Bàn Long

Chương 195: Cường cường liên hợp



Hắc bào nam tử hét to một tiếng, không chỉ khiến Lâm Lôi và Vong linh đại ma đạo sư 'Tái Tư Lặc' giật mình, mà cả nhóm bốn vị cửu cấp cường giả Lan Phổ Sâm trong hai tầng tiểu lầu đều kinh động.
"Có chuyện gì vậy, Khoa Tát Đặc Tư sao lại vắng mặt?" Lan Phổ Sâm trực tiếp đẩy cửa phòng, đứng trên hành lang tầng hai tức giận quát.
Lúc này, ba cửu cấp cường giả kia cũng từ trong phòng mình bước ra.
Còn trong phòng của Tái Tư Lặc.
Tái Tư Lặc nghe thấy tiếng hét lớn, sắc mặt biến đổi, lập tức phân phó với Lâm Lôi ở bên cạnh: "Ngươi đã giết một tên cửu cấp cường giả, còn lại năm tên. Trong năm tên này ba tên giao cho ta, ngươi đối phó hai tên kia. Đừng nói với ta rằng ngươi không đối phó được."
Đối phó với ba cửu cấp cường giả, Tái Tư Lặc đủ tin tưởng.
"Ngươi chỉ cần có thể giết chết một tên là đủ rồi." Lâm Lôi lạnh nhạt đáp, đồng thời hắn yên lặng chờ đối phương tụ tập tới bên ngoài cửa, Bối Bối và Hắc Lỗ có thể tấn công từ phía sau, bản thân và vị đại ma đạo sư này từ phía trước, hai mặt giáp công, đối phương càng không có cơ hội chạy thoát.
Tái Tư Lặc nghe Lâm Lôi nói như vậy, không khỏi cười lạnh: "Thực là chuyện gì cũng dám khoác lác."
"Đại ca." Hắc bào nam nhân đó lúc này cuối cùng cũng nhìn thấy thi thể của Khoa Tát Đặc Tư, lập tức đau đớn kêu lên một tiếng, đồng thời hắn cũng chú ý tới hai người bên trong.
Chỉ nghe thấy vài tiếng gió, bốn cửu cấp cường giả ở trên lầu đều nhảy xuống.
Bọn người Lan Phổ Sâm nhìn thấy Tái Tư Lặc, lại nhìn thấy Lâm Lôi, sắc mặt đại biến.
"Chào mọi người, lần trước giao thủ còn chưa đã tay, lần này chúng ta tiếp tục." Vong linh đại ma đạo sư 'Tái Tư Lặc' mỉm cười nhìn năm cửu cấp cường giả trước mặt.
"Cấm ma thủ khảo đứt rồi." Trong đó một cửu cấp cường giả tóc bạc kinh hô.
Nhưng Lan Phổ Sâm lại chằm chằm nhìn Lâm Lôi.
"Hồng y đại chủ giáo Lan Phổ Sâm, lâu rồi không gặp." Lâm Lôi cầm Hắc Ngọc trọng kiếm, trong mắt ám kim sắc bắn ra ánh mắt lạnh lẽo quét qua bọn người này.
Hình dạng khủng bố do Lâm Lôi biến thân, trong cấp cao của Quang Minh giáo đình phần lớn cao thủ của đều biết.
"Lâm Lôi."
Thanh âm của Lan Phổ Sâm giảm xuống rất thấp, vẻ mặt cũng thêm âm trầm.
"Ngươi là tên Lâm Lôi đã giết sáu hảo huynh đệ của chúng ta đấy sao?" Đệ đệ của Khoa Tát Đặc Tư, gã hắc bào nam nhân nhìn Lâm Lôi với vẻ không thể tin được, "Làm sao có thể?"
Vong linh đại ma đạo sư 'Tái Tư Lặc' cũng có chút kinh ngạc nhìn Lâm Lôi, phản ứng của cao thủ Quang Minh giáo đình chứng tỏ tên 'Long Nhân' cứu lão đây xem ra rất lợi hại, "Ngươi tên là Lâm Lôi à? Hình như danh khí của ngươi so với ta còn lớn hơn?"
