Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 244: “Nói vậy là con cũng mặc kệ sao?”



Bách Tuyết rất là cảm động, nhưng vợ chồng Thời Vũ Thành lại không đồng ý.



Giang Nhã Đan gọi điện thoại cho con gái vài lần, bảo cô ta lập tức ly hôn với Thịnh Dự Khải rồi về nhà nhưng cô ta không đồng ý, bà ta gọi thêm vài lần, cô ta dứt khoát không thèm nghe điện thoại.

Vì thế bà ta thúc giục chồng cùng đi đón con gái về.

Nếu là vì chuyện khác, nhà họ Thịnh gặp chuyện khó xử, Giang Nhã Đan muốn con gái ly hôn thì ông ấy sẽ không đồng ý, nhưng Thịnh Dự Khải làm ra chuyện mất mặt như vậy, con gái còn ở bệnh viện chịu thương chịu khó hầu hạ, Thời Vũ Thành cũng không muốn.

Hai vợ chồng đến bệnh viện muốn đón con gái đi, Bách Tuyết không đồng ý.

Bàn bạc thương lượng không được, bà ta đã nổi giận, để vệ sĩ đuổi hai vợ chồng Thời Vũ Thành đi!

Hai người bị đuổi ra bệnh viện không thể vào được nữa, Giang Nhã Đan khóc sướt mướt, suy đoán con gái nhất định là bị ép buộc phải ở trong bệnh viện, muốn Thời Vũ Thành đi cầu xin Thời Du Huyên, nói Thời Du Huyên có năng lực lại có rất nhiều mưu kế xấu xa, nhất định sẽ có cách cứu Thời Vũ Kha ra.

Thời Vũ Thành cảm thấy bà ta nói cũng phải, một mình đi tìm Thời Du Huyên xin giúp đỡ.

Quản gia vội báo: “Mợ chủ, bố của cô đến.”



“Tôi đến ngay.”

Thời Du Huyên biết bố đến đây để làm gì, tuy rằng có thể sẽ gây ra trở ngại cho kế hoạch của các cô, nhưng cô cũng phải đi gặp!

“Bố đến đây vì chuyện của chị sao?” Thời Du Huyên đi thẳng vào vấn đề.

Thời Vũ Thành gật đầu, ông ấy còn chưa nói chuyện thì đã chảy nước mắt ròng ròng: “Huyên Huyên, thật ra bố không có mặt mũi đến đây cầu xin con, nhưng bố cũng không còn cách nào khác…”

Ông ấy lải nhải một hồi lâu, thật ra là muốn con gái thứ hai có thể đến bệnh viện khuyên con cả về nhà, sau đó ly hôn với Thịnh Dự Khải.

Yêu cầu này không quá đáng, nếu Thời Du Huyên muốn làm thì cũng rất dễ… Nhưng mà không thể!

Bây giờ cô không thể nói kế hoạch của cô và Thời Vũ Kha cho Thời Vũ Thành biết được, chuyện này càng ít người biết càng tốt, miệng Thời Vũ Thành không chặt, thái độ làm người đứng đắn, sẽ không đồng ý cách làm của các cô.

“Bố, chị của con cũng không phải là con nít nữa, chị là người trưởng thành hơn nữa bây giờ đã lấy chồng đã thành người nhà họ Thịnh, chị không muốn về nhất định là vì chị có suy nghĩ riêng, bố đừng lo lắng.”

Vẻ mặt Thời Vũ Thành không vui: “Nói vậy là con cũng mặc kệ sao?”