Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Quyển 2 - Chương 90: Đào nhân sâm.



"Ực, tôi, tôi vừa rồi tùy tay đoạt được ngay tại nơi đó." Gina nhịn không được lau mồ hôi, Liễu Thư loại bộ dáng này cô cũng chưa thấy qua, nho nhỏ chột dạ một chút, trong lòng ngầm bực Kathy con hàng gây tai họa này, nhưng trên tay vẫn chỉ điểm vừa rồi mình rốt cuộc đoạt được nhánh cỏ này ở đâu.

"Mau mang tôi đi nhìn xem." Liễu Thư đều sắp nhịn không được, nếu không đoán sai thì chỉ sợ chính mình có thể tìm được nhân sâm rồi, nhân sâm a, đây chính là một thứ tốt, vài thập niên trước hết không nói, nếu có linh sâm trăm năm, tuyệt đối có công năng treo ngược một hơi. Nơi này xã hội nguyên thuỷ chữa bệnh đặc biệt lạc hậu, nguy hiểm cũng tồn tại khắp nơi, đây tuyệt đối là thuốc hay bảo mệnh, cô có thể không kích động được sao.

Gina bị lôi kéo, không có biện pháp chỉ phải dẫn đường, kỳ thực cũng không rất xa, vài bước liền đến nơi vừa rồi cãi nhau cùng Kathy mới đi xa, sau khi đến nơi còn có thể nhìn ra dấu vết tại chỗ: "Nhạ, chính là này..." Nói còn chưa nói xong, Liễu Thư tự mình cứ thế ngồi xổm xuống, hai tay đã bắt đầu cào đất rồi. Thấy bộ dáng chuyên chú của cô, Gina yên lặng lau hắc tuyến trên mặt, cũng đi theo ngồi xổm xuống, muốn nhìn một chút rốt cuộc có thể cho cô ấy đào ra cái gì vậy.

"Tiểu Thư cậu muốn tìm cái gì?" Alice Kathy đều hiếu kỳ vây quanh lại.

"Tìm thứ tốt, suỵt, đừng kêu, chạy làm sao bây giờ." Hai tay thật cẩn thận lay bùn đất, hai người nói chuyện ở bên tai cô cũng không kiên nhẫn nghe, liền nói tiếp theo, rất tốt, thành công làm cho các nàng câm miệng rồi.

Kỳ thực cũng không tính gạt người, nhớ rõ có lão nhân từng nói, linh sâm trăm năm trở lên, kỳ thực đều là chi tinh trong núi, có thể chân dài chạy, khụ khụ, đương nhiên trong đó không thiếu là hù dọa đứa nhỏ, nhưng ở đây cùng lúc cũng nhìn ra, nhân sâm, là tinh khí thiên địa, tinh hoa núi rừng, trân quý không cần nói cũng biết.

"Đây là nhân sâm núi rừng, tớ đoán là linh sâm có trên trăm năm." Liễu Thư đào chính là nhân sâm bị Gina vặt đứt cành lá phía trên, còn chưa hoàn toàn đào tới tay, nhưng cô đã có thể nhìn ra nhân sâm núi rừng này tuổi cũng không nhỏ, ở đây căn bản không có thú nhân biết diệu dụng nhân sâm, nhiều lắm là một ít thú trong núi rừng nhai.

Cho nên chúng nó được bảo tồn rất tốt, hôm nay nếu không phải Gina cô cũng không có khả năng sẽ phát hiện, như vậy cũng liền bỏ lỡ, may mắn ông trời phù hộ, cô nên được sâm này.

"Alice giúp tớ tìm tảng đá có thể đào đất đến đây." Đào một hồi lâu, nhưng mà mới nhìn đến cái đầu, phía dưới còn có rất nhiều nếu chiếu theo như cô lấy tay đào kéo xuống màời nói không biết phải bao lâu đâu. Hơn nữa, nếu không cẩn thận một cái chặt đứt râu sâm thì làm làm sao bây giờ, chặt đứt thì tinh khí nhân sâm đã có thể tan không ít, rất đáng tiếc.

"Nga, được được được." Liên tục đáp ứng gật đầu, Alice nháy mắt bỏ chạy đi rồi, vì thế hai bên trái phải bên người Liễu Thư vừa vặn để cho Gina Kathy chiếm, người trước cơ cơ cực cực đào sâm, hai người sau vừa nhìn, còn thỉnh thoảng liếc nhau, tia lửa bắn ra bốn phía.

