Vẫn Là Yêu Em

Chương 3: Là dự án cuối cùng nhưng lại là không phải



Từng cử chỉ hành động của cô, cho dù chỉ là một bước đi nhỏ hay cả cơ thể đang run lên của cô đều được Nghiêm Phong để vào trong mắt, người phụ nữ đó vốn dĩ không nên tồn tại trong cuộc đời của anh, đặc biệt lại cùng anh trải qua loại chuyện không đang có như thế kia, đối với anh là cả sự dằn vặt khó nói.

Nghiêm Phong anh vốn là công tử nhà giàu, dưới mác công tử xa hoa lại là vẻ lạnh lùng khó có thể cưỡng lại của người đan ông thâm trầm và nguy hiểm. Anh vốn dĩ là người đàn ông hai mươi bảy tuổi, phong trần nào không từng trải qua, loại công tử như anh thì chuyện thay bạn gái thường xuyên lại càng là điều không thể tránh khỏi. Huống hồ những người phụ nữ đối với anh chẳng qua chỉ là công cụ làm ấm giường, là người mà có thể giúp anh lấp đầy khoảng trống của dục vọng, ngoài ra anh chưa từng trân trọng người nào hết.

Nhưng qua đêm hôm đó, cô gái này không khóc, không nháo, không nũng nịu, thậm chí không mở miệng đòi thêm một chút gọi là tình phí, cô ấy chỉ nhẹ nhàng giải thích chuyện cô ấy không đặt máy quay lén. Vậy mà anh lại để bụng đến người như cô.

Nhìn từng bước đi nhẹ nhàng nhưng đầy run sợ của cô, anh đã không chỉ một lần muốn đứng dậy, đỡ cô dời đi khỏi căn phòng này.

Vậy mà anh vẫn là không làm được, ở căn phòng này có rất nhiều ánh mắt đang nhìn anh, anh buộc lòng phải ở lại, huống hồ cũng muốn xem một công ty giống như Tín Phát, dựa vào đâu mà có thể tự tin nói với anh rằng họ không tự ti với sản phẩm mình làm ra, chỉ đơn giản là không muốn tranh giành với họ mà thôi.

Từng dòng chữ trên phông chiều, từng lời nói của người thuyết trình Nghiêm Phong đều có thể khẳng định họ là một đội ngũ chuyên nghiệp, dồn hết tâm huyết của mình vào mỗi dự án. Điều này không phải điều mà mỗi nhân viên của Nam Phong đều có thể làm được. Bởi vì sự chệnh lệch lớn nhất của Nam Phong và những công ty khác có lẽ là nền tảng ban đầu.

Theo như những điều Nghiêm Phong biết được từ khi tiếp quản Nam Phong thì dường như những người được tuyển vào công ty làm việc đều là những người từng tốt nghiệp từ những ngôi trường tốt nhất, được học bởi những người thầy tốt nhất, nhưng điều mà họ không hiểu được nhất đó chính là quá trình trải nghiệm của cuộc sống, điều này đội ngũ của người phụ nữ kia đương nhiên khiến anh nể phục.

Suốt cả quá trình nhân viên của Tín Phát thuyết trình anh đều nghe rất chăm chú, đôi lúc còn gật đầu tán thưởng khiến những người bên cạnh cũng đủ hiểu sức cạnh tranh của Tín Phát là như nào, nếu họ đã từ chối quyền thuyết trình đương nhiên họ sẽ có những lựa chọn khác tốt hơn. Còn về phần Nghiêm Phong, có lẽ anh không cần chèn ép một đội ngũ đầy đủ năng lực như vậy nữa, điều mà anh hướng đến đó chính là thu phục họ về phía công ty mình.

Khi mọi người từ căn phòng kia bước ra ngoài, An Mạc Đình chỉ đơn giản là đang ngồi nhắm mắt điều chỉnh lại nhịp thở của mình, ở trong căn phòng kia quá lâu khiến tim của cô trở lên khó thở hơn bao giờ hết. Cũng giống như nỗi sợ hãi của cô mỗi lần nhìn thấy bóng tối vậy.

