Tuyệt Thế Toàn Năng

Chương 116: Rất lớn lối



Rời khỏi phòng của Trịnh Tung, Gia Vệ cũng không đi về phòng của mình mà lại đi tới phòng của Trác Thiến.

Chỉ bất quá, Gia Vệ chỉ đứng ở cửa, chần chờ không vào.

“Với mức độ kia thì hai người họ bây giờ chắc còn đang ngủ đi.” Gia Vệ trên mặt lộ ra vẻ cười khổ, chần chờ trong chốc lát rồi xoay người rời đi.

Một đêm an tĩnh, Gia Vệ lại không có ngủ.

Lúc trước, hắn cảm giác trong lòng mình chỉ có một mình liễu tình, liễu tình chính là người bạn đời của mình, thế nhưng lòng của Gia Vệ bây giờ lại có thay đổi.

Bất luận như thế nào, Gia Vệ cũng sẽ không để cho Trác Thiến và Trương Lệ Anh rời khỏi hắn, nói hắn hoa tâm cũng tốt, nói không chung tình cũng được, phát sinh ra chuyện như này, Gia Vệ không phải nghĩ làm thế nào để che dấu chuyện này đi, mà là làm thế nào để xử lý tốt chuyện này.

Càng huống chi, nếu như nói Gia Vệ không có thích Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh thì không thể nào.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, liền có người đến gõ cửa phòng Gia Vệ.

Gia Vệ mở cửa ra, đứng ngoài cửa chính là Tank với vóc người cường tráng.

Mà Tank lúc này sắc mặt có chút xấu hổ, nhưng cũng không phải bởi vì một đêm không được ngủ, lấy tố chất cơ thể Tank mà nói, đừng nói một đêm không ngủ, cho dù là hai đêm không ngủ cũng không có thể mệt mỏi giống như bây giờ.

“Tất cả đều ở trong này.” Tank đưa cho Gia Vệ một camera nhỏ, vẻ mặt cười khổ nói.

“Như thế nào, có thể thấy được mặt của Lương đại thiếu hay không?” Gia Vệ khóe miệng nhếch lên hỏi.

Chỉ bất quá, Gia Vệ vừa mới hỏi ra, Tank liền làm ra biểu hiện buồn nôn, đối với Gia Vệ lắc lắc tay, nói: “Chính ngươi tự xem đi.”

Nói xong, Tank liền giống như chạy trốn rời đi.

Gia Vệ hài lòng gật gật đầu, hắn đi vào lại trong phòng, lấy ra thẻ nhớ của camera, cắm vào trong máy tính.

Chỉ chốc lát sau, Gia Vệ hai mắt híp lại, khóe miệng nhếch lên đi ra khỏi phòng.

Đi tới trước phòng của Trác Thiến, Gia Vệ dừng chân lại, chần chờ trong trong chốc lát, liền trực tiếp ấn chuông cửa.

Không lâu sau, cửa được mở ra, mở cửa là Hồng Vũ, nàng giống như còn nhớ kỹ chuyện hôm qua, thấy Gia Vệ liền hừ lạnh một tiếng mà không nói gì.

Gia Vệ xấu hổ cười cười, hắn nhìn thấy trong mắt hòng vũ có chút ánh mắt quái dị, có lẽ Hồng Vũ đã phát hiện chuyện của Gia Vệ cùng Trác Thiến và Trương Lệ Anh.

Đi vào phòng khách, tác thiến đang chơi đùa cùng Tiểu Hạo Hạo, còn Trương Lệ Anh đang ở một bên chỉnh sửa tư liệu, chuẩn bị đi hội đấu giá mỏ khoáng ngọc thạch ngày hôm nay.

Thấy Gia Vệ đi tới, hai người Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đều sửng sờ, chợt hai người sắc mặt đều đột nhiên đỏ lên.

Hai người bọn họ cũng mới tỉnh dậy không lâu, mà thời gian hai người tỉnh lại không khác nhau lắm, sau khi thấy cả hai đang trần truồng nằm trên giường thì đều sửng sốt, chợt hai người đều nhớ lại chuyện hôm qua, không nói cái gì, yên lặng rời khỏi giường.

