Thái Cổ Thần Vương

Chương 446: Thế cục nghịch chuyển



Trong nháy mắt đã có năm đại cường giả liên tục bỏ mình, bị giết chết ngay tại chỗ. Tình cảnh này khiến Vương Kiên kinh sợ đến nỗi toàn thân đều cảm thấy lạnh lẽo.

Mắc lừa rồi, người này cố ý dụ dỗ bọn họ tới đây là để có thể dễ dàng giết chết bọn họ. Bằng không nếu như cường giả các bên đều ở đây thì Tần Vấn Thiên căn bản không thể nào giết bọn họ trước mặt tất cả mọi người được.

Nhưng sợ rằng người thuộc nhóm thế lực Trần gia và Vương gia tuyệt đối sẽ không ngờ tới kết cục này. Song phương đều đang chiến đấu trong đám người, bọn họ rõ ràng ỷ mình đã chiếm cứ ưu thế lớn nên mới dám cản những người của Âu Dương thế gia kia lại, yên tâm để mấy người này tự mình giải quyết cuộc chiến này đây. 

- Cự kiếm này là thần binh gì đây?

Vương Kiên nhìn chằm chằm cự kiếm trong tay Tần Vấn Thiên. Dường như thanh kiếm này có uy lực vô biên, có thể chấn sát người đang sống sờ sờ ra đấy. Phải biết rằng cường giả Thiên Cương cảnh sở hữu Võ Mệnh Thiên Cương có thể sánh với thần binh, thậm chí dùng chúng còn thuận lợi hơn cả thần binh, uy lực vô cùng lớn.

Cho nên trừ khi là sở hữu thần binh lợi khí vô cùng lợi hại, bằng không cường giả Thiên Cương không cần dùng đến làm gì. Bốn tôn Võ Mệnh Thiên Cương lợi hại hơn thần binh nhiều, có thể tùy ý phát huy. 

Thần binh của thanh niên họ Đế này dường như cực kỳ lợi hại.

Kỳ thực cự kiếm này của Tần Vấn Thiên cũng không phải thần binh lợi khí cao cấp gì đó. Chẳng qua là hắn cố ý dặn dò Bạch Lộc thư viện chế tạo riêng cho hắn một thanh thần binh thật nặng dùng để phát huy lực lượng của hắn khiến người ta không nhìn ra được thực lực hắn mạnh bao nhiêu mà thôi.

- Rút lui. 

Lúc này Vương Kiên hét lớn một tiếng, ba vị cường giả thuộc Vương gia lập tức rối rít rút lui. Tần Vấn Thiên đanh mặt, Bằng Thiểm chi thuật lướt ra, thân thể hắn tựa như một con đại bàng, trong nháy mắt giáng xuống trước người một tên cường giả. Cự kiếm chém về phía trước, vẫn là Hư Không Liệt, đây là một thức thần thông mà hắn tự nghĩ ra.

Thần thông này dung nhập lực lượng ý chí võ đạo cảnh giới thứ hai, trong sóng chấn động vô hình còn dung nhập thêm cả thức thứ ba Phá Hư của Đại Mộng Kích pháp lúc trước hắn tự nghĩ ra. Lại lấy kiếm ý cuồng bạo thôi phát, mượn kiếm ý vương đạo dung nhập vào trong cự kiếm. Cộng thêm lực lượng mạnh mẽ không gì sánh được của bản thân hắn, sóng địa chấn phát ra không biết mạnh tới cỡ nào. Người Thiên Cương tầng ba bị đánh trúng đều có thể bị chấn vỡ tâm mạch.

Người nọ bị Hư Không Liệt đánh trúng, trong cơ thể dường như xuất hiện một tiếng nổ vang. Mặc dù trên người có ánh sáng thần binh khủng bố nhưng vẫn bị chấn sát mà chết như cũ. 

Trong nháy mắt chỉ còn lại mỗi mình Vương Kiên và một người nữa. Cả hai đều hoảng sợ, không ngờ chiến lực của kẻ này đáng sợ như thế. Hai người nhanh chóng bỏ chạy, đúng lúc ấy Tần Vấn Thiên lại dùng Đấu Chuyển Tinh Di, cự kiếm chém vào thân thể một người, trực tiếp chém chết gã, chỉ còn lại một mình Vương Kiên đang cắm đầu bỏ chạy.

- Ngươi chạy không thoát đâu.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên phía sau Vương Kiên khiến hắn đột nhiên xoay người lại gầm lên một tiếng. Trong hư không xuất hiện rất nhiều thần binh trường thương, tất cả đều lao ra đâm về phía Tần Vấn Thiên. 

- Bùm!