Nghiêm Phong nhẹ nhàng bước đến phía người của Tín Phát đang tụ tập lại đây để chào hỏi:

- Xin chào, lần đầu tiên gặp mặt, dường như tôi không ngờ được một bản kế hoạch tốt như vậy lại được từ bỏ cho đến khi gần cuối cùng, không biết mọi người có thấy tiếc nuối gì về quyết định này không?

- Chúng tôi tin tưởng đội trưởng của mình, cô ấy đưa ra quyết định như vậy chắc chắn là có lý do.

- Không có lý do nào hết, là nhường lại cho Nam Phong thôi.

- Vì sao?

- Vì đây là dự án cuối cùng tôi tham gia dưới tư cách là tổ kế hoạch, sau dự án này tôi sẽ không tham gia bất kì dự án nào nữa, vậy Nam Phong có muốn cướp của tôi cũng không được rồi.

- An tiểu thư nặng lời, ban đầu đã là tôi khinh địch, tôi một lòng thành kính thán phục cô và đội ngũ của mình, nhưng tôi cũng là có lý do của mình nên đến đây chào hỏi, mong mọi người nếu như muốn nhảy việc có thể tìm đến Nam Phong, lương tôi trả tuyệt đối sẽ không thấp hơn Tín Phát.

- Những người ở đây, người nào chưa từng đến Nam Phong ứng tuyển chứ, nhưng chưa cả qua được vòng phỏng vấn đầu tiên, bởi vì không được tốt nghiệp bởi ngôi trường danh giá.

- Đúng vậy, đúng vậy, ngoại trừ Tiểu Đình ra thì tất cả chúng tôi đều đã từng nộp hồ sơ ứng tuyển vào Nam Phong rồi, cứ mong có được may mắn, nhưng không ngờ, chưa cả bước được vào cửa công ty. Đều là Tiểu Đình tụ họp tôi về nơi này.

- An tiểu thư.

- Xin phép, chúng tôi nên dời đi rồi.

An Mạc Đình dời đi để lại Nghiêm Phong trong lòng có chút tiếc nuối, anh đúng là từng nghĩ cô có ý định riêng nên mới bày ra trò quay nén ép buộc anh, nhưng hiện tại anh mới biết cô ấy căn bản chẳng cần ép buộc anh ở điều gì.

Ngược lại là An Mạc Đình lại càng khó hiểu hơn, bởi ngày hôm qua anh khinh bỉ nói với cô những lời nói thật khó nghe, bản thân cô vốn là nghĩ anh ta sẽ lợi dụng video kia để ép buộc cô không thể lấy dự án của The Fost, ai ngờ bản thân cô vẫn là từ bỏ trước khi trình bày dự án của mình. Có lẽ đối với cô đây cũng là một điều tiếc nuối, nhưng cô quả thực càng không muốn sau này chạm trán với người đàn ông kia nhiều hơn.

Vi Tiểu Đằng sớm đã biết ngày hôm nay cô có cuộc thảo luận về dự án, không thể đi theo nên đành ngoan ngoãn ngồi ở nhà đợi A Đình trở về, hai ngày hôm nay từ sau khi sảy ra loại chuyện kia xong liền cảm thấy A Đình trầm lắng hơn cả, cậu ấy là bạn thân của cô, lại là người cô lo lắng nhiều nhất, bởi A Đình tuy không hề nghèo khó nhưng luôn có một bóng đen tâm lý đè nặng lên tinh thần của cô ấy khiến cho tinh thần lúc nào cũng không thể vui vẻ được.

Cho đến tận khi An Mạc Đình trở về công ty cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chuyện cô không lấy được dự án nhà xanh này cô tuyệt đối không thể để phía công ty trách phạt xuống đội viên của mình. Tự mình cô làm, tự mình cô nên chịu trách nhiệm.

