Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này

Chương 154-4: Càng đến gần, càng phức tạp



Tiểu Ngư ngẩng đầu lên nhìn, cô nhìn thầy cằm mình giống như bị bóp nát trong lòng bàn tay của Nam Cung Thấu, cô vội vàng nâng mặt lên, đối diện với mắt anh.

Đôi mắt này mang ánh lửa lại làm cô ớn lạnh, lại mang sự bùng nổ lúc cô lần đầu tiên thấy Nam Cung Thấu, anh lạnh lẽo nhìn đối phương trước khi giết hắn, ít nhất ở trong mắt Nhan tiểu thư là như vậy.

Nam Cung Thấu lại muốn làm gì? Sẽ không gϊếŧ người diệt khẩu chứ?

Chẳng lẽ đã lâu như vậy, Thấu thiếu gia rốt cuộc không che giấu được bản tính tối tăm máu tanh trong nội tâm mình nên quyết định ở trên đường cao tốc đại khai sát giới với cô, sau đó vứt xác ở nơi hoang vu này? Ôi, cho dù câu chuyện về vương tử và cô bé lọ lem đi theo hướng đảo ngược thì loại kết cục này cũng quá mức u ám rồi?

Trong đầu Tiểu Ngư hỗn loạn nhưng đôi mắt quan sát cẩn thận, cô luôn phòng bị nhìn chằm chằm người đàn ông đối diện, trong bụng suy nghĩ, nếu như người đàn ông này muốn làm bậy ra tay giết hại cô thì cô liền liều mạng mạng nhỏ này, bắt tên đàn ông mua bán súng ống đạn dược vô sỉ này cùng nhau chết chung, lấy mạng đổi mạng!

Thấu thiếu gia vốn là nghe được người đàn ông trong lòng cô từ miệng Giang Phàm thì trong ngực chỉ nổi lên chút lửa nhỏ.

Nhưng anh lại không nghe thấy Nhan Tiểu Ngư phủ nhận, sau đó cô lại hoàn toàn phủi sạch liên quan với mình nên anh không thể khống chế lửa giận xông lên não, trực tiếp làm người luôn luôn tĩnh táo như Nam Cung Thấu anh mất đi ít nhất tám phần lý trí.

Người phụ nữ này, luôn nói chuyện với anh một cách thận trọng, luôn giả vờ đáng thương với anh, luôn phòng bị anh, né tránh ánh mắt anh...

Mà nguyên nhân lại bởi vì một tên đàn ông khác!

Ánh mắt Nam Cung Thấu trầm xuống, chân mày Thấu thiếu gia nhíu một cái, tăng thêm sức lực trên tay.

"Hí ——!"

Ngược lại Nhan tiểu thư hít một hơi khí lạnh, cảm giác được xương hàm mình vang lên tiếng rắc rắc nhỏ bé, giống như sắp bị bóp nát, cô đau đến mức trên trán rơi xuống một giọt mồ hôi lạnh...

Cô muốn nói gì đó để giải thích, nhưng cảm giác cánh tay mình đang bị giữ chặt bỗng nhiên đau nhức, cộng thêm sáng nay cô chỉ mới tháo vết thương vừa khỏi ra, bây giờ lại Nam Cung Thấu bóp một cái như vậy thì lại mơ hồ đau nhói lên.

Tiểu Ngư giương mắt, cô lại thấy gương mặt lạnh lùng của Nam Cung Thấu như ai thiếu anh tám triệu cùng với ánh mắt chất vấn, cuối cùng cô cũng không thể khống chế nổi sự tức giận của mình ——

Này này, tên đàn ông này không biết tay mình sức lực lớn bao nhiêu đúng không!

Sự tức giận mang một dũng khí vô hình xông vào đầu Nhan tiểu thư.

Cô không có suy tính, chẳng qua là chỉ hành động theo bản năng.

Một tia sáng thoáng qua trong đầu cô, sắc mặt cô chợt biến hóa nhỏ.

Mặt cô đầy phòng bị, đột nhiên biến thành mấy phần giảo hoạt, trộn lẫn mấy phần quỷ dị khó tả. Trong nháy mắt, cô nâng tay phải lên với một tốc độ mắt thường không thấy rõ, mạnh mẽ bổ vào cánh tay đang nắm cằm mình của Nam Cung Thấu ———

Chưởng, thu lại, chụp, xoay tròn, dùng cạnh bàn tay bổ tới

——

Động tác biến hóa nhanh như sét đánh.

Ba giây, không kịp chuẩn bị.

Cực nhanh!

Ngay cả người luôn luôn giỏi về xử lý bất kỳ nguy cơ như Thấu thiếu gia cũng bị động tác của cô làm chấn động một chút, bất đắc dĩ phải thu người về.

Bởi vì những động tác tột đỉnh mấy giây trước, tất cả vị trí tay cô đánh xuống đều là những huyệt đạo bên cạnh cùi chỏ của Thấu thiếu gia!

Chỉ có những nhân tài hiểu rõ môn võ thuật cổ truyền mới biết tất cả đều là huyệt đạo trí mạng, vị trí kia cũng là vị trí xương cốt con người yếu ớt nhất trong truyền thuyết!

Nếu là dùng súng!

Một đòn gϊếŧ chết!

Nhan Tiểu Ngư bắt đầu ra tay nhanh chóng, tránh thoát sự kiềm chế của Nam Cung Thấu, mặc dù ánh mắt bên ngoài cô hung ác thông minh, nhưng trong đầu cô chỉ là vô ý thức.

Nhưng dù sao đối phương cũng là Nam Cung Thấu, phản ứng như vậy đã là quá siêu việt.

Ngay lúc cô giơ tay lên, Nam Cung Thấu đã phát hiện phương hướng đánh xuống của tay cô, lúc anh buông cằm cô ra thì ngay lập túc lui về phía sau, xoay cánh tay giơ lên mà nghênh tiếp.

Giây tiếp theo Nam Cung Thấu dùng tốc độ đột kích tới, dùng cách tiếp chiêu để bấu vào cổ tay cô với một sức lực tuyệt đối lớn, cứng rắn hình thành hai cục diện giằng co với nhau.

Người Tiểu Ngư cứng đờ, đối mặt với cục diện không phân thắng bại như vậy thì có chút xa lạ, lại có chút nghi ngờ.

Dù sao trong tiềm thức của cô, mỗi lần cô sử dụng chiêu thức như vậy như vậy thì dường như không có mấy người có thể thoát khỏi...

Răng rắc!

Lúc Tiểu Ngư đang ngẩn người thì bên tai cô truyền tới tiếng khóa lạnh như băng.