Vẫn Là Yêu Em

Chương 4: Hóa ra là anh



Hóa ra ngày đó anh thể hiện mình là tổng tài của Nam Phong, nhưng mãi đến hiện tại An Mạc Đình mới biết Nam Phong chính là công ty con của The Fost, mà người điều hành của The Fost lại chính là người đàn ông đang ngồi đối diện cô lúc này.

Quả thực đối với loại gặp gỡ này, bản thân cô cũng không biết nên trả lời làm sao.

- An tiểu thư, có lẽ ngay từ ban đầu tôi đã hiểu lầm, tôi tự cao tự đại cho rằng cô cố ý tiếp cận tôi có mục đích, hiện tại tôi đã biết được chuyện hiểu lầm giữa tôi và cô, tôi hi vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.

- Anh có thể trả lại tôi video đó để tôi xóa đi được không?

- Chuyện này, trả cho cô cũng được, nhưng mà thật ra tôi đã điều tra ra được thẻ nhớ gốc, chỉ lo lắng không biết người quay nén có lưu trên đám mây không, chuyện đó tôi không dám chắc.

Những lời nói này của Nghiêm Phong vốn là nói dối, bản thân anh khi tra ra đã lập tức bắt được người kia, thậm chí yêu cầu xóa sạch toàn bộ, chỉ là đoạn video này anh thực tâm muốn giữ lại, để xem lại sự cuồng nhiệt đêm đó của cả hai người.

Người như Nghiêm Phong anh chưa bao giờ để phụ nữ có thể cùng mình ngủ trên giường qua đêm. Tại vì tính chất gia đình của mỗi người, cũng như để đề phòng bất kì ai có điều gì lợi dụng sơ hở khiến bọn họ trở tay không kịp. Nhưng người phụ nữ này ngày hôm đó đã cùng anh lăn lộn trên chiếc giường đó không biết bao nhiêu lần, cả hai đều cuồng nhiệt giống như muốn bỏ qua tất cả để hòa tan vào nhau. Nhưng hiện tại khi cô ấy người trước mặt anh lại không thể ngẩng lên nhìn thật sâu vào trong mắt anh để thốt nên câu nói.

Cô cũng không thể biết được cuối cùng lại là người nào có thể muốn quay lại loại video đó được.

Nghiêm Phong đưa lại cho chô chiếc usb có chứa đoạn phim đó, để cô toàn quyền sử lý, sau đó chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở với cô một vài điểm lưu ý trên hợp đồng. Rất nhanh liền cùng nhau kí kết bắt đầu thực hiện dự án nhà xanh.

Mấy ngày hôm nay An Mạc Đình đều bận rộn với công việc của mình, chỉ là không hề hay biết được rằng, Vi Tiểu Đằng đã sớm bị Bạch Khúc Đình thu phục. Mới có hơn một tuần trôi qua, hai người đó dường như hiểu rõ ràng được tính cách của nhau, cũng như những việc thường xuyên đưa đón nhau đi làm, cùng nhau hẹn hò ăn tối liền diễn ra thường xuyên.

Nhưng An Mạc Đình cũng không thể vì bạn thân của mình có bạn trai liền không quan tâm đến cô ấy nữa. Gần đây sắp đến sinh nhật của Vi Tiểu Đằng cô liền nhanh chóng liên hệ với tiệm trang sức quen thuộc của mình, đặt một chiếc vòng tay, là bản giới hạn, vừa hay đặt đến khi về được đến nơi sẽ là trước sinh nhật của Tiểu Đằng vài ngày.

Dù sao đi chăng nữa, hai người là bạn lâu năm, món quà sinh nhật của cậu ấy nhất định không thể nào sơ sài quá được.

Thoáng qua vài ngày bên phía cửa hàng báo chiếc vòng tay của cô đã về, mong cô có thế đến xem qua và đo lại cỡ tay để đeo lên được chuẩn nhất. An Mạc Đình liền tranh thủ sắp xếp công việc, hoàn thiện xong nhanh nhất để có thể đến cửa hàng xem. Hôm nay cô cũng được coi là có thể rảnh rỗi.

Khi đến nơi cô liền được đưa đến phòng trà ngồi đợi.

Mà ở phía bên kia cửa hàng Nghiêm Phong đang nói chuyện cùng với nhân viên cửa hàng. Ngày hôm qua em họ của anh là Nghiêm Tâm Nghiên nhắn tin nói với anh trước khi cô ấy về nước liền muốn anh mua chiếc vòng tay như vậy làm quà chúc mừng, anh đương nhiên yêu chiều cô em gái họ này không tiếc bỏ công sức để tìm kiếm, chỉ tiếc là món trang sức này lại là món yêu cầu đặt trước mới trở về được, điều này lại lỡ ngày cô ấy trở về nước.

