Trùng Sinh Nữ Phụ

Chương 145: Hoài nghi



Editor: Gà

Vốn nếu chuyện quyến rũ Tần Dật không phải do Phó Viện chị em tốt của LýPhán Phán làm, đoán chừng cô ta đã không tức giận như vậy, nhưng hết lần này đến lần khác cứ là Phó Viện, Lý Phán Phán luôn cảm thấy bị phảnbội, mà còn vì thể diện nên không nén được, đến lúc này hỏa khí lớn vẫnchưa nguôi.

”Thật sự không cần, nói đến tiền bạc để mua được Phógia, ngoại trừ ông xã tớ cho tớ một nửa, một nửa khác là nhà chồng tương lai của cậu đưa cho.” Lúc này Ninh Vân Hoan không còn giấu diếm thânphận của Lan Cửu, hợp tình hợp lý nói ra thân phận Lan Cửu, hi vọng cómột ngày Lan Cửu biết cô không giấu diếm thân phận đã kết hôn như lúctrước, tha cho cô một lần.

Các bạn học cùng lớp đều biết Ninh Vân Hoan có bạn trai, nghe cô gọi ông xã cũng không thật sự nghĩ Lan Cửu là chồng cô, chỉ nghĩ là bạn trai cô, vì hai người thân mật như vậy nênmới gọi nhau là ông xã bà xã, chuyện như vậy không hiếm thấy trong đạihọc, bởi vậy nên không ai kinh ngạc, so sánh là Ninh Vân Hoan có tiền có thể mua được Phó gia không nói, vậy mà Lý đại tiểu thư không giận cô,trong đó một nửa tiền mua được Phó gia là gia đình vị hôn phu của Lý đại tiểu thư cho, chuyện này mới thật khiến người ta giật mình!

Nhưng điều khiến các học sinh có chút hưng phấn, là Ninh Vân Hoan nói chuẩn bị biến công ty kia thành công ty giải trí!

Sau này có một số bạn học chuẩn bị gia nhập làng giải trí, hầu như tất cảđều là tuấn nam mỹ nữ, tuy gia đình cũng có chút giàu có, nhưng phú nhịđại vẫn rất ít, nếu không mấy chục vạn sinh viên của đại học Đế Đô,không thể ai cũng đều là nhị đại, đại đa số đều dựa vào dung mạo và dáng người xuất sắc, kỳ thật gia cảnh đều như nhau, về sau chuẩn bị dựa vàothảm đỏ làng giải trí để kiếm tiền.

Nếu không tại sao có nhiềungười đến nịnh bợ lấy lòng Lý Phán Phán như vậy. Đều có tâm tư giống Phó Viện mà thôi, muốn mượn Lý Phán Phán để về sau có thể trộn lẫn chút.Nhận thức các quan lại quyền quý nhiều một chút.

Lúc này Lý PhánPhán đang nói chuyện với Ninh Vân Hoan, người xung quanh không dám lêntiếng, nhưng trong mắt rất nhiều người đều đã lộ ra tâm tư, hiển nhiênmuốn mượn tay Ninh Vân Hoan, xem có thể đạt được cơ hội hay không.

”Không sao. Phải biết nếu cậu muốn chơi, nói không chừng tớ cũng sẽ đầu tư, có vị kia nhà cậu ở đây, còn sợ không thể kiếm tiền, cậu sớm nói cho tớbiết, về sau tớ cũng giúp bản thân tranh thủ kiếm một chút tiền riêngrồi.” Vì chuyện của Tần Dật, Tần lão gia cho người tặng hơn một tỷ đếntay Ninh Vân Hoan, Lý Phán Phán đã biết, vì chuyện này suýt nữa chi thứnhất và chi thứ ba của Tần gia đã trở mặt. Ba đứa con trai của Tần lãogia, đứa cả nhập ngũ, con thứ theo chính trị, còn đứa con út theo thương nhân, vốn quan hệ của ba anh em như vậy luôn cực kỳ ổn định, thêm nữaanh em luôn giúp đỡ lẫn nhau, Tần lão tam luôn nhận được sự giúp đỡ củahai anh trai, ba và chú hai của Tần Dật cũng không thiếu tiền nên khiếnTần lão tam ngày ngày dễ chịu, nên quan hệ của ba người họ là hỗ trợ lẫn nhau.

