Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

Chương 3: Động Vật Quý Hiếm Khó Nuôi



Thống đốc một khuôn mặt tuấn tú đen tới không thể đen hơn, anh trừng mắt hồi lâu mới nói: “Đi tìm.”

Chỗ này của anh là căn cứ quân sự không phải khu bảo vệ phụ nữ trẻ em lấy đâu ra cái thứ đồ này, nhưng mà nếu muốn ăn phải tìm tới đây, một con mèo nhỏ xíu như vậy chết đói thì có chút không tốt lắm, dù sao cũng là chủng loại hiếm có mà!

Người phụ trách động vật quý hiếm đó liền chấp nhận số phận đi tìm sữa, ở thế giới này muốn tìm chút đồ dùng của trẻ con có chút khó, người nhân bản cùng thú nhân chỉ qua ba bốn năm đã trưởng thành, vừa sinh ra là có thể cho ăn thịt rồi.

Chỉ có nhân tài Già Nạp Tinh được sinh một cách bình thường mới luôn duy trì thói quen uống sữa bột thôi, nhưng theo thời gian phát triển người nhân bản cũng đã chậm rãi đồng hóa cùng người Già Nạp, nhân số từ từ giảm xuống, cho nên loại đồ vật này cũng càng ngày càng ít.

Tuy rằng liên minh tinh tế đã nghĩ biện pháp bảo vệ huyết thống thuần khiết mà trân quý người Già Nạp Tinh, nhưng mà nói chung là vẫn có phụ nữ vì sợ đàn ông Già Nạp sẽ bạo tinh thần lực bất cứ lúc nào mà lựa chọn rời xa bọn họ, dù sao những người đàn ông này luôn hung bạo lúc cảm xúc kích động, đặc biệt là trong chuyện giường chiếu nam nữ.

Trong một năm phụ nữ vì bị đàn ông Già Nạp Tinh hấp dẫn mà tự nguyện hiến thân không hề ít, nhưng mà trên thực tế những người trong thời điểm ấy có thể nhịn xuống bạo động mà không phá hỏng tinh thần của đàng gái hoặc là trực tiếp bạo thể mà chết thì đã ít lại càng ít, cho nên ngay cả chính phủ cũng đành hết cách.

Ai bảo, đàn ông Già Nạp Tinh đều mạnh mẽ quá mức, mạnh mẽ đến mức chính bọn họ cũng không có cách nào, ngay cả kỹ thuật cấy phôi thai nhân tạo cũng không có cách nào thành công, nguyên nhân vẫn là đến từ việc tế bào quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức chỉ cần tiếp xúc bất thường liền sẽ cắn nuốt tế bào khác, dù ngươi có là trứng nó cũng nuốt hết cả. Thậm chí gien cùng tinh thần lực không hòa hợp, cho dù là bọn họ có thể ở bên nhau cũng không thể có thai được.

Không có cách nào, cho nên gần mấy năm, hơn phân nửa đàn ông Già Nạp đều đang đau khổ trong độc thân, này trong đó cũng bao gồm cả thống đốc Reuel đại nhân.

Tinh thần lực của anh cũng là số một số hai trên toàn bộ tinh minh(*), cho nên phụ nữ đứng ở trước mặt anh đều có áp lực, càng miễn bàn sẽ phát triển chút cảm tình rồi thêm chút ái muội nào, nếu không sợ chết thì có thể thử xem. Quẫn bách nhất chính là, người khác còn có thể tạm chấp nhận sống cùng đàn ông khác một chút, anh thì ngay cả khả năng này cũng không có.

Khó khăn lắm mới tìm được chút sữa bột, lúc Trình Tiểu Mễ tỉnh lại đã được cho ăn.

Một cái chén con nho nhỏ thoạt nhìn thật xinh đẹp đặt ở trước mặt cô, ngón tay thống đốc mạnh mẽ mà hữu lực nhẹ nhàng đẩy ra, ý bảo nó ăn hết đi.

Nhưng khi Trình Tiểu Mễ ngẩng đầu liếc nhìn anh một cái, sau đó liền thiếu điều chưa phun máu mũi.

Vị nam chủ nhân này, Sen tân nhiệm hình như vừa mới tắm xong, trên người chỉ quây một khăn lông nhỏ, nửa người trên là trần trụi……

Làm một thế hệ trạch nữ, Trình Tiểu Mễ trừ cha ra còn chưa từng thấy nửa thân trần của người đàn ông khác. Lực chấn động này có chút lớn, cô meo một tiếng cúi đầu không dám nhìn.

Thống đốc nhíu mi, đây là không thích ăn?