Ham Muốn Cháy Bỏng

Chương 4: Tiểu thịt tươi: Đến lượt tôi (H)



Như Nhân hoàn toàn chấp nhận những điều vừa xảy ra, bao gồm cả động tác của Phàn Tinh Thần, cô kéo cổ của anh xuống, dán vào khóe môi anh mà nói: “Đến lượt tôi ở trên.”

Phàn Tinh Thần nghe lời lật ngửa người sang một bên, bình tĩnh nhìn cô cầm lấy côn ŧᏂịŧ của anh, rồi chậm rãi ngồi lên.

Anh khéo lèo vuốt ve hạt châu của cô, một bàn tay khác xoa mông một cách đầy mê luyến.

Kích thước và độ cứng của Phàn Tinh Thần hoàn toàn phù hợp với cô, Như Nhân tự mình điều chỉnh tốc độ, kɧoáı ©ảʍ chồng chất, ập đến theo từng đợt, từ nơi giao hợp xông lên đến não chỉ để lại một khoảng trống.

Như Nhân ở giữa hai chân anh, môt đôi vυ' no đủ đang đung đưa trước mắt Phàn Tinh Thần, nhũ hoa như đang mời gọi.

Anh không khỏi nắm lấy mà nhéo hai cái, vân vê vòng tròn, nhào nặn, nhẹ kéo, chơi đùa đến hết sức tưởng tượng.

Như Nhân ngẩng mặt lên nhìn đối phương, giống như hai cỗ tê dại chạm vào nhau, cô kích động liếʍ lấy bờ môi của anh.

Có thể thấy rằng, chàng trai này rất thích sạch sẽ, hàm răng vẫn còn vương vấn hương thơm nhàn nhạt của tuýp kem đánh răng vị bạc hà. Đầu lưỡi linh hoạt của Như Nhân lướt qua khéo léo, kĩ năng hôn của Phàn Tinh Thần cũng không tệ, anh say đắm quấn quýt lấy môi cô.

Anh cũng cảm nhận được điều gì đó, khi cô ngồi xuống, anh nhấc mông lên đón tiếp cô, sau đó lại xoa nắn hạt châu của cô.

Theo sự nhấp nhô của cô, hạt châu không ngừng cọ xát lên đầu ngón tay anh, đột nhiên cô tăng tốc dùng lực kẹp một cái, động tác bỗng chốc chậm chạp.

Phàn Tinh Thần hỏi: “Rất thoải mái sao chị?”

Như Nhân khẽ khịt mũi, sự ẩm ướt của cô đã trả lời anh.

Như Nhân luân động một hồi lâu, chân giường gỗ cũng đã rung lên, đã lâu cô chưa vận động mạnh như vậy, eo và bắp đùi của cô đều có chút đau, động tác dần chậm lại.

Phàn Tinh Thần thấy tình hình như vậy, động tác càng trở nên dồn dập và mạnh mẽ hơn, như thể muốn ném cô lên, khi đi vào bên trong cô lại nhấc cô lên và lại tiến vào bên trong, Như Nhân lắc lư như một chiếc thuyền giữa những cơn sóng.

Lần này Phàn Tinh Thần không nói trước với co nữa mà là hít một hơi thật sâu trước ngực cô, dừng lại một chút rồi bỗng nhiên gia tăng tốc độ va chạm.

Anh không thể kiềm chế nổi mà một lần nữa bắn vào bên trong của cô.

Chất lỏng của cô và anh hòa quyện vào với nhau, Như Nhân khẽ cử động, thứ đó của anh trượt ra, chất lỏng với hương thơm nồng đậm, chảy dọc theo bộ lông của anh. Phàn Tinh Thần ngẩng đầu nhìn một chút, rồi đặt đầu xuống chiếc gối bên cạnh nằm.

Như Nhân nhìn thoáng qua thời gian, đã hơn 3:30.

Buổi tối lúc 7 giờ còn có một lớp luyện thi, bây giờ về nhà vừa hay lại kịp.

Cô vốn dĩ học chuyên ngành luật, và làm việc trong công ty luật vài năm, sau khi kết hôn, cô đã nghỉ việc một cách danh dự và trở thành một bà nội trợ. Đàn anh đã từng khuyên cô trở về với công việc, nhưng lúc đó cô đang chuẩn bị mang thai, mà lại còn là một cô công chúa nhỏ nên cô đã từ chối một cách khéo léo.

Ai ngờ sau khi tỉnh lại, cô lại không bị chồng lừa dối càng không mang thai. Sau vài năm tách rời khỏi xã hội, sự nghiệp thì không nói, Như Nhân lại phát hiện Diêu Lỗi ở bên ngoài… Vì vậy cô bắt đầu lên kế hoạch tham gia ký thi tuyển sinh sau đại học.

“Tôi sắp phải đi về rồi, tôi đi tắm trước đây.” Cô đặt là một phòng ba tiếng.

Phàn Tinh Thần khó giấu được vẻ thất vọng: “ Nhanh như vậy à? Chị đi đón con tan học à?”

Như Nhân trợn mắt nhìn anh: “Trông tôi giống như người đã từng sinh con lắm sao?”

Sau khi tiếp xúc thân mật, cảm giác xấu hổ khi gặp mặt lần đầu tiên đã qua đi, Phàn Tinh Thần ôm lấy cô một cách tự nhiên, chơi đùa với bộ ngực ngạo nghễ của cô: “Trông chị như chưa từng kết hôn.”

Như Nhân xấu hổ kéo tay anh ra: “Buông ra, tôi muốn đi tắm.”

Phàn Tinh Thần cười hì hì ngồi dậy, theo sau lưng cô nói: “Em tắm cùng chị.”

Như Nhân trần như nhộng chặn anh ở cửa toilet: “Chờ một chút.”

Phàn Tinh Thần gãi gãi ngực, nhìn chằm chằm hai quả anh đào màu hồng phấn kia: “Chị, em không đợi nổi.”

Bị anh gọi như vậy, cảm giác khô nóng trong cơ thể lại rạo rực.

Như Nhân hơi nhỏ giọng nói: “Tôi vào toilet một chút trước.”

Phàn Tinh Thần có chút xấu hổ mà gãi gãi ngực lưu lại những vết màu hồng: “…Ồ, được rồi.”

Sau khi Như Nhân xử lý xong, liền đi vào phòng tắm, lấy vòi hoa sen rửa sạch trước khi Phàn Tinh Thần tiến vào.

Hai người chen chúc trong một không gian nhỏ, Như Nhân vừa xoay người liền cọ vào người anh, sau đó cô phát hiện anh đứng quá gần.

Phàn Tinh Thần lấy một ít sữa tắm ra lòng bàn tay và nói: “Để em kì lưng cho chị.”

“Ừm.”

Phàn Tinh Thần bôi sữa tắm lên khắp ngực cô, bỗng nhiên ôm chầm lấy cô, thoa sữa tắm lên lưng của cô.

Như Nhân: “…”