Mang Theo Linh Tuyền Xuyên Thành Nông Dân

Chương 121: Cổ phu lang



Miêu: beta-ed

Quý Hòa cảm thấy Cổ phu lang này có điều kì lạ, từ lúc mới vào cửa đã có chút không đúng lắm.

Quý Hòa vì Trương Tiểu Dư có thể sinh sản thuận lợi, đã chuyên ttìm tới phu lang đỡ đẻ, người này rất hiểu chuyện, mình cũng nhờ ông ta đỡ đẻ cho Tiểu Dư, trước đó còn đưa quà khá phong phú tới nhà này, còn hứa sau khi xong việc sẽ thưởng thêm nhiều tiền. Lúc ấy ông ta rất nhiệt tình, nhưng từ khi ông ta vào phòng sinh, hắn cứ cảm thất động tác của Cô phu lang có chút bối rối chậm chạp, trước là do hắn quá lo cho Tiểu Dư, cho nên không quá để ý, nhưng một màn vừa rồi lại khiến Quý Hòa không thể không hoài nghi.

Vừa rồi tình huống khó sanh của Tiểu Dư rốt cục chuyển biến tốt đẹp, đổi thành người khác đều phải vui sướng, cho dù là kinh ngạc cũng chỉ sẽ kinh ngạc trong chốc lát sau đó liền đổi sợ thành vui, đây mới là phản ứng bình thường. Nhưng mà Cổ phu lang giật mình hoảng sợ, đúng, là giật mình hoảng sợ, Quý Hòa khẳng định mình không nhìn lầm.

Một phu lang đỡ đẻ nhìn thấy người mình đỡ đẻ có chuyển nguy thành an sao lại giật mình hoảng sợ? Bên trong nhất định có chuyện <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Quý Hòa nhịn xuống lửa giận trong lòng, vừa an ủi Trương Tiểu Dư, vừa nhìn chằm chằm Cổ phu lang, sau vài lần tìm tòi, hắn lập tức quyết định thật nhanh, cũng không buông tay Trương Tiểu Dư, đứng lên đá cho Cổ phu lang một phát, gạt ông ta ngã dúi trên đất, sau đó hô to với thím Điền.

“Mẹ nuôi Bắt lấy người này Đừng để ông ta chạy”

Quý Hòa trong lòng tức giận không thôi, hắn yêu Tiểu Dư như vậy, thương con của hai người như vậy, hao hết tâm lực che chở Tiểu Dư chu toàn, vốn phải là chuyện vui mẹ tròn con vuông, hiện tại thiếu chút nữa thành tang sự Ngay mấy lần dò xét ngắn ngủn kia, hắn xác định, Cổ phu lang này quả thật có vấn đề. Nếu xác định ông ta có vấn đề, hắn liền không thể để cho người này đỡ đẻ cho Tiểu Dư nữa, càng không thể cho ông ta chạy.

Thím Điền đầu tiên là sửng sốt, nhìn thấy Quý Hòa phẫn nộ, cái gì cũng không kịp nghĩ đến, lập tức dẫm lên người Cổ phu lang đang ôm bụng lăn lộn trên mặt đất, bẻ ngoặt hai tay ông ta ra sau lưng, kêu tên Thu thị đứng bên ngoài, bảo bà đi vào. <!-- 300x250 4 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Thu thị lập tức tiến vào, đầu cúi không nhìn phía Trương Tiểu Dư, vừa thấy thím Điền dẫm phu lang đỡ đẻ dưới chân, giật cả mình, vội hỏi đây là làm sao.

Thím Điền cũng không biết đây là có chuyện gì, nhưng vừa thấy Quý Hòa tức giận như vậy, chỉ biết nhất định là có chuyện gì xảy ra rồi, phu lang đỡ đẻ này có quỷ Hiện tại loại tình huống này rất dễ liên tưởng, nhất định là người này muốn hại Tiểu Dư Nghĩ đến kẻ này lại muốn hại song nhi nuôi nhà mình, thím Điền cũng một bụng tức giận, dưới chân dẫm mạnh hơn vài phần.