An Mạc Đình bước đến phòng của Phó tổng Lâm - Lâm Tư Trình, một mạch giải thích và nhận trách nhiệm. Không đổi lỗi cho ai, trực tiếp kể lại chuyện cô từ bỏ quyền diễn thuyết khiến Lâm Tư Trình một mặt nổi giận nhưng không thể nào thay đổi được, ông cũng không biết nên quát mắng cô như nào nữa. Chuyện này đối với một người như cô ông đương nhiên muốn bênh cô một chút, nhưng nào có phải một mình ông bênh cô là được.

Lâm Tư Trình ông là người dìu dắt cô từ những bước đi đầu tiên, vì sao không hiểu được năng lực của cô như nào chứ, chỉ là cô quá cứng đầu, liền một mạch đều có thể vì tự thân mình mà quyết định gồng gánh hết trách nhiệm, cuối cùng vẫn là bản thân cô chịu thiệt mà thôi.

Sau khi cô dời khỏi căn phòng đó, bản thân cô tự nở một nụ cười mãn nguyện, ít ra cô đã làm những điều khiến cô không còn lo sợ nữa. Có thể sẽ bị giáng chức, cũng có thể sẽ không được luân chuyển bộ phận, nhưng cũng không sao, vậy cũng là được rồi, hiện tại cô chỉ còn đợi quyết định của ban giám đốc nữa mà thôi.

Cuối cùng vẫn là kết thúc một ngày làm việc.

Buổi tối hôm nay, là buổi tối ngày thứ ba sau khi cô quyết tâm bỏ đi cái gọi là xử nữ đeo bám. Cô cũng đã cởi mở hơn cùng với Vi Tiểu Đằng nói về những loại chuyện kia, hai người thoáng chốc trở thành đả nữ chính hiệu. Thậm chí còn là có phần tò mò hơn về những điều không nên biết.

Vài ngày sau hai người vẫn như thường lệ đi làm, đi về, thi thoảng lại thấy Vi Tiểu Đằng nhắc đến người đàn ông họ Bạch kia vẫn nhắn tin nói chuyện với cô ấy, đôi lúc An Mạc Đình cũng sẽ nhẹ nhàng trêu chọc Vi Tiểu Đằng rằng có khi nào hai người đang tán tỉnh nhau không. Cô ây chỉ có thể chống tay thành nạnh, phùng mồn trợn má lên nói có heo mới tán tỉnh hắn ta, đồ đàn ông biến thái.

Cuối cùng câu chuyện của hai người thường kết thúc bằng những câu chuyện vui và nụ cười rạng rỡ của hai người.

Cứ ngỡ rằng chuyện của The Fost đã dừng lại, nhưng chính bản thân An Mạc Đình lại không ngờ bên phía họ vẫn chọn bản thảo của Tín Phát để phát triển dự án nhà xanh, thậm chí còn yêu cầu đích thân An Mạc Đình giám sát. Chỉ là tâm tư của cô vốn là muốn chuyển bộ phận, nhưng nếu làm giám sát dự án, vậy cô không thể chuyển được bộ phận trong năm nay, có nghĩa là cô cũng không thể tiếp bước trong sự nghiệp phát triển nhân sự của mình.

An Mạc Đình có phần ngỡ ngàng, nhưng công việc vẫn là công việc, cô không thể từ bỏ đành tiếp tục theo đến cùng công việc đã được giao phó mà thôi.

Nhận được nhiệm vụ, buổi chiều An Mạc Đình đành xúc tiến nhanh công việc, trực tiếp liên hệ cùng Lục Minh trợ lý tổng giám đốc của The Fost để xác định thời gian đến kí hợp đồng và bắt đầu liên hệ đến các bộ phận tiến hành dự án. Công việc thuận lợi đến bất ngờ cho đến khi An Mạc Đình ngồi lặng yên nhìn Nghiêm Phong đang ung dung ngồi trước mặt.