Bất quá, trước khi Gia Vệ đến, Trương Lệ Anh và Trác Thiến cũng đã nói chuyện một lát, về phần nói cái gì thì không biết.

Bây giờ đối mặt với Gia Vệ, hai người Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh liền nghĩ tới biểu hiện của mình ngày hôm qua, sắc mặt không khỏi xấu hổ đỏ lên.

“Mẹ đỏ mặt nha.” Thanh âm non nớt của Tiểu Hạo Hạo vang lên, làm cho Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đều tức giận liếc mắt nhìn Tiểu Hạo Hạo.

Gia Vệ xấu hổ cười, lập tức nói: “Có thể đưa cho ta một bản hợp đồng hợp tác cùng công ty châu báu Vinh Hoa không?”

“Ngươi muốn hợp đồng làm gì?” Trương Lệ Anh hơi nhíu mày, thanh âm có chút băng lãnh. Nàng nhớ rõ ràng chuyện ngày hôm qua, là do Gia Vệ dùng bạo lực, nếu không nàng sao có khả năng đem tấm thân thuần khiết của mình làm tiện nghi cho Gia Vệ?

Vì vậy trong lòng Trương Lệ Anh đối với Gia Vệ có chút oán khí.

Chỉ có điều, cỗ oán khí này lại thua kém một loại tâm tư khác trong lòng Trương Lệ Anh, biểu hiện của nàng bây giờ giống như chuyện ngày hôm qua không hề phát sinh, giống như muốn cùng Gia Vệ phủi sạch quan hệ.

Gia Vệ chân mày hơi nhíu, bất quá lúc này không phải nói chuyện này, hắn lên tiếng nói: “Ta có thể làm cho công ty châu báu Vinh Hoa chịu ký hợp đồng này, đem hợp đồng đưa đây ta xem cái, có nhiều chỗ cần phải sửa lại một chút.”

Trương Lệ Anh lạnh lùng liếc mắt nhìn Gia Vệ, bất quá vẫn lấy một phần tư liệu đưa cho Gia Vệ.

Gia Vệ rất nhanh xem qua một lần, rồi đem tư liệu đưa cho Trương Lệ Anh, nói: “Chỗ hai công ty đều bình đẳng trên hợp đồng này, đều sửa thành công ty châu báu Trương thị được ưu tiên, tất cả lợi nhuận đều sửa thành công ty châu báu Trương thị được 80%, công ty châu báu Vinh Hoa được 20%.”

“Ngươi nghĩ Lương Dũng là người ngu hả?” Trương Lệ Anh cười lạnh nói, Lương Dũng so với hai người họ còn khôn khéo hơn, dù sao Lương Dũng cũng lớn hơn hai mươi tuổi, hơn hai mươi tuổi này không phải chỉ là sống uổng phí.

“Ngươi cứ dựa theo ta nói sửa là được, ta có biện pháp bắt Lương Dũng ký tên.” Gia Vệ khuôn mặt tươi cười tự tin nói.

Trương Lệ Anh nhíu mày, nói: “Không nên nghĩ đến dùng thủ đoạn bạo lực, ký hợp đồng dưới tình huống như vậy, không có được hiệu quả pháp lý, càng huống chi công ty châu báu Vinh Hoa cũng rất thâm sâu, ngươi tưởng một chút ít thủ đoạn nhỏ là có thể dọa được Lương Dũng sao?”

“Bảo ngươi sửa thì ngươi cứ sửa đi, việc còn lại cứ giao cho ta.” Gia Vệ nhíu mày một cái, ngữ khí lộ ra chút không vui.

Bất quá ngữ khí này, lại làm cho Trương Lệ Anh sững sờ, ngữ khí này giống như cùng nói chuyện với người quen thuộc nhất, không chứa loại khách sáo giả dối kia, mà là thật tình.

