Yêu Đến Khắc Cốt Ghi Tâm: Chồng Bá Đạo, Vợ Cường Ngạo

Chương 221: Chuyện Này Thật Sự Quá Đáng Sợ



Thủy Mộ Hàn hẹn Hoa Thiên Tầm ăn cơm, cô đồng ý rồi. Anh dẫn theo Duệ Duệ lòng tràn đầy vui vẻ đến nhà hàng.

Đáng chết, cô vậy mà không đến, gọi điện thoại thì điện thoại trong trạng thái tắt máy.


Cuối cùng, anh chỉ có thể kìm nén một bụng lửa giận cùng con trai hai người ăn tối đêm Giáng sinh, ăn đến trong lòng bị nghẹn.

Giúp Thủy Thịnh Duệ tắm rửa xong, Thủy Mộ Hàn nhận được điện thoại của Cửu gia. Anh giao con trai cho Qua Nhã chăm sóc, vội vàng lái xe ra ngoài.

Trong phòng VIP câu lạc bộ tư nhân, Cửu gia đã pha trà ngon chào đón Thủy Mộ Hàn đại giá quang lâm rồi.

Anh bước vào phòng VIP, thủ hạ của Cửu gia tự giác thối lui ra sau.

“Cửu gia, khách khí rồi, trà này nên là Thủy mỗ kính anh mới đúng.”

“Thủy tổng, anh nói quá lời rồi. Anh đến là cho lão Cửu tôi thể diện rồi, lời khách sáo chúng ta không cần nói nhiều làm gì.”

Hàng mày rậm mang theo sát khí bá đạo tự nhiên kia của Cửu gia nhíu lại, khuôn mặt cương nghị có chút áy náy: “Thủy tổng, nếu không phải có việc gấp, lão Cửu tôi cũng sẽ không đặc biệt hẹn anh ra vào lúc này. Tôi có chuyện muốn nói, cũng thành thật xin lỗi anh.”

Đôi mắt như báo săn kia của Thủy Mộ Hàn lóe sáng, toát ra vài phần hứng thú, anh chuẩn bị tinh thần lắng nghe.


“Lão Cửu tôi nhận được tin tức của trợ lý Lục liền bắt đầu kiểm tra với đàn em bên dưới, phát hiện cuối tháng 10 có năm tên đàn em đột nhiên lẩn trốn quay về đại lục. Tôi hỏi mấy tên quen biết với bọn chúng, nghe nói chúng nhận được một vụ mua bán, làm việc lớn thu tiền xong liền đi.

Gần nhất mấy ngày nay người của tôi tìm hiểu hành động cùng sở thích của bọn họ ở Hong Kong, phát hiện bọn họ từng mua một số lượng rắn kinh người. Nghe người chính mắt trông thấy nói, thấy bọn họ vào một buổi tối mang đám rắn ra ngoài, lúc trở về hai tay trống trơn, còn cười đếm tiền.

Vì kiểm tra xem sự việc ngoài ý muốn trong cửa tiệm của cô Hoa có liên quan hay không, tôi đã cho người đi đại lục tìm cho được bọn chúng về đối chất. Nếu thật là bọn chúng làm, tôi nhất định sẽ đưa ra lời giải thích thỏa đáng với Thủy tổng. Bởi vì chuyện này, tôi cảm thấy hiện tại cần phải nói một tiếng với Thủy tổng, cho nên, lúc này mới mời anh tới một chuyến. Người của tôi cũng đang trên đường về rồi, xế chiều ngày mai sẽ trở lại Hong Kong.”

“Cảm ơn Cửu ca, Thủy mỗ sẽ nhớ kỹ ân tình này của anh. Thuận tiện, tôi muốn xin anh giúp một tay truy tra cái chết của Hoa Thác Dã bốn năm trước. Cảnh sát đến bây giờ vẫn không tra ra manh mối, tôi hoài nghi là dân giang hồ làm. Không biết là tên khốn nào lại to gan như vậy, dám động vào người phụ nữ của tôi, nếu để tôi biết được chắc chắn sẽ không buông tha.”

“Thủy tổng đã lên tiếng, lão Cửu đây khẳng định sẽ đi làm, việc này tôi nhất định phải quản rồi.”


“Cửu ca, tách trà này tôi kính anh, Thủy mỗ sẽ không quên ân tình này của anh. Có rảnh dẫn chị dâu đến Vạn Huy chọn vài món trang sức, không cần khách khí với tôi.”

Uống trước rồi nói, Thủy Mộ Hàn lấy trà thay rượu, uống cạn tách trà của mình.