Nhưng vì chuyện lần này của Tần Dật, Tần lão gia trực tiếp thông qua con út rút hơn một tỷ. Giao cho Ninh Vân Hoan làm lễ vật bồitội.

Cho dù hơn một tỷ này Tần gia có thể rút ra, nhưng số tiềnnày tương đương với vốn lưu động, một khi bị rút đi, đối với Tần giakhông ảnh hưởng trí mạng, nhưng ít nhiều vẫn có chút ảnh hưởng, vìchuyện này vốn quan hệ anh em xem như sự hòa thuận, hợp tác cũng vô cùng vui vẻ, nhưng lần này suýt nữa đã sụp đổ, cả ngày tranh cãi ầm ĩ khôngdứt. Hiện tại không những chi thứ ba và chi thứ nhất trở nên ít giaotiếp với nhau, ngay cả chi thứ hai cũng có phê bình rất kín đáo đối vớiTần Dật.

Phía trên Tần Dật mất đi hai sự hỗ trợ, bản thân lại bịLan Cửu phế, hơn nữa vì chuyện này khiến anh em bất hoà làm Tần lão giavô cùng thất vọng đối với trưởng tôn mà ông ta vốn nhìn trúng như hắn,bởi vậy ngày hắn ở Tần gia rất khổ sở, nên hắn gắt gao nắm chặt Lý PhánPhán, nhưng sau khi biết Lý Phán Phán bị bắt cóc, trong lòng hoài nghitrinh tiết của cô ta, thầm hận nhưng lại không dám nói chia tay, cho nên chỉ dám âm thầm mò mẫn tìm đến Phó Viện.

Nếu là trước kia, tuyTần Dật và Lý Phán Phán là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, cho dùcó tình, nhưng địa vị Tần gia cũng đã không thể so sánh với Lý gia,nhưng Lý Phán Phán hiểu rõ tính cách hắn, hắn liền cảm thấy yêu mến LýPhán Phán, nhưng chủ nghĩa đại nam nhân trong nội tâm vẫn còn, thêm ngạo khí của hắn, cho dù có quan hệ gì với Phó Viện, đoán chừng hắn cũngkhông thèm để ý.

Đối với loại đàn ông như hắn mà nói, chẳng quaphụ nữ chỉ là gia vị trong cuộc sống thôi. Ví như trước đây đã xảy rachuyện Lý Phán Phán bị bắt cóc, tính cách Tần Dật tâm cao khí ngạo, cólẽ đã lạnh nhạt hơn với Lý Phán Phán, nhưng dù trong lòng hắn méo mó,mặt ngoài cũng không dám nói một câu, căn nguyên, kỳ thật chuyện này vẫn do Ninh Vân Hoan ban tặng.

Lý Phán Phán không phải đại nữ nhângì, kỳ thật cô ta rất đơn giản, chỉ là bạn trai săn sóc bảo vệ tiểu tamthôi, vốn dĩ trước đây Tần Dật tràn đầy dã tâm, muốn như thế nào đềuđược, hiện giờ Tần Dật bị phế, ngạo khí trên người hắn gần như cũng bịphế đi, hắn trở nên thân thiện hơn với Lý Phán Phán, có lẽ trong lòng sợ về sau Lý Phán Phán sẽ khinh thường hắn, nhưng Lý Phán Phán vẫn khôngđối xử tệ với hắn, nên hắn vẫn quen thói lông bông, lại thêm chuyện LýPhán Phán bị bắt cóc, Tần Dật tựa như tìm được một điểm cân bằng giữahai người, không còn săn sóc cô ta như trước, để vết thương kia của hắntrở nên tốt hơn nhiều.

Tuy biết rõ Tần Dật hư tình giả ý, nhưngtrong lòng Lý Phán Phán đã thỏa mãn, nhưng hết thảy vì có Ninh Vân Hoan, nên Tần gia tặng cô một tỷ, chuyện này khiến cô ta không cảm thấy phẫnnộ giống Phó Viện, ngược lại vô cùng cao hứng, hận không thể cũng xuấtra một phần sức trợ giúp Ninh Vân Hoan.

