Thánh Đường

Chương 116: Phương pháp chiến đấu chân chính



“Ồ? Nói nghe một chút.”

“Đại sư huynh, Lôi Quang Đường lần này buôn bán lời món lớn, bọn họ có thể phải tiêu ra ngoài chứ. Ta có quan hệ không tồi với Lôi Quang Đường, nói không chừng bọn họ có thể tới tìm Bách Thảo Đường chúng ta.”

Trương Lương cung kính nói, đề nghị này khiến Kiều Thiên động tâm trong nháy mắt.

Nhiều linh thạch như vậy, nhìn thấy liền mê tít mắt, mà qua hội đấu giá ngày hôm nay rõ ràng cảm giác được Lôi Quang Đường cũng không yếu ớt như bên ngoài đồn đại. Thậm chí còn có ý tứ sống lại, làm tốt quan hệ vẫn là tương đối tất yếu.

“Ha ha, Trương Lương làm thật tốt, chuyện này ngươi toàn quyền phụ trách đi. Đều là đệ tử Thánh Đường, nếu có thể giúp Lôi Quang Đường, chúng ta cũng không thể không giúp mà.”

“Đại sư huynh anh minh.”

Nịnh bợ không cần tiền, Trương Lương từ trước tới nay đều dâng tặng miễn phí. Kiều Thiên người này khéo léo, nhất là không muốn đắc tội với người ta. Lôi Quang Đường lúc trước không được, hắn khẳng định không phản ứng, nhưng hiện tại Lôi Quang Đường bày ra một chút hậu trường, hắn còn có chút lo lắng.

Đây cũng là vấn đề của Bách Thảo đường, nắm giữ một “núi vàng”, nhưng thực lực của phân đường này lại không chút khởi sắc, tất bị ghen tị rồi. Trương Lương cho dù là không hiểu biết thấu triệt về tình hình của những đường còn lại. Nhưng hắn cũng là một trong những người rõ ràng nhất. Hỏa Vân Đường, Ngự Thú Đường đều đang nằm gai nếm mật. Nhất là Hỏa Vân Đường nghe nói ở thuật tu có cải tiến kinh thế hãi tục. Tất cả đều đợi tới đại hội dùng thực lực nói chuyện, nhưng Bách Thảo Đường hiện tại vẫn muốn tạo ra quan hệ.

Quyết định vận mệnh của Bách Thảo Đường chính là tổ sư, không phải ở dưới.

Đến lúc này, Kiều Thiên vẫn có cái nhìn mơ hồ với đại cục.

Thượng phẩm linh thạch đúng là rất hữu dụng với Vương Mãnh . Ngũ hành thể chất lúc xung quan mười lăm tầng, ngoại trừ cần phải có đan dược phối hợp, tiếp đó chính là linh thạch. Hạ phẩm linh thạch không có tác dụng quá lớn với Vương Mãnh . Trung phẩm linh thạch hiệu quả tốt hơn nhiều, mà thượng phẩm linh thạch không thể nghi ngờ là cung cấp đảm bảo rất lớn.

Trung phẩm linh thạch khấu trừ phần của Trương Lương, cùng với chi tiêu một chút gần đây. Vương Mãnh cũng còn thừa tới không tới 100 trung phẩm linh thạch, cộng thêm 5 viên thượng phẩm.

“Mãnh ca, chúng ta phát tài rồi, có cần phải làm cái gì không?” Trương Tiểu Giang rất vui vẻ nói.

Vương Mãnh cười cười: “Đi thôi, nếu đã tới Thánh Đường các, tay không mà về cũng không phải chuyện hay.”

Vương Mãnh trong tay có ngàn năm Ô Mộc Tinh, còn kém một linh vật ngũ hành tính thổ nữa là đủ số tài liệu tiến vào tầng mười lăm.