“Lão Cửu đây chính là thưởng thức khí phách của Thủy tổng…” Nói xong, Cửu ca vỗ vai Thủy Mộ Hàn, cùng anh xưng huynh gọi đệ.

————-

Vì chuyện Hoa Thiên Tầm cho leo cây tối qua, Thủy Mộ Hàn họp xong liền đến cửa hàng của cô.

Anh đến để chất vấn, “Hoa Thiên Tầm, em rõ ràng đã đồng ý cùng anh và Duệ Duệ ăn cơm tối đêm Giáng sinh, chuyện đồng ý rồi sao em lại nuốt lời? Em không biết làm như vậy rất không tốt sao? Duệ Duệ sẽ không vui, em không biết sao? Anh cũng rất đau lòng!”

Ánh mắt Thủy Mộ Hàn u oán, biểu tình kia oan ức khiến người ta giống như phải dỗ dành anh.

Hoa Thiên Tầm khẽ ngước mắt liếc anh, nhẹ nhàng trả lời: “Tối hôm qua tôi ngủ quên, điện thoại hết pin tự tắt máy, chỉ vậy thôi.”

“Hừ… chỉ vậy thôi, ba chữ là xong rồi!” Đôi mắt thâm thúy sâu không thấy đáy loáng thoáng ánh lửa nhảy động, mặc dù trong lòng rất khó chịu, Thủy Mộ Hàn muốn bóp chết Hoa Thiên Tầm nhưng anh có tức cũng không dám thể hiện trước mặt cô.

“Ừm, tôi nói thật.” Còn chưa tới giờ hẹn, không biết thế nào, cô có chút khó chịu, cho nên liền trở về nghỉ ngơi, nào biết vậy mà ngủ mê man.

Đợi lúc cô tỉnh lại thời gian đã muộn rồi cho nên cô cũng không gọi cho anh.

Thủy Mộ Hàn tức giận nhíu mày, răng cắn đến kêu ken két, nhưng Hoa Thiên Tầm người ta cực kỳ lãnh đạm, giống như việc không liên quan đến mình vậy.

“Tôi bận nhiều việc, tôi phải đi làm rồi.” Nói xong, Hoa Thiên Tầm cầm lấy bình nước tưới nước cho hoa tươi.

Thật bị coi thường rồi, Thủy Mộ Hàn thật mẹ nó cảm thấy khó chịu, anh biểu hiện nhiệt tình, người ta thì lại hững hờ.

Tự gây nghiệp không thể sống!

Thủy Mộ Hàn giật mình tại chỗ, ánh mắt u oán trừng mắt nhìn Hoa Thiên Tầm, cho đến khi điện thoại anh vang lên, anh nhận điện thoại cũng không thu hồi ánh mắt.

“Có kết quả rồi?…Được được, bây giờ tôi qua lấy liền.”


Đã có kết quả kiểm tra DNA, anh không chấp nhặt với cô. Thủy Mộ Hàn nhìn Hoa Thiên Tầm một hồi rồi rời đi, chạy đến bệnh viện.

Thủy Tâm Nhu nhận được hoa và sô cô la của Phí Lạc, cô mới nhớ tới rất lâu cô không liên lạc với anh rồi, thậm chí gần nhất bọn họ cũng chưa từng đi ăn chung.

Cô cầm lấy điện thoại bàn gọi cho anh.

A, không đúng, giọng nói nhắc nhở cô không nhớ số.

Thủy Tâm Nhu nhíu mày, cũng vỗ trán, dãy số trước kia cô quen thuộc vậy mà quên rồi, ha ha ha… Cô hiện tại chỉ nhớ rõ số của Đường Diệc Sâm, gọi cho những người khác cô đều phải xem trong danh bạ điện thoại.

“Phí Lạc, Giáng sinh vui vẻ!”

Vừa nghe thấy giọng nói ngọt ngào của Thủy Tâm Nhu, Phí Lạc nhất thời nổi sóng trong lòng, anh có chút hưng phấn cùng kích động.

Cô đã lâu rồi không chủ động gọi điện thoại cho anh, người bạn thân này của cô chỉ sợ sắp bị cô quên rồi.

Bên ngoài vui sướng nhưng trong lòng lại có chút chua xót.

Tình cảnh hai vợ chồng người ta ôm nhau ngọt ngào tối qua vẫn còn in sâu trong đầu anh, anh hy vọng biết bao nhiêu người đàn ông kia là anh.

