Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3769: “Ta đánh giá tên này rất cao”



“Đánh hay không đánh?”, Cơ Tuyết Băng cất gương đi, nhìn Thần Tử Thiên Phạt với ánh mắt đầy hứng thú.



“Thiên Phạt cam tâm xuống nước”, Thần Tử Thiên Phạt hắng giọng lạnh lùng sau đó quay người đi, nhưng trước khi xuống chiến đài thì khoé miệng lại nhếch lên nhìn Diệp Thành: “Đường đường là Hoang Cổ Thánh Thể mà lại nép sau nữ nhân, không ngờ trên đời còn có một con rùa rụt đầu như ngươi”.



Advertisement

Nói rồi tên này bước xuống chiến đài nhưng còn chưa nhấc chân lên thì đã bị một chưởng của Cơ Tuyết Băng đánh bay.



“Ta đã nhận thua rồi, thần nữ ức hiếp người quá đáng”, Thần Tử Thiên Phạt phẫn nộ, hắn nghiến răng rít lên, “hôm nay Thánh Địa Dao Trì nhất định phải cho Thiên Phạt ta một lời giải thích”.



“Vốn dĩ ta định cho ngươi xuống chiến đài nhưng ai bảo ngươi mắng ta?”, Cơ Tuyết Băng nhướng vai.



“Ta...ta mắng cô bao giờ?”, Thần Tử Thiên Phạt cứng đơ mặt còn chưa kịp phản ứng lại.



“Diệp Thành chính là cố hữu của ta, ngươi mắng hắn chẳng phải mắng ta sao?”, Cơ Tuyết Băng chớp mắt, “với hành vi vừa rồi của ngươi, trong cổ thư có ghi chép, gọi là chửi đổng đấy”.



“Cô...”



“Sao, còn không thừa nhận à?”



“Nào nào, để ta”, Cơ Tuyết Băng vừa dứt lời thì liền bị Diệp Thành lôi sang một bên, Thần Tử Thiên Phạt còn chưa bò dậy thì đã bị ấn quay lại.



Cảnh tượng tiếp theo thật sự choán mắt, tên súc sinh Diệp Thành cứ thế đè lên người Thần Tử Thiên Phạt và đánh túi bụi không quan tâm đâu là mặt đâu là mũi, vừa đánh vừa ho: “Chửi ta đã đành, lại còn dám chửi cả thần nữ Dao Trì, chửi thần nữ Dao Trì ta có thể nhịn nhưng ngươi còn dám chửi cả thánh địa Dao Trì, một thánh địa một phương, một tiên tử như hoa như ngọc mà bị ngươi chửi là con rùa rụt đầu”.



“Đây...đây là cái lý gì vậy?”, nhìn cảnh tượng tanh máu trước mắt, chỉ cần là những người chứng kiến thì đều bất giác chép miệng.



Tên này cũng cơ hội lắm, rõ ràng mắng ngươi nhưng ngươi lại đổ hết là mắng thánh địa Dao Trì, thật đê tiện, công phu đổi trắng thay đen cũng chẳng vừa.



Lại nhìn sang phía tiên tử Dao trì, cho dù là đệ tử hay trưởng lão, cho dù là Chuẩn Thánh hay Chuẩn Đế thì sắc mặt cũng vô cùng kì quái, sao đang yên lành lại trở thành rùa rụt đầu chứ.



“Ta đánh giá tên này rất cao”, một nhóm lão Chuẩn Đế lần lượt vuốt râu.



“Cũng may đến thánh địa Dao Trì dừng lại chứ nếu mà còn lôi cả nữ đế Dao Trì ra thì buổi tiệc hôm nay mới thật sự náo nhiệt”, rất nhiều người xoa cằm.



“Lão thân không nên cho hắn vào đây”, tiên mẫu Dao Trì uống say chếnh choáng chợt day trán, một buổi yến tiệc yên ổn mà vì sự tồn tại của hắn lại bị huỷ hoại.



“Ngươi muốn chết”, ở một hướng khác, Đại Thánh của thánh địa Thiên Phạt đã sát phạt tới.



“Trả lại cho ngươi”, Diệp Thành lập tức đứng dậy, hắn lôi Thần Tử Thiên Phạt rồi ném về phía Đại Thánh Thiên Phạt, Thần Tử Thiên Phạt kia đã bị hắn đánh cho tới mức máu me be bét, cả cơ thể ngất lịm đi.



“Giết”, Đại Thánh Thiên Phạt phẫn nộ, uy lực mạnh mẽ xuất hiện, sát khí đằng đằng.