không nói tới lúc chúng nó lên bờ, ngay cả bờ biển cũng chấn động, còn chưa khai chiến liền khiến rất nhiều người cảm giác chênh lệch thực lực thật lớn giữa song phương.

Cảnh Hạ cùng Kỷ Xuyên Trình liếc nhau, hai người lập tức hiểu được ý đồ lần này của đối phương.

Mà giáo sư Tề đang chờ người càng tức giận đến ứa ra lửa.

Lông mày hoa râm của giao sư Tề nhíu lại, mặt đỏ bừng, một nửa là giận, một nửa là gấp: “Bọn nó để chúng ta nhìn thấy hy vọng, sau đó lại đạp đổ. Cả đám thú biến dị này thành tinh rồi, thành yêu tinh hết cả rồi”

Giáo sư Lô ở mộ bên nghe được giáo sư Tề tức giận nói, tuy rằng tuổi lớn như ông không dễ tức giận đến thế, nhưng là lúc này hai mắt cũng bốc hỏa: “Cứ như vậy mà chắc chắn chúng nó sẽ thắng sao, tụi nó nghĩ chúng ta là khỉ để đùa giỡn à? ”

Giáo sư Tề nghe xong lời này ngược lại dần dần tỉnh táo lại.

Ông trừng mắt tinh thần chấn hưng tình hình trên bờ biển hồi lâu, bỗng nhiên toát ra một câu: “Cùng lắm thì, cái cá chết lưới rách” (Ý chỉ liều mạng, bất chấp

Giáo sư Lô sửng sốt trong chốc lát, nhưng không có phản đối.

Không sai, cái kết thảm nhất, bọn họ cùng mọi người ở ba tháng trước cũng đã lường trước.

Đơn giản chính là khởi động Stab-2, cùng đàn thú biến dị này chết chung. Nhưng trước biện pháp tàn bạo này, Kỳ Dương cùng Kỷ Xuyên Trình lúc ấy dẫn đầu phản đối, bởi vì bọn họ dự đoan trước khi tinh huống này xảy ra——

Vua thú biến dị không tới

Một biến dị Conger cấp SS, một con cá voi hổ biến dị cấp SS, hơn nữa hơn mười biến dị thể cấp S, và còn những con thú biến dị không rõ cấp bậc khác——Thế mà lại thiếu vị Vua kia.

Sau khi Kỳ Dương đem gien của cá voi hổ biến dị mang về nghiên cứu, kết quả rất giống của Conger biến dị, tốc độ biến dị rất nhanh, hướng biến dị cũng rất đặc biệt, đều có một ít chỗ đặc thù: trình tự gien hỗn loạn.

Nhiễm sắc thể của chúng nó khác với những con thú biến dị khác, nhưng biểu hiện của gien lại giống sinh vật mà nó biến dị. Biến dị Conger coi như ở lớp giữa, khiến người ta liếc mắt một cái là có thể nhìn ra là Conger, nhưng cá voi hổ biến dị lại không giống. (Ở đây là đang so sánh ngoại hình trước và sau khi biến dị đó…Edit thiệt não…OTL

Lại càng không nói đến S1.

Chủng loại của S1, Kỳ Dương đến nay cũng không biết.

Bởi vì trước đó S1 bị cầm tù mấy tháng, số liệu số liệu gien, máu của S1 ngược lại là tài liệu cao cấp nhất của thú biến dị mà sở nghiên cứu có được nhiều nhất. Nhưng mấy thứ này một khi rời khỏi thân thể thú biến dị kia, liền biến thành một đống chất thải công nghiệp, kết quả đều không thể tra được gì.

Thật giống như có một loại đồ vật thần bí khó lường tồn tại trên người thú biến dị kia—— đến nay còn chưa bị người phát hiện —— là lý do tại sao nó có năng lực vượt xa thú biến dị thông thường.

Chiến tuyến của nhân loại lui lại đến tới vị trí gần đê đập.

