Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Chương 154: Không dùng biện pháp phòng hộ gì



Lâm Hi Hi cả kinh, cũng đã bị hắn đem cả người thu tiến vào trong lòng, ôm lấy hướng phòng tắm đi đến.

Cả một đêm, nàng cảm giác có sự thay đổi rất lớn, đã sớm bị kinh tâm động phách.

Trong màn đêm ngưng trọng, kim đồng hồ chỉ hướng 2 giờ.

Bọn họ không phải chưa từng làm trong phòng tắm, chẳng qua là lần trướctâm tình hắn không được tốt lắm, kịch liệt giữ lấy, không có ôn nhu sănsóc như vậy.

Dòng nước ấm áp thổi quyét toàn thân, ở trong nước bị hắn một tấc lạimột tấc hoàn toàn chiếm lấy, đôi khi Lâm Hi Hi vẫn là vạn phần thanhtỉnh, cả người nàng ẩm ướt, một cái chân trắng nõn oánh thuận vắt rangoài bồn tắm, động cũng không thể động được, tư thế khuất nhục mà mởrộng như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ lên ánh mắt mê ly, chỉ cóthể để hắn tùy ý tiến sâu vào, lần sau so với lần trước lại kịch liệtchiếm giữ hơn, trong bồn tắm hơi nước bốc lên ngùn ngụt, nàng nằm tronglồng ngực hắn bị hung hăng hôn lấy, vòng eo nhỏ nhắn nhẹ nhàng mà luậnđộng....

Một trận triền miên, chỉ có thể ôm lấy cổ hắn cùng hắn ngã nhào lêngiường lớn mềm mại trong phòng ngủ, sức nặng trầm trọng đè lên nàng, lửa nóng vây quanh bức bách, nhắc nhở nàng đây đã là lần thứ ba, thứ tưtiến đến rồi.

“....” Lâm Hi Hi khó nhịn được mà yêu kiều ngâm nga, đầu ngẩng lên,cảm giác được nụ hôn nóng bỏng của hắn dừng ở cần cổ nàng.

Hắn muốn nàng, hung hăng đòi lấy, ngay cả cánh môi khi hôn cũng trở lênbạo ngược, bàn tay nhỏ bé của nàng gắt gao túm lấy ra giường, đem toànbộ thanh âm vỡ vụn muốn thoát ra nuốt vào trong. Thân dưới bị mãnh liệtgiữ lấy, đợi khi cánh môi hắn dời khỏi cần cổ nàng, nơi đó lại in lạimột mảnh đỏ hồng, hắn như là muốn ăn nàng từng miếng từng miếng vậy.

“Đau không? ” Tần Dịch Dương thở dốc trầm giọng hỏi, ánh mắt thâm thúydày đặc dục vọng, một bên hung hăng tiến vào thân thể ẩm ướt ấm áp củanàng, một bên triền miên hôn mặt nàng, ngậm lấy cánh môi anh đào củanàng, “Hi Hi... đau không?”

Từ ngày nàng xuất viện, thương thế trên toàn thân nàng đã chậm rãi khỏihẳn, hắn chỉ có thể đè nén không chạm vào nàng, đây là lần đầu tiên saukhi những vết thương của nàng hoàn toàn khép miệng, hắn không thể kiểmsoát được lực đạo cùng tốc độ mà muốn nàng.

Lâm Hi Hi nức nở, cảm giác hắn ngày càng tiến sâu vào, nàng thực sự muốn chạy trốn.

“......” đôi chân oánh bạch như ngọc liều mạng khép chặt, ngửa mặtlên, thân mình hướng phía sau lùi ra, nghĩ muốn dịu đi một chút va chạmhung ác của hắn, lại bị hắn một phen túm chặt lấy thắt lưng, ngón taython dài nhẹ nhàng vuốt ve bụng của nàng, khiến cho nơi bị chiếm giữtrong thân thể nàng càng co rút mãnh liệt. Lập tức Lâm Hi Hi hét chóitai lên, ra giường lại càng bị nhéo chặt hơn, sự vỗ về mãnh liệt khiếncho thần trí cả người nàng bắt đầu không rõ ràng.

