Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 72: Toàn Diệt, Trùng Thú Chạy Ra



Ba ngày trôi quá, mấy vị trận sư bên ngoài đã bắt đầu không còn kiến nhẫn. Bọn họ sốt ruột, đi qua đi lại, thỉnh thoảng ánh mắt trông ngóng, về phía căn nhà trận pháp kia.

Đã qua thời gian dài như vậy, mấy vị công tử vào trong vẫn chưa thấy ra. Bọn họ đều lo lắng muốn chết, nếu bên trong xảy ra chuyện. Vậy khi trở về bọn họ đều sẽ bị trách phạt.

Bởi vậy không ai muốn như vậy cả, trở về cũng chưa chắc đã giữ được mạng. Dù sao mấy vị công tử này, đều là có bối cảnh mạnh, thiên phú lại không tồi. Được tông môn trọng điểm bồi dưỡng, nếu ngã xuống trong này, hậu quả có chút không dám nghĩ tới.

Năm người nhìn nhau, trong ánh mắt của nhau đều hiện lên sự lo sợ. Trong lòng vừa tức giận, vừa lo lắng cho số phận của mình. Bọn họ quyết định chờ thêm một giờ nữa.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua, mồ hôi trên trán năm người càng lúc càng nhiều. Bọn họ bây giờ, có thể khẳng định, mấy người bên trong đã xảy ra chuyện. Nhìn nhau một hồi, lặng lẽ thở dài, năm người quyết định liều mạng, phá bỏ trận pháp để vào bên trong.

Nhìn trận pháp ngăn cản trước mặt, năm người nhìn nhau gật đầu, phân biệt mỗi vị trí, tay ném ra từng trận kỳ, thủ pháp biến ảo. Từng đạo pháp thuật, được gia trì từng vị trí của họ.

Từng viên linh thạch trung phẩm được ném vào, qua một hai phút ở giữa đồ án, xuất hiện một kết giới mỏng. Mấy người vui mừng, kiên trì cắn răng thiêu đốt huyết duy trì trận pháp. Bỗng trận pháp kết giới rung chuyển mạnh, càng lúc càng kịch liệt. Năm người nhíu mày, nhìn nhau có chút nghi hoặc, nhưng bọn họ cũng không dám dừng lại.

Tiếp tục kéo dài ba phút, mấy người sắc mặt cho chút trắng bệch, nhưng kết giới thông đạo đang từ từ mở ra, mấy người thở ra một hơi. Cuối cùng bọn họ cũng thành công.

Chỉ là bỗng hai chiếc vòi như xúc tu chui ra, bấu víu vào thông đạo kết giới, không đợi mấy người họ phản ứng.

Rắc rắc!

Kết giới bị một thứ gì đó mạnh mẽ dùng lực xé vỡ, những vết nứt càng thêm rõ ràng. Trận pháp giống như kịch liệt dao động.

Ầm ầm!

— QUẢNG CÁO —

Một tiếng nổ to, kèm theo uy lực khủng bố bất ngờ xảy ra, năm vị trận sư đứng quá gần không làm gì khác, bị vụ nổ chấn động, đến ngay cả cặn bã cũng không còn.

Một hồi khói bụi tản đi, xung quanh là một hố sâu lõm xuất hiện trong tầm mắt, nơi đây bán kính năm trăm mét đều thành một khu đất chết. Đến cả năm người kia cũng không nghĩ tới bản thân lại có kết cục như vậy.



Yêu thú xung quanh phạm vi đều một con không sống sót, chạy tán loạn. Lúc này ở giữa trung tâm hố, từ từ hiện ra thân thể to lớn, nó không có chân, nhưng bù lại bên dưới là những xúc tu. Phần thân trên thì có hình dạng, giống như con nhộng, như cục thịt, rất buồn nôn, nhìn tạo hình này mang lại cho người thấy một loại ác hàn tâm linh.

Màu da của nó đặc biệt, là màu trắng nâu, khi nó há miệng, lộ ra những hàm răng sắc nhọn, chú ý chính là cái lưỡi dài trơn nhớt.

Giờ phút này trông nó, giống như đang tận hưởng, chính là cảm giác vừa mới được ra khỏi tù vậy. Cái lưỡi lè ra, những giọt nhớt rơi xuống, có vẻ như nó đang rất đói, híp híp đôi mắt to lớn, nhìn một phương hướng, biến mất nơi đây.



Bí cảnh mở ra, đã trôi qua được hơn một tháng, cũng hơn một nửa thời gian bí cảnh mở. Tỷ lệ tử vong vào khoảng thời gian này rất mãnh liệt, mỗi ngày đều trải qua ta gạt, ngươi lừa, tử vong mỗi lúc đều có.

Trong bí cảnh có nhiều yêu thú, linh dược quý hiếm, không thiếu những loại kim thiết đặc biệt, là tài liệu quan trọng khi luyện chế pháp khí cấp cao, bởi vậy rất nhiều người đều muốn vào đây lịch luyện, tầm bảo, nhưng mỗi lần tỷ lệ tử vong đều rất cao.