Đấu Chuyển Tinh Di được sử dụng, thân thể Tần Vấn Thiên trực tiếp xuất hiện trước mặt Vương Kiên. Một luồng yêu khí khủng bố hình bàn tay với lực lượng hung bạo không gì sánh được trực tiếp đánh cự kiếm ra, mặt mày Vương Kiên trắng bệch nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.

Đây là tuyệt học Đấu Chuyển Tinh Di của Đại Hạ sao? 

Trong cơn tuyệt vọng, toàn thân Vương Kiên được phủ thêm một ánh sáng tựa như áo giáp, Võ Mệnh Thiên Cương điên cuồng bắn ra đánh về phía trước, ý cảnh sắc bén càn quét tất cả.

Nơi cự kiếm đi qua thì Võ Mệnh Thiên Cương đều bị đánh văng ra, rơi vào trên màn sáng mà bàn tay của Vương Kiên đánh ra. Một tiếng răng rắc giòn giã phát ra, màn sáng vỡ vụn, cự kiếm màu đen đâm vào thân thể đối phương, giết chết hắn ngay lập tức.

Thân hình của tiểu gia hỏa lóe lên, đã thu hết những thứ trên thân của những kẻ đã chết vào trong nhẫn thần văn, ngay sau đó đáp xuống bên cạnh Tần Vấn Thiên, ngậm nhẫn thần văn đưa cho hắn. 

Tần Vấn Thiên xoa đầu tiểu gia hỏa kia, sau đó lập tức bước chân đi về phía trước, nơi đó vẫn còn một cuộc chiến vô cùng kịch liệt.

Lúc Tần Vấn Thiên đi đến chiến trường thì Bạch Tình đang liên thủ với Âu Dương Cuồng Sinh đại chiến Trần Vương. Đám người Sở Mãng và Phàm Nhạc cũng có đối thủ riêng của mình, cục diện hỗn chiến cực kỳ khốc liệt.

Thấy Tần Vấn Thiên mang theo cự kiếm màu đen xuất hiện thì ánh mắt mọi người đều ngây ra. Số cường giả vừa rồi đuổi giết Tần Vấn Thiên là nhiều nhất, có tận bảy tám người đuổi theo hòng giết chết người này. Mà hiện tại người này lại trở về đây, vậy những cường giả đã đuổi giết hắn đâu rồi? 

Nghĩ vậy, trong lòng đám người còn lại đột nhiên phát lạnh, rùng mình một cái. Trong những người kia có không ít cường giả Thiên Cương tầng ba, Tần Vấn Thiên bình yên vô sự đi tới chiến trường bên này, nơi đó lại không còn động tĩnh gì, tuy rằng mọi người không muốn tin nhưng vẫn cảm thấy toàn thân trở nên lạnh lẽo.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên trực tiếp nhìn vào Trần Vương, sau đó khoan thai bước tới.

Thực lực của Trần Vương quả thực rất lợi hại, phân hóa ra tôn thân hỏa diễm áp chế hai người Bạch Tình và Âu Dương Cuồng Sinh. Nếu không phải công kích của Bạch Tình và Âu Dương Cuồng Sinh đều cực kỳ bá đạo thì có lẽ cả hai đã bỏ mạng trong tay Trần Vương rồi. Hơn nữa xem khí tức của Trần Vương thì e rằng khoảng cách Thiên Cương cảnh tầng ba cũng không còn xa nữa. 

Tuy nói là ngàn năm đứng thứ hai, nhưng thực lực của Trần Vương đúng là mạnh mẽ vô cùng. Với sức chiến đấu của hắn thì muốn giết chết người Thiên Cương tầng ba cũng không thành vấn đề.

Lúc này trong lòng Tần Vấn Thiên đang nghĩ, nếu như Trần Vương bỏ mình thì Đại Nhật Trần gia chắc sẽ đau lòng lắm nhỉ.

- Trần Vương cẩn thận. 

Có người thấy Tần Vấn Thiên đi về phía Trần Vương thì lập tức lên tiếng nhắc nhở.

- Vù!

Cuồng phong xẹt qua, người vừa lên tiếng kia đang chiến đấu thì bỗng nhiên cảm thấy tiếng gió rít gào, lập tức biết có nguy hiểm, nhưng người của Âu Dương thế gia đang chiến đấu với hắn kiềm chế quá chặt, làm hắn không rảnh quan tâm đến chuyện khác, chỉ có thể lật tay vung ra một chưởng ấn hỏa diễm vô cùng khổng lồ. 

- Ầm...

Cự kiếm màu đen trực tiếp phá vỡ chưởng ấn, chấn cho nó nát bấy. Vẻ mặt của người nọ vô cùng hoảng hốt, song chưởng lập tức chuyển hướng đánh về phía cự kiếm màu đen của Tần Vấn Thiên.