“Mở chân ra, cuốn lấy anh....” Cúi đầu xuống áp sát khuôn mặt nhỏnhắn ẩm ướt thơm tho của nàng, giọng nói khàn khàn của Tần Dịch Dươngmệnh lệnh vọng vào tai nàng, biết nàng có thể tiếp nhận được, liền không nghĩ đến tiếp tục đè nén chính mình nữa, “Ngoan.... Hi Hi ngoan....”

“Có thể mà....” Khoái cảm điên cuồng ập tới, ngày càng mạnh mẽ, ngày càng mãnh liệt, trải qua mấy lần ham muốn như tra tấn kia Lâm Hi Hithực đã chịu không nổi, khóc lắc đầu, hai tay gắt gao cuốn lấy cổ hắn,đứng quãng cầu xin: “Không cần.... Nhẹ một chút..... Van cầuanh....”

Cả người nàng đều run rẩy, đỏ ửng mê ly, Tần Dịch Dương đột nhiên đâmvào nơi sâu nhất trong cơ thể nàng, cực kỳ không muốn dừng lại.

Nàng cũng không nghe lời, thường thường làm được đến thời điểm này cũngnhát gan lùi về phía sau, hắn cũng không nói gì, chỉ là túm lấy một cáichân dài nhỏ nhắn mềm mại của nàng, thong thả mà cưỡng chế kéo về phíatrước, bại lộ ra nơi bị hắn hung hăng yêu thương quá mức của nàng, mãnhliệt đi vào. Cô gái nhỏ dưới thân đã muốn lên đến đỉnh điểm sao? Hắn đơn giản ngăn chặn lại cái miệng nhỏ nhắn của nàng, kịch liệt tiến lên.

Móng tay dài mềm mại bám thật chặt vào cơ thể hắn, run rẩy để lại vết tích.

Một trận co rút kéo dài bỗng nhiên nổ tung, cô gái nhỏ trong lồng ngựcrun rẩy nức nở, ở lúc mà mọi lời lẽ của hắn bị tắc nghẹn nói không lênlời, tất cả mọi thanh âm của nàng đều bị nuốt lấy, bàn tay to lớn ấm áp ở sau gáy nàng nhẹ nhàng trấn an, động tác dưới thân cũng chưa có dừnglại, như là muốn cho nàng cảm thụ được cảm giác cực hạn này, thân thể co rút, khoái cảm dâng tràn đến tứ chi, đây là giây phút đẹp nhất của nữnhân....

Thỏa mãn nàng cũng là thỏa mãn chính mình, vì thế thời gian lại tiếp tục kéo dài tới rạng sáng.

Nàng sớm đã lên tới đỉnh, trong nhiều lần khoái cảm vô hạn ập tới, cảmgiác nhiều lần mất đi ý thức, lại bị hắn nhẹ nhàng dụ dỗ mà tỉnh lại,giữa hai chân nàng thực đã căng trướng đến mức không chịu nổi, lại không thể ngăn được hắn giữ lấy. Thời khắc cuối cùng nàng không thể khống chế được mà khóc hô tên của hắn, ở cái mãnh liệt lao xuống của hắn mà ngấtđi, hắn hét lên một tiếng ôm chặt lấy nàng, rốt cục cũng thỏa mãn.

Xương cốt bị bóp chặt tựa như vỡ vụn ra, đau khiến người ta run rẩy.

Không giống với trước đây, cả người nàng kịch liệt đau trướng, thậm chí ngay cả sức lực trên thân thể cũng hoàn toàn biến mất.

Ánh mặt trời mê ly xuyên qua cửa sổ chiếu rọi lên chiếc giường lớn mềmmại, chăn đệm xanh dương vây hãm một thân thể nhỏ bé yếu ớt không xương, nàng giống như đã rất quen với việc tỉnh lại như vậy, có làn gió lànhlạnh vỗ về gò má của nàng, cả căn phòng đều thoáng đãng thoải mái.

“.... Tỉnh rồi?” thanh âm khàn khan vang lên, hơi thở cực nóng lướt qua vành tai trắng nõn của nàng.

Khiếp sợ trong lòng Lâm Hi Hi dần dần rút đi, dĩ nhiên biết được ngườibên cạnh là ai, nàng bị mắc kẹt trong suy tư, ánh mắt lim dim lộ ra chút mơ màng, một lần ngã xuống kia khiến cho thân hình mảnh mai của nàngđau đến tê dại, nàng cuộn mình ở trong ngực hắn, không đủ sức mà độngđậy.