Lâm Lôi đáp lại lạnh lùng: "Đừng nói linh tinh nữa, chuẩn bị động thủ."
Người của ta đã tới rồi, lúc nào cũng có thể động thủ." Vong linh đại ma đạo sư 'Tái Tư Lặc' đắc ý cười. Chỉ thấy hai kim sắc khô lâu cung tiễn thủ xuất hiện sau lưng lão.
Lâm Lôi trong lòng kinh ngạc.
Hắn đã từng nghe nói Vong linh pháp sư có 'Vong Linh Triệu Hoán', đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, hai hoàng kim sắc khô lâu cung tiễn thủ này, loại khí thế đó không ngờ lại không hề kém cửu cấp cường giả chút nào.
"Lâm Lôi, ngươi xem ra rất lợi hại, chúng ta thử so xem trong 2 chúng ta ai sẽ giết được nhiều người hơn." Tái Tư Lặc đắc ý cười, đồng thời ở cửa lại xuất hiện ba cương thi cường tráng cao ba mét, lông tóc kim sắc. Mắt của kim mao cương thi có màu bích lục.
Hai hoàng kim khô lâu cung tiễn thủ, ba kim mao cương thi, mỗi một loại đều có thực lực của cửu cấp cường giả.
Chỗ này cộng lại đã là năm cửu cấp cường giả rồi.
Lan Phổ Sâm nhìn Tái Tư Lặc, lại nhìn Lâm Lôi, sau cùng nghiến răng một cái, thấp giọng quát: "Rút lui, chúng ta chạy mau." Mệnh lệnh này của Lan Phổ Sâm thực sự là không thể ngờ a.
Vì bắt Tái Tư Lặc, bọn chúng đã phải trả cái giá quá lớn rồi.
Hơn nữa một khi từ Tái Tư Lặc lấy được phương pháp tu luyện Vong linh ma pháp, Quang Minh giáo đình hoàn toàn có thể bí mật bồi dưỡng một nhóm Vong linh ma pháp sư.
"Bối Bối, Hắc Lỗ, động thủ." Lâm Lôi dùng linh hồn truyền âm gọi.
"Giết."
Vong linh đại ma đạo sư 'Tái Tư Lặc' lạnh lùng hét lên, đồng thời lão tiếp tục niệm ma pháp chú ngữ. Hoàng kim khô lâu cung tiễn thủ, kim mao cương thi tuy có thực lực của cửu cấp, song chỉ có thể tính là cửu cấp sơ kỳ.
Tái Tư Lặc lão còn có hai triệu hoán sinh vật tự hào nhất.
Lúc trước ở trong Vong linh giới để thu phục được hai triệu hoán sinh vật này, lão đã phải hao phí rất nhiều tinh lực. Môi Tái Tư Lặc không ngừng động, niệm triệu hoán chú ngữ. Hai vong linh sinh vật đó triệu hoán khó hơn năm con vừa rồi rất nhiều.
"Mau chạy đi, thi long sắp xuất hiện rồi." Hai đặc cấp chấp sự, hai Khổ tu giả, một Hồng y đại chủ giáo đều cực tốc chạy ra khỏi đình viện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhưng chính lúc này ...
"Vù!" "Vù!"
Hai đạo kim sắc lợi tiễn xé rách không gian, trực tiếp bắn tới hai Khổ tu giả. Hơn nữa cùng lúc đó, hai đạo hắc ảnh trực tiếp từ bên ngoài đình viện đột nhên xuất hiện.
"Lan Phổ Sâm, các ngươi một tên cũng đừng mong thoát." Thanh âm lãnh khốc của Lâm Lôi vang lên, đồng thời hắn giống như thiểm điện lao vọt tới.
Tốc độ của Lâm Lôi thực sự rất nhanh. Trạng thái cửu cấp đỉnh phong, thêm nữa là việc kế thừa ưu thế tốc độ của Cức bối thiết giáp long, cộng thêm phụ trợ ma pháp 'Cực Tốc', khi tá trợ thêm thiên địa chi thế ... Tốc độ của Lâm Lôi đã vượt xa hai đặc cấp chấp sự rồi, chứ chưa cần nói đến Hồng y đại giáo chủ và hai Khổ tu giả.
