Trùng Sinh Nữ Phụ

Chương 126: Cứu mỹ nhân



“Đau quá..........”Cố Doanh Tích sờ sờ mũi, miệng yêu kiều hô lên một tiếng, không biếttiếng kêu này có ma lực gì, làm cho tên đàn ông ôm ả ta đột nhiên ômchặt hơn, rất nhanh liền có phản ứng dựng lều.

Tên đàn ông tócdài lộ ra hứng thú, vừa ôm chặt Cố Doanh Tích, eo thon mông cong, khôngngờ dưới bộ quần áo không có gì đặc biệt ấy, lại là một thân thể cựcphẩm, bộ ngực mềm mại của ả dán chặt lên bộ ngực cứng rắn để trần củahắn, càng làm cho hắn bị lửa nóng thiêu đốt.

Người phụ nữ này, hắn, muốn!

”Em tên gì?” Nghĩ như vậy, nam nhân vô cùng khí phách một tay ôm chặt lấythắt lưng ả, một tay kia dơ lên nắm lấy cằm của ả, nâng khuôn mặt của ảlên.

Đôi mắt đẹp của Cố Doanh Tích giống như bị kinh hoảng và sợhãi, đôi mắt dường như biết nói làm cho khuôn mặt vốn bình thường của ảsáng bừng lên, tên đàn ông kia không thèm nghĩ ngợi hôn thật mạnh lênmôi Cố Doanh Tích, Cố Doanh Tích vừa giãy dụa, vừa kinh hoảng kêu lên:

”Anh muốn làm gì?”

Người đàn ông kiên định mà có lực bế ả lên, nói như đinh đóng cột: “Em!”

Sắc mặt Cố Doanh Tích đỏ bừng, tên tóc dài kia mới cười nói: “Tôi cho emtiền, 10 vạn đủ không? Bao em một tháng!” Nói xong lời này, hắn vác ảlên vai, đang muốn rời đi, một vệ sĩ từ trong Quan lại quyền quý chạyra, lớn tiếng quát mắng: “Tên ngu đần nào lại vứt tàn thuốc vào bãi cỏ?”

Chỗ bụi cỏ kia còn sót mẩu thuốc lá, một vài cành lá bị đốt, thân thể tênđàn ông tóc dài cứng đờ, đứng đó có chút ngại ngùng, sau đó nghĩ tớithân phận địa vị của mình, nếu như bị người ta biết được hắn tùy tiệnvứt mẩu thuốc vào bãi cỏ mà bị người ta mắng, e rằng không tốt lắm, chonên hắn vác Cố Doanh Tích chạy về phía xe của hắn.

Mà Cố DoanhTích đang không ngừng dãy dụa, khi nghe thấy tên đàn ông này cho mình 10 vạn, nhất thời cứng đờ, nghĩ tới bệnh của mẹ, còn có hai đứa em gáiđang đi học, thân thể Cố Doanh Tích cứng ngắc, nước mắt chảy ra.

Bị đưa tới khách sạn, tên đàn ông kia vứt Cố Doanh Tích xuống rồi đi vàonhà tắm, đợi đến khi lại xuất hiện, hắn chỉ quấn một cái khăn tắm quanheo, cơ ngực rắn chắc của hắn làm cho Cố Doanh Tích đỏ mặt, tên đàn ôngkéo khăn tắm xuống liền nhào vào Cố Doanh Tích, sau khi vuốt ve một látliền trực tiếp đi vào.

”A, đau quá, đau quá, anh mau đi ra!” Sắcmặt Cố Doanh Tích trắng bệch, liền liều mạng giãy dụa, ả càng giãy dụatên đàn ông kia càng khó chịu, trán toát mộ hôi lạnh, nhưng ánh mắt vôcùng nguy hiểm:

”Em cũng không phải lần đầu tiên? Là ai? Là ailàm?” Hắn vừa nói, động tác càng cuồng dã hơn, làm cho Cố Doanh Tíchgiống như một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trong mưa rền gió dữ, thân thểkhông ngừng run rẩy.