”Nếu cậu không ngại.” Ninh Vân Hoan cười cười, hình như nhớ đến chuyện gì: “Phó Viện thật sự đã tức giận đến mức kịch liệt.”

Vị hôn thê chính quy Tần Dật vẫn chưa nói gì, trái lại ả tức giận cái gì.Lý Phán Phán vốn giận dữ, sau đó yên tĩnh trở lại: “Cô ta tức giận,không nhìn xem cô ta dựa vào cái gì, mẹ chồng tương lại của tớ ngầm chophép cô ta, chẳng lẽ cô ta tưởng rằng sẽ thật sự trở thành hiện thựcsao?” Đến bây giờ bản thân Chu Tố Tố còn sống không tốt, nếu không vìbụng của bà ta không chịu thua kém sinh ra một thằng con trai, khôngchừng bà ta còn không có quyền phát biểu ở Tần gia.

Chuyện PhóViện khiến Lý Phán Phán mất hứng, nhưng vì Tần Dật, cô ta nguyện ý NHỊN, cho Chu Tố Tố một bậc thang leo xuống. Chỉ có điều việc Phó gia bị đuổi ra khỏi thành phố và khiến Phó Viện tức tối, chẳng bằng nói cô ta giếtgà dọa khỉ. Để Chu Tố Tố nhận rõ hiện thực mà thôi.

Ninh Vân Hoan nhìn thấy biểu tình quái dị của cô ta, nhưng thích Tần Dật là lựa chọncủa Lý Phán Phán, cô đã cho Lý Phán Phán nhiều cơ hội để thức tỉnh nhưvậy, nhưng nếu Lý Phán Phán biết rõ là hầm lửa mà vẫn nhảy xuống, điềunày chỉ có thể nói cô ta tự làm tự chịu. Không thể oán hận người ngoài,trong lòng cô còn một đống việc đây, không rảnh đi quan tâm người khác,bởi vậy giả vờ không thấy suy nghĩ trong mắt Lý Phán Phán, lần nữa ngồixuống nhìn vào laptop.

”Kết bạn với cậu thật khó.” Lý Phán Pháncười khổ hai tiếng, cô không biết vì sao, từ khi nhận rõ tính tình PhóViện, nhìn người bạn bị Phó Viện bôi đen này càng ngày càng thuận mắt.Cô ta thật sự muốn kết bạn với Ninh Vân Hoan, nhưng không biết vì sao,cô luôn lạnh nhạt. Trừ bỏ một Phó Viện, Ninh Vân Hoan đều không có vấnđề gì quá cứng ngắc với bạn cùng lớp, nhưng cũng không có quan hệ đặcbiệt tốt với ai.

Vốn ngày thường bên người Lý Phán Phán cũng vâyquanh không ít người muốn kết bạn với cô ta, nhưng không biết vì sao, cô ta chỉ muốn Ninh Vân Hoan, đáng tiếc trước mắt xem ra hai người họ ngay cả bạn cũng không phải.

”Tớ sợ bạn thân lắm rồi.” Ninh Vân Hoannghe ra giọng nói mất mác của cô ta. Nhớ đến trước kia cô gái này cho cô mượn điện thoại, thở dài để laptop trên bàn, đứng dậy: “Trước kia tớ và Phó Viện cũng là bạn thân. Nhìn xem hiện tại đã nháo đến nước này?”Trước kia cô và Cố Doanh Tích cũng là bạn, dựa vào hai sự kiện này, cuối cùng Ninh Vân Hoan đã nhìn ra, khi có tiền có thế, sẽ có bạn tốt, mộtkhi đã không còn giá trị lợi dụng, hoặc bị người chướng mắt, bạn tốtchính là dùng để bán đứng. Nếu không quá gần gũi, sẽ không bị thươngtổn, đến sau cùng không thể duy trì mối quan hệ như lúc đầu.