Từ đội ngũ A tinh anh nhất đến đội G, mỗi hai đội xếp thành một vòng phòng ngự, thứ nhất là che dấu cho người phía sau rút lui, hai là kéo dài thời gian, để đội ngũ tấn công trên đê có thể tấn công nhiều thú biến dị hơn.

Nhưng Cảnh Hạ cùng Kỷ Xuyên Trình nhưng không lui lại theo.

Phía ngoài cùng là phòng tuyến của tiến hóa giả tổ A và B, người lãnh đạo lúc trước là Kỷ Xuyên Trình, hiện nay là Vu Giai lanh đạo. Trong phòng tuyến đó, có một người tiến hóa giả hệ thổ có thực lực thậm chí có thể cùng Kỷ Xuyên Trình đấu ngang nhau.

“Tấn công cái đuôi” Vu Giai cao giọng hô.

Cảnh Hạ cùng ba người trong tổ A vừa lúc phân bố tại phần đuôi của Cá voi hổ biến dị, bọn họ không có một chút khoảng ngừng nào mà hướng về phần đuôi tắng của nó, dị năng toàn bộ khai hỏa, dùng mọi cách đanh phá đuôi của nó.

“Gào ”

Những mũi tên nước bén nhọn như băng từ trong miệng Cá voi hổ phẫn nộ phun ra, thẳng tắp bắn về phía Kỷ Xuyên Trình cùng Vu Giai. Hai người bọn họ lại không hề sợ hãi, Vu Giai thậm chí là kích động khó kìm nén mà cười ha ha một tiếng, sau đó cùng Kỷ Xuyên Trình né tránh ra hai hướng khác nhau.

Đánh căng lậu với những người Kỷ Xuyên Trình, Cá voi hổ luôn luôn lanh tinh nhất trong đàn thú biến dị sớm đã trở nên nóng nảy. Khi nó thấy mình tấn công không trúng mà lại trúng thứ khác, Conger đã tức giận mà xoay người hét lớn: “Con hổ ngu ngốc Ông đây tới cứu mày, mày còn dám đánh ông”

Cá voi hổ thấy thế lập tức tỉnh táo lại, hiểu được nó đã bị tính kế.

Dựa theo tốc độ của nó, cho dù là Kỷ Xuyên Trình cùng Vu Giai hai người trốn thoát nó cũng có thể lập tức xoay người bắn tiếp, nhưng cố tình là cái đuôi của nó bị mấy người Cảnh Hạ cố định mấy chục giây Chính là mấy chục giây này, khiến nó không thể chuyển đường sống, vậy mà đem cái đuôi vốn đã cháy đen của Conger làm cho căng nặng thêm.

Cá voi hổ biến dị đã rõ mưu kế của những người này, đơn giản chính là khiến chúng nó nội chiến, trở mặt thành thù.

“Tiểu Khang, ông bình tĩnh một chút Chúng ta trước tiên giữ chân những người này, làm cho bọn họ không có biện pháp đi cứu viện”

Từ trong lỗ mũi Conger phun ra hai luồng bạch khí, tuy rằng trên cái đuôi của nó vẫn đau đớn, nhưng giờ phút này nó cũng không có phản đối kế hoạch của Cá voi hổ.

Cảnh Hạ nghe vậy lại cảm thấy có chút buồn cười: Hai con thú biến dị này vậy mà tùy tiện đứng giữa trận doanh của nhân loại, nói to chiến lược của bọn nó? Chẳng lẽ tụi nó rất tự tin?Điểm ấy khiến Cảnh Hạ hiểu lầm Cá voi hổ biến dị.

Nó đúng là rất muốn nói ra ngôn ngữ mà nhân loại không hiểu, nhưng trên thực tế, con thú biến dị Conger ngu xuẩn này chỉ biết mỗi tiếng nhân loại Con Conger này hiểu được cũng là do Cá voi hổ bắt học, nếu không có thủ đoạn tà nhẫn vô tinh của S1, chỉ sợ Conger đến nay còn chỉ biết nói một hai từ “Con rệp”, “Nhân loại” linh tinh.

