Lương Điền Thiên Khoảnh

Chương 20: Chuyển nhà



Rau xanh tươi tựnhiên xào ăn là ngon nhất , nhưng Giang Lăng từ ngày đó tiếp nhận nấucơm đến nay , cũng không dám áp dụng hành vi phá sản như vậy . Trong nhà lưng còn mang nợ , một đồng tiền hận không thể tính toán ra hai , nơinào còn tiền đi mua dầu ? Nhìn hủ đựng dầu chỉ còn một vòng dưới đáy ,Giang Lăng không xào rau mà chuyển sang luộc .

Trước nấunước , chờ cho nước sôi , tiếp đến cho những cành cải cứng vào trước ,châm chước cho ít dầu vào , lại thêm một ít muối thô , bây giờ lại cholá cải vào , rau hơi đổi màu là vớt ra , như vậy là có thể ăn .

Ở cổ đại rau cải không bị nhiễm hóa chất , ăn uống không phải lo . Nhưngmà ngày ngày ăn , bữa bữa ăn món ăn thiếu dầu , thiếu muối này , làm cho ánh mắt mọi người đều trở nên xám xịt .

Giang Lăngxem rau xanh trong nồi , thở dài một hơi . Nhưng mà coi như tốt đi , ítra còn có cơm để ăn . Nếu cho nàng xuyên đến xã hội nguyên thủy , hoặcniên đại có chiến tranh loạn lạc , kia chẳng phải càng bi thảm hơn sao ?

Mà hiện tại , chỉ cần nàng có bản lãnh là có thể kiếm tiền . Nhà nàng nhất định sẽ tốt lên .

Nàng bới một chén cơm , cho một ít đồ ăn cùng canh , đặt vào một cáikhay , đem đến phòng Lí Thanh Hà : " Nương , ăn cơm ".

" Được " . Lí Thanh Hà buông trong tay kim chỉ ra , tiếp nhận đồ ăn ,nhìn nhìn , cười nói : " Nhà của chúng ta Lăng Nhi ngày càng có khả năng , đồ ăn xanh mượt , làm thật tốt ."

Giang Lăng mỉmcười , không lên tiếng . Nước trong nấu cải trắng , cũng không cần kỹthuật gì , chỉ cần khi nấu không đậy nắp , tự nhiên xanh mượt . LíThanh Hà nói lời này bất quá xem nàng như tiểu hài tử mà dỗ dành thôi .

" Oa ! Đồ ăn ngươi làm thế nào ? Thế nào mà ăn ngon vậy ? " Giang Lăng đang muốn đi ra ngoài ăn cơm , liền nghe Lí Thanh Hà kêu lên kinh hãi .

" Ăn ngon lắm sao ? " Giang Lăng kinh hỉ xoay người lại , xem Lí Thanh Hà .

" Đúng vậy , ngọt ngào , mang theo một chút thơm ngát , hơn nữa thậtmềm mại . Lí Thanh Hà lại uống một ngụm canh " Canh này hương vị cũngtốt lắm ."

" Ta đi nếm thử " .Giang Lăng cũng khôngtrả lời vấn đề của Lí Thanh Hà , bay nhanh chạy ra cửa phòng thẳng vềphòng bếp , cũng quên kêu Giang Đào đi ăn cơm . Bản thân cầm một bát đũa ,gắp chút đồ ăn vào bát , khẩn cấp đưa vào miệng . Đại kế phát tài củanàng a , đây là bước đầu tiên .

Rau cải trắng liếcmắt nhìn qua cảm giác cứng cứng , giòn giòn , khi bỏ vào miệng cắn mộtngụm đi xuống ,không cần phí sức nhai kỹ , một cỗ tư vị trong veo trànngập khoang miệng , tư vị này so với kiếp trước Giang Lăng ăn còn tốthơn nhiều .

Giang Lăng lại chậm rãi uống một ngụmcanh , từ từ nuốt xuống , sau lại nhịn không được lập tức uống thêm mộtngụm - canh này tựa như một đạo trà cực phẩm , tư vị thơm ngát vô cùng , làm cho người ta muốn dừng mà không được .

