Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 316: Sủng Thú (55)



Edit: Kim

Lăng Xương tiên nhân tuyệt đối sẽ không để con gái mình trở nên như vậy.

Gấu đen khổng lồ nói thẳng: “Không thể giao cho ngươi được, nhân loại, các ngươi xâm nhập vào rừng là đã là một sự khiêu khích, bây giờ các ngươi còn muốn bắt yêu thú đi, không thể được, bằng không tất cả các ngươi đều ở lại đây, làm chất dinh dưỡng cho cây đi.”

Giọng nói của gấu đen trong trẻo dễ nghe, cho dù là đang nói lời uy hiếp, cũng giống như nước suối róc rách chảy bên tai, có đôi khi còn khiến người ta không chú ý tới nội dung trong lời nói của hắn, chỉ nghe giọng của hắn, rất dễ bỏ qua nội dung.

Lăng Xương tiên nhân nghe thấy lời gấu đen nói, rất giận dữ, đã rất lâu rồi không có ai dám nói chuyện như vậy với hắn.

Tuy Lăng Xương tiên nhân rất tức giận, nhưng vẫn phải giữ lý trí, đừng thấy bên phía bọn họ có nhiều người, thực lực cũng không mạnh lắm đâu.

Hắn là phải chiến đấu với con gấu khổng lồ này, nhưng vẫn còn hai con yêu thú, một con giao long và một con Phong Dực Thần Hổ, chưa chắc các đệ tử có thể đánh lại.

Hắn đối phó với hai con súc sinh này rất đơn giản, nhưng đối với các đệ tử lại không đơn giản như vậy.

Đặc biệt là, nơi này còn có không ít con cháu Bùi gia, không thiếu những đệ tử có thiên phú, nếu chết ở chỗ này, cho dù thực lực của hắn có mạnh, có địa vị cao trong gia tộc.

Nhưng chuyện đi tìm Bùi Nghê Thường đã khiến người trong tộc bất mãn, phải hao phí rất nhiều tài lực.

Bây giờ lại để con cháu trong gia tộc chết tại đây, con cháu trong gia tộc cũng có cha mẹ là người Bùi gia, bởi vì tìm con gái của hắn mà con của bọn họ phải chết, chỉ sợ Bùi gia sẽ không được yên ổn.

Nhưng mà……….

Lăng Xương tiên nhân nhìn con gái, cảm thấy do dự.

Đây là lựa chọn duy nhất lúc này, sau này lúc nào hắn cũng có thể bắt được con súc sinh kia, giao nó cho Bùi Nghê Thường xử lý.

Lăng Xương tiên nhân vung tay áo, hơi nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta đi trước.”

Ánh mắt hắn nhìn Nam Chi rất thâm trầm, hiển nhiên là không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Nam Chi đối mắt với Lăng Xương tiên nhân, cô chậm rì rì đứng lên, đứng trên vai Đại béo, không để ý tới ánh mắt của Lăng Xương tiên nhân, nói: “Các ngươi không thể đi như vậy được.”

Lăng Xương tiên nhân nhìn cô: “Vậy ngươi muốn thế nào?”

“Phải trả tiền, phải trả linh thạch.” Nam Chi nói.

Lăng Xương tiên nhân nheo mắt lại, nắm tay thành nắm đấm, tức giận bật cười: “Ngươi còn dám đòi ta mấy thứ này.”

“Chúng ta đã đưa cho ngươi rồi.” Đệ tử Bùi gia vội vàng nói, lúc trước mới vừa cho nó một cái giới tử không gian đựng linh thạch, bây giờ lại còn đòi linh thạch với bọn họ.

Nam Chi tự tin nói: “Linh thạch các ngươi đưa trước đó chỉ là giúp các ngươi tìm được địa điểm, mang người đi là cái giá khác.”

“Ta là bắt cóc tống tiền, phải trả tiền chuộc.” Nam Chi suy nghĩ một chút, lại khẳng định nói: “Đúng vậy, phải trả tiền chuộc.”

Hệ thống:……

Đứa nhỏ này mỗi ngày học được cái gì vậy.

Nam Chi nói với gấu đen khổng lồ: “Đại béo, chúng ta sẽ có rất nhiều linh thạch.”



Gấu đen khổng lồ lại dùng chất giọng ưu nhã nói ra lời ăn cướp, “Để linh thạch lại.”

Nam Chi nói thêm: “Linh quả nữa.”

Gấu đen khổng lồ: “Linh tửu thì sao?”

Hắc giao: “Pháp khí nữa.” Mỗi lần độ kiếp, hắc giao chỉ có thể dùng cơ thể chống đỡ, rất hâm mộ tu sĩ nhân loại có thể dùng pháp khí và trận pháp để chống đỡ thiên lôi.

Mọi người:……

Con mẹ nó thật là quá đáng!

Đây là coi Bùi gia thành cái mỏ vàng, coi tiền như rác!

Người Bùi gia tức muốn chết, bắt cóc người của bọn họ, lừa bọn họ, bây giờ lại kiêu ngạo, đồi đồ với bọn họ.

Thật là quá đáng.

Nam Chi nhận được yêu cầu của đồng bọn, quay đầu nói với cha của Bùi Nghê Thường: “Chúng ta muốn linh thạch, bao nhiêu được?” Nam Chi quay đầu lại hỏi đồng bọn.