Trương Lệ Anh lại không có tức giận, trái lại trong lòng có một loại cảm giác nói không nên lời, cảm giác này làm cho nàng đang nhíu mày liền chậm rãi giãn ra.

Không chần chờ nữa, Trương Lệ Anh gật gật đầu, liền dùng máy tính sửa lại.

Không lâu sau, Trương Lệ Anh liền đem hợp đồng đã sửa xong in ra đưa cho Gia Vệ.

“Không nên dùng thủ đoạn quá đáng, công ty châu báu Vinh Hoa cũng không phải công ty thương nghiệp bình thường.” Gia Vệ vừa quay người đi, thanh âm của Trác Thiến liền vang lên.

Gia Vệ quay đầu lại nhìn Trác Thiến, khóe miệng nhếch lên, nói: “Công ty châu báu Vinh Hoa không phải công ty thương nghiệp bình thường, vậy Gia Vệ ta là vệ sĩ bình thường sao?”

“Gia Vệ?” Nghe Gia Vệ nói, Trác Thiến, Trương Lệ Anh cùng Hồng Vũ đều là vẻ mặt nghi hoặc.

Gia Vệ quay người lại, cười nói: “Tên thật của ta là Gia Vệ, Gia trong Gia Cát Dự, Vệ trong giữ gìn vệ sinh, nhà ở thành phố Tân Hải, xong chuyện lần này theo ta quay về thành phố Tân Hải một chuyến, gặp mặt cha mẹ ta.”

Lời nói vừa dứt, Gia Vệ liền trực tiếp xoay người rời đi.

Mà ở trong phòng, Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đều sửng sốt, biểu tình trên mặt hai người rất đặc sắc, một lúc thì nhíu mày, một lúc thì lộ ra vẻ tươi cười mà các nàng cũng chưa từng có, một lúc thì xấu hổ đỏ mặt như cô gái nhỏ.

Hồng Vũ ở bên cạnh nhìn thấy tình huống này, trên mặt tràn đầy nghi hoặc, không biết chuyện gì xảy ra.

Mà Tiểu Hạo Hạo thì vui vẻ vỗ tay, cười nói: “Tốt nha tốt nha, theo ba đi gặp ông bà thôi.”

Nghe thấy Tiểu Hạo Hạo nói, Trác Thiến sắc mặt càng thêm xấu hổ đỏ lên, mà Trương Lệ Anh ánh mắt lại lóe lên đang suy nghĩ gì đó.

Rời khỏi phòng, Gia Vệ cũng không dừng bước, trực tiếp đi tới phòng của Lương Dũng.

Không bao lâu sau, Gia Vệ liền gõ cửa phòng của Lương Dũng.

Một tên vệ sĩ mở cửa ra, mà Lương Dũng ngồi trong phòng cũng thấy Gia Vệ ngoài cửa, không chờ Gia Vệ cùng vệ sĩ nói cái gì, Lương Dũng liền trực tiếp lớn tiếng nói: “Cho hắn vào đi.”

Trong thanh âm của Lương Dũng chứa đầy nộ khí, hiển nhiên Lương Dũng lúc này đang rơi vào trong sự tức tối.

Gia Vệ tươi cười đi vào trong phòng, không vì trong phòng có mười mấy vệ sĩ mà sợ hãi chút nào.

“Ngươi gọi là Long Tứ, là vệ sĩ bên người của Trác tổng, thủ hạ của Trịnh Tung, đúng không?”

Gia Vệ lại càng cười tươi, không cố kỵ ánh mắt muốn giết người của Lương Dũng chút nào, ngồi đối diện với Lương Dũng trên sopha, nói: “Ta gọi là Long Tứ, cũng là vệ sĩ của Trác tổng, bất quá lại không phải là thủ hạ của Trịnh Tung.”

Không đợi Lương Dũng nói thêm gì, Gia Vệ liền đưa bản hợp đồng ra, mở ra trên bàn, nói: “Ta đến đây là muốn cùng Lương tổng bàn chuyện làm ăn.”

Lương Dũng hai mắt nheo lại, trong mắt thoáng qua một vẻ kinh ngạc.