"Đến đây đến đây." Đợi Liễu Thư đào ra sâm có một nửa, Alice rốt cục chạy đã trở lại, mà phía sau lại là thời khắc mấu chốt cô muốn chuyên tâm đào, vì thế nhìn xem trái phải, cuối cùng vẫn là chọn Alice: "Alice vịn giúp tớ, tớ đến đào." Gina và Kathy tìm ai đều là phiền toái, Liễu Thư mới không ngốc đâu.

Liễu Thư là có kinh nghiệm đào sâm, nhưng mà tại thời điểm mang đội du lịch Trường Bạch sơn, thời điểm đến nhà nuôi nhân sâm thì đào giải trí, nơi đó nhân sâm đều không đến mười năm, nói trắng ra là chính là loại cho ngươi đến đào chơi, trả thù lao có thể đào, chính là một dạng khoái lạc nông gia, duy nhất khác nhau, khoái lạc nông gia hái rau, người này là đào sâm, giá cũng tương đối hơi đắt.

Cũng đương nhiên sâm không đến mười năm có thể có bao nhiêu tác dụng nhưng lại là nhà trồng, nhưng mà kẻ có tiền liền yêu thích đến đấy, bọn họ đã có triệt để trải qua chỉ còn lại có tiền, còn không phải tùy bọn họ chơi thế nào. Dù sao bản thân cô là cọ, hiện tại cũng chính là xuất ra kinh nghiệm thời điểm kia đến làm việc này, chính là vừa nghĩ đến dưới tay mình là sâm già trăm năm liền chỉ có chút tay run.

Sâm rốt cục thì bị đào ra, hàng thật giá thật dã nhân sâm núi rừng, Liễu Thư dùng ánh mắt mình xem, tri thức kinh nghiệm thô thiển đến xem, nhân sâm núi rừng này tuyệt đối có trăm năm, nhưng rốt cuộc là một trăm năm, hay là hai trăm ba trăm, thậm chí càng nhiều, thì cô không hiểu được, nhưng hiện tại cô đã thực thỏa mãn, cũng không phải cầm đi bán lấy tiền mà chỉ cần có nó là đủ rồi.

"Tuy rằng cuối cùng vẫn còn chặt đứt râu sâm, nhưng mà lão sâm trăm năm nha, đáng giá a ha ha ha ha." Ôm nhân sâm núi rừng, Liễu Thư vui vẻ cười không ngừng, cô ở bên cạnh cao hứng, nhưng những người khác chỉ nghe cô cứng nhắc tới hai chữ nhân sâm núi rừng, đối với tác dụng của nó một mực không biết, khó tránh khỏi cầm ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn cô, nhưng Liễu Thư đã lâm vào trong cảm xúc không thể tự kềm chế nên không cảm giác.

"Thế nào đều ở đây?" Người săn bắn trở về, thấy bốn người các cô đều cùng một chỗ, nhất là trung gian trên mặt Liễu Thư cười ngây ngô thật sự là rất rõ ràng.
"Tiểu Thư." Allen tưởng xảy ra chuyện gì, dẫn đầu chen chúc đi vào, đi đến trước mặt Liễu Thư do dự nói: "Em, em không sao chứ?"

"Em có thể có chuyện gì." Rốt cục Liễu Thư khôi phục bình thường, bất mãn mọi người coi cô là xà tinh bệnh, nhưng mà hiện tại có nhân sâm núi rừng trong tay, căn bản không muốn quan tâm bọn họ, tâm tình rất tốt cũng không theo chân bọn họ so đo, còn rất tốt bụng giải thích: "Chính là tìm được đồ thực tốt mà thôi."

"Chính là nhân sâm núi rừng cậu nói à?" Kathy xác thực không biết bộ dạng thứ này đều không lớn như khoai lang rốt cuộc có thể có ích lợi gì, nhưng lại có rất nhiều râu râu, vừa rồi xem Liễu Thư cẩn thận đào như vậy, cô thấy đều đau đầu, liền không cần nghĩ ngợi nói: "Ăn mà nói, cũng không ăn no bụng đâu."

Cô khi nào thì nói là ăn, ặc, không đúng thật là ăn, nhưng không phải làm cơm ăn, Liễu Thư cảm thấy tự chủ của mình đều sắp bị Kathy ăn hàng ép buộc không còn gì. Hiện tại cô thực lý giải tâm tình Gina có đôi khi muốn một phen bóp chết con hàng này, bởi vì cô hiện tại liền muốn làm như vậy.

"Không biết thì không nên nói lung tung, sẽ thối rữa đầu lưỡi." Mặt đơ như gỗ nói.

"Đó là gì vậy?" Mia vừa rồi đi tiểu tiện, cái gì cũng không biết, vừa trở về chỉ thấy nhóm đồng bạn đều tụ tại đây, tò mò chen chúc tiến lên vừa vặn hỏi một câu này.

