Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3806: Có điều hắn có phần ngờ vực



“Đấu giá của Đông Hoang Cổ Thành sao?”, Diệp Thành trầm ngâm, lúc này hắn cũng hiểu ra được vì sao Ân Trọng lại cất công từ xa chạy đến đây, chắc chắn là vì muốn tham gia vào buổi đấu giá, đáng tiếc nửa đường lại gặp phải hắn, không những không đến được buổi đấu giá mà ngược lại còn mất cả mạng.



“Nếu đạo hữu vào thành thì phải nộp nười nghìn nguyên thạch”, tên thanh niên canh giữ cổng thành lại lần nữa lên tiếng.



Advertisement

“Chủ nhân nhà ngươi thật biết kiếm tiền”, Diệp Thành chép miệng nhưng vẫn đưa ra cái túi đựng đồ có chứa mười nghìn nguyên thạch, hắn có tiền nhưng không phải tiền từ trên trời rơi xuống.



Tên thanh niên nhận lấy nguyên thạch và nhường bước, từ đầu tới cuối hắn không nói thêm lời nào, tên này trông có phần giống với Độc Cô Ngạo nhưng đáng tiếc hắn không phải là Độc Cô Ngạo chuyển kiếp.



Diệp Thành bước vào cổ thành, hắn ngẩng đâu fnhinf tứ phương, Đông Hoang Cổ Thành bất phàm hơn so với tưởng tượng của hắn, có núi có nước, có rừng cây um tùm, đại khí dồi dào.



Lại nói về cung điện và tiên các, đâu đâu cũng thấy, lơ lửng giữa không trung, lấp lánh thần huy.



Giống như Thiên Khuyết Đế Vương Thành, Đông Hoang Cổ Thành cũng bị một luồng sức mạnh thần bí che đi.



Diệp Thành âm thầm mở tiên nhãn, hắn nhìn vào cửu tiêu hư vô như thể nhìn thấy một thanh tiên kiếm màu bạc dù cách cả mây và sương mờ, nói chính xác hơn thì đó là một thanh đoạn kiếm màu bạc.



Đó là đế binh đáng sợ, uy lực trấn áp cả thiên địa này, cho dù là lục đạo tiên nhãn thì cũng khó thoát khỏi cảnh bị trấn áp. Diệp Thành chắc chắn rằng nếu dùng thiên đạo ở đây thì sẽ hoá thành hư vô.



Có điều hắn có phần ngờ vực, vì sao đế binh đó lại bị tàn phá, điều khác thường đó là cho dù là đế binh bị tàn phá thì đế uy lại không hề yếu hơn so với ấn Đế Vương của Thiên Khuyết Đế Vương Thành.



Diệp Thành thu lại ánh mắt, hắn không nhìn đế binh nữa mà vận chuyển chu thiên diễn hoá, âm thầm tính toán.



Tính mãi tính mãi ánh mắt hắn chợt sáng lên, Đông Hoang Cổ Thành có người chuyển kiếp, vả lại còn là ba người, hai nam một nữ, người nữ trong số đó là người mà hắn rất thân thuộc.



Diệp Thành không chậm trễ thêm, hắn lập tức quay người đi về trung tâm cổ thành.



Một Đông Hoang Cổ Thành rộng lớn như vậy nhưng trên đường lại ít người vô cùng, đến cả sạp hàng cũng chẳng có mấy, chỉ có vài nhóm người đi qua đi lại trước các sạp hàng.



Điều này cũng không mấy làm lạ, Diệp Thành cũng đoán được ra lí do, nơi này có buổi đấu giá, người trong thành chắc chắn chạy đi tìm bảo bối rồi, do vậy nên có thể thấy buổi đấu giá ở đây lớn đến thế nào.



Đi được một lúc, Diệp Thành dừng chân trước một lầu các, nơi này có tên Viết Tiên Các, bên ngoài nhìn hùng tráng, đi vào trogn đưa mắt nhìn có thể thấy không gian bên trong này cực kì rộng lớn, chính là một thế giới hoàn toàn khác lạ.



Đúng như hắn nghĩ, người trong thành đều đến đây, ập vào mắt hắn là từng đoàn người đông nghịt, phải hơn hàng triệu người, đây là lần đầu tiên hắn thấy khung cảnh buổi đấu giá lớn đến vậy.



Có lẽ bảo bối của buổi đấu giá này rất quý nên sự xuất hiện của hắn không khiến người ta chú ý đến, từng cặp mắt nhìn về phía một viên thần châu trong tay một ông già tóc bạc đang đứng trên vân đài trung tâm.



Diệp Thành ho hắng, hắn tỏ ra có phần ái ngại, tự nép vào một góc tìm một chỗ nào đó ngồi xuống, hắn căn bản không muốn tới đây để xem mấy trò náo nhiệt, chỉ vì ba người chuyển kiếp đều ở tiên các này.



Vừa ngồi xuống Diệp Thành đã nhìn về phía đông, hắn tìm thấy một thanh niên tóc tím trong biển người, đó là người chuyển kiếp của Đại Sở, kiếp trước chính là đệ tử Viêm Hoàng, hắn và người này từng gặp nhau một lần.