Từnhỏ Ninh Vân Hoan cùng lớn lên với Phó Viện, tuy vợ chồng Phó gia cóchút thế lực, nhưng lại dạy dỗ con gái thành tâm tính có chút cực đoan,kiếp trước khi đó cô vì Cố Doanh Tích dần dần bất hòa với Phó Viện, saucùng Phó Viện vẫn gả cho một nhà giàu ở Đế Đô, dù sinh hoạt như thế nào, hẳn không vì bản thân cô thay đổi mà chịu ảnh hưởng, có lẽ Lý Phán Phán cũng sẽ như kiếp trước hồn nhiên thiện lương.

Cô không cần biếtPhó gia rơi vào kết cục như thế nào, nhưng bị tình bạn làm cho ghê tởmmột hồi, hai từ bạn thân này từ đối với cô mà nói, càng không có ấntượng tốt đẹp gì.

Lý Phán Phán cắn môi, sau một lúc lâu mới thởdài: “Nếu không thích làm bạn cũng không sao, nhưng nếu cậu muốn mở công ty, muốn tớ giúp gì, thì không cần khách khí. Tuy tớ không có nổi mộttỷ, nhưng một phần mười tớ vẫn có, ví như cần tiền bạc, cứ nói với tớ.”

Biết cô ta có ý tốt, nhưng hiện tại Ninh Vân Hoan không thiếu thứ gì, tàisản danh nghĩa của cô không thể đếm được, cô cười khéo léo từ chối tâm ý Lý Phán Phán:

”Tiền bạc trái lại không cần, nhưng nếu cậu thựcsự muốn hỗ trợ cũng được, tớ thấy dáng vẻ Phán Phán khá xinh đẹp, về sau nếu tớ làm phim, mời cậu đến diễn vai chính là được.”

Lý PhánPhán xuất thân phú quý, Lý gia có địa vị đặc biệt ở Hoa Hạ, tuy nói trởthành minh tinh vô cùng nở mày nở mặt, cũng có thể kiếm tiền, nhưngtrong mắt quyền quý thế tộc chân chính, đều xem minh tinh như con hátthôi, trong mắt những người này minh tinh chỉ là một đồ chơi không thểlên được mặt bàn, tiếng tăm chỉ phụ thuộc vào giá cả cao hay thấp màthôi, Lý gia sẽ không đồng ý để con gái đi làm minh tinh, ngay cả lúctrước dáng vẻ Ninh Vân Hoan xinh đẹp, còn tinh xảo hơn so với nhiều minh tinh trong công ty Ninh gia, nhưng ba Ninh chưa từng nghĩ để con gái đi làm nghề này, càng miễn bàn đến Lý gia.

Ninh Vân Hoan nói ra chẳng qua chỉ để trêu Lý Phán Phán thôi, ai ngờ cô ta sửng sốt một lúc, sau đó nở nụ cười: “Được đó.”

Chỉ xem như cô ta nói đùa, Ninh Vân Hoan cười cười cũng không nói lạichuyện này nữa, Lý Phán Phán thấy cô không muốn nói thêm nữa, chỉ khẽnói một tiếng xin lỗi không tiếp chuyện được nữa, lúc này mới trở về chỗ ngồi của mình, chờ cô ta vừa đi, vài bạn học đã vây quanh Ninh VânHoan, mồm năm miệng mười khen Ninh Vân Hoan một trận, tiếp theo bắt đầuxin số điện thoại Ninh Vân Hoan.

Nghĩ đến kiếp trước có một vàibạn học sẽ nổi danh, Ninh Vân Hoan không cho số điện thoại, chỉ giữ lạisố điện thoại của những người nói muốn gia nhập làng giải trí, nói saukhi mở công ty sẽ liên hệ với bọn họ, lúc này mới đuổi người đi.

