Chiến Long Vô Song

Chương 1092



Trần Ninh cười khẽ: “Tôi đã sớm cảnh cáo anh, không nên dùng nghiệp dư của anh khiêu chiến chuyên môn của chúng tôi, nhưng anh không nghe.”



“Tiểu bằng hữu, tối nay tôi không muốn chấp nhặt với anh, cút nhanh lên về nhà cùng cha mẹ anh khóc lóc kể lễ đi thôi.”



Hiện trường có không ít người, nhịn không được cười ha ha.



Sắc mặt Diệp Mục Thiên xanh rồi đến trắng.



Anh ta gật gật đầu, hận hận nói: “Trần Ninh, một màn bị thương tối nay này, tôi nhớ kỹ, có cơ hội tôi sẽ trả lại cho anh.”



Nói xong, anh ta liền chuẩn bị cùng bạn bè, thủ hạ của anh ta rời đi.



Lúc này Trần Ninh đưa tay kéo La Văn Nhạc quỳ trên mặt đất lên, thản nhiên nói: “Không sao chứ?”


La Văn Nhạc lau vết máu trên mặt, có chút chật vật, anh ta lắc đầu, thấp giọng nói lời cảm ơn với Trần Ninh: “Không nghiêm trọng, đa tạ Thiếu soái ra tay giúp tôi giải vây, cứu tôi một mạng.”



Trần Ninh thản nhiên nói: “Nói cái này làm gì.”



La Văn Nhạc nhìn thấy nhóm người Diệp Mục Thiên đang chuẩn bị rời đi, anh ta bỗng nhiên lạnh lùng mở miệng, chỉ vào người đàn ông mặc âu phục đuôi ngựa bên cạnh Diệp Mục Thiên, quát: “Chờ chút, anh ta phải ở lại.”



Người đàn ông mặc âu phục đuôi ngựa nghe vậy, sắc mặt lập tức hơi thay đổi.



Diệp Mục Thiên nói: “La Văn Nhạc, Mã Vix là vệ sĩ của tôi, anh ta tôi phải dẫn đi.”



La Văn Nhạc cầm khẩu súng lục trên mặt đất lên, giơ tay về phía đuôi ngựa nổ một phát súng.



Đuôi ngựa trực tiếp bị bể đầu, hét lên mà ngã xuống, chết ngay tại chỗ.



Máu tươ còn bắn tung tóe lên người Diệp Mục Thiên.



Biểu tình Diệp Mục Thiên đều trở nên dữ tợn.



La Văn Nhạc thở ra một ngụm ác khí thật dài, đêm nay anh ta bị đánh, đã tìm lại được.



Anh ta cười lạnh nói: “Diệp Mục Thiên, bây giờ anh có thể mang hắn đi.”



Diệp Mục Thiên nhìn La Văn Nhạc cùng Trần Ninh một cái thật sâu, sau đó không nói một lời, sắc mặt tái xanh mang theo bạn cùng thủ hạ rời đi.



Sau khi nhóm người Diệp Mục Thiên rời đi, nhóm người La Văn Nhạc liền nhịn không được hoan hô.



Vốn tối nay La thiếu cùng Diệp thiếu giao phong, ngay từ đầu La thiếu đã thua rất thảm.



Nhưng sau khi Thiếu soái xuất hiện, liền giúp La thiếu hòa nhau một thành, khiến cho bọn họ vãn hồi không ít thể diện.



La Văn Nhạc cười ha hả nói với Trần Ninh: “Thiếu soái, đi thôi, chúng ta tiếp tục uống rượu đi.”



Trần Ninh lại lắc đầu: “Không được!”



“Thời gian không còn sớm, vợ tôi không khỏe, tôi phải đi cùng cô ấy về nghỉ ngoi.”



“Hơn nữa La thiếu anh bị thương rồi, vẫn nên nhanh chóng đến bệnh viện xử lý vết thương đi, uống rượu lúc nào cũng có thể uống.”



Tối nay kỳ thật là La Văn Nhạc muốn dò xét đáy Trần Ninh, muốn nhận được câu trả lời khẳng định của Trần Ninh ủng hộ cha anh ta hiện tại nhậm chức Quốc chủ.



Nhưng tối nay xảy ra quá nhiều chuyện, dẫn đến hiện tại anh ta còn chưa có thể từ trên người Trần Ninh lấy được thứ anh ta muốn!



Nhưng, anh ta cũng biết, hiện tại cả người anh ta bị thương thân toàn máu, cũng đúng là không thích hợp tiếp tục uống rượu.