Hắc giao: “Đương nhiên là càng nhiều càng tốt, nhà của ta đã bị bọn họ chiếm mất, cái địa phương quái quỷ này một chút linh khí cũng không có.”

Nam Chi gật đầu: “Đúng vậy, cần rất nhiều rất nhiều, là bao nhiêu?”

Đồng tử của hắc giao dựng thẳng, sử dụng công phu sư tử ngoạm: “Một ngàn vạn linh thạch.”

“Hừ…”

Những người có mặt hít vào một hơi, một ngàn vạn linh thạch, ngươi mở miệng là có sao, ngươi có biết một ngàn vạn linh thạch là bao nhiêu không?

Cho dù là con cháu Bùi gia, cũng bị con số này làm cho sợ hãi.

Nam Chi lập tức nói: “Cần một ngàn vạn linh thạch, mười vạn bình linh tửu.”

Lăng Xương tiên nhân không hề tức giận, bình tĩnh rút kiếm bản mệnh của mình ra, “Vậy không thể tiếp tục nói chuyện được nữa rồi.”

Nam Chi lập tức nói: “Chúng ta đòi quá nhiều sao, vậy các ngươi có thể trả bao nhiêu?”

Hắc giao cũng nói: “Đúng vậy, ta cũng không biết một ngàn vạn linh thạch là bao nhiêu.”

Lăng Xương tiên nhân lạnh lùng nói: “Còn nói gì nữa không.” Khinh người quá đáng, làm tổn thương con gái hắn, bây giờ còn dám đòi tiền chuộc với hắn.

Tiền chuộc?

Tiền chuộc gì?!

Thật là quá đáng!

Nam Chi hỏi Đại béo: “Đại béo, ngươi có thể đánh thắng được hắn không?”

“Không biết, phải đánh mới biết được.” Gấu đen khổng lồ nói.

Giọng điệu rất bình tĩnh, chắc là cũng không sợ Lăng Xương tiên nhân.



Nam Chi nói: “Hắn là tiên nhân.”

Gấu đen khổng lồ nói: “Không phải là tiên nhân, hắn còn chưa phi thăng thì không phải là tiên nhân.”

Kỳ thật mọi người cũng đều hiểu, tiên nhân chỉ là ngụy biện, là vì thực lực rất mạnh, còn cách phi thăng một bước xa.

Chưa phi thăng thì không phải là tiên nhân, vẫn là người tu tiên, ngay cả Tán Tiên cũng không phải.

Lăng Xương tiên nhân cười lạnh: “Vậy xin được thỉnh giáo các hạ…….”

Nam Chi hóa thành một con hổ khổng lồ, bay lơ lửng trên không trung, gầm lên một tiếng, âm thanh lớn đến mức muốn đánh ngã đại thụ, toàn bộ khu rừng chấn động tạo thành sóng sau tiếng gầm của chúa sơn lâm.

“Đừng bắt ta, đừng bắt ta……..”

“Ta sai rồi, ta sai rồi, ta không chạy nữa.”

“A……”

Nghe thấy tiếng hổ gầm, Bùi Nghê Thường từ trong giấc mơ bừng tỉnh, vội vàng ôm đầu co rúm lại, cuộn tròn thành một quả bóng, toàn thân run bần bật.

Nàng giống như không nhận thức được mình đã được cứu, nghe thấy âm thanh này, theo bản năng mà làm ra hành vi.

Nàng thật sự bị con hổ này tra tấn đến kiệt sức, không ngừng hành hạ nàng, mỗi một lần bắt nàng trở về, nó lại dùng hàm răng cắn nàng, móng vuốt to lớn ấn nàng xuống, rất nặng, gần như muốn nghiền nát xương nàng ra.

Rất đau, thật sự rất đau.

Lăng Xương tiên nhân thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, bay đến bên cạnh con gái, muốn ôm con gái vào lòng an ủi.

“Ngươi tránh ra, ngươi tránh ra.”

“Đừng đụng vào ta, cút đi.”

Bùi Nghê Thường đấm đá lên người Lăng Xương tiên nhân, vẻ mặt Lăng Xương tiên nhân rất buồn bã, đè nén lửa giận trong lòng, thậm chí còn không dùng đến chút linh khí nào, ôm con gái vào lòng, “Con đừng sợ, là cha, cha tới tìm con.”

Tình trạng này của con gái, làm sao Lăng Xương tiên nhân có thể yên tâm chiến đấu đây.

Hắn nhìn về phía con hổ khổng lồ kia, nói với gấu đen: “Mấy thứ này ta có thể cho ngươi, nhưng ta có một yêu cầu, con súc sinh này ta phải mang đi.”

Giao long: Có thể!

Nhưng lời nói của ta không có trọng lượng!

Gấu đen lắc đầu nói: “Không được, nó đi cùng các ngươi, chỉ có một con đường chết.”

Giọng nói của hắn rất tao nhã, khi nói lời này lại có chút thương cảm.

Lăng Xương tiên nhân:……

Giờ khắc này, hắn thật sự tức giận muốn tẩu hỏa nhập ma!

Khinh người quá đáng, thật sự khinh người quá đáng.