Nhíu mi chịu đựng không thoải mái trong người, lông mi nàng chậm rãi hémở, đè nén nghi hoặc trong lòng, nhẹ giọng hỏi: “Anh không cần phải đilàm sao?”

Thanh âm của nàng cũng nghèn nghẹn, lộ ra nồng đậm lưu luyến.

Người đàn ông phía sau nhẹ nhàng hôn lên mái tóc thơm ngát của nàng, “Hôm nay không đi, ở nhà cùng em.”

Giường lớn mềm mại thực thoải mái. Lâm Hi Hi nghe được chữ ‘Nhà” từtrong miệng hắn thoát ra, trong lòng có chút rung động. Nàng cũng khôngbiết nơi này có được tính là nhà của bọn họ hay không, chẳng qua là hắnnói như vậy, đích xác sẽ khiến lòng người ta vô cùng ấm áp.

Sáng sớm, ánh sáng tràn trề, Tần Dịch Dương hé mở đôi mắt thâm thúy, cóthể nhìn thấy những dấu hôn trên người tiểu nữ nhân trong lồng ngực.

Sau một đêm đọng lại, đã muốn biến thành màu xanh tím, in rõ trên dathịt tuyết trắng của nàng, làm cho cổ họng hắn vô thức dâng lên một cỗkhát vọng. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng mang vẻ vô cùng ủ rũ, Tần DịchDương ôn nhu kéo nàng sát lại, đặt một nụ hôn ẩm ướt triền miên trêntrán nàng.

“Đau không?”Hắn hỏi lại một lần.

Mặt Lâm Hi Hi lại đỏ bừng lên, cảm giác được da thịt những nơi bị hắn hôn qua đều một trận bỏng rát.

Có thể nhìn ra nàng đang nhớ đến lúc thân mật càn rỡ kia, tâm tình TầnDịch Dương đột nhiên tốt lên nhiều lắm, cúi đầu dựa vào chóp mũi lángmịn của nàng, bàn tay tự do du ngoạn trên thân thể của nàng, giúp nàngchậm rãi thả lỏng: “Đau thế nào, nói cho anh biết đi?”

Ra sức ép nàng một đêm, nhìn biểu tình có thể thấy nàng rất đau.

Lâm Hi Hi cắn môi, khó nhịn, căn bản nói không nên lời.

Nơi đau nhất là giữa hai chân, đau đến mỗi lần nàng đi đều run rẩy, haichân thon dài hơi cọ xát một chút, nàng lắc lắc đầu, “Không có việc gì,tắm một cái là tốt rồi.”

Tần Dịch Dương lại có thể lĩnh ngộ ý tứ của nàng, hôn một cái lên bàn tay nhỏ bé của nàng, bàn tay nhẹ nhàng dò xét xuống dưới.

Lâm Hi Hi cả kinh nghĩ đến hắn lại muốn nữa, rụt lại một chút, lại không nghĩ rằng hắn ôn nhu mà bao trùm lấy nơi đau đớn của nàng, trầm giọngnói: “Đừng nhúc nhích.”

Ngay sau đó, hắn bắt đầu ôn nhu an ủi, bàn tay có lực vuốt ve bộ phận kia, giảm bớt đau đớn của nàng.

“....” Lâm Hi Hi nhỏ giọng mà ngâm nga, người đàn ông bao phủ trênngười cũng ôn nhu hôn lên khóe môi cùng đôi mắt của nàng, hắn biết toànthân nàng đã mệt chết đi, đối với loại chyện này hắn từ trước tới nayđều không khống chế cũng không thể khống chế nổi, chẳng qua là yêuthương muốn đem tất cả của nàng hòa nhập vào bản thân mình. Xoa xoa mộtlúc liền cảm giác được khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lại bắt đầu ửng hồnglên.

Không người phụ nữ nào có thể dửng dưng mà trấn định trước tình huống này được, huống chi tay hắn lại đang đặt ở chỗ kia.

“Đừng loạn, anh lại muốn....” Tần Dịch Dương đột nhiên lúc này lạimuốn đùa giỡn nàng, ánh mắt thâm thúy cực kỳ ôn nhu, lời nói hòa hoãn mà mờ ám: “Hiện tại anh coi như là đã ăn no, nếu quả thực em vẫn muốn, anh không ngại phục vụ em thêm lần nữa.”