Hỏi thật hay, sẽ chờ một câu này đây, tán thưởng liếc mắt nhìn Mia một cái, chim cũng chưa lại chim Kathy hàng này, Liễu Thư thanh thanh yết hầu, nhìn lướt qua mọi người sau đó nói: "Loại nhân sâm núi rừng này là một loại thảo dược thực trân quý, nếu dùng thích đáng mà nói, đối với thân thể của chúng ta rất bổ dưỡng, ừm, ví dụ như giống cái sinh xong đứa nhỏ." Nơi này giống cái đều không có đứa nhỏ, không có biện pháp so sánh, Liễu Thư nhảy qua nói tiếp.

"Cái này đồng dạng tác dụng đối với thú nhân, nhân sâm núi rừng tính ôn hòa, công dụng thật lớn có thể bổ túc ích khí, dưỡng huyết sinh tân, xem như một thuốc tăng lực bổ dưỡng, trọng yếu nhất là nó đối với huyết mạch trái tim thân người rất hữu dụng, còn có thể cấp cứu, ít nhất người trọng thương ăn nó vào có thể treo một hơi."

Phía trước nghe hoàn hảo, nhưng mà hai cái phía sau chân chính làm cho các thú nhân ồ lên, huyết mạch trái tim cũng liền thôi, có thể cứu trọng thương trở về một hơi, bực này với kéo dài sự sống của hắn, có thể nói rất hợp khẩu vị bọn họ. Có bao nhiêu tộc nhân không phải bị thương, nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn không thể về bộ lạc nhận được cứu trị mà chết, hiện tại thế nhưng phát hiện một loại thảo dược như vậy, chẳng lẽ thật là thần thú phù hộ, không, hẳn là người trước mắt mang cho bọn hắn. Không có thú nhân hoài nghi, bởi vì Liễu Thư mang cho bọn hắn đã nhiều lắm, căn bản không sinh ra được nghi ngờ.

Tầm mắt mọi người đều tập trung đến trên người Liễu Thư, còn có nhân sâm núi rừng cô ôm trong lòng, thú nhân ánh mắt lửa nóng, có cảm kích phục bái với Liễu Thư, cũng có kích động nhiệt tình nhìn nhân sâm núi rừng, nếu không tự chủ, có lẽ còn muốn sáp lên nếm thử thử xem.

Không rất chú ý cảm xúc các thú nhân đối với cô, Liễu Thư tiếp tục cười nói: "Nhưng mà cái này một lần cũng không thể ăn nhiều, nhất là giống cái, ăn nhiều, quá bổ sung sẽ chảy máu mũi, còn khả năng mê man mấy ngày đâu. Đến đến đến, hiện tại vừa vặn đều ở đây, tôi phát hiện nhân sâm núi rừng ở đây, nhưng mà dựa theo kinh nghiệm mà nói, chung quanh hẳn là còn có, mọi người cùng nhau tìm xem, không chừng còn có thể tìm ra nhiều thêm vài cọng nữa." Nói xong liền bắt đầu hưng phấn cúi đầu tìm kiếm.

"..." Những người khác, bọn họ một khang nhiệt tình đều làm cho chó nhìn, uổng công mắt mù.

Mọi người cùng nhau động, khoan hãy nói chỉ chốc lát liền tìm được, lúc này thú nhân tìm được liền muốn động móng vuốt lay, hắn nhìn Liễu Thư như muốn cứ như vậy đào ra nhân sâm núi rừng, Liễu Thư vừa thấy vội vàng chặn lại nói: "Không phải như thế, nhìn đến mấy sợi râu không?" Chỉ vào râu nhân sâm trong lòng nói với hắn: "Đây là chỗ tinh hoa nhân sâm núi rừng, không thể làm đứt, vừa rồi anh thực đến như vậy, nhân sâm núi rừng này đừng nói râu, có lẽ rễ chính đều đã đứt."

Thú nhân bị nói vô cùng ngượng ngùng cúi đầu cào cào tóc, nhỏ giọng hỏi: "Vậy làm sao bây giờ?"

"Allen anh cầm giúp em, cẩn thận một chút." Giao nhân sâm núi rừng cho Allen, Liễu Thư cầm tảng đá vừa rồi dùng đào nhân sâm núi rừng, thấy bọn hắn lại tụ tập lại đây, vừa vặn đều dạy dạy phương pháp cơ bản đào nhân sâm.

