Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 165: Xuất sắc nhất không đại diện cho việc tốt nhất



Đường Trung Nguyên vừa dứt lời, người đàn ông trung niên nho nhã Chu Vô Nhai cười nhạt nói: "Bàn về số lượng cường giả, học viện Thiên Vũ nhiều nhất, sư phụ cũng nhiều nhất, dạy theo năng khiếu, có thể vì Lý Phong ngươi đặt ra kế hoạch tu luyện tốt nhất. Hơn nữa học viện Thiên Vũ chúng ta cũng có dạy phủ Thần Văn."

"Xuất sắc nhất không đại diện cho việc tốt nhất, nói về tốc độ trưởng thành của thiên tài, Huyền Môn đạo chúng ta mới là nhanh nhất!" Nghe xong, Trạm Lô đột nhiên hừ lạnh một tiếng.

“Trạm Lô, mặc dù tốc độ trưởng thành nhanh, nhưng tỉ lệ bỏ mạng cũng rất lớn'. Đường Trung Nguyên liếc nhìn người đàn ông cường tráng.

"Hừ, con đường tu luyện vốn trải qua chém giết, cái này sớm muộn gì đều đối diện, nếu không muốn đối diện, cho dù giai đoạn trước không có nguy hiểm, nhưng khả năng chết đi trong giai đoạn sau càng lớn."

Trạm Lô cười lạnh nói, từng cỗ sát ý trên người ông ta liên tục tản ra, không biết rốt cuộc trải qua bao nhiêu cuộc chém giết.

"Lý Phong, ngươi lựa chọn Huyền Môn đạo của ta trước, nếu trưởng thành bình thường, nhiều nhất mười năm, ngươi chắc chẩn đột phá đến Đan Nguyên cảnh!

Ba cường giả Thất Phách cảnh họ đều nhìn về Lý Phong.

Lập tức ba thế lực Tam Hồn Cảnh đi đến mời gọi, hơn nữa bây giờ toàn bộ Thất Phách cảnh đều nhìn về hẳn, Lý Phong chỉ cảm thấy da đầu mình có hơi tê dại.

Phủ Thần Văn không nghi ngờ gì có tài nguyên nhiều nhất, nhưng nếu là phủ Thần Văn, chắc chắn trọng điểm đặt vào khắc họa Thần Văn, đối với bồi dưỡng trong tu luyện nhất định có hơi kém.

Bồi dưỡng tu luyện của Huyền Đạo môn ưu tú nhất, nhưng gia nhập Huyền Đạo môn, ước tính sẽ thường xuyên rèn luyện sinh tử, nhưng muốn trở thành cường giả, những điều này là cần thiết

Về Học viện Thiên Vũ là trường hợp kết hợp hai bên.

“Lý Phong không biết lựa chọn bên nào". Lăng lão ở bên cạnh, cô gái áo đỏ Linh Hân nhìn một cách rất hứng thú, được ba cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh hỏi lựa chọn thế lực nào, ai cũng có áp lực.

Nghĩ ngợi một lúc, Lý Phong đành nói: "Ba vị đại nhân, có thể để ta suy nghĩ không”.

“Không sao". Người đàn ông nho nhã Chu Vô Nhai khẽ cười gật đầu: "Chúng ta sẽ ở đây một ngày. Ngươi có thể suy nghĩ trong một ngày”.

Đường Trung Nguyên và Trạm Lô cũng gật đầu, không nói thêm gì.

Lý Phong chỉ có thể lựa chọn gia nhập một thế lực, chắc chẩn không thể lập tức đưa ra lựa chọn.

Cho dù trong lòng có suy nghĩ, ước tính bên ngoài đều giả vờ suy nghĩ một lúc, không thể hiển nhiên không nể mặt cho hai thế lực khác không được chọn.

"Lý Phong, chúng ta ở Cửa hàng Linh Huyền, đợi ngươi suy nghĩ xong rồi, trực tiếp đến tìm chúng ta là được". Lão giả của phủ Thần Văn Đường Trung Nguyên mỉm cười nói.

Hành lễ một cách cung kính, sau đó Lý Phong và cha mình Lý Thiên Dương đi ra ngoài.

