Tịch Thiếu Phúc Hắc Bá Sủng Vợ

Chương 4: Thím không cam lòng



“Tôi rất cảm ơn mọingười vì đã tới tham gia party chia tay độc thân này, như vậy là tôi đãhoàn thành lời thề vào lễ tốt nghiệp lúc trước. Ở trong này, tôi mời mọi người một ly, tôi còn có việc, xin phép rời đi trước. Tiền tôi đã thanh toán hết rồi, mọi người cứ tiếp tục chơi nhé.”

Nói xong lập tức kéo Dĩ Đồng đi, không hề quay đầu lại.

Nói về quãng thời gian đại học, cô thật sự rất thất bại, trừ bỏ mộtđoạn tình cảm thất bại, còn thất bại trong tình bạn, trừ Dĩ Đồng, cũngkhông có bất kì người nào thật tình đối với cô.

“Như thế nào,vừa lòng đối với người vợ chưa cưới này của cậu chứ?” Không biết khi nào thì Tả Huyền Dạ đã trở về, mở miệng trêu chọc bạn tốt.

Khóe miệng người nọ lại gợi lên, cười như không cười, “Thu hoạch ngoài ý muốn không phải sao?”

Nhà họ Bạch.

“Cha, vì sao cha để cho con nhỏ kia gả đi, nói như thế nào thì chuyệntốt như vậy cũng nên đến phiên con đây chứ!” Con gái Bạch Du Du của Bạch Sơ Phục oán giận, vợ ông ta cũng không bằng lòng đứng ở một bên.

Bạch Sơ Phục trừng mắt nhìn vợ mình là Mặc Mai một cái, bà ta lập tứclập tức cúi đầu. Phải, con gái mình tố cáo, cũng là do bà ta để cho congái đến làm ầm ĩ, nhưng mà còn có biện pháp nào nữa? ! Chuyện tốt nhưvậy mà lại đến phiên con ranh kia, vậy con gái bà ta thì phải làm saobây giờ đây! Làm sao bà ta có thể cam lòng để cho đứa con gái kia hưởngthụ vinh hoa phú quý này!

“Người ta chỉ định phải là Tiêu Tiệp, đâu phải do cha quyết định!” Bạch Sơ Phục cau mày thật sâu, giờ phútnày ông ta cảm thấy thật mệt mỏi đối với hai mẹ con đang xuất hiện trước mặt mình này, còn nói ra những lời như vậy.

“Nhưng mà khôngphải anh ta chưa từng gặp Bạch Tiêu Tiệp sao? Chỉ cần cha không nói,người khác cũng sẽ không biết mà!” Bạch Du Du uất ức nói. Diễn đàn lêquý đôn.

“Hồ đồ! Con xem con đang nói cái gì đó! Người ta làai? Tùy tiện động một ngón tay, đều có thể khiến thành phố A rung chuyển ba phần, làm sao có thể để cho người ngu dốt như con tùy ý lừa gạt chứ, con thật sự là quá coi thường người ta rồi!” Ngực Bạch Sơ Phục nhấp nhô không ngừng, làm sao trong nhà lại có hai người cả ngày chỉ biết làhoang tưởng như thế này!

“Ông xã, vậy thì không có biện phápkhác sao? Tôi, tôi không cam lòng đâu!” Mặc Mai nói như thật, bà ta thật không cam lòng, hễ có một chút một chút khả năng, bọn họ sẽ không đểcho con đĩ nhỏ kia được hời như vậy!

“Có! Chính là hai ngườiít nói một chút, đừng có cả ngày không có việc gì lại kiếm chuyện!” Bạch Sơ Phục tức giận nói, tiện đà quay đầu chỉ tiếc rèn sắt không thànhthép (ý chỉ sự thất vọng vì cái gì đó khôngnhư mong muốn) nói với congái mình.

“Con cũng vậy! Học hỏi Tiêu Tiệp một chút, người tacó tri thức hiểu lễ nghĩa, hiện tại đều có người tới cửa cầu hôn rồi.Chỉ cần con có một nửa của con bé, cha cũng sẽ không lo lắng như thếrồi!”

“Cha! Sao cha có thể nói con như vậy? ! Con chính là con gái của cha đó! Bạch Tiêu Tiệp kia thì tính là cái gì? Làm sao có thểlấy con so sánh với cô ta! Ngay cả xách giày cho con cô ta cũng khôngxứng!”

Bạch Du Du không vui, từ nhỏ đến lớn, cô ta chưa từngbị quở trách như vậy. Cha luôn luôn yêu thương mình, hôm nay lại có thểvì người khác mà mắng cô? Bảo sao cô có thể bình tĩnh lại được, tronglòng lại mắng Bạch Tiêu Tiệp mấy lần!

“Con! Con xem đức hạnh này của con! Giống y như người đàn bà chanh chua, xem về sau ai dám lấy con!”

Thấy ông xã thật sự tức giận, có lẽ nơi này không đòi được chỗ tốt gì,Mặc Mai vội vã giữ chặt Bạch Du Du còn đang muốn tiếp tục tranh luậnlại, không cam lòng rời khỏi. Đáy lòng vẫn còn suy nghĩ, xem có thểchiếm được chút gì ở chỗ Tiêu Tiệp hay không.

Cốc cốc cốc, cửa phòng Tiêu Tiệp bị gõ vài cái.

Cô đứng dậy mở cửa, lại nhìn thấy vẻ mặt hờn giận của Bạch Du Du, giờphút này đang dùng cặp mắt đỏ lên vì tức giận gắt gao nhìn chằm chằm cô. Diễn đàn lê quý đôn.

Chuyện giống như vậy không phải lần đầutiên, tin rằng cũng sẽ không phải là lần cuối cùng. Tiêu Tiệp không hềđể ở trong lòng, đối với việc Bạch Du Du đến, cô vẫn lạnh nhạt như cũ.

“Có chuyện gì sao?”