Truyền Thuyết Không Sánh Bằng

Chương 334: Số đã định phải làm quỷ



Trên một chiếc xe đã chạy đến giữa sa mạc.

Đang lái xe như một cơn cuồng phong để tránh né bầy sói sa mạc đằng sau, Long Trục Thiên bỗng cảm thấy lồng ngực đau nhức.

Anh duỗi tay sờ ngực, dường như cảm giác được đang có người không ngừng gọi tên mình. 

Con ngươi đen trầm xuống, sắc mặt ngưng trọng.

Chẳng lẽ Mi Mi xảy ra chuyện?

Anh hiểu rõ năng lực của Dương Tử Mi, theo lí thuyết, ở thành phố A đâu có ai có thể làm hại cô ấy! 

Có phải mình quá lo lắng rồi không?

Bầy sói sa mạc phía sau càng ngày càng gần.

Anh cũng không nghĩ nhiều nữa, quay đầu xe, lao về phía bầy sói 

Cho dù là nghĩ nhiều hay thế nào đi nữa!

Hiện tại anh phải nhanh chóng rời khỏi cái sa mạc hoang tàn vắng vẻ, không có chút tín hiệu điện thoại nào này, để gọi cho Dương Tử Mi, xác nhận cô vẫn bình an mới được.

Về phần đồ vật cần phải tìm thì trì hoãn một chút cũng không sao, an nguy của Dương Tử Mi mới là quan trọng nhất. 

Mịch La đi tới góc nhà, cầm lấy một cái đầu trẻ con, ánh mắt âm trầm nói:

- Mày có biết đây là gì không? Đây là chế phẩm quỷ thất bại! Mà với mày, tao tự tin nhất định sẽ không thất bại, ha ha, trên đời này không có ai có thân thể và linh hồn thích hợp để chế tạo thành quỷ như mày.

Quỷ do đạo sĩ dùng phương pháp đặc thù, dùng các phương pháp trói buộc như vẽ bùa đối với thi thể, cũng có cơ thể sống, khiến thi thể nghe theo mệnh lệnh của mình. 

Nhưng đối với thi thể bị thi pháp hoặc với cơ thể sống mà nói, bọn họ vô cùng thống khổ, linh hồn tràn ngập sự căm hận. Nếu người thi pháp có đạo hạnh không đủ, chẳng những không thể khống chế cương thi, mà còn có thể bị quỷ căm hận tiêu diệt, quỷ lập tức trở thành tai họa khó lường.

Quỷ mạnh nhất trong truyền thuyết là dùng cơ thể trẻ sơ sinh còn sống để chế tạo, dùng máu làm phù chú, còn phải để đứa trẻ sống trong thời gian rất dài, nếu thành công, quỷ được tạo thành gọi là quỷ ranh.

Mịch La vẫn muốn làm ra quỷ ranh lợi hại nhất, nhưng qua vài lần đều thất bại, thậm chí chịu phản phệ, việc này khiến ông ta bị các đạo sĩ khác cười nhạo, nhất là đại sư huynh, người đó vẫn luôn khinh bỉ mình có tư chất kém, không có thiên phú, điều này khiến ông ta cảm thấy bị sỉ nhục. 

Vì vậy, ông ta thề nhất định phải tạo ra quỷ lợi hại nhất trên đời, đánh bại đại sư huynh, hãnh diện trong giới đạo sĩ.

Một ngày nọ, ông ta tìm thấy phương pháp chế tạo quỷ còn lợi hại hơn cả quỷ ranh từ một quyển sách tàn khuyết. Đó chính là dùng thiếu nữ có khí âm sát thuần khiết làm vật dẫn quỷ.

Ông ta tìm khắp Đông Nam Á cũng không thấy ai phù hợp, mãi đến khi Ba Tụng gặp được Dương Tử Mi. 

Mà Dương Tử Mi luyện đạo khí, tố chất thân thể cũng không phải thiếu nữ bình thường có thể so sánh, càng thích hợp để làm quỷ, nếu có thể chế tạo thành công, ông ta tự tin sẽ trở thành thiên hạ vô địch.

Dương Tử Mi nhìn cái đầu trẻ con thảm không nỡ nhìn, trong lòng càng thêm lo lắng, hoảng sợ mình sẽ biến thành quỷ như cái xác không hồn, không có ý chí bị người khác khống chế.

Chẳng lẽ đời này của mình có kết quả như vậy ư?

Có ai có thể tới cứu mình không?

Ba Tụng đẩy cửa vào, thấy Mịch La liền phủ phục trên mặt đất, dập đầu nói:

- Đại sư, cơm nước đã chuẩn bị xong, mời thầy ra ngoài ăn. 

- Ừ, ta ra đây!

Mịch La ném cái đầu trẻ con trên tay đi, khiến Ba Tụng sợ run, trong lòng kêu gào xui tám đời mới bị tên đạo sĩ Mịch La này nhìn trúng, bắt mình làm việc khổ sai không tính, mọi thời khắc đều như bước trên băng mỏng, lo lắng hắn sẽ biến mình thành quỷ.

Nhìn thấy Ba Tụng, Dương Tử Mi nhớ ra hắn chính là người bán tấm thẻ bài bươm bướm. 

Thì ra, mọi thứ đều do ông ta gây ra.