Giữa trưa khi về nhà hai vệ sĩ đem tất cả tình hình điều tra được giao choNinh Vân Hoan, đáp ứng ăn cơm trưa với Lan Cửu, khi xe đến công ty, thìNinh Vân Hoan vẫn đang xem xét các tư liệu điều tra về Tống Mẫn Nhiêntrong tay. Lần trước ở Ninh gia nghe ba Ninh nói kết quả sau khi đi nhìn Ninh Vân Thành, cô lập tức cảm thấy được Tống Mẫn Nhiên có chút khôngthích hợp, đời trước bị chết mơ hồ nên lúc này Ninh Vân Hoan đương nhiên không muốn lại giẫm lên vết xe đổ, biết người biết ta mới có thể trămtrận trăm thắng. Trong Thượng Nhất Thế, ngoài trừ việc sau cùng cô không phải chết trên tay Cố Thiếu Đào, các việc khác đều có kết quả tương tự, khiến cô cực kì tin tưởng vào kiếp trước và tiểu thuyết, nhưng về saucô phát hiện có thể Tống Mẫn Nhiên đã sớm ở cùng một chỗ với Cố DoanhTích, trái lại bản thân nên cảnh giác một chút.

Dù sao ở đây làmột thế giới chân thật. Những người không xuất hiện trong Thượng NhấtThế như Lan Cửu và Lâm gia đều đã xuất hiện rồi, thế giới này cũng không phải một bản tiểu thuyết có thể khái quát bằng trăm vạn chữ ngắn ngủn,mỗi người bên trong đều đã không có cùng tính cách, Tống Mẫn Nhiên không hề đơn giản giống với biểu hiện bên ngoài của hắn như vậy, nếu khônghắn cũng không đến nỗi phải dựa vào thân phận bạn trai của em gái đãchết, trà trộn vào hậu cung của Cố Doanh Tích.

Phải biết rằngtrong hậu cung của Cố Doanh Tích ai không phải là nhân vật danh chấnnhất phương chứ? Mặc kệ là Ninh Vân Thành hay Tạ Trác Doãn, mỗi ngườiđều trở thành hòn đá đặt chân trên đường của nữ vương Cố Doanh Tích, dần dần theo thấp đến cao trải thành một con đường thênh thang cho cô ả.Người sau càng trâu bò hơn người trước, còn Tống Mẫn Nhiên trước kia lần đầu tiên xuất hiện sau khi Tần Dật ra sàn, lúc ấy hắn chỉ lấy thân phận là bạn trai Cố Doanh Nặc lên sân khấu, căn cứ vào quy luật thiết địnhnam chủ xuất hiện cho Cố Doanh Tích của tác giả, có khả năng hắn khôngđơn giản, ngược lại rất nguy hiểm.

Nghĩ vậy, lông tơ sau lưngNinh Vân Hoan đều đã dựng đứng. Nghĩ đến kiếp trước khi cô thấy vẻ mặtlịch sự thậm chí còn có chút ngại ngùng kia nên nghĩ hắn là người hướngnội. Bây giờ thật sự muốn tát vào mặt mình một cái cho tỉnh.

Tưliệu quá trình từ nhỏ đến lớn của Tống Mẫn Nhiên đều có, đơn giản mộtchút, chính là hắn đặc biệt có thiên phú ở phương diện hóa học. Khi lênsơ trung, thành tích khoa học tự nhiên của hắn luôn đứng đầu, mãi chođến lúc tốt nghiệp trung học, lấy danh hiệu đứng nhất khoa học tự nhiêntoàn quốc, lấy thân phận thủ khoa khoa học tự nhiên thi vào đại học ĐếĐô. Tuy nói hắn học lệch nghiêm trọng, nhưng hắn đặc biệt có sở trường ở phương diện hóa học, vì vậy khi đó cho dù có kém điểm trúng tuyển vàođại học Đế Đô, hắn cũng không bị thu thêm phí nào, ngược lại được trởthành học sinh đặc cách, miễn học phí bốn năm đại học, mặt khác học bổng trường học hàng năm hắn vẫn lấy được không ít.

Dựa vào học bổngdày cộm này, bốn năm đại học hầu như Tống Mẫn Nhiên không xin nhà mộtphân tiền nào, trái lại nhờ vào thiên phú hóa học xuất sắc của hắn, saucùng được giáo sư Phương nhìn trúng, thu làm môn sinh đắc ý, trở thànhtrợ thủ của ông, có khi cũng cùng hắn nghiên cứu phát triển hạng mục nào đó, dựa vào những điều này, trong cảm nhận của bạn học, Tống Mẫn Nhiênlà một người vô cùng ưu tú xuất sắc, tuy hắn giao tiếp không giỏi, nhưng hắn có tài hoa, cho nên không ít các cô gái rung động vì hắn, nhưng vẫn đau khổ vì không có cơ hội tiếp cận hắn.