"Còn phải suy nghĩ sao, Lý Phong cũng quá chậm chạp rồi". Nhìn bóng người Lý Phong rời đi, thiếu nữ Linh Hân không khỏi lẩm bẩm.

Đang nói, bỗng nhiên một ánh mắt nhìn về phía cô ta.

Cảm nhận ánh mắt này, Linh Hân lập tức phản ứng lại, sau đó nhìn về phía lão giả áo đen, trên mặt nở một nụ cười rất vui vẻ nói: "Đường trưởng lão"

"Con bé Linh Hân này, ngươi ở Cửa hàng Linh Huyền thấy rất thoải mái sao? Tiến bộ của thuật Thần Văn thế nào rồi? Qua đây thi triển cho ta xem”.

Đường Trung Nguyên đổi sang khuôn mặt đang dạy dỗ.

Nghe xong, sắc mặt Linh Hân đột nhiên đầy đau khổ.

"Tiểu Phong, con...nghĩ thế nào?" Đi trên đường, Lý Thiên Dương lại không khỏi hỏi

Đây là ba thế lực khủng khiếp cấp bậc Tam Hồn Cảnh, một khi gia nhập, ước chừng cả đời đều sẽ có lạc ấn của thế lực này.

"Con cũng không rõ, ba tông phái lớn đều được".

Lý Phong nghĩ ngợi rồi nói: "Nhưng tổng hợp lại, học viện Thiên Vũ thích hợp với con nhất"

Đối với hẳn mà nói, tu luyện chắc chắn là điều quan trọng nhất, về thuật Thần Văn, chỉ cần hắn tu luyện thủ đoạn phụ trợ.

Còn phủ thần Văn thân là thế lực của Thần Văn sư, coi trọng khắc họa Thần Văn, đối với trợ giúp về mặt tu luyện có thể không mạnh bằng thế lực khác.

Huyền Đạo môn hoàn toàn coi trọng tu luyện, không có Thần Văn sư, hẳn ở trong đó học tập thuật Thần Văn chắc không có tác dụng mấy.

Còn học viện Thiên Vũ lấy tu luyện làm đầu, cũng có bộ phận nhỏ Thần Văn sư, so sánh mà nói, rất thích hợp với tình tình của hắn.

Tính ra, nhóm Chu Hao, Mã Nguyên Kiệt, Mã San san đều ở học viện Thiên Vũ, những người này lại làm hắn không có cảm tình với học viện Thiên Vũ.

"Đó là lựa chọn thích hợp nhất”. Nghe xong, Lý Thiên Dương mỉm cười nói.

Lý Phong mim cười, vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng, hắn nhìn vẽ bên ngoài nói: "Cha, bây giờ chúng ta quay về trị thương cho Tiểu Vũ, có được hoa Huyền Thánh, độc tố trong người Tiểu Vũ có thể loại bỏ hoàn toàn rồi”.

"Hoa Huyền Thánh?" Nghe xong, Lý Thiên Dương kinh ngạc.

Lý Phong hơi mỉm cười, tay phải vung lên, sau đó trong tay liền có một bông hoa màu trắng.

"Nhiều năm như vậy, cuối cùng về tay rồi!"

Nhìn bông hoa màu trắng này, trong mắt Lý Thiên Dương lộ vẻ rất vui mừng.

.....

Một cách nhanh chóng, họ quay về đình viện trong nhà.

"Cha, ca ca”. Thấy hai người Lý Phong và Lý Thiên Dương, bé gái đột nhiên gọi một tiếng, rất vui mừng.

“Thiên Dương, hai người từ cửa hàng Linh Huyền quay về rồi? Hoa Huyền Thánh..”

Nhìn hai người, Vương Nhu bỗng nhiên không nhịn được liền hỏi.

Bà biết Lý Thiên Dương vẫn ở gần Cửa hàng Linh Huyền, luôn luôn chú ý đến tình hình của hoa Huyền Thánh, bây giờ quay về, sự việc chắc chắn có thay đổi gì đó.

"Tiểu Nhu, Tiểu Phong đã lấy được hoa Huyền thánh!" Nhìn thấy Vương Nhu, trên mặt Lý Thiên Dương nở một nụ cười nói.