Có chết trong tay yêu thú, có là bởi vì hoàn cảnh hiểm ác, còn có, là bị đồng bạn giết chết.

Dù không có tông môn nào thống kê qua, nhưng mọi người đều tinh tường, tu sĩ bị đồng bạn giết chết, chiếm hơn nửa số lượng tử vong trong này. Vì vậy có thể thấy sự điên cuồng, ác liệt diễn ra trong đây.

Mấy người Bắc Tiểu Lục thăm dò đã ba ngày, đa số thu hoạch được một ít thiên tài địa bảo, nhưng đa số không mấy quý hiếm. Hôm nay trong lúc vô tình, bọn họ phát hiện ra một tòa sơn mạch.— QUẢNG CÁO —

Ánh sáng len lói chiếu lên những giọt sương, phản xạ lại màu sắc mỹ lệ, sinh cơ tưng bừng. Đây là một sơn mạch tràn ngập hoang dã, nguyên thủy, nơi đây được che chắn tự rất tự nhiên, mặc dù chưa đạt tới trạng thái trận pháp tự nhiên. Nhưng nếu không để ý, rất dễ xem nhẹ, mà bỏ qua nơi đây.

Nhìn qua nơi đây, tòa sơn mạch này cũng rất to lớn. Bắc Tiểu Lục và Cốc Y cảm nhận từng dòng linh khí mới mẻ, làm cả tinh thần đều ung dung, thoải mái không ít.

Bọn họ đi vào bên trong, tìm kiếm một hồi sơn mạch nơi đây, chỉ là năm ngày trôi qua, phát hiện không ít hang động, nhưng đều không ngoại lệ, đều làm hai người Bắc Tiểu Lục thất vọng không thôi.

Bắc Tiểu Lục và Cốc Y nhìn nhau, bọn họ đều bất đắc dĩ tiếp tục tìm kiếm.

“ Bảo vật quả nhiên không dễ kiếm!”.

Hả?



Đột nhiên Bắc Tiểu Lục dừng bước, hắn cảm nhận được phía trước có động tĩnh đánh nhau.

Hắn mặc dù làm người hai đời, nhưng vẫn không bỏ được cái tật xấu hiếu kỳ, híp mắt nói:

“ Phía trước có đánh nhau, chúng ta đi xem”

Bọn họ dựa theo âm thanh, rất nhanh thì đi tới bên cạnh một dòng suối nhỏ, chỉ thấy trên đất trống phía trước, đang có hai nhóm người đang ác chiến.

— QUẢNG CÁO —

Bắc Tiểu Lục sờ cằm, mặt không biểu tình quan sát trận chiến này. Cốc Y thấy hắn không nói gì, cũng im lặng một bên theo dõi.

Hai phe đánh nhau, một bên có năm người, một bên có ba người. Tình hình trước mắt ba người đang bị vây công, không mấy lạc quan. Nhóm ba người đều là nam tu, hai kẻ Luyện Khí viên mãn, một Luyện khí tầng chín hậu kỳ.

Còn phe năm người đang chiếm lợi thế, có hai nữ ba nam, hai nữ tu vi Luyện khí tầng chín hậu kỳ, ba tên còn lại đều là Luyện Khí viễn mãn. Nhìn qua đội hình này đã thấy, chiếm ưu thế hoàn toàn trước ba người kia.

Ba đối năm, ở trên nhân số vốn đã rơi xuống hạ phong, huống chi tu vi lại không chiếm được ưu thế, sức chiến đấu càng không ăn thua, nếu không phải đối phương có ý bắt sống, bọn họ đã sớm xong đời.

Một vị nữ tử, tay che miệng cười khúc khích:

“Mấy người các ngươi còn chưa thấy rõ sự thật, hà tất phải chịu đau khổ thêm!”

Ba người bị bao vây, nhìn qua chắc là đệ tử tông môn, nhìn qua khá nho nhã, phiêu dật. Năm người còn lại, hai vị nữ tử xinh đẹp, không biết có phải tu mị thuật hay không, cả người tỏa ra sự khuyến rũ. Ba tên còn lại, mỗi người đều hung thần ác sát, hiển nhiên là loại không dễ trêu chọc, trần ngập sát khí.

Ba người thanh thiếu niên kia không đáp, cắn răng liều mạng phòng thủ.

Trong ba người, một thiếu niên vung vẩy trường đao, đường đao ác liệt mạnh mẽ, liều mạng tấn công quên mình, tỏa ra khí thế một đi không trở lại, cũng may có hắn, mới có thể để ba người bọn họ cắn răng kiên trì đến lúc này. Hắn là Thiên Vu, người mạnh nhất trong bọn họ.

Chỉ là hắn cũng bị hai đối thủ chăm sóc trọng điểm, không bao lâu liền bị trúng hai đòn nghiêm trọng, ngực và lưng có thêm hai vết thương .Thiên Vu gào to, ánh mắt biến thành màu đỏ như máu, khí tức tản ra ngày càng cuồng bạo, thật giống như có thứ gì muốn bộc phát, từ trong người hắn xuất hiện.