Lương Điền Thiên Khoảnh

Chương 21: Câu cá



Sáng sớm hôm sau ,Giang Lăng bị tiếng chim hót véo von đánh thức . Nàng chậm rãi ngồi dậythay đổi xong quần áo , chải đầu tóc gọn gàng rồi đẩy cửa đi ra ngoài .Một cỗ ướt át , tươi mát , mang theo hương thơm của hoa theo không khíphả vào mặt nàng .

Đi đến trong viện, những cây rau tối hôm qua nàng dùng nước trong không gian tưới lên , hôm nay đãtrưởng thành một ít , tinh thần phấn khởi vươn thẳng lên trong nắng sớm , phô trương vẻ đẹp xanh biếc , trên lá cây còn đọng lại vài giọt sươngtrong suốt , lúc này lá cây giống như được rửa qua một lần xanh càngthêm xanh .

Mà lúc này nước trong hồ bị mặt trờichiếu vào , bốc hơi lên mờ ảo , nước hồ trong xanh , màu lam của mặtnước hòa với màu lam của bầu trời , làm cho người nhìn vào không cònphân biệt được đâu là nước , đâu là trời .

Tronghồ có một con cá nhỏ nhảy mạnh lên , tạo nên những vòng sóng gợn lăngtăng . Giang Lăng nhìn xem đến trầm mê , chợt nghe " Ríu rít " , mộttiếng chim thanh thúy từ sau núi truyền đến .

Nàng đang muốn quay trở lại , lại nghe trên mặt hồ xôn xao một tiếng , mộtcái thuyền nhỏ không biết từ khi nào trong sương mù đi ra . Người trênthuyền cầm một cái lưới đánh cá , hướng trên hồ tát một cái , giống nhưlà đang ở đó bắt cá .

Cá !

Giang Lăng đang chìm đắm trong cảnh đẹp , từ trong lãng mạn trở về hiện thực , ánh mắt sáng ngời nhìn về phía mặt hồ .

Nàng thế nào đã quên , có nước liền có cá ! Hiện giờ nhà nàng ở cạnh bên hồ , như vậy chẳng phải ngày nào cũng có cá ăn hay sao ?

Giang Lăng thuộc tuýp người hành động , nói là làm liền . Nàng đi vào phòngbếp lấy ra một con dao , mở cửa viện , đi đến trúc tùng kế bên hồ , chọn một cây trúc to bằng ngón tay , thân trúc đều , nàng lấy dao chặt xuống .

" Giang cô nương , sớm a ! " Người trên thuyềnnghe được tiếng vang , một mặt cho thuyền tới gần bờ hồ , một mặt hướngvề Giang Lăng chào hỏi .

Giang Lăng quay đầulại nhìn , thì ra đây là con trai thứ tư của Vương đại nương , ngày hômqua chuyển nhà đã có gặp qua . Tức thời cười nói : " Nguyên lai là tứ ca a , ngươi thế nào sáng sớm đã đánh cá , thu hoạch thế nào ? "

Vương gia lão tứ là người có nước da ngăm đen , khoảng hai mươi tuổi , nhìncũng rất thật thà " Chị dâu ngươi không phải sắp sinh đứa nhỏ sao , tabắt cá bồi bổ cho nàng ."

Nói xong chờ thuyền lạigần bờ , hắn liền xách theo một cái thùng gỗ nhảy thẳng lên bờ . Đemthuyền nhỏ cột vào cây liễu xong , hắn mới lấy từ trong thùng ra một con cá khoảng hai cân đưa cho Giang Lăng . " Hôm nay vận khí tốt , bắt được ba bốn cân cá . Này , cho ngươi ,cầm lấy , đừng ngại nhỏ ."

Giang Lăng vội vàng xua tay : " Điều này sao được , ngươi mau cầm lại đem vềnhanh cho tẩu tử ăn đi .Lại nói , người nhà ngươi nhiều , bao nhiêu cánày cũng không đủ ăn a ! "

Nói xong quơ quơsào trúc " Cho người con cá , không bằng cho người cần câu . Ta câu thử xem , chính mình câu được cá không . Nếu ta câu không thấy , xin tứ caphiền toái chỉ dạy cho ta thế nào câu được ."