Ăn quá ngon . GiangLăng giờ phút này trong đầu trừ bỏ ăn , cũng không có ý niệm thứ hai .Thẳng đến khi nàng ăn sạch đồ ăn và canh trong chén , vẫn còn chưa đãthèm lại muốn thêm một ít , ngoài cửa truyền đến âm thanh của Giang Đào : " Tỷ , cơm làm tốt không ? "

" A ! " Giang Lăng cảkinh , đang trầm mê trong mỹ vị , giật mình tỉnh táo lại . Nghĩ đến ýnghĩ tham lam vừa rồi của bản thân , nếu không phải Giang Đào làm chobừng tỉnh , sợ là muốn đem đồ ăn trong nồi tất cả đều ăn sạch , nhịnkhông được đỏ mặt , lên tiếng đáp : " Làm tốt , đến ăn cơm đi ." Nóixong cười nhẹ nhàng , chạy nhanh đi lấy thêm bát đũa lại , gắp đồ ănngon đưa qua cho Giang Đào .

Giang Đào đang trong giai đoạn phát triển thân thể , toàn là ăn rau luộc , đồ ăn lại ít ,giữa trưa ăn cơm giờ đã đói bụng . Cho nên tiếp nhận bát cơm , hỏi quaLí Thanh Hà đã ăn chưa , không nói hai lời liền ngồi xuống ăn . Nuốtxuống một ngụm đồ ăn , trên mặt hiện lên kinh ngạc : " Tỷ , đồ ăn này là chỗ nào đến ? Ăn quá ngon ! "

" A , hôm nay trên đường cái ta gặp một lão bà bà bán rẻ . Ăn ngon a ? Lần tới gặp gỡ nàng , ta lại mua ." Giang Lăng xả ra lời nói dối , cũng gắp thức ăn ăn tiếp .

Ăn cơm xong đến phòng Lí Thanh Hà thu thập bátđũa , nhường cho Giang Đào rửa sạch chén . Giang Lăng chạy nhanh đếntrong viện , đem rau cải trắng nhổ lên hết , trở lại trong phòng nàngđi vào trong không gian trồng cải xuống bãi đất trống . Lúc này nàngcũng không quản chật hay không chật , chỗ nào có thể trồng nàng đềutrồng vô hết.

Ăn xong bữa cơm này , lại phải lotiếp thức ăn bữa sau , đồ ăn lấy ở đâu đây ? Còn phải chờ mấy cây raulớn lên . Nhưng nàng không lo , vì đã có không gian sinh trưởng mau ,lại còn dự trữ được thức ăn .

Trồng xong mấy câycải , Giang Lăng đem dụng cụ phòng bếp thu thập lại . Lúc này Vương đạinương đã dẫn theo con dâu và hàng xóm đến . Giang Lăng khuyên can , LíThanh Hà không động được , trong mắt nàng Giang Lăng chỉ là một đứa trẻ . Cho nên lúc này Vương đại nương đứng ra làm tổng chỉ huy .

Người của Giang gia không nhiều , trước chuyển đồ sang tòa nhà cạnhsườn núi , lúc đi trở về thì đem đồ của Vương gia chuyển về , chính làcả hai nhà cùng chuyển . Các nữ nhân đều lợi dụng thời gian rảnh vệ sinh sạch sẽ . Chờ đem đồ của Vương gia vào trong nhà , tiếp đó đem đồ Giang gia nhất nhất chỉnh lý . Những đồ lặt vặt của Vương gia thì qua ngàysau đến giải quyết .

Người người cùng làm , chỉ látsau Giang gia đã chuyển hết , an bài thỏa đáng . Ngay cả một cái chổi ,một thanh sắt treo màn cũng được chuyển từ nhà cũ sang nhà mới , đượcđặt trong một góc nhà .

Vương đại nương đi vòngquanh kiểm tra lại một lần , cũng không thấy vấn đề gì , lúc này mớicùng Giang Lăng đỡ Lí Thanh Hà đi qua nhà mới . " Phu nhân , người xemcó nơi nào cần chỉnh lý ? Nếu không có chúng ta đây trở về ."

" Không có , ngươi nhanh đi đi . Đa tạ các ngươi , bằng không hai cáihài tử làm sao thu thập tốt như vậy. " Đối với Vương gia hỗ trợ , LíThanh Hà thật là cảm kích . Đổi tòa nhà là nhà mình tự nguyện . Chuyểnnhà nếu người ta không giúp ngươi , cũng là lẽ bình thường .

Cho dù chân nàng không bị thương , Giang Lăng và Giang Đào đều là tiểu hàitử thì làm sao chuyển được tủ và giường . Hiện tại Vương gia chẳng những chuyển giúp đồ , còn nơi nơi quét dọn sạch sẽ , đồ đạc gì đó đều chỉnhlý chỉnh tề , rèm cửa và rèm cửa sổ cũng đều treo lên tốt lắm . Nhântình này , nàng ghi tạc trong lòng .