“Em cũng vậy, Giáng sinh vui vẻ! Trời lạnh rồi, phải chú ý sức khỏe, chú ý giữ ấm, đừng chỉ lo mặc đẹp, cẩn thận bị cảm, ắt xì…” Phí Lạc không tự chủ hắt hơi một cái.

Anh nhanh chóng rút tờ giấy lau mũi.

Tối hôm qua anh hóng gió như vậy, sáng nay liền bị cảm rồi. Anh hỉ mũi cả một buổi sáng, nước mũi vẫn chảy không ngừng.

“Ha ha ha… Anh mới nên chú ý giữ gìn sức khỏe đó, anh uống thuốc chưa? Cảm ơn quà giáng sinh của anh, hôm nào em mời anh ăn cơm ha. Nhà Đường Diệc Sâm gần đây xảy ra thật nhiều chuyện, ngại quá, em không có thời gian để tâm tới chuyện khác.”

“Đừng khách khí, chỉ là một món quà nhỏ mà thôi. Hôm nay là ngày lễ nha, làm sao có thể thiếu quà cho đại mỹ nữ. Anh uống thuốc rồi, em đừng lo lắng.”

“Đúng rồi, anh và Chu Mạt thế nào rồi? Cái hôn này anh nhất định phải kết sao?” Thủy Tâm Nhu chính là lo Chu Mạt sẽ bị ủy khuất.

Mặc dù nhà họ Chu và nhà họ Phí làm thông gia rất không tệ, môn đăng hộ đối, nhưng Phí Lạc chỉ thích đàn ông, anh có thể mang lại hạnh phúc cho Chu Mạt sao?

Cô gái tốt như vậy nếu trong hôn nhân không có cái gì đó, đây chẳng phải là…

“Anh và cô ấy không sao cả, vẫn bình thường… Bây giờ nói chuyện kết hôn có chút sớm…” Cửa hôn sự này hoàn toàn là ý của ông ba anh, bảo anh đi cưới cô ta, không thể nào!

Anh hiện tại dùng chiến lược kéo dài, dù sao người nhà họ Chu cũng còn chưa tìm được Chu Mạt, tốt nhất là cửa hôn sự này không giải quyết được.

“Phí Lạc, anh phải nghe cho kỹ, kết hôn chính là chuyện cả một đời. Nếu như anh không mang lại được hạnh phúc cho Chu Mạt, anh không nên miễn cưỡng a. Em với cô ấy vẫn hay trò chuyện, em cảm thấy cô ấy là cô gái thẳng tính.”

Phí Lạc cười giễu một cái, chua chát đau đớn lan tràn trong lòng.

Đến bây giờ rồi Thủy Tâm Nhu vẫn cho rằng anh là GAY!

Có đôi khi anh thật sự có kích động muốn nói cho cô biết anh không cong, anh hoàn toàn là người đàn ông thích phụ nữ.

Đáng chết, vì anh canh cánh trong lòng nên bị Đường Diệc Sâm nhanh chân đến trước, nếu không người hạnh phúc kia hẳn là anh và cô mới đúng.

“Ừm, anh sẽ thận trọng đưa ra quyết định.” Không cần cô gà mẹ, hôn này anh căn bản không có ý định muốn kết, tình thế bây giờ cũng hoàn toàn là chủ ý của hai ông ba già nhiệt tâm kia.

“Được rồi, em còn có chuyện, em làm trước nha.”

“Ừm, cố lên, chờ em tiếp tục giành giải thưởng lớn trong cuộc thi thiết kế trang sức Kim Tử Kinh, anh thay em mở tiệc mừng.”

“Ha ha ha… Em nhất định sẽ cố gắng, cố lên!”

Thủy Tâm Nhu đã cúp điện thoại rồi, Phí Lạc vẫn còn cầm ống nghe, đôi mắt anh viết rõ không nỡ, anh còn quyến luyến giọng nói ngọt ngào của cô.

—————-

Trở lại văn phòng, Thủy Mộ Hàn mới lấy kết qua kiểm tra DNA ra xem.

Thật vậy, độ tương thích giữa DNA của Hoa Thiên Tầm và Bối Trạc lên tới 99.99%, ông chính là cha ruột của cô.

Chuyện này thật sự quá đáng sợ, Thủy Mộ Hàn thật lâu không thể bình tĩnh.

Từ góc độ này xem xét, anh bỗng nhiên có thể nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện.

Bối Kỳ tuyệt đối không phải tự nhiên gây khó dễ cho Hoa Thiên Tầm, cô hẳn đã biết rõ chân tướng từ trước, nếu không cô sẽ không giống như có thù với Hoa Thiên Tầm.