Hắn nói thực rõ ràng, làm cho cô gái nhỏ từng trải qua sóng to gió lớnnhư Lâm Hi Hi khi nghe được những lời này một trận ngây ngẩn, lúc saumới phản ứng lại đây là có ý tứ gì, nàng chu cái miệng anh đào nhỏ nhắnlên, lại không biết phản bác như thế nào, mặt đỏ tim đập phun ra vài từ: “Em không có.”

Trên môi hắn lộ ra nụ cười ôn nhu mà vô cùng sảng khoái, chói mắt, ôm chặt lấy nàng, nhẹ nhàng vuốt ve.

Lâm Hi Hi cảm thấy buổi sáng như vậy thật đẹp thật hoàn hảo, hết thảynhững sợ hãi lo lắng đều qua đi, có một nam nhân hết lòng mà thương tiếc như thế này, nàng còn cầu mong xa vời gì nữa?

Tuy biết rõ tất thảy không thuộc về nàng, chỉ sợ đây là một giấc mộng ngắn ngủi, cũng xin cho nàng trầm luân rồi hãy tỉnh lại.

Như cũ nàng mặc một chiếc váy dài màu trắng có dây lưng, ở chỗ rẽ cầuthang Lâm Hi Hi đột nhiên nhớ tới một chuyện. Ban nãy vẫn đắm chìm trong bầu không khí ấm áp, nàng cũng không có chú ý tới, chính là bây giờ mới nhận ra có chút không thích hợp. Khi làm.... Hình như hắn không códùng biện pháp phòng tránh.

Vốn là nàng có chuẩn bị thuốc tránh thai, loại này có rất ít tác dụngphụ, cho tới nay cũng chưa có dùng đến, đơn giản là vì hắn vẫn dùng biện pháp an toàn nên nàng cũng rất an tâm, cuộc hôn nhân của bọn họ ngắnngủi như vậy, trừ bỏ nghiêm túc phòng hộ không có biện pháp nào khác.

Làm sao mà có thể giống như những cặp vợ chồng bình thường được, ngoài ý muốn có, liền lo lắng lưu lại thế nào, cho rằng đó là món quà trời chochứ?

Ngón tay mảnh khảnh xoa xoa mi tâm, Lâm Hi Hi cảm thấy có chút không thoải mái.

Hôm nay cũng không phải là thời kỳ an toàn của nàng,

Ung dung tỉ mỉ, chị Tuệ đã chuẩn bị xong bữa sáng.

Tần Dịch Dương ở trên lầu xử lý một ít tài iệu mang về hôm qua, cũngtiếp vài cuộc điện thoại, giống như ở nhà làm việc vậy, Lâm Hi Hi khôngcó kinh động đến hắn, chỉ đợi hắn xử lý xong công việc xuống lầu cùngnhau ăn cơm.

Trên bàn ăn bày toàn những món ăn tao nhã, nàng lại đột nhiên cảm thấy nhạt nhẽo, chỉ vì trong lòng đang có một cỗ ưu phiền.

Cố lấy dũng khí, Lâm Hi Hi nhẹ giọng hỏi, “Chị Tuệ, ở đây có thuốc tránh thai khẩn cấp không? Ý tôi là... trong nhà có chuẩn bị không?” Nàngđã xem qua một lần tủ thuốc cứu thương, còn có tất cả thuốc dự trữ, hình như cũng không có thấy loại thuốc này...

Thanh âm của nàng rất nhẹ, mặt cũng ửng đỏ lên.

Chính là như vậy người hầu lại cảm thấy nàng thực thân thiết, vẫn dùng thân tình để đối đãi bọn họ.

Chị Tuệ ngẩn ra, có chút kinh ngạc, cũng chậm rãi đi tới, nhẹ giọng hỏi: “Phu nhân, hiện tại cô rất cần sao?”

Răng nhẹ nhằng cắn môi dưới, Lâm Hi Hi chậm rãi cẩn trọng suy nghĩ mộtchút, xác định khi làm đúng là không có dùng biện pháp an toàn, nàng gật đầu: “Tôi cần.”