Nghĩ đến đây , tronglòng Lí Thanh Hà rất là cảm khái . Chiếu theo quan hệ , Giang Văn Tự vàTrương Lưu Phương là thúc thúc , thẩm thẩm , mà một nhà Vương đại nươngbất quá chỉ là giao tình hàng xóm . Người nhà lại ép trả nợ , kém chútnữa là họ phải lưu lạc đầu đường . Mà một nhà Vương đại nương lại chiếucố có thêm , ở thời điểm mấu chốt vươn tay ra giúp đỡ . Mặc kệ đổi phòng họ có tâm tư hay không , đều là đã cứu một nhà này .

" Nói vậy làm gì ? Đều là ở cùng một thôn , giúp đỡ nhau là việc phảilàm ." Vương đại nương cười nói : "Ta đây đi về trước , có việc gì pháitiểu công tử qua kêu một tiếng là được ."

Ra cửa , Vương đại nương phân phó nhóm con dâu các nàng đi về trước , liền hướng về Giang Lăng trong phòng vẫy tay : " Giang cô nương , ngươi ra đây ."

Giang Lăng buông quần áo đang thu dọn xuống , bước ra ngoài , cười nói : " Đại nương , hôm nay thật là cám ơn các ngươi ."

"Đứa nhỏ này , giống nương của ngươi , thật là khách khí ." Vương đạinương kéo Giang Lăng đến chỗ đất trồng rau , nói : " Mấy cây rau này ,hôm nay chính là của các ngươi . Ta thấy nương ngươi mỗi ngày đều đi mua đồ ăn , rất là tiêu tiền. Biết là nói lời không xuôi tai , nhưng mà như vậy sẽ khó qua ngày . Chúng ta nơi này nhà nào không trồng một ít raucủ ăn ?

Ngươi đó , lúc rảnh cũng nên học trồng một ít rau . Mặc kệ như thế nào cũng tiết kiệm được chút tiền . Bằng không , ngươi làm ở tửu lâu kia vất vả một tháng , kiếm được năm mươi đồng đềuđổ vào mua đồ ăn hết ."

Nói xong , Vương đại nươnglôi kéo Giang Lăng ngồi xổm xuống bên cạnh đất trồng rau , chỉ vào luống rau nói : " Này là rau hẹ , thời điểm ngươi ăn đừng có nhổ cả gốc ,dùng dao cắt phía trên là được , qua một thời gian là nó lại mọc ra ;

Đây là rau diếp , lá cùng cành đều có thể ăn , đem phần vỏ dày tước ra là có thể ;

Còn đây cây đậu nành , bây giờ chưa có nở hoa , các ngươi nếu không cóđồ ăn , có thể ngắt đọt non ăn , sau nó sẽ mọc ra đọt mới , cũng khôngchậm trễ việc đậu trái , nhưng mà qua tháng nở hoa rồi thì không ngắtđọt được nữa ."

" Còn loại này thì sao ? " Giang Lăngnghe xong cảm thấy thật mới mẻ , nàng thật không biết theo đất trồng rau lại có nhiều chú ý như vậy .

Vương đại nương theotay Giang Lăng chỉ mấy loại rau , cười nói : " Cái loại này mới trồngxuống không lâu , còn chưa ăn được . Ngươi có rảnh đến nhà của ta ngồi , ta lại hảo hảo nói cho ngươi nghe . Hôm nay đã trễ , ta phải đi trở về . "

Giang Lăng nhìn trời không sai biệt lắm , đã sắp tối . Vội đưa tiễn Vương đại nương ra cửa . Quay đầu lại thấy sương mùchạng vạng trên mặt hồ , xanh xanh rừng trúc gió nhẹ đưa , phát ra âmthanh " sàn sạt " , phía đất trồng rau có một vài côn trùng kêu vang "chiêm chiếp " , ven hồ cách đó không xa ngẫu nhiên có vài tiếng ếch kêu " ộp ộp ". Bên phòng Lí Thanh Hà cửa sổ mở ra chiếu lên ngọn đèn màu dacam ấm áp . Trong phòng bếp là tiếng " phách phách " âm thanh của GiangĐào chẻ củi . Giang Lăng thỏa mãn , thở dài một hơi , trong lòng bỗngnhiên tràn ngập ý chí chiến đấu .

Ruộng tốt ngàn khoảnh , không bằng có một kỹ năng trong người . Có dị năng không gian , nhưvậy có một nơi tránh mưa cản gió . Nàng nhất định có thể ở nơi Đại Đường thịnh thế này khai sáng ra đất trời riêng của mình , làm cho bản thâncùng người nhà sống qua những ngày giàu có , hạnh phúc .