Thím Điền hỏi Quý Hòa: “Hòa Tử, cái thứ này muốn hại Tiểu Dư phải không? Tiểu Dư khó sanh có phải là ông ta giở trò quỷ?”

Quý Hòa gắt gao nắm tay Trương Tiểu Dư, an ủi với cậu là không có việc gì, sau đó bớt thời giờ quay đầu lạnh giọng nói: “Kéo ông ta ra ngoài, lục tay áo ông ta Nhìn xem bên trong có cái gì”

Ngay lúc mới rồi, Quý Hòa nhìn thấy người này lặng lẽ cho tay vào trong tay áo, biểu tình trên mặt vừa giãy dụa lại như quyết tâm, vừa thấy chính là đang định làm chuyện xấu. Quý Hòa lúc này mới nhịn không được đá cho ông ta một phát.

Bên ngoài Điền Đại Cường kêu lên: “Mẹ Tiến Đa Mau lôi cái thứ nhẫn tâm kia ra đây”

Điền Tiến Đa cũng kêu to lên, bọn họ ở bên ngoài nghe được hết, không nghĩ tới phu lang đỡ đẻ này cư nhiên lại giở trò Bọn họ cũng chỉ nghe nói qua có nhà giàu không muốn nữ nhân hoặc song nhi mang thai thuận lợi sinh con, sẽ móc nối với người đỡ đẻ giở trò. Vốn đang cảm thấy loại chuyện này cách mình rất xa, ai ngờ hiện tại lại gặp phải, thật sự là không thể nhịn nổi Nếu không phải còn ngại Tiểu Dư còn đang sinh con bên trong phòng, bọn họ đã sớm xông vào.

Thím Điền cùng Thu thị lôi Cổ phu lang ra ngoài.

Trương Tiểu Dư nhìn thấy một màn đầy chấn động này, trong lòng lo sợ, nhưng có Quý Hòa ở bên cạnh trấn an, không thấy sợ nữa, lại cảm thấy như có cái gì đó từ trong thân thể mình muốn đi ra, cậu biết đó là con mình, lập tức bắt đầu không để ý đau đớn mà cố gắng sinh con ra.

Lúc này không có phu lang đỡ đẻ, Quý Hòa liền thế vào vị trí đó, vẫn không buông tay Trương Tiểu Dư, nghĩ trước kia có thấy một ít miêu tả trong TV tiểu thuyết, hắn khẩn trương vừa nhìn vừa động viên Trương Tiểu Dư.

Trương Tiểu Dư rốt cục cảm giác được có thứ gì đi ra khỏi thân thể mình.

Quý Hòa đắp chăn che hạ thân Trương Tiểu Dư lại, vội vàng có chút không biết làm sao mà gọi thím Điền ôm đứa trẻ, nhìn thím Điền đón lấy đứa bé, hắn lập tức đi xem Trương Tiểu Dư, cầm khăn lau mồ hôi cho cậu.

Đứa bé khóc oa oa thành tiếng, vành mắt hai người đều ướt, đây là đứa con đầu tien của bọn họ, tuy rằng có trải qua nguy hiểm nhưng vẫn bình an sinh ra

Thím Điền cười đến hớn hở, lớn tiếng nói: “Là một thằng nhóc Nghe tiếng khóc rõ to này, về sau nhất định rất có tiền đồ Không phải Trạng Nguyên chính là Đại tướng quân”

Quý Hòa cùng Trương Tiểu Dư nghe xong đều rất vui, nhưng Quý Hòa vẫn quan tâm Trương Tiểu Dư hơn, hắn lấy linh tuyền đã chuẩn bị trước ra cho Trương Tiểu Dư uống, sau đó tự mình vệ sinh thân thể cho cậu, để cậu nằm yên. Đem bé con đã tắm rửa sạch sẽ đến bên cậu.

Trương Tiểu Dư uống linh tuyền *** thần cũng tươi tỉnh, không buồn ngủ, nhìn thấy con trai bên người, lập tức cẩn thận đánh giá, vẻ mặt như muốn cười lại như sắp khóc.