"Hống ..."
Hắc văn vân báo 'Hắc Lỗ' bất chấp tất cả, trực tiếp vồ tới một đặc cấp chấp sự, đặc cấp chấp sự đó hoảng sợ lập tức một kiếm chém tới Hắc văn vân báo.
"A." Đầu của đặc cấp chấp sự đó trực tiếp bị Hắc văn vân báo vồ nát vụn, còn một kiếm toàn lực của y không ngờ lại không hề làm Hắc văn vân báo bị tổn thương chút nào.
"Hừ." Hắc văn vân báo rất khinh thường.
Lúc trước Lâm Lôi ở trạng thái cửu cấp đỉnh phong, dựa vào Hắc Ngọc trọng kiếm mà cũng chẳng làm gì được nó. Sau cùng phải dựa vào hai đại ma pháp Trọng lực thuật, Phong chi tường dực thì mới bức bách được Hắc văn vân báo thần phục.
Luận về phòng ngự, Hắc văn vân báo so với Lâm Lôi còn mạnh hơn, có điều so với Bối Bối thì lại kém một chút.
"Phập, phập!"
Bối Bối trong lúc đặc cấp chấp sự đó không kịp ứng phó, trực tiếp hai trảo phá vỡ phòng ngự của đối phương, sau đó tiếp một trảo cắm vào ngực đối phương, bóp nát tâm tạng của y.
Chớp mắt, hai ma thú đã giết hai cửu cấp cường giả.
"Hống ..." Hắc văn vân báo quay đầu công kích tới Khổ tu giả bên cạnh, Khổ tu giả đó thực sự đã mơ hồ rồi. Đột nhiên xuất hiện hai ma thú trực tiếp giết hai đặc cấp chấp sự.
Bối Bối cũng công kích tới Khổ tu giả kia.
Hai vị khổ tu giả và Lan Phổ Sâm thực sự sợ đến ngây người, bọn chúng đều am hiểu Quang Minh hệ ma pháp, nhưng ma pháp cần thời gian, còn ma pháp phát ra lập tức căn bản không thể ngăn cản loại ma thú này.
"Lan Phổ Sâm!"
Lâm Lôi hét lớn một tiếng, nắm Hắc Ngọc trọng kiếm, giống như là ma thần, Hắc Ngọc trọng kiếm từ trên cao bổ xuống, thậm chí khiến cho không gian cũng bị chấn động.
Lan Phổ Sâm thậm chí còn kinh hoàng phát hiện ra, không gian phía trên như bị khóa chặt lại.
"Lâm ..."
Trước lúc chết, Lan Phổ Sâm nhớ lại cảnh lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Lôi, đó chính là ở hội đấu giá thạch điêu 'Mộng Tỉnh', Lâm Lôi lúc đó là một thiếu niên thiên tài rực rỡ. Không ngờ sau mấy năm, hắn lại biến thành đáng sợ như vậy, hôm nay lại là tới muốn lấy mạng y.
"Phập."
Trong ánh mắt bất cam của Lan Phổ Sâm, Hắc Ngọc trọng kiếm của Lâm Lôi trực tiếp bổ lên thân thể y, lúc này Lâm Lôi vừa khéo sử dụng một chút lĩnh ngộ vụn vặt về phương pháp sử dụng Đại địa pháp tắc cùng Hắc ngọc trọng kiếm mà hắn đang nghiên cứu.
Giống như nhịp đập của đại địa.
Chấn động nặng nề đó, chấn động không thể chống lại, sức mạnh khủng bố thấu qua Hắc Ngọc trọng kiếm, không ngờ lại hóa thành chấn động giống như là nhịp đập của đại địa, trực tiếp truyền vào trong cơ thể Lan Phổ Sâm.
Thân thể Lan Phổ Sâm run lên một chút, sau đó mềm nhũn ngã xuống mặt đất. Bên ngoài thân thể y không ngờ lại không hề thấy một vết thương nào. Nhưng mũi, miệng, tai Lan Phổ Sâm đều có máu tươi chảy ra.