Lúc này Cố Doanh Tích làm sao dám nói trướcđây ả có rất nhiều đàn ông, ánh mắt của tên đàn ông này nguy hiểm tớimức như muốn nuốt chửng ả vậy, ả nhịn không được sợ hãi khóc nấc lên,mặc dù bị đối xử thô bạo như vậy, nhưng thân thể ả đã được Ninh VânThành và Tạ Trác Doãn dạy dỗ trở nên vô cùng mẫn cảm, mặc dù lúc này tên đàn ông kia vô cùng thô bạo, nhưng dần dần ả liền cảm thấy thoải mái,thân thể chảy ra một dòng chất lỏng, làm cho động tác của người đàn ôngcàng dễ dàng hơn.

”Tiểu yêu tinh!” Gã đàn ông nghiến răng nghiếnlợi mắng một câu, cũng không điều tra xem gã đàn ông trước đây của CốDoanh Tích là ai nữa, bắt đầu điên cuồng vận động.

Sau một hồilăn qua lăn lại, toàn thân Cố Doanh Tích đau nhức bị đàn ông ôm vàotrong lòng. “Chuyện trước đây tôi không quan tâm nữa, nhưng sau này emchính là người phụ nữ của tôi, nhớ lấy, tôi tên Âu Dương Chấn Thiên!”

Nói xong lời này, Âu Dương Chấn Thiên lại đè Cố Doanh Tích xuống dưới thân.

Lúc này Ninh Vân Thành không biết người yêu Tích Nhi của hắn đã bị một gãđàn ông khác chiếm hữu rồi, hắn vẫn ở trong bệnh viện lo lắng đủ đườngđợi Cố Doanh Tích trở về.

Cố Doanh Tích vô cùng hiếu thuận, hiệnnay Cố Nhàn ở trong bệnh viện, nếu như không có chuyện gì, ả nhất địnhsẽ tới bệnh viện, nhưng hiện tại đã 12 giờ khuya, nhưng không thấy ảđâu, Ninh Vân Thành gấp gáp như kiến bò trên chảo nóng, lúc này Cố Nhànnằm trên giường bệnh, vừa mới truyền nước biển xong, nhìn thấy con rể lo lắng cho con gái như vậy, trong lòng không khỏi hoan hỉ phấn chấn.

Ấn tượng của bà ta đối với Ninh Vân Thành cực tốt, dù sao thì Cố Nhàn tựnhận bà ta không phải một người yêu tiền tài, cũng không cần con gáiphải gả cho gia đình phú quý gì, xuất thân như Ninh Vân Thành, lại đốixử thật tâm với Cố Doanh Tích như vậy, lần này sức khỏe bà ta không tốt, vậy mà Ninh Vân Thành lại nguyện ý hiến một quả thận cứu bà ta, làm cho cảm tình của Cố Nhàn đối với Ninh Vân Thành vô cùng tốt.

Lúc này lại nhìn thấy hắn lo lắng cho con gái, Cố Nhàn không khỏi cười nói:

”Vân Thành, con đừng lo lắng, Tích Nhi không xảy ra chuyện gì đâu? Có thể là có chuyện gì đó kéo chân nó, khẳng định không có chuyện gì, một látnữa, nó nhất định sẽ về.”

Cố Nhàn an ủi con rể, bởi vì vừa làmphẫu thuật xong, cho nên cảm thấy mệt mỏi, nói chuyện với Ninh VânThành, bất tri bất giác ngủ thiếp đi.