“A Hòa, con mình sao nhỏ như vậy? Em thấy con nhà người ta lớn hơn nhiều”

“Không nhỏ.” Thím Điền bưng tới bát sữa dê mới hâm nóng, Trương Tiểu Dư cùng bé con đều có phần, “Trẻ con do song nhi sinh ra đều nhỏ, đứa bé này vẫn là bình thường, nhìn cái tay cái chân này rất có lực, mặt cũng tròn tròn, mắt thật to, tương lai nhất định là một chàng đẹp trai, không biết sẽ có bao nhiều người chết mê chết mệt đâu Ai nha, nhìn nó ăn ngon chưa kìa, cũng thật thông minh”

Thím Điền nhìn đứa nhỏ này thấy chỗ nào cũng tốt, quả thực khen không ngớt miệng.

Quý Hòa nhìn con mình cũng thấy thích, nhưng hắn trông thế nào cũng thấy thím Điền khen ai chứ chẳng phải con hắn, mắt nó có to đâu? Rõ ràng là mắt nhỏ, bây giờ còn hồng hồng, trông hơi xấu.

Trương Tiểu Dư tươi cười, nhanh chóng uống hết bát sữa dê, nhìn thím Điền cho con mình uống sữa, nghĩ mình cũng phải học cách cho con ăn thật nhanh, bản thân cậu không có sữa cho con, chẳng nhẽ lại không biết cách cho con ăn sữa dê sao, thế thì thật không đủ tư cách làm ba. Nhìn con trai ăn sữa xong chép chép miệng nhắm mắt lại ngủ, trái tim cậu mềm nhũn.

Quý Hòa để Trương Tiểu Dư cùng con trai nghỉ ngơi, hắn đi ra ngoài.

Trương Tiểu Dư biết Quý Hòa nhất định là đi hỏi tội Cổ phu lang, nhìn hắn đi ra ngoài, nhẹ nhàng mà vuốt nắm tay nhỏ của con trai, mày hơi nhăn lại. Cậu không phải kẻ ngốc, nghĩ tới lần trong nhà gặp cướp, lại nhớ tới bọn chúng khai có kẻ sau màn muốn mua mạng cậu, Quý Hòa chỉ là tiện thể. Mà lần này cậu sinh con lại có người muốn hại. Không biết có phải cùng một người chủ mưu hay không. Nhưng mà vì sao? Cậu chỉ là một song nhi nhà nông bình thường thôi mà.

Quý Hòa vừa mới ra, Điền Tiến Đa liền tới trước mặt hắn, túm lấy tay hắn, dúi một túi tiền vào, là loại đơn giản nhất, trên người cổ phu lang có một túi tiền như vậy cũng không kỳ quái, nhưng là cái mà Điền Tiến Đa lấy ra, khẳng định không tầm thường.

“Bên trong này có một loại thuốc bột, có thể khiến cho đứa trẻ không ra được” Điền Tiến Đa tức giận mà nói, “Cổ phu lang quả nhiên là muốn hại Tiểu Dư Nhưng vẫn không chịu khai là ai sai khiến, tôi đang định dắt chó ra tra hỏi”

Điền Tiến Đa hiện tại cũng học được chiêu dùng chó dọa người, chiêu này rất là hữu dụng, so với đánh chửi còn linh nghiệm hơn.

Quý Hòa gật gật đầu, đang muốn nói thêm, Trương Sơn đi tới.

Trương Sơn vốn là đi mời thầy thuốc, nhưng lại chậm chạp khônh về, vừa về lại nghe Trương Tiểu Dư khó sanh, trong lòng bồn chồn, lại đây liền quỳ xuống với Quý Hòa, nói ông đi mời thầy thuốc, nhưng nhà người kia lại có trộm vào, ông thầy thuốc bị đánh vỡ đầu ngất xỉu. Ông thấy thế nên đi chỗ khác tìm thầy thuốc, kết quả trên đường lại đụng phải người khác, biết rõ là người kia sai, nhưng đối phương lại dây dưa không ngớt. Cũng may gặp được người Giang gia, giúp đỡ ông thoát thân, ông lại đi Giang gia mời thầy thuốc rồi mới trở về.