" Đúng là cô nương trong nhà dòng dõi thư hương . Thật là có học vấn a ! "Vương lão tứ nghe Giang Lăng nói một câu văn vẻ , cũng không hiểu lắm ,tán thưởng một câu . Thấy Giang Lăng không muốn nhận cá , cũng khôngkiên trì , đem cá ném trở lại trong thùng , nhìn sắc trời nói : " Đượcrồi , một lát ta còn phải đi lên trấn trên làm việc , phải trở về . Nếungươi còn muốn học câu cá , buổi tối đến trong nhà tìm ta ."

Nói xong lại chỉ chỉ vào thuyền nói : " Lúc trước chúng ta ở nơi này , nênlàm chiếc thuyền bắt cá . Bình thường trong thôn cũng không có ngườidùng đến , nhưng cũng có lúc có mấy tiểu tử choai choai vụng trộm chạyra hồ chơi , nếu thuyền lật vào trong nước là nguy rồi . Các ngươi córảnh thì trông chừng bọn nhỏ , đừng cho họ làm loạn . Còn có đệ đệ ngươi , cũng xem chừng cẩn thận , đừng để đến gần mép nước ."

" Tốt . Chúng ta sẽ chú ý . Tứ ca đi thong thả . " Thấy Vương lão tứ đãquay người hồi thôn , Giang Lăng nhìn xem sào trúc trên tay , giơ giơlên mi , xong lại đem các nhánh nhỏ tước xuống hết , cũng trở về sân .

" Lăng Nhi , sao ngươi thức sớm vậy ? "

Lí Thanh Hà tay chống quải trượng từ trong phòng bước ra , thấy Giang Lăng cầm sào trúc từ ngoài đi vào thì ngạc nhiên : " Ngươi lấy sào trúc làmgì ? "

" Câu cá " Giang Lăng vội buông đồ trongtay ra , đi lấy nước cho Lí Thanh Hà rửa mặt . Sân này không có giếngnước . Vại đựng nước hôm qua Vương gia lão tam đã chuyển qua giúp họ .Tối qua tắm rửa đã dùng hơn phân nửa , hiện thời không còn nhiều lắm .Giang Lăng nhìn hai cái thùng do Vương đại nương cứng rắn muốn lưu lạicho nhà mình , cười cười . Nàng đưa ngón tay vào vại đựng nước , nướctrong không gian theo ngón tay chảy vào , chỉ chốc lát sau đã đầy .

Giang Lăng múc nước đưa ra ngoài cho Lí Thanh Hà , xong lại lấy một cái cuốc đi ra ngoài vườn rau đào đất .

" Tỷ , ngươi làm gì vậy ? " Giang Đào xoa xoa mắt , từ trong phòng đi ra .

" Bắt mấy con giun , câu cá ." Giang Lăng cuốc một cuốc , liền thấy hai ba con giun , vội vàng lấy hai nhánh cây nhỏ làm đũa gắp giun bỏ vàocái chén bể . Kiếp trước lúc ông nội còn sống , nàng thường đi câu cácùng ông , lúc đó thường là do vệ sĩ chuẩn bị mồi câu . Bất quá nàngcũng nghe lão gia tử cùng người khác nói chuyện , câu cá dùng giun làmmồi câu là phương pháp phổ biến nhất . Lúc này tuy là nhìn hình dáng con giun thấy ghê ghê , nhưng mà vấn đề sinh tồn của cả nhà , Giang Lăngkhông có biện pháp giả thục nữ ngại này sợ kia .

Bắtxong mấy con giun , Giang Lăng hỏi xin Lí Thanh Hà một dây chỉ chắc chắn , cùng một cây kim thêu . Dùng kềm bẻ thành lưỡi câu , cột vào chỉ thêu , đem cột vào sào trúc , một cái cần câu giản dị liền làm xong tốt lắm .

