Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Pháo Hôi Không Cam Tâm

Chương 3: Tổng Tài Yêu Sai (3)



[ Túc chủ, ta xử lý vết thương cho cô nhé.]

Cô dựa vào tường, gật đầu.

Ngưng động thời gian. Tiến hành Dược Trị...Ting! Hoàn tất.

Vết thương trên người cô liền biến mất, một vết tích cũng không còn. Cô day day mi tâm suy nghĩ. Chợt có một đám người đứng trước mặt cô, tầm 5 7 tên gì đó hung hãn cầm gậy đến gần.

"Nga, một tiểu mỹ nhân." Tên cầm đầu cười lớn.

- Đại ca, để chết luôn thì phí quá hay là...

Tên cầm đầu vỗ vỗ vai tên vừa nói hớn hở: "Quả thật...vậy thì luật vẫn như cũ."

Tên cầm đầu bỏ gậy xuống bước đến gần cô cười ha hả : "Tiểu mỹ nhân, hầu hạ anh đây tốt thì sẽ không phải chết. Thế nào?"

Lưng cô vẫn dựa vào tường liếc mắt nhìn tên đang đến gần.

- Thật chứ?

Tên cầm đầu thấy cô hỏi vậy liếm môi trả lời:

" Đương nhiên."

- Đến đây, đến...

Bụp! Chớp mắt tên kia ngã lăn xuống.

Tên cầm đầu lảo đảo đứng dậy cay nghiến nói: "Con nhãi, dám đạp tao. Lên, bắt nó lại."

Cô đứng thẳng lên cười lạnh :"Quỷ phong lưu còn chưa có tư cách chạm vào ta."

Cô giơ chân lên đạp một tên ngã bay ra. Tay nhanh nhảu cướp gậy của tên khác, vừa tránh vừa đánh.

Bộp bộp!

[ Cứ thích tự đưa mình bị ăn hành cơ.] Hệ thống cười khoái chí.

Một Lát Sau.

Mấy tên nằm nhoài ra đất. Cô xách cổ tên cầm đầu cười nói:" Muốn chơi nữa không?"

Tên cầm đầu vội vội lắc đầu nguầy nguậy nói:" Xin cô... chúng tôi sai rồi. Cô muốn làm gì cũng được, tha cho chúng tôi được không?"

Cô ném tên cầm đầu ngã uỵch xuống. Thò vào túi áo lấy chiếc khăn chùi chùi. Mắt quét một lượt về phía chúng.

- Muốn tha? Cũng được. Vậy thì làm theo lời ta nói. Xong rồi thì biến.

Mấy tên nghe cô dặn xong tức tốc chạy đi.

[ Túc chủ, sao cô không dùng linh lực?]

" Lâu chưa vận động gân cốt, được không? "

[ Rồi rồi cô là nhất.]

[ Túc chủ, giờ cô định ở đâu?]

" Nguyên thân có căn biệt thự phía Nam. Đi thôi. "

Biệt Thự Phía Nam

Cô bước vào mở cửa phòng, nằm nhoài xuống giường lớn.

[ Túc chủ, ta cứ thấy sai sai.]

" Hửm? "

[ Rõ ràng thế giới này nhiệm vụ không khó nhưng vài người xuyên nhiệm vụ đều thất bại ở đây.]

[...Chẳng lẽ hệ thống ED không chỉ đảo lộn nhân vật mà còn trực tiếp sử dụng sức mạnh hắc ám?]

Tan Tình: "Thông minh hơn rồi đó."

Hệ thống ngơ ngác nhìn cô, rồi hét toáng lên :"Vậy làm sao đây, làm sao đây?"

" Ta nghĩ Liên Hoa có gì đó bí mật. Cần phải kiểm chứng mới được. "

Cô ngáp dài lười biếng nói: " Giờ thì ngủ đã."

[ Ký chủ nhà ta thật là...]

Sáng Hôm Sau

Những tia nắng tinh nghịch len lói qua cửa sổ chiếu vào căn phòng. Cô vẫn chưa dậy nằm cuộn trong chăn.

Kính coong!

Cô chầm chậm mở mắt, ngồi dậy không kiên nhẫn nói: " Ai dám phá giấc ngủ của ta, chán hít thở không khí rồi à?"

[ Ký chủ, là Liên Hoa.]