Trong nháy mắt khi cự kiếm và chưởng ấn va chạm với nhau thì có một làn sóng chấn động khủng bố ập vào cơ thể. Một tiếng xoẹt vang lên, máu tươi phun ra, sinh cơ toàn thân của hắn dường như đều bị phá hủy. Một quyền của cường giả Âu Dương thế gia đứng phía sau lưng đánh ra trực tiếp đập lên người hắn, xóa sạch sinh cơ cuối cùng của hắn. 

“Người này mạnh thật.”

Trong lòng mọi người càng lạnh lẽo hơn, có một người có thể giết chết nhiều vị Thiên Cương tầng ba như vậy nhúng tay vào cuộc chiến bên này, thế như chẻ tre, không thể vãn hồi.

- Tập trung lại. 

Trần Vương hét lớn một tiếng, sau khi đánh ra một chưởng thì lập tức lui về phía sau. Các cường giả Trần gia và Vương gia khác cũng rối rít lùi lại, chuẩn bị tập trung cùng một chỗ, nếu không sẽ bị thanh niên họ Đế lần lượt giết chết nhiều người hơn.

Đám người Trần Vương tụ tập lại, khí lưu cuồng bạo tạo thành áp lực cực lớn khiến người ta hít thở không thông. Đám người Âu Dương Cuồng Sinh bao vây tới, cũng vô thức tụ lại cùng một chỗ.

Bọn họ liếc nhìn Tần Vấn Thiên, Âu Dương Cuồng Sinh cười nói: 

- Thực lực của các hạ đúng là rất mạnh, cùng nhau liên thủ để những người này có đến mà không có về nhé?

- Ta cũng đang có ý đó.

Tần Vấn Thiên gật đầu, tuy rằng hắn muốn nói rõ thân phận để nhận nhau với đám huynh đệ Âu Dương Cuồng Sinh, nhưng hắn tự biết còn chưa đến lúc. 

Lần này hắn hóa thân thành Đế Thiên xuất hiện trong Đại Hạ, không quậy cho Đại Hạ long trời lở đất thì hắn thề không bỏ qua, nợ máu của Khuynh Thành hắn tuyệt không bao giờ dám quên.

- Sở Mãng, Phàm Nhạc, hai người các ngươi khống chế toàn cục nhé.

Âu Dương Cuồng Sinh quát lớn, Phàm Nhạc và Sở Mãng gật đầu. Hai người đáp xuống hai bên sườn, mũi tên tinh thần xuất hiện. Bây giờ thực lực của hai người càng ngày càng mạnh mẽ, uy lực của mũi tên bắn ra không biết đã đáng sợ bao nhiêu, tựa như một tia chớp màu vàng giết người đoạt mạng, dù là đánh chính diện thì uy lực cũng rất mạnh, huống hồ gì là mũi tên truy sát đánh bất ngờ đủ khiến người ta sợ mất mật này. 

- Đế huynh, hai người chúng ta đánh chính diện nhé?

Âu Dương Cuồng Sinh nhìn Tần Vấn Thiên hỏi.

Chiến lực của Tần Vấn Thiên cực kỳ mạnh mẽ, nếu liên thủ với hắn để đánh chính diện thì Bạch Tình được xưng là u minh sát thần phối hợp tác chiến với mũi tên truy tung của Sở Mãng, Phàm Nhạc, những người khác đánh phụ, chiến lực phát huy ra sẽ rất kinh người. 

- Đương nhiên.

Tần Vấn Thiên gật đầu, bàn tay nắm chặt đại kiếm màu đen. Hắn và đám người Âu Dương Cuồng Sinh xung quanh đều phóng Võ Mệnh Thiên Cương ra lơ lửng trên không, uy lực vô cùng đáng sợ.

Người của hai bên dường như không dám vọng động. Lúc này cường giả hai phe tụ lại cùng một chỗ, một khi vọng động thì sẽ trở thành mục tiêu công kích. 

- Vèo vèo vèo...

Tiếng mũi tên phá không vang lên, từng mũi tên tinh thần nháy mắt bắn tới, trái phải hai bên đều là chín mũi tên cùng bắn ra, mười tám mũi tên trực tiếp bao vây mọi người ở bên trong.

Hơn nữa, sau một lượt tên này thì vẫn có mũi tên không ngừng bạo kích ra, đám người Trần Vương lập tức phất tay đánh bay tên. 

Thân thể Tần Vấn Thiên và Âu Dương Cuồng Sinh chợt động. Toàn thân Âu Dương Cuồng Sinh bộc phát ra uy lực lôi hỏa ngập trời. Trên đỉnh đầu hắn có một thanh đại đao sấm sét trôi lơ lửng, lôi quang đáng sợ kia hội tụ vào một chỗ, điên cuồng áp súc khiến mỗi một tia sét đều ẩn chứa uy lực hủy diệt ngập trời.

- Cẩn thận, đây là Lôi Thần Trảm.