Nếu như có người rạch bụng Lan Phổ Sâm thì sẽ phát hiện toàn bộ lục phủ ngũ tạng trong cơ thể y đã biến thành bùn nát.
Lúc này, Bối Bối, Hắc Lỗ cũng đã giết chết hai Khổ tu giả kia, quá trình chém giết lần này thực quá khéo. Tái Tư Lặc triệu hoán ra vong linh sinh vật, cộng thêm uy hiếp của Lâm Lôi không ngờ rằng bọn người Lan Phổ Sâm lại kinh hãi bỏ chạy. Bọn chúng vừa muốn nhảy ra khỏi tường của đình viện, đúng lúc này, trong khi bọn chúng không hề đề phòng thì lại gặp phải hai ma thú khủng bố Bối Bối, Hắc Lỗ.
Kết quả hoàn toàn có thể tưởng tượng.
Bối Bối, Hắc Lỗ, Lâm Lôi, ba người này dễ dàng giết năm cửu cấp cường giả! Nếu như cộng thêm kẻ bị giết chết ngay từ đầu, vừa vặn sáu người.
"Hống ..."
Lúc này trong đình viện, không gian cuộn lên, xuất hiện một thứ nguyên thông đạo, một cái đầu hắc sắc cự long hiện ra từ trong thứ nguyên thông đạo đó.
Vong linh sinh vật ... Thi long!
"Đây, đây ..." Tái Tư Lặc nhìn Lâm Lôi và Hắc sắc Ảnh thủ cùng với Hắc văn vân báo 'Hắc Lỗ' bên cạnh, hoàn toàn sũng sờ, chẳng thế nói gì cả.
Vừa rồi lão còn cao ngạo như thế, còn nói để Lâm Lôi giải quyết hai cửu cấp cường giả, còn lão giải quyết ba người.
Nhưng, vong linh sinh vật của lão một tên còn chưa giết được thì Lâm Lôi và ma thú của hắn đã giết hết tất cả cường giả rồi.
"Tái Tư Lặc tiên sinh, Thi long này của ngươi không cần triệu hoán ra nữa rồi. Chẳng lẽ ngươi muốn để nó và Bối Bối, hoặc là Hắc Lỗ thử sức?" Lâm Lôi lạnh nhạt nói.
Vong linh đại ma đạo sư 'Tái Tư Lặc' da mặt co giật một chút, sau đó liền để Thi long quay về Vong linh thế giới.
"Lâm Lôi, hai ma thú của ngươi khá lợi hại. Có điều Thi long của ta cũng không kém, hơn nữa ta không chỉ có Thi long, ta còn có một lão thi yêu." Tái Tư Lặc cười lạnh, "Ngươi phải biết rằng, chỉ cần Vong linh giới bất diệt, nhân mã của vong linh ma pháp sư là vô cùng vô tận."
Câu nói này của Tái Tư Lặc quả thực làm cho Lâm Lôi sợ hãi.
Kỳ thực trong đầu Tái Tư Lặc cũng hiểu rõ, ở trong Vong linh giới thu phục vong linh sinh vật không phải dễ dàng như vậy, phải thu phục từng con, ví như lúc trước vì thu phục Thi long đó, Tái Tư Lặc hắn đã tổn thất không ít vong linh sinh vật.
"Mau thu thập lại đình viện một chút, đừng để người của Quang Minh giáo đình phát hiện ra sự tình ở nơi này." Lâm Lôi lên tiếng.
Tái Tư Lặc trực tiếp lệnh cho vong linh sinh vật của lão.
Hai hoàng kim khô lâu cung tiễn thủ và ba kim mao cương thi vô cùng nghe lời đi thu thập những thi thể đó, hiệu suất của bọn chúng vô cùng cao, rất nhanh, các thi thể trong đình viện liền biến mất.
"Lâm Lôi." Tái Tư Lặc rất hứng thú nhìn Lâm Lôi, "Thấy bộ dạng bọn người Lan Phổ Sâm, ngươi dường như rất nổi danh, có thể kể với ta chuyện của ngươi chứ?"