" Là cô ta. Thì chẳng có gì tốt đẹp. "

Cô mở tủ ra lấy chiếc áo sơ mi trắng, một chiếc quần đen than thở nói: " Mặc tạm vậy."

Cô buộc mái tóc mềm mại lên rồi búi củ tỏi, ra mở cửa đi về phía cổng lớn.

- Ruồi ở đâu bay vào đây?

Ả bậm môi trừng cô. Rồi lại lập tức tỏ vẻ yếu đuối.

- Em...em đến đưa cho chị tấm ảnh này.

[ Túc chủ, là tấm ảnh cưới.]

"Chị..." Cô ta vừa đưa vừa bối rối nhìn cô. Ả nhếch khóe miệng rồi thả tay làm tấm ảnh rơi xuống đất.

Xoảng!

[ Mau mau đến tát tôi đi.]

Cô không tự chủ được liền vung tay tát Liên Hoa. Liên Hoa liền như bông hoa lê dính mưa nhỏ nhẹ tủi thân.

"Tan Tình cô dám đánh Liên Hoa." Bạc Tâm bước nhanh đến đẩy ngã cô xuống đất.

- Loại phụ nữ như cô thật đê tiện.

Bạc Tâm nắm lấy tay Liên Hoa rời đi, còn không quên trừng mắt nhìn cô.

Hai bóng dáng đi xa chỉ cần lại cô từ từ đứng dậy.

- Chậc!

[ Túc chủ, cô...]

- Ta biết tại sao mấy người xuyên vào làm nhiệm vụ kia lại thất bại rồi.

- Cô ta có thể điều khiển người khác giống như là... Thao Túng Linh Hồn.

Thao Túng Linh Hồn?

Hệ thống mở to mắt hốt hoảng khi nghe cô nói.

[ Túc chủ, vậy phải làm sao bây giờ.]

[ Ai cũng biết thao túng linh hồn đáng sợ đến như nào. Người thao túng có thể nuốt được linh hồn người bị thao túng, có thể vô biên sai khiến người khác.]

Cô xoa xoa vết xước ở tay.

" Đáng sợ. Nhưng đâu phải không có cách. Trước tiên phải thử thêm lần nữa. "

Bữa tiệc tối ở Flowery.

Cô mặc chiếc váy cúp ngực đỏ kiều diễm cầm ly rượu trên tay bước đến gần Liên Hoa.

"Loại người như cô mà lúc nào cũng đem dáng vẻ bạch liên hoa." Cô vừa nói vừa hất ly rượu vào mặt Liên Hoa.

- Cô... tôi không có.

Cô cười nhạt nhìn ả:" Vậy thì cái gì lại bám lấy Bạc Tâm không buông. Hửm?"

- Không ngờ cô ta lại là người như vậy.

- Rõ ràng là Bạc thiếu là người đã có gia đình.

- Tôi...tôi...

[ Bạc Tâm mau đến đây đi. ]

Bạc Tâm đang chào hỏi đối tác bỗng nhìn thấy một đám người xúm lại. Liền đi về phía đó.

"Liên Hoa, có sao không?" Hắn ân cần hỏi han. Hắn nhìn sang thấy cô đang cầm ly rượu rỗng.

Bạc Tâm quay người cầm ly rượu định hất vào người cô.

- Bạc thiếu định làm gì vậy?

Động tác của Bạc Tâm liền khựng lại, hắn quay sang nhìn.

- Thượng...Thượng thiếu.

[ Hệ thống người đàn ông này là ai?]

[ Thượng Quân Quyền - Nam phụ]

Liên Hoa nắm chặt tay lẩm bẩm: " Thượng thiếu mau trách cứ ả Tan Tình đi."

Anh vỗ nhẹ lên vai hắn cười: "Dẫn Liên tiểu thư thay đồ quan trọng hơn là ở đây đấy."

Liên Hoa ngạc nhiên trợn mắt.

[ Sao...lại không có tác dụng. Không thể nào.]

[ Thượng thiếu mau ra lệnh đuổi ả Tan Tình đi.]

Nói xong Thượng Quân Quyền liền xoay người rời đi. Còn không quên nhìn cô một cái ý vị.

[ Thú vị. Vậy mà tên này lại không bị thao túng.]

Liên Hoa kéo kéo tay Bạc Tâm: " Em không sao. Đi thôi."

[ Miêu Miêu, đi thôi. Dù sao cũng không còn gì thú vị.]

Cô liền xoay người rời đi.