Bắt đắc dĩ, anh ta chỉ có thể gật đầu: “Được rồi, ngày khác.



tôi rảnh rỗi, lại mời Thiếu soái ngài uống rượu.”



Trần Ninh mỉm cười nói: “Được!”



Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, dẫn theo Điển Chử, Bát Hồ Vệ, rời đi trước.



Nửa đêm Trần Ninh và Tống Sính Đình rời khỏi câu lạc bộ Midnight Sun, lên xe cờ đỏ có rèm che.



Điển Chử tự mình phụ trách lái xe!



Bát Hỗ Vệ cũng lên hai chiếc Audi phía sau, ba chiếc xe không nhanh không chậm rời đi.



Cho đến bây giờ Tống Sính Đình mới thở phào nhẹ nhõm.



Cô nhịn không được nói với Trần Ninh: “Đêm nay thật sự: là kinh tâm động phách, không nghĩ tới hai quan lớn Thủ đô, vậy mà vì tranh đoạt một người phụ nữ, đánh đập tàn nhẫn, còn thiếu chút nữa tai nạn chết người.”



“Thật không biết bọn họ nghĩ như thế nào, vì một người phụ nữ tiếp rượu, đáng giá sao?”



Trần Ninh mỉm cười nói: “Mọi chuyện không đơn giản như: vậy.”



“Gần đây hai người Hạng lão cùng La lão đều là những ứng cử viên nỏi tiếng cho Quốc chủ kế nhiệm, Hạng lão cùng La lão tranh giành lợi hại, những quan lại Diệp Mục Thiên cùng La Văn Nhạc này, tự nhiên cũng đấu lợi hại.”



“Cho dù không có chuyện cô gái tiếp rượu kia, bọn họ rất có thể sẽ tìm những người khác.”



Tống Sính Đình lộ ra vẻ khiếp sợ: “Không nghĩ tới, giữa Hạng lão và La lão tranh giành lợi hại như vậy, thậm chí cuộc đấu tranh này, cũng lan đến trên người con trai bọn họ.”



Trần Ninh nói: “Đâu chỉ là con trai của bọn họ, các phương diện, các tầng lớp xã hội đều bị ảnh hưởng.”



“Ngay cả anh, cũng đừng nghĩ tránh nó.”



“Có biết tối nay vì sao La thiếu mời anh uống rượu không?”



Tống Sính Đình theo bản năng nói: “Không phải bởi vì anh ta sùng bái anh, hơn nữa bởi vì quan hệ nhà anh ta với anh không tệ, cho nên mời anh đi dự tiệc sao?”



Trần Ninh cười cười: “La lão là người của ân sư, quan hệ của anh với La gia vẫn có thể.”



“Nhưng tối nay La Văn Nhạc mời anh dự tiệc, động tĩnh cũng không đơn thuần như vậy.”



“Nếu như anh không đoán sai, hẳn là La lão bảo anh ta mời anh uống rượu.”



Tống Sính Đình kinh ngạc nói: “La lão là một trong mười đại lão Nội các, anh là đại tướng trấn biên.”



“Nếu La lão muốn chiêu đãi anh, vì sao không tự mình mời anh uông rượu, mà là để cho con trai lão mời?”



Trần Ninh cười nói: “Bởi vì La lão muốn thăm dò khẩu khí của anh, cũng muốn anh toàn lực ủng hộ lão làm Quốc chủ nhiệm kỳ sau.”



“Nhưng những lời này, lão không thể nói với anh, vì vậy lão để con trai mình ra mặt.”



Tống Sính Đình há miệng!



Trần Ninh nói tới đây, nụ cười trên mặt không còn nữa, thản nhiên nói: “La lão muốn anh ủng hộ lão, có thể lý giải.”



“Nhưng tiểu tử La Văn Nhạc này, chuyện tối nay, lại không thể nào phúc hậu.”



Tống Sính Đình lại trợn tròn mắt, ha ha nói: “Chồng, tối nay La thiếu đối với anh không phải rất lễ ngộ sao, sao anh ta lại không có phúc hậu?”



Trần Ninh bình tĩnh nói: “Anh ta biết rõ hôm nay là sinh nhật Diệp Mục Thiên, cũng biết tối nay Diệp Mục Thiên tổ chức tiệc sinh nhật tại câu lạc bộ Midnight Sun.”



“Anh ta lại hết lần này tới lần khác lựa chọn ở câu lạc bộ Midnight Sun mời anh uống rượu!”



