Thiên Đế Vô Thượng

Chương 128: Trấn Thiên quân hiển uy



Bình nguyên trên không.

Lưu Vân cùng Huyền Vận hai mắt nhìn nhau, bọn hắn cái gì cũng không nói, cuối cùng Huyền Vận dẫn đầu phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.

“Ngươi thay đổi quá, đã trưởng thành rồi, không còn là một tiểu tử như trước đây nữa”

“Tỉ thì vẫn như vậy không thay đổi gì cả, tỉ lâu nay có tốt không?”

“Vẫn như vậy”

“Số trời a, cuối cùng vẫn là đứng ở mặt đối lập”

“Ta không có lựa chọn khác, sư tôn chỉ lệnh không thể trái”

Huyền Vận nói, cùng Ngạo Thiên thành đối nghịch không phải là ý muốn của nàng nhưng Huyền Long đã gia nhập Đông Vân vực thế lực, nàng từ nhỏ đã sống tại Huyền Vân tông, được Huyền Long nuôi dưỡng, sư tôn chi lệnh nàng không thể trái.

Đối diện Lưu Vân hít sâu một hơi, ánh mắt hắn trở nên sắc bén.

“Đã vậy tỉ và ta quyết một trận đi”

Vứt xuống cầu này, Lưu Vân thân hình na di, trong tay trọng đao phát ra đáng sợ khí tức hướng Huyền Vận công tới.

Huyền Vận nhìn thấy một màn này, trong lòng không hiểu đau đớn nhưng nàng vẫn giơ lên bảo kiếm cùng Lưu Vân đối bính.

“Oanh Oanh Oanh”

Nhất thời tiếng oanh minh không ngừng vang lên, hai người bắt đầu lâm vào khổ chiến.

Chiến trường dưới cùng chính là võ linh chiến trường, nơi đây chiến sự cũng không giống như trên kia hai chiến trường khốc liệt mà lợi thế hoàn toàn nghiêng về Ngạo Thiên thành một bên, không vì thứ gì khác chỉ bởi vì Ngạo Thiên thành có Trấn Thiên quân.

Trấn Thiên quân võ linh cảnh tu sĩ có khoảng năm trăm nhân, tất cả đều là võ linh tứ trọng trở lên tu sĩ, nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là Trấn Thiên quân quân sĩ có thể tổ hợp thành một loại tổ hợp trận pháp, đây chính là Lục Nam đặc biệt truyền cho bọn hắn.

Trận pháp vừa ra, uy lực kinh người liền trực tiếp nghiền ép Đông Vân vực chúng võ linh tu sĩ, cho dù Đông Vân vực bên này có làm gì đi nữa, có vận dụng gấp đôi quân số đi trấn áp đi nữa cũng không ngăn được, trực tiếp bị Trấn Thiên quân đánh cho tan tác.

Có Đông Vân vực mấy vị võ vương không nhìn được nữa bất chấp mặt mũi xuống đối phó Trấn Thiên quân, kết quả bọn hắn đều bị Trấn Thiên quân cho trấn sát.

Lục Nam cho Trấn Thiên quân trận pháp là một bộ thần trận, vận dụng thái cự tứ tượng chi lực, có công có thủ, quan trọng nhất là trận pháp này có thể để cho Trấn Thiên quân ngưng tụ pháp lực thành một khôi.

Bởi vậy Trấn Thiên quân công thủ đều có thể so với võ hoàng cảnh nhất trọng cường giả, chiến lực như vậy há mấy tên võ vương cùng một đám võ linh có thể so sánh.

Tại võ linh chiến trường, Trấn Thiên quân có thể nói là đệ nhất sát phạt quân đoàn, bọn hắn đi đến đâu Đông Vân vực quân đội liền tan vỡ đến đón, còn lại Đông Vân vực võ linh cao thủ cũng vạn phần hoảng sợ, không dám cùng Trấn Thiên quân đối đầu, chỉ có thể trước tránh đi.

Bời vì có Trấn Thiên quân võ linh chiến trường hoàn toàn nghiên về Ngạo Thiên thành một bên, Đông Vân vực võ linh chỉ có thể chạy trốn, trở nên tan tác.

Còn lại Ngạo Thiên thành võ linh cao thủ cũng là chiến ý dâng cao bọn hắn không ngừng mà truy đuổi Đông Vân vực võ linh.

Nhưng khi bọn hắn chiến ý đang dâng cao, trên thiên không đột nhiên truyền đến một cỗ cường đại uy áp, uy áp này vô cùng khủng bố khiến chúng võ linh khó mà thở nỗi.

Trên thiên không lúc này đứng lấy mười người, nhìn bọn hắn có chút lẽ loi khi so với bên dưới vô số võ linh nhưng người kia lại mang đến cho chúng võ linh một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Mười người này là Đông Vân vực võ vương cường giả, trong đó người yếu nhất là võ vương bát trọng cường giả.

Vốn dĩ võ vương cường giả không nên can dự đến bên dưới chiến trường nhưng thất sự bọn hắn không thể nhìn được, nếu bọn hắn không ra tay chỉ sợ rất nhanh võ linh chiến trường liền phân ra đánh bại, đến lúc đó bên phía bọn hắn võ linh tu sĩ sẽ thiệt hại vô cùng nặng nề, sẽ ảnh hường vô cùng nghiêm trọng đến bọn hắn thế lực căn cơ, bọn hắn không thể chấp nhận thiệt hại nặng nề này.