Thánh Đường các bán cái gì thì cũng quý giá hơn ở nội đường không ít. Quả nhiên có không ít công pháp cao cấp, Vương Mãnh gần như lấy toàn bộ, kiếm pháp Thánh Đường, thậm chí một loạt trúc giản pháp thuật, làm cho Trương mập mạp trợn mắt há hốc mồm.

“Mãnh ca, nhiều như vậy ngươi luyện chơi sao?”

Người bình thường tới Thánh Đường các tuyển một bộ kiếm pháp cho mình được rồi, có ai như Vương Mãnh chứ.

“Nhìn nhiều cũng có lợi hơn.” Vương Mãnh cười cười, không chỉ có kiếm tu, đan tu, luyện khí, Vương Mãnh đều lấy một phần, quả nhiên là tiêu tiền như nước.

Không bao lâu sau, hai túi càn khôn đều nhét đầy, Thánh Đường các phi thường lợi hại, ngoại trừ Cửu Thiên Ly Hỏa Kiếm của Lý Thiên Nhất thuộc về Lý gia. Giống như kiếm pháp của Dương Dĩnh, Ninh Chí Viễn,… đều có thể mua được. Đương nhiên lúc mua loại công pháp này, sẽ phải có trưởng lão xác định thân phận, đồng thời khấu trừ một phần phí dụng kếch xù.

Công pháp này cũng không phải là tuyệt mật gì, Ma tu và Tà tu cũng luyện không tới. Công pháp chỉ là vật chết, người là sống, người tu luyện cùng một loại công pháp, kết quả cũng khác nhau.

Trương mập mạp cũng mua vài bộ tiễn pháp, hội bách bảo đường sau khi chấm dứt sẽ toàn lực chuẩn bị cho đại hội, đây cũng là một trận chiến quyết định vận mệnh Lôi Quang Đường.

Hiện tại đám người Trương mập mạp là chủ lực của Lôi Quang Đường, tuy rằng nhập môn ngắn ngủi, nhưng thiên phú, thực lực phải mạnh hơn nhiều.

Tu hành, thời gian dài khẳng định là hiểu nhiều, nhưng thật đúng là không phải thời gian càng dài thì càng tốt. Trong Thánh Đường có không ít người tu hành đi phục vụ, ví dụ như Lý Trường Phú, tu hành năm tháng thật lâu, nhưng tới giai đoạn này của bọn họ, trên cơ bản là nghĩ biện pháp đề cao tầng thứ nguyên lực và thọ nguyên, đối với lực lượng, … phi thăng,…đã không còn nghĩ tới nữa.

Trong lúc Vương Mãnh đi theo Trương Tiểu Giang mua đồ ăn, Yên Vũ Nguyệt đang dẫn theo sư đệ sư muội của mình rời khỏi Thánh Đường. Phát hiện ra thanh kiếm này, đã là chuyện lớn rồi, nàng cần phải nhanh chóng trở về để xác định lại.

Ba ngày mua sắm cuối cùng của Hội Bách Bảo Đường cũng hoàn thành, chấm dứt một cách thành công. Đại khái là giống như những năm gần đây, sau Hội bách bảo đường, đại đa số đệ tử đều có thu hoạch.

Sau náo nhiệt, là yên tĩnh, đương nhiên Lôi Quang Đường thu hoạch được lớn nhất chính là hy vọng.

Chẳng những là tin tưởng, bên phía Trương Lương cũng mang tới tin tức. Bách Thảo Đường có thể cung cấp một đám linh thảo chất lượng không tồi cho Lôi Quang Đường. Giá cả lại tương đối mềm, đây là cái mà Lôi Quang đường hiện nay thiếu.

Muốn đề cao chính mình, thì nhu cầu linh thảo là không thể ít.

Vương Mãnh ở trong Lôi Quang Đường một thời gian để xử lý tốt chuyện của mình rồi mới trở về mái nhà tranh. Tuy nhiên Chu Phong còn chưa có trở về.