Tống Sính Đình kinh nghi bất định: “Ý anh là La Văn Nhạc cố ý làm khó dễ Diệp Mục Thiên, hơn nữa lợi dụng anh làm lợi thế đối kháng với Diệp Mục Thiên?”



Trần Ninh thản nhiên nói: “Em có biết La Văn Nhạc dự tính gọi đầu bài Thẩm Bối Bối, là chuẩn bị dùng để chiêu đãi ai không?”



Tống Đình Đình lắc đầu: “Không biết.”



Trần Ninh nói: “Đầu bài La Văn Nhạc dự tính kia, ban đầu là định dùng để chiêu đãi anh, định để Thảm Bối Bối cùng anh uống rượu.”



Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Sính Đình hiện lên một tia tức giận.



Đồng thời, cô lại có chút khó hiểu nhìn Trần Ninh, nghĩ đến chuyện này Trần Ninh nói cho cô biết làm gì, rất xáu hồ.



Trần Ninh thản nhiên nói: “Kỳ thật Diệp Mục Thiên là khách hàng cũ của Thẳm Bối Bồi, mỗi lần Diệp Mục Thiên đến câu lạc bộ Midnight Sun uống rượu, đều trở về bổ nhiệm Thẳm Bồi Bồi cùng uống rượu.”



“La Văn Nhạc rõ ràng biết tối nay Diệp Mục Thiên tổ chức tiệc sinh nhật tại câu lạc bộ Midnight Sun, nhất định sẽ bảo Thẩm Bối Bồi bồi uống rượu.



“Mà anh ta lại có ý đặt trước Thẳm Bói Bối, định dùng Thẩm Bối Bối bồi anh uống rượu.”



Tống Sính Đình nghe vậy, vẻ mặt khiếp sợ: “Chồng, ý anh là La Văn Nhạc cố ý thêu dệt chuyện, La Văn Nhạc muốn kích động mâu thuẫn giữa anh và Diệp Mục Thiên, để anh đấu với Diệp Mục Thiên?”



“Anh ta như vậy là có mưu đồ gì?”



Trần Ninh lạnh nhạt nói: “Đương nhiên ý đồ của anh ta là muốn anh cùng Diệp Mục Thiên đánh nhau, sau đó để cho mâu thuẫn giữa anh và Hạng gia càng thêm trầm trọng, ép anh đối lập với Hạng gia, cũng ép anh ủng hộ La lão.”



Tống Sính Đình trợn mắt há hốc miệng, cô hỏi: “Chồng, sao anh biết rõ những chuyện của La Văn Nhạc như vậy?”



Trần Ninh cười nói: “Ha ha, La Văn Nhạc quá coi thường anh rồi, anh ta cho rằng thế lực của anh chỉ ở Bắc Cảnh, không biết anh ở Thủ đô, cũng là có chút nhân mạch.” Người phụ trách An ninh Quốc gia Nguyễn Hồng, chính là bạn tốt của Trần Ninh, Trần Ninh muốn hiểu rõ đủ loại tin túc trong thành phố, Nguyễn Hồng có thể cung cấp cho anh đủ loại tình báo. Lúc này Tống Sính Đình phảng phát nhớ ra cái gì đó, cô nhíu mày nhìn Trần Ninh nói: “Thì ra anh đã sớm biết những động tác nhỏ của La Văn Nhạc!” “Trách không được anh biết rõ em không thích tham gia vào loại buổi tiệc xã giao, tối nay còn muốn lôi kéo em cùng đi dự tiệc, thì ra anh biết La Văn Nhạc định sắp xếp Thẩm Bồi Bối bồi rượu anh, anh đây là gọi em đi làm bia đỡ đạn!” Tối nay, cũng chính là bởi vì Trần Ninh dẫn Tống Sính Đình đến dự tiệc, phá vỡ kế hoạch của La Văn Nhạc.

Nếu không, dựa theo kế hoạch ban đầu của La Văn Nhạc, là để Trần Ninh cùng Diệp Mục Thiên diễn kịch đánh đập cướp phụ nữ tàn nhẫn.



Trần Ninh cười nói: “Em là vợ anh, tối nay em giúp anh phá cuộc, sao có thể nói là bia đỡ đạn chứ.”



Tống Sính Đình giơ tay lên đánh Trần Ninh một chút, uễ oải nói: “Sau này anh có chuyện gì, phải nói rõ ràng trước tiên với em, em không thích anh có chuyện giấu em, chuyện nhỏ cũng không được.”