Thái Tử Dục Quốc

Chương 32: Hoàng Thượng x Thái y]



[Cookie: Hoàng Thượng x Thái y]Khi còn nhỏ, Vụ Linh là một đứa trẻ tương đối nhát gan và sống hướng nội, mặc dù được phụ thân lập làm thái tử nhưng ông lại không hài lòng với tính cách của y.

Lần ấy, Vụ Linh vì quá thẹn thùng khi lần đầu chứng kiến

cảnh giao hợp của cung nữ với nô bộc, ngay cả suy nghĩ của mình y cũng không thể viết ra được, khiến phụ hoàng tức giận, vì vậy y bị phạt nhốt trong một căn phòng nhỏ tối tăm, cơm tối cũng không được ăn.

Vụ Linh vốn đã nhút nhát, đến đêm lại càng sợ hãi, suýt nữa nước mắt đã rơi.

Cửa sổ đang đóng lại đột nhiên bị gõ vang, giọng nói của Chương Ánh Tuyết đột nhiên từ bên ngoài truyền đến, nhỏ giọng nói: “Linh nhi ngươi ngủ chưa?”

Vụ Linh kinh hỉ chạy đến bên cửa sổ, đáp lại: “Ánh Tuyết! Sao ngươi lại tới đây?”

Gia tộc của Chương Ánh Tuyết qua nhiều thế hệ đều làm quan chức, hắn rất quen thuộc với hoàng cung, nhưng bây giờ đã trễ như vậy, hắn không thể xuất hiện ở đây được.

“Ta nghe phụ thân ta nói ngươi lại bị phạt ở trong phòng tối, ta nghĩ ngươi sợ nên chạy tới đây ở cùng ngươi. Cha ta hiện tại đang uống rượu với hoàng thượng, ngươi đừng lo lắng.” Chương Ánh Tuyết giải thích.

Hắn và Vụ Linh là thanh mai trúc mã, hơn nữa hắn lại thích Vụ Linh nên thường đặc biệt quan tâm đến chuyện của y.

“Cám ơn ngươi…” Vụ Linh khịt khịt mũi, có chút cảm động. Nếu phụ thân của Chương Ánh Tuyết biết chuyện, hắn về nhà chắc chắn sẽ bị đánh.

“Đồ ngốc, ngươi khách khí với ta làm gì?” Chương Ánh Tuyết mỉm cười, đẩy cánh cửa sổ nặng nề ra một khe hở, nhét một cái bánh nướng vào. “Ta chỉ tìm được cái này thôi. Ngươi ăn tạm lấp bụng đi.”

Vụ Linh vội vàng cầm lấy, bánh nướng đã nguội rồi, nhưng Vụ Linh cực kỳ đói nào quan tâm đến điều này, y chỉ nghĩ rằng những thứ mà Chương Ánh Tuyết mang đến đều sẽ ngon.

“Nói cho ta biết, lần này ngươi lại làm gì để hoàng thượng tức giận vậy?” Chương Ánh Tuyết ngồi xuống đất, chuẩn bị bồi Vụ Linh cả đêm nay.

“Ta… Ta…” Vụ Linh đỏ mặt, lắp bắp nói: “Ta không xem hết nổi cảnh giao hợp vỡ lòng của cung nữ, cũng không thể viết ra được cảm nghĩ gì…”

Chương Ánh Tuyết gãi đầu nói: “Linh nhi, ngươi thật là thẹn thùng… Nhưng mà trong tương lai Linh nhi sẽ phải quan hệ với rất nhiều người, ngươi phải làm sao bây giờ?”

“Ưm… không thì để ta phổ cập cho ngươi nhé? Nếu là ta, ngươi hẳn là sẽ không căng thẳng nữa.” Chương Ánh Tuyết suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Không… đừng mà…” Vụ Linh đột nhiên ủy khuất nói.

“Làm sao vậy?” Chương Ánh Tuyết kỳ lạ hỏi.

“Không muốn xem Ánh Tuyết làm tình với người khác… ít nhất là đừng làm trước mặt ta… bởi vì… Ánh Tuyết khác với những người khác.” Vụ Linh bĩu môi.

Chương Ánh Tuyết giật mình, thận trọng nói: “Tại sao? Linh nhi thích ta à?”

Không ngờ Chương Ánh Tuyết lại hỏi thẳng thừng như vậy, hai má của Vụ Linh đỏ bừng, do dự hồi lâu, y chỉ khẽ kêu một tiếng “ưm”.

Chương Ánh Tuyết hạnh phúc đến mức suýt bay lên, Dục quốc không quan tâm đến sự kết hợp giữa thể xác và thể xác, điều họ quan tâm là sự phù hợp về tinh thần. Chương Ánh Tuyết có lẽ sẽ cùng với rất nhiều người làm tình với Vụ Linh, nhưng miễn là trong trái tim Vụ Linh có hắn là được.

“Ta cũng thích Linh nhi! Ta thích Linh nhi nhất.” Chương Ánh Tuyết dịu dàng nói, “Không phải sức khỏe Linh nhi không tốt sao, cho nên ta mới cầu xin phụ thân cho học y thuật, sau này sẽ trở thành thái y của riêng Linh nhi.”

Vụ Linh do dự một lúc, quyết định nói sự thật: “Ánh Tuyết… Ta… Ta muốn ngươi giúp ta phá thân vào lễ trưởng thành bốn năm sau được không? Ta sẽ nói với phụ hoàng… cho nên…”

“Được! Được! Ta nguyện ý!” Chương Ánh Tuyết gần như nhảy dựng lên. Người thực hiện lễ trưởng thành với thái tử phải là người đặc biệt quan trọng đối với y, biết được chỗ đứng của mình trong lòng Vụ Linh, hắn làm sao có thể không vui, “Ta nhất định sẽ giúp Linh nhi trưởng thành. Mỗi lần ngươi bị trừng phạt trong phòng tối, ta đều cảm thấy rất đau lòng. “

“Phụ thân cũng chỉ muốn tốt với ta. Chỉ trách ta quá vô dụng. Ta rõ ràng là hoàng tộc, vậy mà lại thẹn thùng.” Vụ Linh xấu hổ nói.

“Không sao, sau này ta sẽ giúp ngươi.” Chương Ánh Tuyết mỉm cười nói.

Hắn cùng Vụ Linh nói chuyện phiếm cho đến khi trời sáng mới lặng lẽ trở về. Vì được Chương Ánh Tuyết khuyến khích, biểu hiện của Vụ Linh càng ngày càng làm hài lòng hoàng đế, cuối cùng làm ông ta xua tan ý định lập người khác lên làm thái tử.