Tổ A là tổ chứa những tiến hóa giả tinh anh nhất của căn cứ S thị, lúc này bị Cá voi hổ biến dị dây dưa không dứt.

Tổ B là tổ chứa những tiến hóa giả không tinh anh như tổ A, lúc này cũng bị Conger biến dị níu chân khó thoát.

Loại cục diện cứng ngắt này lại là cục diện mà nhân loại chưa từng nghĩ tới.

Hai con thú biến dị này đúng là kẻ địch mạnh, chúng nó có thể lấy một địch một trăm tiến háo giả tinh anh. Mỗi khi bên trong có người muốn tranh thủ chạy ra, đi trợ giúp những người khác bị thú biến dị đuổi theo, Conger hoặc là Hổ Kình đều sẽ lập dùng sức mạnh ngăn lại.

Tình thế cứng ngắt trong lúc này nhất thời không có biện pháp phá giải.

Trừ bỏ hai tổ A và B đang đối phó với hai biến dị thể SS, những thú biến dị khác thì đã xua nhân loại tới nơi gần đê 500 mét. Chiến cuộc từ ngay từ đầu từ thế lực ngang nhau đến hiện tại nhân loại phòng thủ, thú biến dị cường công, nhanh đến mức làm cho người ta nào có thể phản ứng.

Giáo sư Tề nhìn một người B tổ bị tia sét của Conger làm mất đùi phải, lại nhìn những tiến hóa giả khác đã bị ép đến nơi cách đê khoảng chừng 100 mét, nhất thời rốt cuộc không cách nào nhịn được nữa.

“Trần Trung úy, khuân Stab-1 lại đây.” Dừng một chút, giáo sư Tề nâng lên tay phải trên không trung lại tạm dừng hồi lâu, sau đó giận dữ nói: “Còn có Stab-2, cũng khuân lại đây đi.”

Một trợ lý áo trắng nghe vậy sửng sốt, đi qua nhỏ giọng hỏi: “Giáo sư, không chờ Kỳ Thiếu giáo sao?”

Giáo sư Tề hít một hơi thật sâu, nơ một nụ cười khổ sở: “Tôi hiểu rất rõ tên quai vật kia. Nếu tinh hình bên nó tốt, vậy nhất định đã sớm đến, chúng ta sẽ không chờ đến hiện tại. Hơn nữa, hiện giờ cho dù là cậu ta thật sự kích nổ Stab-3 trong phạm vi cậu ta nói, vậy cậu ta cũng sẽ không làm.”

Trợ lý nghi hoặc hỏi: “Vì cái gì?”

Giáo sư Tề giáo sư ngẩng đầu, nhìn về nơi những tiến hóa giả đang hăng hái chiến đấu: “Loại đạn pháo trong Stab-3, trong phạm vi nổ chỉ có thể giết một thú biến dị. Cậu ta nghiên cứu Stab-3 chưa bao giờ là vì trận chiến này, mà là vì—— nhân loại.”

Trợ lý ngây thơ mờ mịt mà gãi đầu, giáo sư Lô lại tự nhiên hiểu được ý tứ của ông bạn già này: “Tên quái vật này trước đó đã từng nói qua, khó khăn nhất của Stab-3 chính là đạn pháo. Vừa phải có sự siêu việt trong công kích của Stab-2, phạm vi nổ phải trong vòng bán kính 5 mét, thời gian kích nổ không phải quan trọng nhất, ngược lại là đạn pháo.”

Giáo sư Tề gật đầu tiếp tục nói: “Thứ cậu ta muốn giết không là đầu kia thú biến dị Conger SS, cũng không phải Cá voi hổ biến dị cấp SS. Có lẽ chỉ có thể sử dụng một lần Stab-3, thứ duy nhất có tư cách khiến nhân loại kích nổ nó, thậm chí là dưới tình huống chưa được thử nghiệm mà đã dùng, chỉ có thứ kia…”

“Vua của thú biến dị.”