Thần sắc Trần Vương trở nên ngưng trọng hơn. Trong chín tuyệt học của Đại Hạ thì Lôi Thần Trảm gần như là chiêu tấn công đơn thể mạnh nhất. Một đao chém xuống, dù lấy thực lực cỡ như Âu Dương Cuồng Sinh thì e rằng cũng sẽ rút sạch phân nửa nguyên lực tinh thần trong Nguyên Phủ. Sức mạnh hủy diệt của một kích này sẽ đạt tới trình độ nào khỏi nói cũng biết. 

Thông thường mà nói, uy lực của pháp thuật thần thông tiêu hao lượng lớn nguyên lực tinh thần nhất định là rất mạnh, cũng không phải thần thông nào cũng có thể hao tổn đại lượng nguyên lực tinh thần, nhưng Lôi Thần trảm có thể ngưng tụ nguyên lực tinh thần đáng sợ.

Huyết mạch trên người Tần Vấn Thiên tựa như đang gầm thét. Mỗi bước chân của hắn tựa như đè ép Võ Mệnh Thiên Cương của người khác. Trên đại kiếm màu đen lộ ra uy áp đáng sợ, dường như đang chuẩn bị phối hợp với một kích này của Âu Dương Cuồng Sinh bất cứ lúc nào.

- Xoẹt! 

Đấu Chuyển Tinh Di, thân thể Âu Dương Cuồng Sinh trực tiếp biến mất rồi xuất hiện ngay phía trước đám người Trần Vương. Lôi Thần trảm lập tức chém ra, hư không dường như bị lôi hỏa chém thành hai đoạn. Võ Mệnh Thiên Cương của vài người trực tiếp bị chém đứt, những người khác thấy thế thì rối rít lui nhanh lại.

Gần như cùng lúc đó, Tần Vấn Thiên cũng giáng xuống, cầm theo cự kiếm màu đen phát ra Hư Không Liệt. Một làn sóng kiếm chấn động khủng bố càn quét không gian, xé rách tất cả.

- Đỉnh lắm. 

Lực phá hoại do hai người tạo thành khiến Phàm Nhạc hưng phấn rống lên một tiếng. Mũi tên xé gió bay xuống, tốc độ cực nhanh, có một người không tránh kịp trực tiếp bị mũi tên bắn thủng mi tâm. Tên của Phàm Nhạc vốn có thể thay đổi phương hướng mà.

- Vù!

Liên tục hai luồng sáng lóe lên, sau khi Sở Mãng bắn tên ra thì lập tức dùng Đấu Chuyển Tinh Di, cầm theo một chiếc búa trực tiếp nhào lên bổ đám người phía trước. Trừ hắn ra còn có Bạch Tình cũng dùng Đấu Chuyển Tinh Di đến trong đám người chém ra đao pháp Luyện Ngục Cửu Sát, trong nhất thời máu tươi bay tung tóe. 

Uy lực bạo phát trong nháy mắt gần như khiến đám người không cách nào phản ứng kịp, quá khốc liệt. Những người này đều dùng tuyệt học Đấu Chuyển Tinh Di của Đại Hạ, từ lúc bắt đầu thì kết cục của trận chiến này gần như đã được định sẵn.

Trần Vương và người Trần gia thì không sao, bởi vì bọn họ cũng am hiểu Đấu Chuyển Tinh Di. Lúc Lôi Thần trảm giáng xuống thì đã tránh đi ngay, nhưng như vậy thì chắc chắn cũng khiến sức chống cự của những người khác suy yếu hẳn. Lực lượng vừa tập trung được đã tan rã trong nháy mắt. Ba người trực tiếp bị giết chết, ba người khác bị thương.

Bên trong hoàng triều Đại Hạ cổ, các cường giả thuộc những thế lực lớn cấp bá chủ còn đang giằng co với nhau. Có điều đúng lúc này, thần sắc một vị cường giả của Trần gia chợt cứng lại, sắc mặt lập tức trở nên khó coi. 

Trần Vương vậy mà lại phát ra tín hiệu cầu cứu.

- Không ổn.

Trong nháy mắt khi người này xoay người muốn đi, người của Âu Dương thế gia nhìn thấy đám Trần gia vốn đang chặn đường bọn họ lại xoay người rời đi thì không khỏi lộ ra mũi nhọn. 

- Chặn bọn chúng lại.

Một tiếng quát lạnh vang lên, cục diện song phương xoay chuyển trong chớp mắt. Là liên minh Trần gia muốn chạy đi chi viện, còn cường giả bên phe của Âu Dương thế gia lại chặn đường. Một màn như vậy khiến cho đám người vây xem thấy lạ, lẽ nào chiến đấu bên kia đã xảy ra chuyện gì?

Cường giả do Trần gia và Vương Kiên cầm đầu lẽ ra phải chiếm ưu thế mới đúng chứ?