Giang Lăng đem cần câu và một cái thùng ra khỏi nhà , hướng về bờ hồ , kiếmmột chỗ yên tĩnh , đem giun móc vào lưỡi câu , buông cần xuống nước .

Kiếp trước sở dĩGiang Lăng nguyện ý cùng lão gia tử đi câu cá , là vì nàng phát hiện câu cá cũng là một cách luyện công tốt . Tìm một địa phương không có ngườiquấy rầy , một người ngồi xuống , buông cần , sau đó tiến vào trạng thái điều tức , làm cho bản thân tận lực cùng thiên nhiên dung hợp , thântĩnh , ý tĩnh , lòng yên tĩnh , thiên nhiên hợp nhất . Ở trạng thái nhưvậy , người cho dù nhắm mắt nhưng cũng có thể cảm giác được bên ngườitừng lá cây , ngọn cỏ , côn trùng , con cá ....

Cho nên Giang Lăng kiếp trước nhiều điều không hiểu , nhưng mỗi lần câu đều là người câu được nhiều cá nhất . Vì duyên cớ này nên lão gia tử rấtthích mang nàng theo đi câu , có thể hướng mấy ông bạn già khoe thànhtích cháu gái mình .

Nhưng mà sau này lão gia tử qua đời , nàng liền xuất ngoại , từ đó cũng không còn câu cá nữa .

Không thể tưởng tượng được , xuyên không đến cổ đại , loại hình giải trí này giờ đã thành thủ đoạn mưu sinh của nàng .

Giang Lăng thở dài một hơi , đem thượng vàng hạ cám trong trí nhớ vứt bỏ , bình tâm tĩnh khí bắt đầu điều tức .

Gió nhẹ nhàng thổi qua bên người , cỏ nhỏ , mặt hồ cũng vì vậy mà lay động , khơi dậy tầng tầng gợn sóng . Xa xa có cá nhảy lên mặt nước , gần đó có con tôm nhỏ bơi qua bơi lại ..... Giang Lăng cảm nhận động tĩnh xungquanh mình , chính là tinh thần đang yên tĩnh , bỗng nhiên cảm thấy ngón tay một trận chớp lên , nàng vội vàng mở mắt ra , lúc này đã cảm giácđược trên tay nặng nặng , chờ cho dây câu bị kéo xuống , nàng biết concá này đã ăn mồi , cũng không sốt ruột , nhường cho nó ở trong nước bơimột lúc , cảm giác được nó rốt cục cũng vô lực , đến lúc này mới kéo cần lên . Hướng trên bờ bỏ xuống , một con cá chép nặng gần hai cân bịquăng trên cỏ .

Giang Lăng vội vàng buông cần câu , tiến lên đem cá bắt được bỏ vào trong thùng nước.

Trận chiến mở màn báo cáo thắng lợi , Giang Lăng thật cao hứng , quyết địnhlại câu tiếp , phải câu thêm mấy con nữa . Trong không gian có một hồnước , nếu có thể bỏ mấy con cá vào , thời điểm muốn ăn liền bắt ra ,chẳng phải thật là tiện lợi hay sao ? Lại nói trong đó trồng ra cảitrắng mỹ vị như vậy , có phải hay không nuôi cá lại càng ăn ngon ?

Hồ này rất lớn , người trong Thanh Sơn thôn lại không nhiều , cũng cónhững người bận việc làm ăn , nên chỉ có nhàn hạ như Vương tứ ca mớiđến đây bắt cá , vì vậy cá ở trong hồ nhiều lắm . Hơn nữa kỹ thuật câucá của Giang Lăng xem như thành thạo , nữa canh giờ nàng đã câu được bốn năm con cá . Cho đến khi câu được một con cá lớn , kim thêu làm thànhlưỡi câu không chịu được sức nặng của nó , rốt cục con cá liền lôi luôncả cần chạy mất , Giang Lăng lúc này mới đắc thắng trở về .

Bất quá trước khi về nhà , nàng chỉ để lại trong thùng hai con , cònlại nàng đều cho hết vào hồ nước trong không gian .