Nghiêm Phong anh báo trợ lý đi kiểm tra, nhưng tất cả chỉ thu thập được là ở Thượng Hải hiện chỉ còn một chiếc đang đợi chủ nhân đến lấy, anh mong có thể nói chuyện cùng với chủ nhân của chiếc vòng có thể bán lại cho anh, giá cao như nào đều không thành vấn đề.

Nhân viên cửa hàng biết được ý định của anh liền đến nói với An Mạc Đình hi vọng cô có thể cho phép anh vào phòng trà ngồi cùng nói chuyện về món trang sức đó.

Nhưng khi cô ngẩng đầu lên, dường như lại ngây ngốc thêm một lần nữa. Người đàn ông đó hóa ra lại là anh:

- Cô An, tôi thực sự muốn mua lại chiếc vòng tay mà cô đã đặt để làm quà tặng, tôi có thể đưa ra giá lớn hơn, hoặc cô muốn bao nhiêu có thể trực tiếp đề giá với tôi, hi vọng rằng cô đồng ý.

- Người anh muốn tặng là nữ sao? - An Mạc Đình đưa ra câu hỏi nhưng thoáng chốc cũng thấy mình thật ngốc, đương nhiên nam nhân sẽ không ai đeo món trang sức như này.

- Phải.

- Vậy cũng được, tôi đến nói với phía nhân viên một chút là được, anh Nghiêm cứ đợi để nhận đồ đi.

- Cô An, thật ra, cô không cần khách sáo với tôi.

- Không sao, chuyện tôi nhường lại cho anh món trang sức này đương nhiên là có lý do của riêng tôi, anh đừng nghĩ tôi sợ anh hay khách sao gì. Tôi đi trước.

Cúi chào người đàn ông kia cô vẫn dùng khuôn mặt không gợn sóng đó để dời đi khỏi cửa hàng. Việc cô nhường anh cũng là trả bớt đi cho anh một món nợ. Nếu như không phải The Fost vì yêu thích sản phẩm cô đã làm nên thì chắc chắn rằng ngày hôm nay cô đã được Tín Phát cho bước chân khỏi cửa rồi. Cô vẫn là người rạch ròi, không muốn nợ ân tình, cô cứ cho đó không phải ân tình đi chăng nữa, thì hiện tại lúc này cô phải đi tìm một công việc mới cũng là điều hết sức mệt mỏi.

Vấn đề quà tặng của Vi Tiểu Đằng cô đành phải nghĩ cách khác, chiếc vòng tay đó là cô đã bỏ ra khá nhiều tâm tư để lựa chọn, lần này cô đành mua cho cô ấy một vật khá vậy. Đi dạo lòng vòng trong trung tâm thương mại, cuối cùng cũng cũng ưng ý một chiếc túi xách hàng hiệu, chiếc túi này có thể đắt hơn một chút so với món trang sức kia, nhưng để tặng cho Vi Tiểu Đằng cô tuyệt đối không hề tiếc một chút nào.

Quà cuối cùng cũng được chuẩn bị xong, cô liền nhẹ nhàng nhắn tin cho bạn thân:

- Tiểu Đằng, sinh nhật của cậu năm nay như nào đây, chúng ta lại mở tiệc ở nhà mình giống mọi năm sao?

- Đình Đình à, năm nay Khúc Đình nói muốn tổ chức cho mình, tiện thể muốn giới thiếu mình với vài người bạn của anh ấy, chúng mình cùng đi chung đi.

An Mạc Đình nghe được câu nói của cô bạn thân xong, trên đầu liền thật nhanh hiện lên cả hàng vạch đen khó hiểu, hai người họ rốt cuộc từ khi nào mà từ tình một đêm thành bạn của nhau rồi, mà cũng không đúng, loại bạn gì mà có thể thân thiết đến vậy, đừng nói rằng hai người họ quyết định thành một đôi rồi chứ.

An Mạc Đình càng nghĩ càng thấy khó hiểu. Trước đây Tiểu Đằng vốn là người thận trọng vậy mà bây giờ đúng là dường như có người yêu rồi. Thật tình mà nói cô ấy gần đây hoạt bát hơn rất nhiều, chỉ là hình như có bạn trai cái cô ấy quên luôn mình còn có một người bạn thân tên là An Mạc Đình mà ngày nào cũng mong nhớ có thể cùng cô ấy ngồi hàn huyên tâm sự giống như mọi khi.

Điều này càng làm An Mạc Đình muốn gặp cái người tên Bạch Khúc Đình kia xem rốt cuộc anh ta là người xấu hay tốt, là thần hay thánh, là công tử hào hoa phong nhã, hay là lại công tử phong lưu, cô tuyệt đối tin tưởng vào mắt nhìn người của mình, tuyệt đối không thể để cho Vi Tiểu Đằng của cô bị ức hiếp được.