Trước đại hội, đống kiếm pháp và luyện đan kỹ xảo hắn mua đã xem hoàn toàn đủ rồi. Dù sao hắn cũng không thể trong chiến đấu đột nhiên toát ra cái gì gọi là kỹ xảo của Tà tu, nếu không sẽ cấp cho mình rất nhiều phiền toái.

Không thể không nói, Trương Lương là một tên thật sự có bản lĩnh. Vương Mãnh ở trong Thánh Đường các nửa ngày không tìm được linh vật Thổ thuộc tính, nhưng Trương Lương chỉ trong vòng vài ngày đã tìm được tới rồi. Tuy rằng giá cả là 50 khối trung phẩm linh thạch, nhưng Huyền Quy nội đan Thổ thuộc tính năm trăm năm này vừa đủ cho hắn dùng.

Chỉ có điều phương pháp luyện chế Ô Mộc Tinh và Yêu Thú đan là có khác biệt không hề nhỏ. Đây là việc mà Vương Mãnh cần phải giải quyết trong thời gian này.

Linh Tê Tiểu Ngốc nhưng thật ra chịu đựng được tịch mịch, nhiệm vụ chủ yếu của nó là bảo vệ đồ ăn của mình. Lúc linh cốc trưởng thành, sẽ dẫn tới nhiều yêu thú tới ăn trộm. Tuy nhiên có Ngũ Chuyển Linh Tê ở nơi này, làm tăng sản lượng cho Vương Mãnh .

Đợi Chu Phong vài ngày, cũng chẳng thấy bóng dáng của hắn. Vương Mãnh quyết định bế quan, tu hành công pháp vẫn là một tiếng trống là hăng hái tinh thần tốt nhất.

Đi qua ngũ hành quan, chỉ dựa vào linh vật còn chưa đủ, còn phải có công pháp tương ứng. Bạo Dẫn Quyết và Bồi Nguyên Công đã tới tầng mười bốn viên mãn. Thời gian kế tiếp, Vương Mãnh không vội vã chút nào. Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Kim khuyết Quyết, Thủy Lan Công, Hỏa Diệm Quyết, Mộc Xuân Quyết, Thổ Khôn Công. Đây là nguyên nhân chân chính khiến Vương Mãnh quét ngang Thánh Đường Các một lần. Hắn đạt được thần cách của Tà Tu, nhưng mấu chốt nhất là phải tìm được đầy đủ công pháp của Thánh Tu mới được.

Ngũ hành công pháp phối hợp, kiếp trước Vương Mãnh cũng từng nghe nói. Công pháp các thuộc tính rất dễ tìm, nhất là cấp bậc thấp này, nhưng mà muốn hình thành ngũ hành cộng hưởng như thế nào, tiếp theo phải có đột phá mới được.

Vương Mãnh bế quan, đám người Trương Tiểu Giang lại bị ba vị trưởng lão kêu đi.

“Chỉ còn một năm nữa là tới đại hội rồi, ta nghĩ một trận chiến này đối với các ngươi, đối với vận mệnh Lôi Quang Đường rất quan trọng, các ngươi đều rõ ràng chứ.” Triệu Nhã nói.

Mọi người gật đầu.

“Vì thế chúng ta phải truyền thụ các ngươi phương pháp chiến đấu chân chính, không riêng gì các ngươi, những đệ tử khác của phân đường cũng đều như vậy.”

Triệu Nhã lộ ra nụ cười hài lòng, những đứa nhỏ này ánh mắt rất tốt, chính là đã chuẩn bị rất tốt rồi, không chút khiếp sợ.

“Trưởng lão, hiện tại chúng ta học không phải là phương pháp chiến đấu sao?”

Trương Tiểu Giang hỏi.

Vạn Tĩnh hiểu ý cười: “Tiểu Giang, các ngươi hiện tại đang học chỉ là các kỹ năng chiến đấu cơ bản. Căn bản không phải là phương pháp chiến đấu, phương pháp chiến đấu chân chính cũng có trường phái riêng.”