Lâm Lôi liếc nhìn Tái Tư Lặc một cái: "Câm mồm, im lặng một chút."
Tái Tư Lặc nhìn thấy đôi mắt ám kim sắc không chút cảm tình của Lâm Lôi, lại bật cười: "Lâm Lôi, xem ra, ngươi đối với Quang Minh giáo đình có cừu oán rất lớn, đúng không?"
"Đúng thì thế nào?" Lần này Lâm Lôi đã trả lời.
"Cừu oán gì?" Tái Tư Lặc lập tức hỏi.
"Không chết không thôi." Thanh âm của Lâm Lôi trầm thấp, giống như âm phong của Vong linh giới, khiến linh hồn người ta run lên.
Ánh mắt Tái Tư Lặc nhất thời sáng lên, lập tức hưng phấn: "Ha ha, được, Lâm Lôi, ta xem ngươi cũng có chút thực lực, hay là như vậy đi, ngươi giúp ta, chúng ta cùng đối phó với người của Quang Minh giáo đình, thế nào?"
"Ta giúp ngươi? Với ngươi làm chủ sao?" Lâm Lôi nhìn Tái Tư Lặc.
Tái Tư Lặc không thể không thừa nhận, bị đôi mắt ám kim sắc của Lâm Lôi nhìn chằm chằm, trong lòng thực có chút không sảng khoái.
"Không phân chủ thứ, hai chúng ta liên thủ là được." Tái Tư Lặc là Vong linh ma pháp sư, thực lực cận chiến kém, mà Vong linh sinh vật cần thời gian nhất định để triệu hoán.
Đôi mắt ám kim sắc của Lâm Lôi nhìn chằm chằm Tái Tư Lặc, trầm mặc một hồi lâu.
"Được, ta đáp ứng ngươi." Lâm Lôi cuối cùng đã lên tiếng. Hắn cũng thừa nhận, hợp tác cùng vị Vong linh ma pháp sư này, đích xác có thể khiến thực lực phía mình càng mạnh hơn.
Tái Tư Lặc nhất thời đại hỷ: "Ha ha, vậy thì quá tốt rồi, hai chúng ta liên thủ, còn sợ cái gì nữa? Hải Đình Tư, rốt cuộc một ngày nào đó ta phải giết tên lão gia hỏa Hải Đình Tư đó. Lâm Lôi, ngươi muốn giết kẻ nào của Quang Minh giáo đình?" Tái Tư Lặc cho rằng, Lâm Lôi khẳng định là có đại cừu với người nào đó của Quang Minh giáo đình, mới cừu hận như thế.
"Người nào?"
Lâm Lôi lắc đầu, "Ta muốn nhổ tận gốc Quang Minh giáo đình."
"Quang Minh giáo đình?" Tái Tư Lặc thực sự có chút bị chấn kinh, sau đó cười lớn, "Ha ha, thống khoái, được ... Đến lúc đó chúng ta cùng nhau giết Hải Đình Tư, tiêu diệt Quang Minh giáo đình."
Vẻ mặt Lâm Lôi vẫn lạnh lùng.
"Đi thôi." Lâm Lôi dẫn theo Bối Bối, Hắc Lỗ trực tiếp bước ra bên ngoài.
"Đi đâu?" Tái Tư Lặc lập tức đi theo.
"Ngươi có nơi đến ư?" Lâm Lôi hỏi.
"Không có." Tái Tư Lặc lắc đầu.
Lâm Lôi lạnh nhạt nói: "Vậy từ hôm nay trở đi, ngươi chỉ cần theo ta là được rồi." Nói xong, hắn liền dẫn theo Bối Bối, Hắc Lỗ biến mất trong bóng tối, còn Tái Tư Lặc ngẩn ra, tự nhủ: "Tựa hồ theo tên Lâm Lôi này, cuộc sống sau này sẽ rất rực rỡ a." Vong linh đại ma đạo sư đã hơn tám trăm tuổi cứ như thế theo Lâm Lôi rời đi.