Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 167



Chương 167

Sắc mặt cô gái có hơi khó coi, nói: “Nói gì thì chị gái tôi cũng là người đẹp số một Yên Kinh, sao lại có thể yêu một người đàn ông tầm thường như anh được chứ? Lẽ nào anh có chỗ nào đặc biệt hơn người?”

Vương Nhất liếc cô một cái rồi không đếm xỉa tới nữa, ánh mắt của người khác không quan trọng.

“Này, anh nên nhanh chóng ly hôn với chị gái tôi đi.”

Đột nhiên, cô gái nghiêm túc nhìn Vương Nhất, giọng điệu rất nghiêm trọng.

“Ly hôn?”

Nghe vậy, trong mắt Vương Nhất lóe lên một tia sắc bén, nhưng cũng không nổi giận: “Tại sao?”

Vương Nhất thấy cô gái trước mặt không có ác ý muốn chia rẽ anh và Lý Khinh Hồng, mà là thật sự nghĩ cho anh.

“Bởi vì anh sẽ chết rất thảm.”

Cô gái không giống như đang nói đùa: “Ba tôi sẽ giết anh.”

“Ba cô?”

Vương Nhất cười, không để tâm nói: “Rất lợi hại sao?”

“Rất lợi hại, lợi hại ngoài sức tưởng tượng của anh.”

Nói đến ba mình, trong mắt cô gái cũng có chút sợ hãi, cô ta thở dài: “Có một số chuyện anh không nên biết thì hơn. Tóm lại, xuất thân của chị tôi rất phức tạp, tốt hơn hết anh đừng nên dây vào…”

“Đủ rồi, tôi không thể ly hôn với Khinh Hồng. Tôi đã kết hôn với cô ấy rồi, chúng tôi còn có một cô con gái rất đáng yêu, tôi sẽ ở bên cô ấy đến bạc đầu!”

Cô gái chưa kịp nói xong, Vương Nhất đã lạnh lùng dứt khoát ngắt ngang lời cô ta: “Tôi biết cô có ý tốt, nhưng không ai có thể chia rẽ gia đình chúng tôi.”

“…”

Cô gái kinh ngạc nhìn Vương Nhất, cô ta cảm nhận được lúc Vương Nhất nói những lời này, nhiệt độ trong nhà cũng giảm xuống mấy độ.

Sau khi định thần lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái dần trở nên tức giận, cô ta nổi cáu: “Cái người này, sao nói không nghe vậy hả? Lấy ai không lấy, sao lại lấy chị tôi chứ?”

“Nếu như anh là con cái nhà tài phiệt có bối cảnh lai lịch thì sẽ rất xứng đôi với chị gái tôi, nhưng anh lại chỉ là một người bình thường. Tôi không có ý xem thường anh, chỉ là, chỉ là…”

Nói đến đây, cô gái nhỏ có vẻ hơi nôn nóng, buột miệng nói: “Anh không xứng với chị tôi, anh làm chị tôi to bụng rồi kêu chị tôi sinh con gái cho anh. Anh nói xem làm sao ba tôi tha thứ cho anh được.”

Cô ta nhắc đến chuyện xảy ra năm năm trước khiến Vương Nhất rơi vào trầm tư.

Đặt mình vào vị trí của người khác, nếu điều này xảy ra với con gái anh thì anh có thể sẽ nổi điên.

Ngoài ra, Khinh Hồng chưa từng kể với anh về gia đình cô, Vương Nhất chỉ biết cô đến từ Yên Kinh.

Chắc cô sợ gia thế của mình khiến anh bị áp lực.

Một lúc lâu sau, anh ngẩng đầu nhìn cô em vợ trước mặt, bình tĩnh nói: “Tôi đáp ứng được những thứ cô nói, tôi có thể cho cô ấy hạnh phúc.”

Nhưng cô gái vẫn không bị lay động và to tiếng: “Anh vẫn không hiểu sao? Không phải anh có tiền là có thể cưới được chị tôi đâu. Anh tưởng chỉ có mấy trăm tỷ trong tài khoản là có thể cưới được chị tôi sao? Không thể!”

“Tôi có trách nhiệm nói cho anh biết rằng tất cả các doanh nghiệp ở Thiên An, bao gồm cả tập đoàn Lệ Tinh của chị tôi hiện nay đều chỉ là số ít trong số các sản nghiệp của nhà tôi, nó chỉ là hạt cát trong sa mạt. Anh căn bản không xứng tầm, nước của Yên Kinh sâu hơn anh tưởng tượng nhiều!”