Quý Hòa nghe Trương Sơn nói, càng cảm thấy việc này quá mức trùng hợp, xem ra là có người cố ý không cho thầy thuốc tới Nói cách khác người ngăn cản Trương Sơn có biết hành động nơi này của Cổ phu lang. Đây là một người hoặc một nhóm người đang giở trò quỷ Thật sự là suy tính đủ chu đáo chặt chẽ

Quý Hòa gắt gao mím chặt môi, mặt không đổi sắc, nhưng ánh mắt lại khiến người khác sợ hãi, biết là hắn rất giận.

Quý Hòa bảo Trương Sơn đứng lên, hắn đi xem Cổ phu lang.

Cổ phu lang vốn đang muốn cắn răng cố chống, nhưng bị Quý Hòa dọa sợ, lại nhìn thấy mấy con chó dữ kia, sợ chết khiếp. Chuyện mấy con chó này chắn chết bọn cướp đã truyền tới tận thôn bọn họ, mọi người đều nói không thể dây vào Thủy trang, đàn chó nơi đó rất hung dữ. Hiện tại Quý Hòa nói nếu ông không khai thật mọi chuyện, hắn sẽ cho đám chó cắn ông gần chết mới thôi, đến lúc đó chỉ cần đem chứng cứ ông ta muốn hại Trương Tiểu Dư trình lên quan phủ, hắn sẽ chỉ bị tội thả chó cắn kẻ giết người, thả chó ra là sợ ông ta chạy mất, bị cắn cũng phải chịu thôi.

Cổ phu lang khai hết, nói là có người thu mua ông ta, để ông ta ra tay vào lúc Trương Tiểu Dư sinh con, nhất định phải làm cho Trương Tiểu Dư cùng đứa bé trong bụng cậu cùng chết, ai cũng không thể sống sót. Nếu không làm như vậy, đến lúc đó sẽ có biện pháp giết chết người một nhà bọn họ, còn cho bọn họ rất nhiều bạc, số tiền đó đủ cho bọn họ dọn tới nơi khác mua nhà làm ăn, cho nên ông ta liền lung lay.

“Quý gia, cậu tha cho tôi đi, tôi cũng là bị người ta bức bách, nếu tôi không làm, cả nhà tôi sẽ chết mất Quý gia tha mạng” Cổ phu lang không ngừng cầu xin.

Điền Tiến Đa hận không thể đi qua đá cho ông ta mấy phát, người này sao lại ác độc như vậy, là người đi đỡ đẻ, hiện tại lại thành kẻ sát nhân Người như thế chết cũng không oan

Điền Đại Cường vỗ vỗ bả vai Quý Hòa, nói: “Đừng tức giận quá, cũng may không làm sao, hiện tại con phải nhẫn nhịn, tìm cho ra kẻ đứng sau giật dây”

Quý Hòa gật gật đầu, mới nghe Cổ phu lang nói không thấy được diện mạo đối phương, đã nghĩ đến kẻ đứng sau sai khiến đám đạo tặc. Hỏi Ccổ phu lang kẻ kia cao thấp mập ốm ra sao, tư thế đi đường, cố ý hỏi trên cổ tay hắn ta có chỗ nào đặc biệt không. Cuối cùng ngoại trừ trên cổ tay không khớp thì những đặc điểm khác đều khớp.

Xem ra này hai lần mưu sát tất cả đều là một người giật dây

Rốt cuộc là vì sao, lại có người kiêng kị Trương Tiểu Dư như vậy, một lần không được còn có lần hai, ngay cả con của cậu cũng không tha. Quý Hòa gắt gao cau mày, cố gắng đè nén cảm giác vô lực nảy lên trong lòng, hắn tự nói với mình nhất định sẽ bảo vệ tốt cho Tiểu Dư, nhất định phải tìm được kẻ sau màn ra diệt trừ tận gốc