Còn trong mắt thầy cô,Tống Mẫn Nhiên rất thành thật đáng tin, là một đứa trẻ có thiên phú vềhóa học, vì không có nhiều học trò giỏi như vậy, nên trên mặt các thầycô luôn tỏa sáng với hắn, vì thế giáo sư Phương yêu quý Tống Mẫn Nhiênkhông ngừng, rất kỳ vọng về hắn, thậm chí trong nhà giáo sư Phương cómột đứa con gái hai mươi mốt tuổi hiện giờ đang học ở nước ngoài, saunhiều lần liên hệ với con gái, yêu quý nhân tài, ông ta có lòng muốnTống Mẫn Nhiên trở thành con rể, nhưng vì Ninh Vân Hoan cắt ngang mộttay, hiện tại Tống Mẫn Nhiên rơi vào tình yêu cuồng nhiệt với Cố DoanhNặc, chuyện này giáo sư Phương vẫn chưa biết.

Còn lại thì khôngcó gì hay để xem, phía trên ghi lại đơn giản Tống Mẫn Nhiên là niềm kiêu hãnh của Tống gia, cùng với thiên phú về hóa học của hắn, mặt khác vềthức ăn hắn thích, loại quần áo hắn thích, một số các loại giày, NinhVân Hoan chỉ nhìn thoáng qua, rồi vứt chuyện này sang một bên.

Hiện tại trong số mấy người đàn ông của Cố Doanh Tích, trừ Âu Dương ChấnThiên mặt ngoài hung ác không kềm chế được ra, kỳ thật theo bản năngNinh Vân Hoan cảm thấy Tống Mẫn Nhiên càng khiến cô sởn gai ốc, từ nhỏngười này biểu hiện quá mức ưu tú, kiếp trước cô có gặp Tống Mẫn Nhiênvài lần, chỉ tiếc khi hắn chân chính cùng một chỗ với Cố Doanh Tích, bản thân cô đã khó sống rồi, nên không hiểu rõ người này, tuy hiện tại cóbáo cáo của hắn trên tay, Ninh Vân Hoan vẫn có cảm giác cổ quái, tựa như người này thật sự quá bình thường, tựa như không có gì đáng để Cố Doanh Tích thu hắn.

Theo bản năng Ninh Vân Hoan cảm thấy không thíchhợp, cô sống vài lần, tuy không có có bản lĩnh thông thiên gì, nhưngriêng những chuyện như thế này, đặc biệt nhạy cảm, cái gì nguy hiểm, tốt xấu gì cô đã sống hai kiếp rồi nên có thể cảm giác được, Tống Mẫn Nhiên cho cô cảm giác giết người không thấy máu, ví dụ biểu tình của Âu Dương Chấn Thiên là kiểu lão tử thiên hạ vô địch, trên đời duy ngã độc tônngược lại dễ đối phó hơn, còn Tống Mẫn Nhiên, Ninh Vân Hoan rất có mộtloại cảm giác không biết hạ miệng chỗ nào.

Cô vẫn luôn đề phòng Tống Mẫn Nhiên, không ngờ được cơ hội lần đầu gặp mặt rất nhanh đã đến rồi.

Công ty Phó gia trong tay Lan Lăng Yến hầu như không cần tốn nhiều sức đãđược cải tạo, trừ ra một số nhân viên quản lý cao cấp được lựa chọn lưulại, còn lại tầng thấp nhất đều được bố trí lại, hoặc là tự mình thôiviệc, toàn bộ thủ tục Lan Lăng Yến đều cho người ra mặt, khoảng hai ngày đã có người giao toàn bộ tư liệu vào tay Lan Lăng Yến.

Lần nàyNinh Vân Hoan tạm thời không muốn tự mình ra mặt, hiện tại đàn ông saulưng Cố Doanh Tích còn chưa hoàn toàn xuất hiện, cô không muốn bản thântrở thành chim đầu đàn, về sau một khi chống lại Cố Doanh Tích lập tứcsẽ trở thành bia ngắm cho người ta, bởi vậy nhờ Lan Lăng Yến tìm ngườihỗ trợ, nhắc đến cũng có duyên, người Lan Lăng Yến đưa qua giúp cô xử lý sự tình không phải ai khác, chính là người kiếp trước cô đã được nghedanh Lan Bưu.