Ninh Vân Thành lại mở tomắt, thẳng đến khi trời sáng cũng không thấy Cố Doanh Tích trở về. Hắnkhông nhịn nổi nữa, kéo theo thân thể bệnh tật của hắn tới Quan lạiquyền quý gặp Cố Doanh Tích, nhưng những nơi như Quan lại quyền quý phải đợi đến buổi tối mới mở cửa, ban ngày vắng lặng không bóng người, chỉcó một bảo vệ canh bên ngoài, bên trong đang có người nói chuyện.

”Tôi muốn tìm Cố Doanh Tích.” Ninh Vân Thành trực tiếp tiến vào đại sảnh, mở miệng nói chuyện trực tiếp với Lan Bưu đang dặn dò đám người Lan Hình,hắn trực tiếp mở miệng nói: “Cô ấy đang ở đâu?”

Cả một đêm khôngthấy tung tích của người yêu, Ninh Vân Thành lo lắng muốn chết, mở miệng nói chuyện với giọng điệu không được tốt lắm.

Lan Bưu là nhânvật như thế nào, rất nhiều kẻ phú nhị đại trong thủ đô này nhìn thấy ông ta còn phải gọi một tiếng Bưu ca, phải nịnh nọt ông ta, lúc này NinhVân Thành lại dám dùng giọng điệu này nói chuyện với ông ta.

Nóitới tên của Cố Doanh Tích, Lan Bưu nhớ tới cô gái bị chủ tử hạ lệnhtrừng trị, ông ta vẫn luôn chú ý tới Cố Doanh Tích, biết tối qua ả nhậnlời ra ngoài với khách, sau đó ả hối hận, được nhị công tử Âu Dương giacứu đi rồi, tối hôm qua tên đàn ông trung niên kia đã quay lại cáo trạng với ông ta.

Mặc dù ông ta không sợ tên trung niên tối qua, nhưng dù sao chuyện này do Cố Doanh Tích sai, lúc này Lan Bưu còn đang tức,vừa đúng lúc Ninh Vân Thành xông tới!

”Cố Doanh Tích? Cậu là gì của ả ta?”

”Tôi là chồng cô ấy!” Ninh Vân Thành vừa nghe thấy Lan Bưu hỏi như vậy, nghĩ rằng Lan Bưu biết thân phận của hắn, cho nên ưỡn thẳng ngực, vội nói:“Cô ấy ở đâu? Có phải bị các người nhốt lại hay không?”

Lan Bưubiết Ninh Vân Thành là ai, lần trước Ninh Vân Thành bị chỉnh ác là kiệttác của Lan Lăng Yến, lần này thấy Ninh Vân Thành tự tìm tới cửa, chỉ là cố ý hỏi hắn như vậy, lúc này nghe thấy hắn thừa nhận quan hệ với CốDoanh Tích, liếc mắt ra hiệu cho mấy vệ sĩ Lan Hình, mấy người đàn ôngliền bao vân lấy Ninh Vân Thành.

”Các, các người định làm gì?”Ninh Vân Thành thấy vậy, trong lòng không khỏi sợ hãi, theo bản năng hét lên: “Các người đừng có làm xằng làm bậy!”

”Nói tới Cố DoanhTích, tôi còn phải tìm cậu bồi thường 5 vạn đây, tối hôm qua ả đáp ứngra ngoài với Ông chủ Lâm, chuyện bí mật chúng tôi không quản, nhưng đàmphán giao dịch tại Quan lại quyền quý, sau cùng ả ta bỏ chạy thì thôi,còn đánh người ta bị thương, tôi phải thay ả bồi thường 5 vạn, lúc nàycậu giao tiền ra thì chuyện này coi như xong, nếu không đừng trách tôitâm ngoan thủ lạt!”

Ninh Vân Thành nghe thấy Cố Doanh Tích vậy mà lại đáp ứng tiếp khách làm hắn kinh sợ, trong lòng hắn vô cùng đau khổ, lẽ nào hắn còn chưa đủ tốt với ả hay sao? Sao ả lại phản bội hắn?Chuyện trước đây của ả với Tạ Trác Doãn hắn đã nhẫn nại không tính toánrồi, hắn bỏ ra nhiều như vậy, sao ả lại làm như vậy?