Tại trước khi Gia Vệ nói chuyện, hắn còn tưởng Gia Vệ chỉ là một vệ sĩ nhỏ không được xem trọng, bị Trịnh Tung đẩy ra trước cản tên, bị Trác Thiến đặt ở bên cạnh làm một tên vệ sĩ nhỏ.

Thế nhưng nghe những lời nói này của Gia Vệ, nhìn biểu hiện vô cùng trấn định kia của Gia Vệ, Lương Dũng biết mình đã sai rồi, chính mình đã sai từ đầu rồi.

“Lương Đống là bị ngươi đánh phải không?” Chốc lát sau, Lương Dũng thanh âm lạnh lùng hỏi.

Gia Vệ gật đầu, nói: “Không mất gì, còn đầy đủ nguyên vẹn, không cần cảm ơn đâu.”

“Người trẻ tuổi, ngươi rất lớn lối, cực kỳ lớn lối.” Nghe Gia Vệ nói như vậy, Lương Dũng cười, bị làm cho tức giận cười.

Mọi người đều biết công ty châu báu Trương thị chính là thiên tài Trương Học Triết của Trương gia một tay thành lập, nhưng mọi người lại quên một người còn sống, công ty châu báu Vinh Hoa so với công ty châu báu Trương thị không hề thua kém, là do chính một tay Lương Dũng thành lập nên.

Thậm chí, hoàn cảnh gây dựng sự nghiệp của Lương Dũng khi đó so với hoàn cảnh dựng nghiệp của Trương Học Triết còn gian khổ hơn nhiều.

Chí ít Trương Học Triết có bằng cấp cao, lại dựa vào quan hệ Trương gia có rất nhiều nhân mạch, mặc dù nói dựa vào những cái này thành lập một công ty châu báu tư nhân vài trăm tỷ còn kém xa, nhưng ít ra hắn cũng có vốn liếng.

Mà khi Lương Dũng tạo nghiệp, hắn chỉ là một người hai bàn tay trắng, một thanh niên lưu lạc bên ngoài.

Thậm chí Lương Dũng không có học qua đại học, không có học qua kiến thức chuyên ngành gì, càng không có một chút nhân mạch nào.

Thế nhưng hắn thành công, dựa vào can đảm của mình tạo nên công ty châu báu Vinh Hoa bây giờ đang phát triển trong ngành châu báu trong nước.

Từ hai bàn tay trắng, biến thành một tỷ phú, Lương Dũng chỉ dùng các thủ đoạn bình thường sao?

Có thể đạt tới trình độ bây giờ, không chỉ dựa vào cái đầu của Lương Dũng mà còn có sự can đảm và tàn nhẫn của hắn.

Bây giờ nhìn một tên thanh niên nhỏ bé trên dưới hai mươi tuổi lớn lối trước mặt mình, Lương Dũng sao có thể không tức cười chứ?

Hắn dường như thấy lại mình hơn hai mươi năm trước, hắn khi đó, cũng là lớn lối như vậy, nhưng bởi vì lớn lối cho nên phải chịu nhiều đau khổ.

Dùng cách nói của hắn bây giờ chính là, Gia Vệ lúc này lớn lối, chính là không biết trời cao đất rộng.

Nhưng mà sau khi Lương Dũng bày tỏ thái độ, Gia Vệ lại rất thành thật gật gật đầu, nói: “Không lớn lối sao dám đến đây bàn sinh ý cùng Lương tổng chứ?”

Lời nói của Gia Vệ vừa dứt, nguyên bản Lương Dũng sắc mặt đang tươi cười nhất thời trở thành vẻ âm lãnh, hắn hai mắt híp lại, khuôn mặt sắc lạnh, vung tay lên, hơn mười vệ sĩ trong phòng liền đem Gia Vệ bao vây lại.

“Lớn lối, sẽ rất nguy hiểm.” Sauk hi hơn mười vệ sĩ bao vây Gia Vệ lại, thanh âm băng lãnh của Lương Dũng lần thứ hai vang lên.