Y Hậu Khuynh Thiên

Chương 167: Trả lại đồ Cưới (1)



Edit: Tiêu Tiêu

Đế Thương chăm chú nhìn dáng vẻ kinh hoảng của nữ tử, cười tới yêu nghiệt, áo bào tím nửa mở phất phơ trong gió, không thể nói hết có bao nhiêu phong hoa tuyệt đại.

Đúng lúc này, một tiếng hót vang vọng khắp trời, làm cho Đế Thương khẽ cau mày, mắt phượng bá khí nhìn về chân trời, trong mắt lộ ra tia âm trầm.

Đó là một con chim lửa lớn màu đỏ, lông vũ như ngọn lửa đỏ rực nổi bật trên nền trời, nó vỗ cánh đáp xuống, khi chạm đất bỗng chốc biến thành một nam nhân anh tuấn với mái tóc dài màu đỏ.

Sự xuất hiện của hắn như một chậu nước lạnh dội vào người Đế Thương, làm cho lửa châm trên người hắn bị dập tắt, ánh mắt âm trầm liếc nam tử đang quỳ dưới đất.

"Chuyện gì?"

Nam nhân bị ánh mắt âm lãnh của Đế Thương làm cho rùng mình, thực sự khóc không ra nước mắt, nếu không phải bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không có khả năng đến quấy rầy Vương và Vương hậu tương lai...

"Vương, cách đây mấy ngày, có kẻ cưỡng ép xông phá phong ấn Yêu giới." Nam nhân quỳ dưới đất cung kính bẩm báo.

"Kẻ nào?"

Đế Thương khẽ cau mày, lạnh giọng hỏi.

"Là..." Nam nhân e dè nhìn sang Bạch Nhan, "Là đại tiểu thư Thanh Loan của Xà tộc, nàng biết được Vương tìm thấy tiểu điện hạ, nên mới tới đại lục."

Cả Yêu giới đều biết chuyện đại tiểu thư Xà tộc ái mộ Vương, đáng tiếc là xưa nay Vương chưa từng cho nàng sắc mặt tốt, chỉ là bình thường Thanh Loan xem như thức thời, Xà tộc mới có thể bình yên vô sự cho tới nay.

Nếu không phải chuyện Vương đi tìm tiểu điện hạ đã lan truyền ra khắp Yêu giới, đại tiểu thư Xà tộc cũng sẽ không lén lút rời khỏi Yêu giới.

Sắc mặt Đế Thương lạnh xuống: "Là ai mang tin tức bổn vương đến tìm Thần Nhi truyền về đó?"

"Chuyện này..." Nam nhân tóc đỏ lau mồ hôi trên trán, "Là công chúa điện hạ biết được Vương đã tìm ra tiểu điện hạ, nhịn không được nói ra ngoài, toàn bộ Yêu giới đều đã biết."

Nói xong, hắn hơi ngẩng đầu nhìn Đế Thương, sau khi thấy vẻ mặt Đế Thương thêm âm trầm, đáy lòng đã run lên, cuối cùng vẫn kiên định, tiếp tục nói: "Hơn nữa, sau khi Thanh Loan đi rồi, tiểu công chúa cũng trốn êm..."

Khí tức Đế Thương càng lúc càng lạnh: "Nếu nha đầu đó tới Lưu Hỏa quốc, đưa nàng tới gặp bổn vương!"

"Vậy Thanh Loan tiểu thư thì sao?"

Nam nhân tóc đỏ cẩn thận hỏi.

Đáy mắt Đế Thương xẹt qua tia băng giá, âm thanh tàn nhẫn vô tình, khóe môi cong lên đầy thị huyết.

"Chặt tay chân của nàng, ném vào Yêu giới!"

Nếu như Thanh Loan thức thời thì không sao, ngược lại, dám to gan dĩ hạ phạm thượng thì Xà tộc cũng khó mà tồn tại!

"Thuộc hạ tuân lệnh!"

Nam tử áo đỏ đứng dậy, thân thể hắn được vây quanh bởi ánh lửa, lập tức biến thành một con chim lớn màu đỏ, vút một tiếng bay vào trời xanh, cho đến khi biến mất...

Bạch Nhan nhìn nam nhân cuồng ngạo trước mặt, lạnh nhạt hỏi: "Đại tiểu thư Xà tộc tới đây là vì ta và Thần Nhi?"

"Chuyện này bổn vương sẽ xử lý, sẽ không để cho bất cứ kẻ nào gây thương tổn cho ngươi và Thần Nhi."

Âm thanh Đế Thương trầm thấp, đáp vô cùng thong thả và bình tĩnh.

Bạch Nhan trầm giọng, nhìn Đế Thương: "Nếu như Thần Nhi gặp bất cứ nguy hiểm gì, ta... sẽ không bỏ qua cho các ngươi!"

Nàng mặc kệ đối phương là ai, cũng mặc kệ đối phương có lai lịch gì.

Chỉ cần đả thương nhi tử của nàng, nàng nhất định dốc toàn lực, dùng tính mạng để trả giá, tuyệt đối không tha cho bọn chúng!

"Nếu Thần Nhi bị thương dù chỉ một phân một hào, đừng nói là người, bổn vương cũng sẽ lật tung Yêu giới!"