Bởi vậy Đông Vân vực mười tên võ vương kia bất chấp nguyên tắc xuống ra tay với Ngạo Thiên thành võ linh.

Mười vị võ vương cường giả xuất hiện khiến Ngạo Thiên thành chúng võ linh trong lòng nặng nề, bọn hắn có thể nhận ra đối phương không phải Ngạo Thiên thành người, quan trong là đối phương không hề quan tâm đến nguyên tắc đối võ linh chiến trường ra tay, mười vị võ vương cao giai cường giả xuất thủ bọn hắn đám võ linh này làm sao có thể cản lại.

Cho dù luôn tự tin Trấn Thiên quân trong mắt muỗi người cũng ánh lên sự kiêng kỵ, mười vị võ vương cao giai liên thủ tuyệt đối có thể phá nát bọn hắn trận pháp.

Đối diện Đông Vân vực chúng võ linh tu sĩ lại vô cùng cao hứng, mười vị võ vương cường giả xuất hiện bọn hắn có thể thở phào nhẹ nhõm, mười vị võ vương cường giả xuất thủ bọn hắn chắc chắn sẽ thắng.

“Không cần kinh hoảng, Trấn Thiên quân giữ vững trận pháp”

Đột nhiên một giọng nói vang lên, Lưu Trọng, Lưu Mị cùng Trấn Thiên quân sáu vị võ vương cường giả xuất hiện, bọn hắn trực tiếp tiến nhập Trấn Thiên quân trận pháp khu vực trung tâm.

Trấn Thiên quân có sự xuất hiện của Lưu Trọng khí thế mỗi người đều tăng cao đến đỉnh phong, Lưu Trọng chính là Trấn Thiên quân thống lĩnh, chính là trong lòng Trấn Thiên quân ngoại trừ thành chủ bên ngoài đệ nhất lãnh tụ.

Lưu Trọng thành thục điều khiến Trấn Thiên quân huy động trận pháp, trận pháp cõ võ vương cường giả tham gia khiến uy lực tăng lên rất nhiều.

Đối diện Đông Vân vực mười vị võ vương cường giả cũng cảm thấy Trấn Thiên quân biến đổi, ai nấy đều nhưỡng mày, Trấn Thiên quân trận pháp có sự xuất hiện của Lưu Trọng đám người thể hiện ra uy lực khiến bọn hắn đều cảm thấy uy hiếp.

“Trấn Thiên quân theo ta đối phó mười tên võ vương kia, còn lại Ngạo Thiên thành chúng võ linh toàn lực diệt sát Đông Vân vực võ linh”

Lưu Trọng phân phó một tiếng sau đó dẫn đầu Trấn Thiên quân công về hướng Đông Vân vực mười vị võ vương.

Đông Vân vực mười vị võ vương lẫn nhau nhìn một cái sau đó đồng dạng bộc phát khí thế cùng Trấn Thiên quân giao phong.

....

Võ hoàng chiến trường, đang cùng Lục Nam giao phong Thanh Hoa kiếm hoàng cũng cảm nhận được Đông Vân vực các thế lực đang rơi vào thế hạ phong.

Thanh Hoa kiếm hoàng biết nếu hắn không nhanh chiến thắng vậy Đông Vân vực các thế lực thua không nghi ngờ nhưng là thắng được sao? Lục Nam chiến lực, kỳ xảo, khả năng vận dụng lực lượng, thần thông đều vượt qua hắn.

Nhất là kinh nghiệm chiến đấu, cho dù hắn xuất sử thủ đoạn gì đối phương đều có thể nhìn ra từ đó phá đi hắn thủ đoạn.

Cũng không trách Thanh Hoa kiếm hoàng kinh nghiệm chiến đấu không đủ, có trách chỉ có thể trách Lục Nam kinh lịch qua quá nhiều trận chiến, kinh nghiệm chiến đầu không phải Thanh Hoa kiếm hoàng có thể so sánh.

Lục Nam cùng nhận ra chiến trường lợi thế bởi vậy hắn không nhanh không chậm cuốn lấy Thanh Hoa kiếm hoàng, một khi các chiến trường Ngạo Thiên thành tu sĩ chiến thắng vậy đối phương không đánh cũng tự thua.

Lục Nam không phải loại hiếu thắng người, không cần thiết liền không làm chỉ sần đạt được như ý kết quả là được với lại Thanh Hoa kiếm hoàng tu vi vô cùng cường hoành, một khi hắn lựa chọn tự bạo hoặc làm gì ngu ngốc sẽ gây ra hậu quả khó mà tưởng tượng.

Nhưng Thanh Hoa kiếm hoàng làm sao nhận mệnh, chỉ thấy hắn ánh mắt trở nên quyết tuyệt, hai tay pháp quyết không ngừng thay đổi, khí tức trên người tăng lên không ngừng, thình lình đạt đến võ tông chi cảnh.

“Ngạo Thiên thành thành chủ hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy bổn hoàng đệ nhất bí thuật”

Thanh Hoa kiếm hoàng cuồng tiếu một tiếng sau đó lao về phía Lục Nam.