Trợ lý nghe xong lời của giao sư Tề, nhất thời cũng ủ rũ, cúi đầu không hé rang nữa.

Nhóm nghiên cưu viên đi theo giáo sư Tề không muốn rút đến sở tị nạn, lúc này cũng ủ rũ mà nhìn trên bờ biển bị máu tươi nhuộm đỏ, trong lòng nghẹn ngào khó chịu.

Nếu như hỏi, thần tượng trong lòng bọn họ mấy năm nay là ai?

Không phải người quản lý sở nghiên cứu, luôn luôn nghiêm khắc – giáo sư Tề, cũng không phải giáo sư Lô uyên bác, dễ gần, ngược lại là cái gã âm dương quái khí, thần kinh biến thái, độc mồm độc miệng, tàn nhẫn kia… Kỳ Thiếu giáo.

Cái gọi là thiên tài trẻ tuổi.

Những nhân viên sở nghiên cứu trước mạt thế cũng là những thiên tài, cái gì mà mười hai tuổi đạt mức tiến sĩ, mười tuổi có giải thưởng khoa học quốc tế, hai mươi tuổi thanh người có tiếng trong linh vực khoa học, cũng là thiên tài được người người bảo vệ, cũng có tài hoa thiên phú.

Nhưng khi bọn họ chân chính tiếp xúc thiên tài đứng đầu quân bộ…

Thiên tài như bọn họ chẳng là gì cả.

Phương diện học thuật không sánh bằng, phương diện nghiên cứu không sánh bằng, mà ngay cả diện mạo… Khụ, cái này ban đầu vốn là bọn họ hơn một chút, ai biết tên biến thái kia ắn trúng cái gì, tự dưng biến thanh một tên công tử trắng nhách

Việc đó coi như là truyện cười được lưu truyền trong sở nghiên cứu đầy áp lực này, cho dù ở mặt ngoài biết Kỳ Thiếu giáo là một tên cà lơ phất phơ, bất cần đời, biến thái, nhưng bọn họ mấy năm nay trong lòng vẫn có một chút chờ đợi ——

Cái này người có lẽ có thể ở giây phút cuối cùng chế tạo ra Stab-3, sau đó xoay chuyển Càn Khôn

Tựa như hắn đã từng làm trong trận thú triều đầu tiên, một thanh súng phao điện xinh đẹp hoa lệ khiến cho toàn bộ chiến cuộc xoay chuyển

Chỉ là… Bọn họ lần này hình như thật là mong muốn quá nhiều rồi.

“Nha? Ai đó? ” Một tiếng kinh hô bỗng nhiên vang lên, là tiếng của một cô gái tuổi còn trẻ.

Những người khác đã không còn khí lực để quan tâm những thứ khác, tinh huốn tệ nhất là sử dụng Stab-2, bọn họ cùng chết với những con thú biến dị đó.

Nhưng khi một nghiên cứu viên không cẩn thận ngẩng đầu, nhìn thấy mấy người đứng trên đê, kinh hãi mà hô to một tiếng “Kỳ Thiếu giáo? ” Sau đó, tất cả mọi người hoảng sợ mà chạy đến bên cửa sổ, nghiêm túc mà nhìn về bóng người kia.

Nhận ra Kỳ Dương đầu tiên là những tiến hóa giả không quá mạnh trong sở nghiên cứu, trinh độ tiến hóa không cao, nhưng giờ đây lại phát huy toàn bộ công dụng.

Rõ ràng chỉ thấy trên đê cao 60 mét sừng sững, áo blouse trắng bay phần phật trong gió, còn không phải là Kỳ Dương… Cùng Trương Bổn Đan bên cạnh sao?