Vừa rồi cô nghĩ tới phương pháp chân chính đào nhân sâm, nhìn thấy nhân sâm đầu tiên cần dùng dây đỏ trói chặt, nói là nhân sâm sẽ sợ hãi người mà trốn thoát, mới trước đây cô từng nghe qua loại đồn đại này, hiện ở đây đừng nói dây đỏ, có sợi dây thừng đã không tệ rồi, cho nên cái quy củ này liền tiết kiệm chút đi.

Nhưng đào nhân sâm đầu tiên liền cần trước đều thanh trừ cỏ cây chung quanh 3m nhân sâm núi rừng, không thể nhổ, miễn cho bị thương râu sâm dưới đất. Liễu Thư coi như là vận khí, vừa rồi gốc đó cô cứ như vậy đào lên đây, cái gì cũng chưa làm, kỳ thực rốt cuộc thủ pháp của cô không được, chặt đứt mấy sợi râu, lần này cô phải cẩn thận chút.

Lần này đào tham cần nâng, vì thế liền cần vài thú nhân, Allen đầu tiên đưa nhân sâm núi rừng trong lòng cho Kathy bên cạnh, để cho cô nàng cầm cẩn thận còn mình tiến lên đi hỗ trợ, lại lục tục đến đây vài người, mọi người đều sáng mắt nhìn chằm chằm Liễu Thư.

Bọn họ vận khí coi như không tệ, gốc nhân sâm núi rừng này chung quanh không có thực vật gì lớn, có cũng cắm rễ còn thấp, căn bản không cần cố ý móc hết rễ, vì thế đào sâm liền dễ dàng hơn. Mọi người hợp lực, thú nhân đều thu lại sắc nhọn trên móng vuốt móng tay, sẽ dùng một cặp móng vuốt, đào ra bùn đất nắm bắt, cẩn thận chấn động đất rớt xuống từ giữa từng sợi râu sâm, thẳng đến cuối cùng mới khai quật hoàn chỉnh một củ nhân sâm núi rừng, như vậy mới là đào ra nhân sâm núi rừng đầy đủ.

"Oa, gốc này, ít nhất cũng có được mấy trăm năm đi." Liễu Thư miệng cũng đã lớn thành chữ 0, kinh ngạc xong rồi chính là cao hứng, vỗ vỗ tay cánh tay Allen nói: "Mau mau, dùng khúc gỗ đào thành cái hòm đi, em muốn đặt nhân sâm núi rừng vào bên trong, bằng không tùy thân mang theo rất dễ dàng làm hỏng rồi."

Loại chuyện này đã vô cùng thuần thục, thời điểm đất thó còn chưa bị phát hiện từng nhà đều là dùng đầu gỗ khắc ra bát bàn, hiện tại Liễu Thư yêu cầu một tiếng, Allen còn chưa có động tác, những người khác đã bắt đầu hai móng cùng sử dụng chặt cây, thú nhân nào đó coi bạn lữ tức giận đến không nhẹ, cái đám này, thật là thực thiếu dạy dỗ.

"Tiểu Thư nhân sâm núi rừng này chính là ăn như vậy sao?" Phách Nhĩ đối với công dụng có thể buộc một hơi thực tâm nóng, không phải sao, nhân sâm núi rừng vừa đào ra hắn sẽ chờ không kịp mà hỏi.

"Có thể, nhưng mà tôi cảm thấy vẫn nên hong khô, như vậy có thể cắt thành lát, tinh hoa cũng sẽ không xói mòn nhiều lắm, còn có thể tùy thân mang theo." Thời điểm khi Liễu Thư nhìn đến nhân sâm núi rừng cũng đã nghĩ xong tiếp theo nên làm như thế nào.

Phách Nhĩ đại hỉ, không khỏi cười nói: "Tốt lắm, việc này liền phiền toái cô, chuyện đào sâm cứ để chúng ta đến, cô có yêu cầu gì thì cứ nói."

"Ừ." Gật gật đầu, cái này cô sẽ không khách khí: "Đợi chuẩn bị cho tốt tôi sẽ cắt bọn nó thành lát phân chia cho mọi người."

"Ai ai, cái này không cần." Phách Nhĩ vội vàng xua tay, nghiêm túc nói: "Nhân sâm núi rừng là cô phát hiện, đương nhiên là của cô, hai gốc đều là, chúng ta cần sẽ tìm nữa là được."

Phách Nhĩ nói nghiêm túc, Liễu Thư cũng từ bỏ, nhưng mà trong lòng quyết định, nhà mình chừa chút còn cái khác đều phân một ít cho mọi người, tuy rằng nhân sâm núi rừng ở trong này khả năng thông thường, nhưng mà hiện tại không phải còn số lượng lớn còn chưa tìm được sao, có điểm đề phòng cũng tốt.