Đời trước kỳ thật Ninh Vân Hoan chỉ thấy Lan Bưunày không quá một lần, giữa hai người hầu như chưa từng nói chuyện vớinhau, Lan Bưu đã có thủ đoạn lại có bản lĩnh, ở một nơi như Quan LạiQuyền Quý mà có thể yên ổn được sân bãi, càng không nói dùng để quản lýmột công ty giải trí vừa mới thiết lập, nếu Ninh Vân Hoan không biếttính cách Lan Lăng Yến không thích nói đùa, cô sẽ nghĩ rằng việc LanLăng Yến phái Lan Bưu đến chỉ là anh nói đùa với cô thôi.

Trongsơn trang Ninh Vân Hoan lưu văn kiện mà mình đã nghĩ sơ nhân lúc đi họcvào USB giao cho Lan Bưu đã lên núi để thương lượng với cô. Lúc này vẻmặt Lan Bưu cung kính ngồi trước mặt cô, mở ghi chép nhìn những cái màNinh Vân Hoan đã đánh ra, vẻ mặt chăm chú.

Ninh Vân Hoan vừa giải thích vài câu, vừa đánh giá Lan Bưu. Sau khi cô trùng sinh trở về, nằmmơ cũng không nghĩ đến có một ngày nhân vật cao cao tại thượng này sẽtrở thành trợ thủ của bản thân, lúc này Lan Bưu cảm giác cô chăm chúnhìn, không khỏi da đầu run lên. Sau khi được điều đến chỗ này, kỳ thậthắn không kinh sợ mà còn lấy làm vui mừng, lần trước chuyện của Cố Doanh Tích khiến chủ tử cực kì nghi kỵ hắn, lúc ấy hắn cũng không biết bị mêmuội làm sao lại đi nói giúp Cố Doanh Tích, sau đó Lan Bưu hối hận rấtlâu, thậm chí lúc đầu đã hỏi qua ông nội và ba, sau khi tiếp quản lạiQuan Lại Quyền Quý, vẫn nơm nớp lo sợ.

Thế lực Lan gia lớn baonhiêu, trong lòng hắn rất rõ ràng, Lan Cửu ở Hoa Hạ tạm thời chỉ là rồng bơi chỗ cạn thôi, nơi này không phải của đại bản doanh hắn, nơi hắn cóthể nhờ vào địa vị Lâm gia thi triển tay chân, không giống khi ở nướcngoài, đoán chừng trong mắt người ngoài Lan Bưu bị điều ra khỏi Quan Lại Quyền Quý, cho rằng về sau hắn thất thế, kỳ thật Lan Bưu bị điều đi,không những không tức giận, ngược lại trong lòng cao hứng vô cùng.

Vốn hắn đã bị vắng vẻ, thầm cảm thấy về sau bị Lan Lăng Yến để ở Hoa Hạ trở thành một người quản lý bình thường, nhưng hiểu rõ Lan gia, theo Langia, mấy thế hệ đều đã phụng dưỡng Lan gia được ban thưởng mà nói, LanBưu đâu nguyện ý bị nhốt ở một chỗ. Dù hiện tại Quan Lại Quyền Quý náonhiệt, nhưng nơi đó, có thể so sánh với nhất tộc Lan thị sao?

Lan Bưu vốn đang nghĩ, muốn tìm cơ hội biểu thị lòng trung thành với LanLăng Yến, không ngờ trùng hợp Ninh Vân Hoan cần người, Lan Cửu nghĩ đếnvợ nên cho hắn một cơ hội, cũng đã nói, chỉ cần hắn làm tốt, trước giúpphu nhân hai năm, chờ sau khi phu nhân tốt nghiệp, hắn có năng lực giúpphu nhân bồi dưỡng ra một nhân tài, đến lúc đó Lan Lăng Yến sẽ tiếp tụcmang hắn theo bên người, lại cho hắn thêm một cơ hội!