Hắn âm tìnhbất định đứng một hồi, sau đó Ninh Vân Thành nghĩ tới những chuyện xảyra gần đây, mỗi lần hắn trở về đều không gặp ba Ninh mẹ Ninh, còn chẳngcó một đồng, Ninh Vân Thành mất đi một quả thận, thân thể cần tĩnh dưỡng cho khỏe, Cố Nhàn coi như làm xong phẫu thuật, nhưng tiền thuốc thangvẫn tốn rất nhiều.

Người yêu của hắn vẫn luôn là cô gái hiếuthuận, nói không chừng vì bệnh của Cố Nhàn và vì hắn, cho nên ả mới nghĩ ra biện pháp cực đoan này!

Trong lòng hắn giải thích thay chohành động của Cố Doanh Tích, Ninh Vân Thành nghe thấy Lan Bưu nói sau đó Cố Doanh Tích hối hận không đi cùng ông chủ Lâm nữa, trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy Cố Doanh Tích vừa hiếu thuận, vừa thủ tiếttrung trinh với hắn, không thực sự làm chuyện đó.

Trong lòng hắnvừa đắng vừa chát vừa yêu thương, càng yêu thương Cố Doanh Tích hơn,nhưng cũng càng hận Ninh gia hơn. Ba Ninh thấy chết không cứu, hắn nắmtay thành quyền, Ninh gia ngay cả chút tiền cũng không cho, nếu nhưkhông phải bọn họ nhỏ nhen kiệt sỉ, Cố Doanh Tích sao phải nghĩ ra biệnpháp làm hắn đau lòng như thế này cơ chứ!

Ninh Vân Thành nghĩ như vậy, trong lòng oán hận, vội nói: “5 vạn thì 5 vạn, tôi cho các ngườisố điện thoại của ba tôi, các người trực tiếp tìm ông ta mà đòi!” NinhVân Thành nghĩ rằng những người đòi nợ này tìm tới tận cửa, hắn khôngtin ba Ninh lại không giao tiền, bản lãnh của những người đòi nợ này hắn đã được lĩnh giáo qua, ba Ninh nhất định không chịu được, sớm muộn cũng nôn tiền ra thôi!

Nói xong, hắn vội lấy điện thoại ra, ấn vào số điện thoại của ba Ninh, đẩy tới trước mặt Lan Bưu.

Đối với kẻ đê tiện như thế này, trong lòng Lan Bưu vô cùng coi thường, ôngta biết gần đây mẹ Ninh ở trong bệnh viện, ngay cả phu nhân cũng thườngxuyên qua thăm, ông ta chẳng dám tìm ba Ninh gây phiền toái, nghĩ nhưvậy, trong lòng Lan Bưu xoay chuyển, cười đáp ứng:

”Được thì được, nhưng cậu phải viết giấy nợ cho tôi, không thì lấy gì chứng minh số tiền này là do cậu nợ?”

Vừa nghe thấy viết giấy nợ, Ninh Vân Thành có chút do dự, nhưng mấy vệ sĩbao quanh hắn vô cùng hung dữ, hắn không dám phản bác, sau khi do dự hắn vẫn bị Lan Bưu ép viết giấy nợ.

Khó khăn lắm mới thoát khỏi Quan lại quyền quý, Ninh Vân Thành mệt mỏi cả ngày trở về Cố gia, cửa lớnđang mở, tiếng khóc “hu hu” truyền tới, sắc mặt hắn thay đổi, theo tiếng khóc tìm đến căn phòng của Cố Thiếu Đào, vừa đẩy cửa ra, vừa đúng lúcnhìn thấy Cố Doanh Tích bị Cố Thiếu Đào đè trên giường, thân thể haingười sớm đã kết hợp với nhau!