Thái Tử Dục Quốc

Chương 33: Phi Mông x Vụ Tuyên]



[Easter egg: Phi Mông x Vụ Tuyên]“Lão sư…!” Vụ Tuyên mười bốn tuổi bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, theo bản năng gọi tên Phi Mông. Cậu hôm nay cầu xin phụ thân cho lão sư ở lại trong cung cùng cậu.

Phi Mông còn đang chong đèn đọc sách nghe thấy tiếng động, vội vàng quay đầu lại nhìn Vụ Tuyên, sau đó bước đến bên cậu, nắm lấy tay cậu nói: “Ta ở đây. Tuyên nhi gặp ác mộng à?”

“Ưm… Em mơ thấy mình rơi xuống vách núi…” Vụ Tuyên ủy khuất nhìn hắn.

Phi Mông ngồi ở mép giường, sờ sờ đầu cậu, ôn nhu nói: “Tỉnh lại là được rồi, không sao đâu, lão sư ở đây.”

Vụ Tuyên dựa vào trong lồng ngực hắn, mở miệng hít thở ổn định lại tâm tình. Lông mày cậu chợt nhăn lại, cổ họng phát ra tiếng nức nở chọc người thương yêu: “Lão sư… bụng đau quá… Vừa rồi em rất sợ.”

Lòng bàn tay ấm áp của Phi Mông áp vào bụng của Vụ Tuyên, hắn nhẹ nhàng xoa xoa: “Lão sư xoa cho em, lập tức sẽ không đau nữa.”

Khi còn nhỏ Vụ Tuyên rất dễ bị đau bụng, càng lớn lên thì tình trạng này đã được cải thiện, mà lần này vì bỗng nhiên hoảng sợ nên bụng đau trở lại.

Cơn đau dần dịu đi, nhưng vì Phi Mông xoa bóp cho cậu quá thoải mái, nên Vụ Tuyên giả vờ rằng mình vẫn còn đau. Cậu lầm bầm nói, “Lão sư, lên trên một chút…”

Phi Mông thực sự đưa tay lên, xoa bóp một cách nghiêm túc. Qua một lúc, Vụ Tuyên lại đòi đi lên, xoa qua bóp lại liền đụng phải bầu ngực của cậu. Phi Mông bất lực mỉm cười, nói: “Thái tử không phải nói ngực phát dục càng ngày càng đau sao?”

“Vậy thì… lão sư xoa nó cho em đi.” Vụ Tuyên bị hắn nhìn thấu ý đồ, mặt không đỏ tim đập đòi hỏi.

“Tiểu hư hỏng, ta nghĩ bụng của em đã sớm hết đau rồi đúng không.” Phi Mông nhéo mặt Vụ Tuyên cười nói.

“Bởi vì… Em nghe người ta nói nếu thường xuyên xoa bóp ngực sẽ to lên… Lão sư thích ngực lớn đúng không? Nhìn xem, Chương thái y rất thích bộ ngực lớn của phụ thân em… Em cũng muốn có bộ ngực lớn!” Vụ Tuyên bĩu môi, nhào nặn ngực mình, nghĩ vẫn còn quá nhỏ.

“Thái tử như thế nào ta cũng đều thích.” Phi Mông bất đắc dĩ xoa ngực cho cậu. Hắn không quan tâm đến kích thước của bộ ngực, nhưng Vụ Tuyên lại để ý muốn chết. Rõ ràng cậu vẫn còn là một đứa trẻ với bộ ngực vừa mới phát dục.

“Ừ… nhưng mà ngực nhỏ cầm lên không sướng, em muốn tay của lão sư được thoải mái.” Vụ Tuyên sung sướng phát ra giọng mũi nói.

Thì ra là vì hắn à?

Phi Mông cười nói: “Được, ta đi giúp thái tử xoa lớn.”

Hắn dùng hai tay chạm vào hai bầu vú của Vụ Tuyên, thỉnh thoảng dùng ngón tay vuốt ve núm vú sưng tấy.

“Ưm… lão sư… a… thoải mái quá… a a” Vụ Tuyên rên rỉ nắm chặt tay áo Phi Mông.

Đầu vú bị niết đến tê dại, xúc cảm ngứa ngáy bủn rủn khồng ngừng truyền đến, Vụ Tuyên không nhịn được ưỡn ngực dâng lên cặp vú đến tay của Phi Mông.

“A… Ưm… Lão sư… quá tuyệt… Xoa em thoải mái quá…” Vụ Tuyên nuốt nước miếng, lồn cũng bắt đầu nứng.

“Lão sư… Ưm… làm ơn sờ vào hột le của em đi… a a… Học trò chịu không nổi… hức …”

Phi Mông hiếm khi có thể từ chối yêu cầu của Vụ Tuyên, và lần này cũng vậy. Hắn đưa tay vói vào trong bộ đồ ngủ không quần lót của Vụ Tuyên, chạm đến lỗ lồn, vuốt ve hột le sưng tấy và ướt át.

“Ô… A a…A… Thật thoải mái.. Ưm… A a…” Hai mắt Vụ Tuyên mơ màng, rên rỉ nói.

Phi Mông xoa nắn một hồi, Vụ Tuyên sẽ run rẩy thân thể, đạt đến cao trào. Phi Mông lau sạch tay, lại lau lỗ lồn của Vụ Tuyên, nói: “Bây giờ em có thể ngủ được rồi phải không?”

“Ừm… Lão sư… ngủ với em, đừng đọc sách nữa, ngủ với em thì em sẽ không gặp ác mộng.” Vụ Tuyên thưởng thức dư vị của cao trào, làm nũng nói.

Phi Mông không có biện pháp, đành phải thối tắt nến, ôm Vụ Tuyên đi ngủ.