Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1054



Chương 1069:

“Không cân suy xét, Hà Gia Vinh là anh em của tôi, tôi sẽ không bao giờ ruồng bỏ anh em của mình, chủ nhiệm Trọng, chúng ta chò đi, sẽ có lúc ông đên câu xin tôi!” Lý Thiên Hủ hầm hè nói xong thì ,Cúp điện thoại ngay, sau đó hơi khổ sở mà ôm ngực mình.

Anh biết, anh lúc này chả khác gì tự mình đầy hạng mục công trình sinh vật ra ngoài cửa, nhưng. không có cách nào, anh không thê vì ích lợi mà từ bỏ anh em của mình được, hơn nữa anh cảm thấy, đối với Tập đoàn Lý Thị của bọn họ, giá trị của một Hà Gia Vinh, lớn hơn hạng mục công trình sinh vật này rât nhiêu.

Chờ đên khi anh quay về phòng, Lâm Vũ thây sắc mặt anh không tốt lăm, vội vàng hỏi: “Lý đại ca, có chuyện gì vậy?”

Lý Thiên Hủ cười khô lặc đâu, nói: “Chuyện của hạng mục công trình sinh vật kia, chúng ta có thể sẽ không có cơ hội, chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở, Vạn gia thâu tóm khối bánh kem lớn này thôi!”

“Sao lại không có cơ hội?” Lâm Vũ nao nao, vội vàng hỏi, anh biết Lý.

Thiên Hủ đặt cược cả tương lai của Lý gia vào hạng mục này cả.

“Còn có thể do gì, do họ Vạn đó!” Lý Thiên Hủ cố sức đâm vào bàn, lạnh lùng nói: “Sau khi Victoria bị tập kích, bọn họ canh lúc tôi đang dưỡng thương, trộm quyêt định hạng mục | | với chủ nhiệm Trọng này, mẹ nó, tên chủ nhiệm Trọng này. quả thực chính là chó săn của Vạn gia, chắc chắn đã lấy không ít lợi lộc rồi!”

Anh cũng không nói việc chủ nhiệm Trọng uy hiệp mình thu mua cô phần do Lầm Vũ cầm ra, anh biết, một khi anh nói, Lâm Vũ nhật định sẽ chủ động nhường cổ phần ra.

“Vậy lần này thật là đáng. tiếc!” Lâm Vũ thở dài, thật ra anh cũng rất coi trọng hạng mục này, nêu Lý gia muốn làm giá trị tăng gập bội, cân thiết phải tranh thủ được hạng mục này.

“Được rôi, chúng ta lại nghiên cứu thứ khác, tôi cũng không tin, chả lẽ không có hạng mục này, Lý gia chúng tôi không sông nỗi àI”

Lý Thiên Hủ lập tức vậy tay, giả bộ không đề bụng mà nói: “Gia Vinh, cậu cứ ký hợp đồng chuyền nhượng cô phần này đi!”

„ “Đây…

“Cậu lại từ chi là tôi bực mình đấy!”

Lý Thiên Hủ trầm mặt, đứng dậy nhét bút vào tay Lâm Vũ.

Lâm Vũ thấy hình như anh đã quyết tậm muốn cho mình, đành phải bắt đắc dĩ cười, sau đó đứng dậy ký tên của mình vào.

“Lúc này mới đúng chứ!” Lý Thiên Hủ cười đựa một bản hợp đồng cho Lâm Vũ, phần khác giao. cho thư ký, rồi nhắc nhở Lâm Vũ: “Đúng rôi, mây ngày nữa còn phải phiên cậu châm cứu cho em gái tôi đây!”

Nói rồi anh chào tạm biệt, lập tức đi ra ngoài.

Sau khi Lâm Vũ tiễn anh đi thì nhớ đến việc hạng mục công trình sinh vật, không kìm được mà lòng thấy tiệc hận, nhưng anh cũng không quen biết chủ nhiệm Trọng, không làm gì được.

Sau khi ăn cơm trưa, Lâm Vũ để Đậu Tân Di nghỉ ngơi, còn mình tự ngôi trước bàn đón khám, đột nhiên nghe thấy. một tràng tiếng kêu la từ bên ngoài truyện đên.

Lâm Vũ tò mò liếc nhìn Lệ Chấn Sinh, Lệ Chấn Sinh lập tức đứng dậy ra ngoài nhìn xem, thấy ngoài đó có một phụ nữ trung niên và một cậu bé khoảng mười tuổi. Người phụ. nữ trung niên kia túm cậu bé muốn đi về phía y quán, cậu bé lại vô cùng chống “

cự, không ngừng lui ra sau, đồng thời đang lâm bâm: “Con không muốn, con không muốn!”

“Chào cậu, xin hỏi đây có phải là Hôi Sinh Đường mà bác sĩ Hà Gia Vinh mở không?” Người phụ nữ trung niên vừa túm cậu bé, vừa hỏi Lệ Chân Sinh.